Bài Thơ Là Phụ Nữ Vừa Đủ [Chùm Thơ Về Phụ Nữ Và Hoa Hay Nhất]

Bài Thơ Là Phụ Nữ Vừa Đủ ❤️️ Chùm Thơ Về Phụ Nữ Và Hoa ✅  Tuyển Tập Bài Thơ Ngắn, Dễ Nhớ Nói Về Người Phụ Nữ Mà Bạn Đừng Bỏ Lỡ Nhé.

Nội Dung Bài Thơ Là Phụ Nữ Vừa Đủ

Bài thơ: Là phụ nữ vừa đủ
Tác giả: Chưa rõ

Là phụ nữ chẳng cần xinh đẹp quá
Cứ đủ nhìn nhưng đủ bỏ bùa mê
Đẹp lung linh mà trí tuệ li ti
Thì cũng chỉ xếp vào hàng đẹp nhạt

Nhưng phụ nữ đừng cái gì cũng biết
Có những điều “nhắm mắt” lại là hơn
Vừa đủ ngu ngơ để dè dặt nỗi buồn
Thông minh quá là dễ đau nhiều đấy!

Là phụ nữ đừng yêu nhiều quá vậy
Yêu đủ vừa để xa xót vừa thôi
Hôm nay còn yêu mai có thể xa rồi
Yêu vừa đủ, để dành mà… yêu tiếp

Là phụ nữ đừng thờ ơ sự nghiệp
Có thể chỉ làm công việc thường thôi
Nhưng đủ để tự tin, hãnh diện với đời
Ta độc lập và chẳng thèm dựa dẫm!

Phụ nữ ngọt ngào nhưng chớ quên chút “dấm”
Để đàn ông đủ thèm mà cũng đủ sợ lo
Có em rồi nhưng đừng nghĩ lơ mơ
Là cứ thế, thuộc về anh trọn kiếp!

Phụ nữ hãy nâng niu mình trên hết
Hy sinh vì người chỉ nên đủ mà thôi
Để mai kia lỡ người phụ ta rồi
Vẫn tĩnh tại với mình- bao giá trị!

Phụ nữ chắc rồi, phải là người mẹ
Yêu thương con, nhưng đừng quá lo toan
Ta chỉ cần con đủ đức, đủ ngoan
Đừng tự mệt với muôn vàn kỳ vọng

Phụ nữ nhớ này, đừng quên tự trọng
Phải đủ vừa để không bị khinh khi
Những khi cần cứ quay gót bước đi
Nhưng khi ở, cái tôi đừng cao quá!

Phụ nữ ghen nhưng cũng đừng ghen lạ
Ghen đủ vừa để biết vẫn còn yêu
Ghen càng cuồng điên mất mát càng nhiều
Tình tan biến và hai ta mỏi mệt

Phụ nữ phải biết buông khi cần thiết
Cuộc đời mình chỉ sống một lần thôi
Dũng cảm buông khi mất mát đủ rồi
Cánh cửa mới mở ra bao điều tốt đẹp!

Là phụ nữ đủ vừa, khó nhưng rất tuyệt!
Chị em ơi nhớ nhé, đủ vừa thôi
Hai chữ AN NHIÊN sẽ đi suốt cuộc đời
Với phụ nữ đủ vừa, tin chắc thế.

Thohay.vn Tặng Bạn ❤️️ Thơ Về Phụ Nữ, Đàn Bà Xưa Và Nay ❤️️ Chùm Thơ Hay Nhất

Chùm Thơ Về Phụ Nữ Và Hoa

Nhan Sắc
Tác giả: Chưa rõ

Em có khuôn mặt nhìn nghiêng tuyệt mỹ:
Trán, mũi, cằm đường nét thiệt thanh tao
Má nhung tơ phơn phớt sắc anh đào
Môi tươi thắm cười phô hàng răng ngọc…

Óng ả mềm tuôn đây làn suối tóc
Chảy lan tràn trên đôi ngực, bờ vai.
Bàn tay xinh nhỏ nhắn, ngón tay cài…
Tay em nói còn nhiều hơn lời nói.

Em e lệ nhìn qua rèm tóc rối
Ta mơ màng ngỡ gặp Thuỷ Băng Tâm.
Tình xa xa mà say đắm hơn gần
Càng ngăn cách lại càng thêm quyến rũ.

Tình chẳng ngỏ, em ầm thầm ấp ủ…
Chừ lên men nồng thắm biết bao nhiêu!
Kề bên em, hồn ta bỗng xiêu xiêu
Em không đỡ, hẳn là ta gục ngã.

Ôi, Nhan Sắc! Ôi, phép mầu kỳ lạ!
Đắm hồn người không cần bả phong lưu.
Một miệng cười, một mắt liếc, một môi yêu…
Em thu cả hồn ta vào khoé mắt.

Ta thua rồi… Ta đầu hàng Nhan Sắc!
Cầm tay em… bằn bặt ngất ngây say.

Cô Tấm Ngày Nay
Tác giả: Phan Thu Hà

Em đẹp thế này có chết tôi không
Cái dáng hiền ngoan cho đời ngơ ngẩn
Có phải em đây… hay là cô Tấm
Mới vừa từ trong cổ tích bước ra

Đằm thắm sen hồng nét miệng như hoa
Thon búp tay ngà têm trầu cánh phượng
Vạt áo đôi tà sông Cầu sông Đuống
Nàng Tấm đây mà… bống bống bang bang

Em đã về rồi cô Tấm đảm đang
Thương cái dáng gầy nhọc nhằn mưa nắng
Xưa mái tranh nghèo chân bùn tay lấm
Chiu chắt ngọt ngào vào trái thị thơm

Xin một lần làm hoàng tử của em
Ru giấc xoan đào võng đưa kẽo kẹt
Vàng ảnh vàng anh… ơi người ngoan nết
“Phải duyên thì về… em nhé… vợ anh”

Trời Hà nội thu nhuộm áo em xanh
Hay tại có người làm nên cổ tích
Cô Tấm ngày xưa về trong đời thực
Sao tôi ngỡ ngàng… như trong giấc mơ…

Nhan sắc
Tác giả: Chưa rõ

Trời có những buổi bình minh êm lặng
Phấn hồng non phơn phớt dải chân mây
Nhưng cô em có đôi má hây hây
Làm phai nhạt cả màu tươi buổi sáng.

Trời có những dải mây huyền thấp thoáng
Như vấn vương lưu luyến quyện lòng ai
Nhưng khi cô buông áng tóc mây dài
Cho tay gió lướt bên thềm mơn trớn.

Tuy đến hạn u tàn, song chẳng mất:
Đông qua, lại thấy xuân sang,
Còn vẻ đẹp giai nhân, đắm đuối rỡ ràng
Gồm những áng tinh hoa bao cảnh sắc

Phải đâu cũng lâu bền như non nước?
Một ngày kia, em ngắm lại dung nhan
Em sẽ cùng ta buồn trách thời gian
Tiếc cảnh vui qua, tiếc mầu rực rỡ

Của xuân đời ngàn năm không về nữa
Vậy thì yêu đi, vui mãi, bạn lòng ơi!
Để khi ánh quang minh soi má hồng phai
Thấy áng tóc điểm thưa mầu sương bạc

Thấy nét thắm miệng hoa dần đã nhạt
Nước hồ thu đôi mắt đã mờ
Em vẫn còn giữ được tấm lòng xưa
Vì, em ơi, khi nặng mang tình ái.

Thì xuân sắc nắng sương tuy dầu giãi
Ngày xuân xanh khe khắt vô tình qua
Nhưng lòng xuân muôn tuổi vẫn không già.

Tổng hợp ❤️️ Thơ Về Phụ Nữ Hiện Đại ❤️️ hay

Các Bài Thơ Về Hoa Và Người Phụ Nữ Hay

HOA BIỂN
Tác giả: Chưa rõ

Mùa hè gọi biển vào ngày mới
Thu tấm màn đêm, ngắm đất trời
Sững sờ trước bức tranh tạo hoá
Em như hoa biển dáng chơi vơi

Bên em, sóng hát lời dào dạt
Ánh hồng toả sáng khắp nơi nơi
Bình minh gọi áng mây lơ đãng
Gió đùa, đánh thức mặt biển khơi

Vầng dương hối hả rời ngấn nước
Biển xanh gọi cát trắng miên man
Đất trời như cũng đang ao ước
Khoe sắc cùng em dưới ánh vàng…

 HOA HƯỚNG DƯƠNG
Tác giả: Chưa rõ

Em như cô gái tuổi trăng tròn
Đi tìm một tình yêu ngời sáng
Hoa hướng dương trải bao năm tháng
Tìm câu thơ phía mặt trời xa

Bao gió mưa, bão táp đã đi qua
Bao nắng lửa giữa trưa hè tháng bẩy
Suốt đời em vẫn là thế đấy
Vẫn ngóng trông, vẫn mãi đi tìm!

Dẫu trên đời bao kẻ mất niềm tin,
Dẫu còn những đảo điên, dối trá,
Quyền lực, lợi, danh đè lên phẩm giá,
Em vẫn ngóng trông, vẫn mãi đi tìm…

Bởi trong em có một trái tim
Tình yêu là những gì sáng nhất
Hạnh phúc là những điều chân thật
Vẫn tìm nhau dù góc biển, chân trời

Vầng dương còn chiếu sáng nơi nơi
Hoa hướng dương với nụ cười rạng rỡ
Tình hướng dương còn đây muôn thuở
Bên những vần thơ tươi sáng thuỷ chung…

HOA SỮA
Tác giả: Chưa rõ

Cô gái thầm yêu chàng trai hàng xóm
Yêu say mê, chẳng dám nói ra
Chỉ tâm tình với cây trước hiên nhà
Loài cây chưa bao giờ ra hoa, kết trái
Một chiều thu, trái tim buồn tê tái
Khi được tin chàng đã đính hôn
Tủi phận, hờn duyên, đau đớn tâm hồn
Em hoá thân vào cây làm điểm tựa
Từ đó trước nhà em, một cây hoa sữa
Mỗi độ thu về hoa nở trắng tinh
Ngọt ngào hương, nhắc nhở một mối tình
Như tình em thơ ngây, nồng nàn nỗi nhớ
Nhớ gió heo may lang thang trên phố
Nhớ lá rơi vàng bên ô cửa sổ
Nhớ chiều Hồ Tây con sóng lao xao
Nhớ đường Nguyễn Du vui bước năm nào
Nhớ bầu trời cao xanh thăm thẳm
Nhớ Hồ Gươm, Tháp Rùa, em nhớ lắm
Nhớ khúc giao mùa, nhớ gánh cốm xanh
Tháng tám về! Em lại nhớ anh
Nhớ mối tình đầu! Nhớ mùa thu Hà Nội!…

HOA CÚC
Tác giả: Chưa rõ

Có hai mẹ con nhà nghèo lắm
Mẹ em không may ốm nặng lâu ngày
Em chẳng quản gian nan tìm thuốc, tìm thầy
Một ngày thu, Bụt cho bông hoa thần dược
Năm cánh hoa là số năm mẹ còn sống được
Và cuộc đời em cũng sẽ bớt theo đi
Em xé bông hoa thành nhiều cánh li ti
Với mong ước mẹ sống lâu, mạnh khoẻ…
Em đã biến thành bông hoa nhỏ bé
Vô số cánh hoa cho đời mẹ trường sinh
Thanh thản, vô tư, chẳng tiếc thân mình
Hương thơm ngát trong tình thương mãi mãi…
Bông cúc vàng gom nắng hè sót lại
Để mùa thu giữ mãi sắc thu vàng
Những bông hoa tinh khiết, dịu dàng
Mang ước vọng vơi đi niềm bất hạnh
Từng cánh mỏng manh làm nên sức mạnh
Tô đẹp cho đời, cuộc sống quanh ta
Mang nặng nghĩa tình thương mẹ, kính cha
Như tấm lòng người con hiếu thảo…

Thohay.vn Chia Sẽ ❤️️ Những Bài Thơ Về Người Phụ Nữ Thời Phong Kiến ❤️️35+ Bài 

Viết một bình luận