Bài Thơ Tương Tư Trung Quốc [Nội Dung + Cảm Nhận]

Bài Thơ Tương Tư Trung Quốc ❤️️ Nội Dung, Cảm Nhận ✅ Chia Sẽ Bài Thơ Ngũ Ngôn Tứ Tuyệt Của Nhà Thơ Vương Duy, Một Trong Những Đại Thi Hào Của Thời Thịnh Đường.

Bài Thơ Tương Tư Trung Quốc

Bài thơ: Tương tư ( 相思 )
Tác giả: Vương Duy

相思

紅豆生南國,
春來發幾枝。
願君多採擷,
此物最相思。

Tương tư

Hồng đậu sinh nam quốc,
Xuân lai phát kỷ chi.
Nguyện quân đa thái hiệt,
Thử vật tối tương ti (tư).

Dịch nghĩa

Đậu đỏ sinh ở phương nam,
Mùa xuân đến, nẩy bao nhiêu cành.
Xin chàng hãy hái cho nhiều,
Vật ấy rất gợi tình tương tư.

Bên cạnh Bài Thơ Tương Tư Trung Quốc, Thohay.vn Tặng Bạn ❤️️ Tĩnh Dạ Tứ [Lý Bạch] ❤️️ Hay

Ý Nghĩa Bài Thơ Tương Tư

Bài thơ Tương Tư của Vương Duy nói về lòng thương nhớ, tình yêu xa cách đầy tâm trạng của người vợ có chồng lưu lạc trong những đoàn quân đế quốc nam chinh.

Những Bài Thơ Về Tương Tư Hay Nhất

Tương tư
Tác giả: Dương Bích Hạnh

Dẫu biết rằng tình chẳng hẹn ngày sau
Vẫn mơ ước phép nhiệm màu hy vọng
Mãi cách biệt để ta hoài trông ngóng
Mong ngày mai thuyền vượt sóng vỗ bờ

Bóng hình ai luôn hiển hiện trong mơ
Nỗi nhung nhớ kết vần thơ sâu nặng
Dấu yêu hỡi tình anh mang giọt nắng
Sưởi ấm êm khoảng trống vắng cô liêu

Thơ gửi anh muốn gửi gắm bao điều
Đời dâu bể tựa cánh diều trước gió
Lời nguyện ước nắm tay chung lối nhỏ
Giữ chặt lòng chẳng dám tỏ người ơi

Có phải chăng tình ảo mộng xa vời
Thu lại đến mưa ngâu rơi thấm đẫm
Vì sao lạc dấu góc khuất sâu thẳm
Lệ vương mi phai má thắm…TƯƠNG TƯ..!!!

Tương tư
Tác giả: Nguyễn Bính

Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người.
Gió mưa là bệnh của giời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
Hai thôn chung lại một làng,
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
Ngày qua ngày lại qua ngày,
Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.
Bảo rằng cách trở đò giang,
Không sang là chẳng đường sang đã đành.
Nhưng đây cách một đầu đình,
Có xa xôi mấy cho tình xa xôi…
Tương tư thức mấy đêm rồi,
Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!
Bao giờ bến mới gặp đò?
Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?
Nhà em có một giàn giầu
Nhà anh có một hàng cau liên phòng
Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông
Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

Có phải anh
Tác giả: Dương Bích Hạnh

Anh…
Có phải anh giữ trọn trái tim em
Gieo nỗi nhớ dịu êm niềm mơ ước
Khơi sóng dậy đáy tim sâu thổn thức
Nhóm lửa hồng thắp sáng rực niềm tin

Có phải anh soi giọt nắng bình minh
Gieo cảm xúc ngọt ngào tình da diết
Anh sưởi ấm những vần thơ em viết
Nối đôi bờ cách biệt mãi gần nhau

Phải chăng anh tình yêu phép nhiệm màu
Sự đồng cảm cho nhau niềm cảm xúc
Những vần thơ nỗi niềm yêu thổn thức
Gợi khát khao mơ ước bến sông Tương

Có phải anh gieo nỗi nhớ vấn vương
Mi hoen lệ đẫm đêm trường thao thức
Vần thơ viết với nỗi niềm mơ ước
Mong một ngày mình sánh bước chung đôi..!!!

Giọt đắng tương tư – nỗi nhớ đầy…
Tác giả: Vọng Âm

Ghé quán bên đường ngồi một góc
nghe giọt cà phê gõ điệu buồn
thả nỗi niềm riêng theo khói thuốc
thổi những vòng quay điệu vấn vương
Quậy chút đường thêm cho đỡ đắng
khua muỗng thật đều nhịp cô đơn
nỗi nhớ trong tim còn trĩu nặng
uống một ngụm đầy lại đắng hơn
Thời gian vẫn chảy theo từng giọt
(đen lắm cuộc đời – đôi mắt em)
cứ đuổi theo nhau như đùa cợt
bỏ lại tôi cùng chiếc ghế quen
Giữa ánh đèn khuya ngồi soi bóng
khói thuốc pha cùng chút đắng cay
cà phê rơi xuống vùng tĩnh lặng
giọt đắng tương tư – nỗi nhớ đầy…

Tương Tư
Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Người ta tìm gặp người ta
Mặc tôi gặm nhấm xót xa đời mình
Người ta luôn nói vô tình
Tôi chiêm bao thấy tình mình bơ vơ
Người ta cũng nói yêu thơ
Tôi thành ngơ ngẩn càng mơ mộng hoài
Khi riêng tôi nhớ một người
Mây đen lảng vảng khung trời tương tư…

Tương tư chiều
Tác giả: Xuân Diệu

Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm;
Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.
Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.
Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;
Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ
Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.
Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!
Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,
Thôi đã hết hờn ghen và giận tủi.
(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!)
Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.
Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.
Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm!
Gió bao lần từng trận gió thương đi,
– Mà kỷ niệm, ôi, còn gọi ta chi…

Vùng trời gặp gỡ
Tác giả: Mạc Phương

Bằng lăng tím rung rinh trước gió
Ngay ngã ba đèn đỏ phải dừng
Hỏi ai, ai đó ngập ngừng
Sẻ chia cảm xúc vui mừng bâng khuâng.

Em nhớ lắm cái lần gặp gỡ
Vài phút thôi mà ngỡ đã thân
Thoảng qua tựa ánh phù vân
Mà riêng em mãi bần thần thiết tha.

Có lẽ nợ người ta kiếp trước
Nên bây giờ mới ước gần thêm.
Biết là bi lụy tại em
Tâm tư chẳng thể êm đềm vì anh.

Càng mong muốn càng buồn da diết
Mỗi ngày qua vắt kiệt nhớ mong
Mặt trời vẫn mọc đằng đông
Yêu anh chín đợi mười mong là thường…

Anh hãy nói những điều thầm kín
Nỗi niềm riêng ngọt lịm câu từ
Biết là thực thực hư hư
Tình yêu hòa nhịp tâm tư rộn ràng.

Thohay.vn Chia Sẽ ❤️️ Thơ Lý Bạch Về Trăng Và Rượu, Thiên Nhiên ❤️️ 20+ Bài Thơ Hay Nhất

Viết một bình luận