Nội Dung Văn Bản, Soạn Bài Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ Lớp 8 Đọc Hiểu, Phân Tích Tác Phẩm, Giáo Án Chi Tiết Nhất.
NỘI DUNG CHÍNH
Giới Thiệu Văn Bản Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ
“Bức thư của thủ lĩnh da đỏ” là một văn bản nổi tiếng, được viết bởi thủ lĩnh người da đỏ Xi-át-tô (Seattle) vào năm 1854. Bức thư này được viết để trả lời Tổng thống Mỹ Franklin Pierce khi ông đề nghị mua đất của người da đỏ. Đây là một trong những văn bản được coi là hay nhất về vấn đề môi trường và mối quan hệ giữa con người với thiên nhiên.
Nội dung chính của bức thư:
- Sự thiêng liêng của thiên nhiên: Thủ lĩnh Xi-át-tô nhấn mạnh rằng đất đai và thiên nhiên là thiêng liêng đối với người da đỏ. Mỗi phần của thiên nhiên đều có linh hồn và là một phần không thể tách rời của cuộc sống con người.
- Phê phán cách sống của người da trắng: Ông chỉ trích cách sống chiếm hữu và không trân trọng thiên nhiên của người da trắng, cho rằng họ không hiểu được giá trị thực sự của đất đai và môi trường.
- Lời kêu gọi bảo vệ môi trường: Thủ lĩnh Xi-át-tô kêu gọi con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên, bảo vệ môi trường như bảo vệ chính mạng sống của mình.
Bố cục của bức thư:
- Phần 1: Sự thiêng liêng và hòa hợp của thiên nhiên đối với người da đỏ.
- Phần 2: Cách sống chiếm hữu và không trân trọng thiên nhiên của người da trắng.
- Phần 3: Lời kêu gọi về cách sống trân trọng thiên nhiên và muôn loàih.
Bức thư này không chỉ là một lời đáp trả mà còn là một thông điệp mạnh mẽ về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường và sống hòa hợp với thiên nhiên.
Cập nhật thêm tác phẩm 👉 Nếu Mai Em Về Chiêm Hóa
Nội Dung Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ Full
Bức thư của thủ lĩnh da đỏ là một văn bản để lại khá nhiều ấn tượng trong lòng người đọc. Hãy cùng đón đọc nội dung đầy đủ của văn bản được chia sẻ dưới đây:
Bầu trời này, nguồn sưởi ấm đất đai của chúng tôi làm sao Ngài có thể mua bán nổi? Ý nghĩ sao mà lạ lùng đối với chúng tôi. Nếu chúng tôi không có bầu không khí trong lành này và mặt nước long lanh, thì làm sao Ngài có thể mua nổi?
Đối với đồng bào tôi, mỗi tấc đất là thiêng liêng, mỗi lá thông óng ánh, mỗi bờ cát, mỗi hạt sương long lanh trong những cánh rừng rậm rạp, mỗi bãi đất hoang và tiếng thì thầm của côn trùng là những điều thiêng liêng trong ký ức và kinh nghiệm của đồng bào tôi. Những dòng nhựa chảy trong cây cối cũng mang trong đó ký ức của người da đỏ.
Khi người da trắng chết đi, họ thường dạo chơi giữa các vì sao và quên đi đất nước họ sinh ra. Còn chúng tôi, chúng tôi chẳng thể quên được mảnh đất tươi đẹp này. Bởi lẽ mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều cùng chung một gia đình.
Ấy thế mà vị thủ lĩnh vĩ đại ở Washington lại ngỏ ý muốn mua mảnh đất này của chúng tôi. Họ đòi hỏi quá nhiều và hứa hẹn dành cho chúng tôi một nơi sống thoải mái, và rồi họ sẽ là người cha chăn dắt và chúng tôi sẽ trở thành những đứa con của họ. Vậy, chúng tôi phải cân nhắc ý muốn đất đai của họ. Nhưng, quả không phải việc giản đơn, bởi lẽ mảnh đất này đối với chúng tôi là thiêng liêng.
Dòng nước óng ánh, êm ả trôi dưới những dòng sông, con suối đâu chỉ là những giọt nước, mà còn là máu của tổ tiên chúng tôi. Nếu chúng tôi bán mảnh đất này cho Ngài, Ngài phải nhớ rằng, Ngài phải dạy bảo con cháu rằng, mảnh đất này là thiêng liêng và những tia sáng chói chang phản chiếu từ mặt hồ trong vắt sẽ nói lên cái gì đó về ký ức của người da đỏ. Tiếng thì thầm của dòng nước chính là tiếng nói của cha ông chúng tôi.
Những dòng sông là người anh em của chúng tôi, làm chúng tôi nguôi đi những cơn khát. Những dòng sông chuyên chở những con thuyền và nuôi lớn con cháu chúng tôi… Nếu có bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải nhớ dạy bảo con cháu Ngài những dòng sông là người anh, người em của chúng tôi và các Ngài từ nay trở đi phải đối xử tử tế với những dòng sông như Ngài đã đối xử với anh em Ngài.
Tôi biết người da trắng không hiểu cách sống của chúng tôi. Đối với họ, mảnh đất này cũng như mảnh đất khác, bởi lẽ họ là kẻ xa lạ, và trong đêm tối, họ lấy đi từ lòng đất những gì họ cần. Mảnh đất này đâu phải là những người anh em của họ, mảnh đất này là kẻ thù của họ và khi đã chinh phục được, thì họ sẽ lấn tới. Mồ mả tổ tiên của họ, họ còn quên và họ cũng chẳng cần tới dòng tộc của họ.
Họ cư xử với mẹ đất và anh em bầu trời như những vật mua được, tước đoạt được, rồi bán đi như những con cừu và những hạt kim cương sáng ngời. Lòng thèm khát của họ sẽ ngấu nghiến đất đai, rồi để lại đằng sau những bãi hoang mạc.
Tôi biết, cách sống của chúng tôi khác với cách sống của Ngài. Cảnh đẹp nơi thành phố của Ngài làm nhức nhối con mắt người da đỏ. Có lẽ, người da đỏ hoang dã và tăm tối chăng?
Và cái gì sẽ xảy ra đối với cuộc sống, nếu con người không nghe được âm thanh lẻ loi của chú chim đớp mồi hay tiếng tranh cãi của những chú ếch ban đêm bên hồ? Tôi là người da đỏ, tôi thật không hiểu nổi điều đó. Người Anh-điêng chúng tôi ưa những âm thanh êm ái của những cơn gió thoảng qua trên mặt hồ, được nước mưa gội rửa và thấm đượm hương thơm của phấn thông.
Không khí quả là quý quá đối với người da đỏ, bởi lẽ bầu không khí này là của chung, muông thú, cây cối và con người cùng nhau hít thở. Người da trắng cũng cùng chia sẻ, hít thở bầu không khí đó. Nhưng hình như người da trắng chẳng để ý gì đến nó.
Nếu chúng tôi bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải nhớ rằng không khí đối với chúng tôi là vô cùng quý giá và phải chia sẻ linh hồn với tất cả cuộc sống mà không khí ban cho. Ngọn gió mang lại hơi thở đầu tiên của cha ông chúng tôi và cũng nhận lại hơi thở cuối cùng của họ. Nếu có bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải giữ gìn và làm cho nó thành một nơi thiêng liêng cho ngay cả người da trắng cũng có thể thưởng thức được những làn gió thấm đượm hương hoa đồng cỏ.
Như vậy, chúng tôi mới cân nhắc những ý muốn mua mảnh đất này của Ngài. Nếu có quyết định chấp nhận yêu cầu của Ngài, chúng tôi phải đưa ra một điều kiện – đó là, người da trắng phải đối xử với các muông thú sống trên mảnh đất này như những người anh em.
Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu bất cứ một cách sống nào khác. Tôi đã chứng kiến cả ngàn con trâu rừng bị chết dần chết mòn trên những cánh đồng trơ trọi vì bị người da trắng bắn mỗi khi có đoàn tàu chạy qua. Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu nổi tại sao một con ngựa sắt nhả khói lại quan trọng hơn nhiều con trâu rừng mà chúng tôi chỉ giết để duy trì cuộc sống. Con người là gì, nếu cuộc sống thiếu những con thú? Và nếu chúng ra đi, thì con người cũng sẽ chết dần chết mòn vì nỗi buồn cô đơn về tinh thần, bởi lẽ điều gì sẽ xảy đến với con thú thì cũng chính xảy ra đối với con người. Mọi vật trên đời đều có sự ràng buộc.
Ngài phải dạy cho con cháu rằng mảnh đất dưới chân chúng là những nắm tro tàn của cha ông chúng tôi, và vì thế, chúng phải kính trọng đất đai. Ngài phải bảo chúng rằng đất đai giàu có được là do nhiều mạng sống của chủng tộc chúng tôi bồi đắp nên. Hãy khuyên bảo chúng như chúng tôi thường dạy con cháu mình: Đất là Mẹ. Điều gì xảy ra với đất đai tức là xảy ra đối với những đứa con của đất. Con người chưa biết làm tổ để sống, con người giản đơn là một sơi tơ trong cái tổ sống đó mà thôi. Điều gì con người làm cho tổ sống đó, tức là làm cho chính mình.
Ngay cả đối với người da trắng, họ được đi cùng và nói chuyện cùng với chúng như người bạn đối với người bạn, cũng không thể nào tránh khỏi số phận chung của con người. Sau hết chúng ta có thể trở thành anh em và hãy chờ xem. Nhưng điều mà chúng tôi biết trước được là đến một ngày nào đó người da trắng sẽ hiểu là chúng ta có cùng một Chúa, có thể lúc này Ngài nghĩ Ngài có Người (Chúa) nên Ngài muốn có mảnh đất này của chúng tôi.
Nhưng Ngài sẽ không thể nào có được. Người là vị chúa của con người và tình cảm của Người sẽ được chia sẻ công bằng cho người da đỏ cũng như người da trắng. Mảnh đất này đối với Người là quý giá và làm tổn hại đến mảnh đất là khinh rẻ Đấng tạo thế. Người da trắng cũng vậy, rồi sẽ qua đi và còn sớm hơn tất cả các bộ lạc khác. Làm ô uế nấm mồ của Ngài, thì một đêm nào đó Ngài sẽ chết vì ngạt thở trên đất hoang mạc của Ngài.
Nhưng trước giây phút tàn lụi, ở trong Ngài sẽ loé sáng lên sức mạnh của Chúa, Người đã mang Ngài tới mảnh đất này là vì lý do đặc biệt nào đó đã cho Ngài quyền thống trị người da đỏ rồi bị thiêu cháy. Đối với chúng tôi vận số đó thật là huyền bí. Bởi vì, chúng tôi không hiểu nổi khi những con trâu rừng bị tàn sát, khi những chú ngựa sắt hoang ngự trị, khi những góc rừng kín đáo nặng mùi con người, khi quang cảnh của những vùng rừng xanh mướt bị những sợi dây biết nói xoá sạch. Đâu còn những cánh rừng rậm rạp? Tất cả đã qua đi và đâu còn những chú đại bàng vĩ đại? Tất cả đã qua đi.
Mời bạn tham khảo thêm tác phẩm 👉 Những Chiếc Lá Thơm Tho Lớp 8
Tóm Tắt Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ
Với tóm tắt Bức thư của thủ lĩnh da đỏ ngữ văn 8 hay, ngắn nhất sau đây sẽ giúp học sinh nắm vững kiến thức trọng tâm bài.
Năm 1854, Tổng thống thứ 14 của nước Mỹ là Phreng-klin Pi-ơ-xơ tỏ ý muốn mua đất của người da đỏ. Thủ lĩnh Xi-át-tơn đã trả lời bằng bức thư này. Đối với người da đỏ, đất đai, cùng với mọi vật liên quan với nó – bầu trời, không khí, dòng nước, động vật, thực vật là thiêng liêng. Người da đỏ và người da trắng có sự khác biệt trong cách sống, cách ứng xử với thiên nhiên. Chính vì vậy, nếu muốn người da đỏ bán mảnh đất này, thì người da trắng cần có thái độ, cách ứng xử đúng đắn với Đất và thiên nhiên.
Về Tác Giả Tác Phẩm Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ
Gửi đến bạn một số thông tin về tác giả tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh da đỏ dưới đây:
- Tác giả: Xi-át-tơn là một thủ lĩnh da đỏ sinh sống tại vùng Tây Bắc Hoa Kỳ, khi vùng đất thuộc tiểu bang Washington ngày nay còn là vùng đất của người da đỏ.
- Tác phẩm: Ý nghĩa nhan đề bức thư của thủ lĩnh da đỏ nói về chuyện mua bán đất đai được xem là một trong những văn bản hay nhất nói về thiên nhiên và môi trường. Vì bằng việc sử dụng phép so sánh, nhân hóa, diệp ngữ, bức thư muốn nói lên phải sống hòa nhập với thiên nhiên,chăm lo bảo vệ môi trường và mạng sống của chính mình.
Xem thêm mẫu phân tích tác phẩm 👉 Mắt Sói Lớp 8
Ý Nghĩa Tác Phẩm Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ
Bức thư của thủ lĩnh da đỏ đã đặt ra được một vấn đề bức xúc, có ý nghĩa to lớn đối với toàn nhân loại, đó là con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên, phải chăm lo bảo vệ môi trường và thiên nhiên như bảo vệ mạng sống của mình.
Bố Cục Văn Bản Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ
Bố cục văn bản Bức thư của thủ lĩnh da đỏ được chia thành 3 đoạn như sau:
- Đoạn 1 (Từ đầu … đến “cha ông chúng tôi”): Những điều thiêng liêng trong kí ức người da đỏ.
- Đoạn 2 (Tiếp theo … đến “Đều có sự ràng buộc”): Những lo âu của người da đỏ về đất đai môi trường sẽ bị tàn phá bởi người da trắng.
- Đoạn 3 (Còn lại): Kiến nghị của người da đỏ về việc bảo vệ môi trường, đất đai.
Tham khảo thêm 👉 Thiên Trường Vãn Vọng Lớp 8
Đọc Hiểu Tác Phẩm Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ
Để nắm bắt rõ hơn về tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh da đỏ, hãy cùng đón đọc những thông tin dưới đây:
👉 Câu 1: Những điều thiêng liêng trong kí ức người da đỏ?
Đáp án:
– Đối với người da đỏ, mỗi tấc đất là thiêng liêng. Mảnh đất là bà mẹ của người da đỏ
– Những bông hoa là người chị, người em của người da đỏ.
– Dòng nước óng ánh, êm ả là máu của tổ tiên người da đỏ.
– Tiếng thì thầm của dòng nước chính là tiếng nói của cha ông chúng tôi.
→ Tác giả sử dụng phép so sánh, nhân hóa cho thấy tình yêu thiên nhiên tha thiết và sự gắn bó của người da đỏ đối với đất đai.
👉 Câu 2: Những lo lắng của người da đỏ nếu bán đất cho người da trắng?
Đáp án:
– Họ sẽ lấy đi trong lòng đất những gì họ cần
– Lòng thèm khát của họ sẽ ngấu nghiến đất đai
– Họ chẳng để ý đến bầu không khí mà họ hít thở
– Nghệ thuật: đối lập
→ Thái độ bảo vệ đất đai và ý thức bảo vệ môi trường tự nhiên
👉 Câu 3: Những kiến nghị của người da đỏ là gì?
Đáp án:
– Phải biết quý trọng đất đai
– Hãy khuyên bảo chúng đất là mẹ
→ Giọng điệu thống thiết, đanh thép, hào hùng
→ Khẳng định sự cần thiết phải bảo vệ đất đai, môi trường
👉 Câu 4: Hãy giải thích vì sao một bức thư về chuyện mua bán đất trở thành một bài văn hay bậc nhất về vấn đề bảo vệ tài nguyên và môi trường?
Đáp án:
– Xuất phát điểm của bức thư là tình yêu, quê hương, đất nước.
– Người ta không thấy người viết thư trả lời có bán hay không, lại càng không bàn về chuyện giá cả. Vấn đề được đặt ra chỉ như một giả thiết để tạo đà, tạo thế cho việc trình bày quan điểm và bộc lộ tình cảm.
– Tác giả không chỉ đề cập đến vấn đề về đất nước mà tất cả những hiện tượng có liên quan tới đất: Thiên nhiên, môi trường – vấn đề toàn trái đất đang quan tâm.
– Phản đối sự huỷ hoại môi trường của người da trắng.
– Xuất phát từ lòng yêu quê hương đất nước, bỗng trở thành một văn bản có giá trị hay nhất về vấn đề bảo vệ thiên nhiên và môi trường.
Đọc thêm tác phẩm 👉 Chái Bếp
Giá Trị Tác Phẩm Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ
Khái quát giá trị tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh da đỏ thông qua hai khía cạnh cụ thể đó là giá trị nội dung và nghệ thuật sau đây:
- Giá trị nội dung: Bức thư của thủ lĩnh da đỏ đã đặt ra được một vấn đề bức xúc, có ý nghĩa to lớn đối với toàn nhân loại: Con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên, phải chăm lo bảo vệ môi trường và thiên nhiên như bảo vệ mạng sống của mình.
- Giá trị nghệ thuật: Văn bản Bức thư của thủ lĩnh da đỏ đã có sự kết hợp thành công giữa giọng văn truyền cảm với lối sử dụng phép so sánh, nhân hóa, điệp ngữ phong phú đa dạng.
Sơ Đồ Tư Duy Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ
Các em học sinh lớp 8 hãy cùng ôn tập và củng cố kiến thức qua những mẫu sơ đồ tư duy Bức thư của thủ lĩnh da đỏ được Thohay.vn chia sẻ sau đây:
Soạn Bài Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ Lớp 8
Với phần soạn bài Bức thư của thủ lĩnh da đỏ ngắn gọn dưới đây sẽ giúp học sinh nắm được nội dung chính của bài, chuẩn bị bài tốt trước khi đến lớp.
👉 Câu 1 (trang 61 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Xác định hệ thống luận điểm, lí lẽ, bằng chứng của văn bản
Trả lời:
Luận điểm | Lí lẽ, bằng chứng |
Những điều thiêng liêng trong kí ức người da đỏ. | + Mảnh đất là người mẹ, bông hoa là người chị, người em.+ Dòng nước là máu của tổ tiên.+ Tiếng thì thầm của dòng nước là tiếng nói của cha ông. |
Những lo âu của người da đỏ về đất đai môi trường sẽ bị tàn phá bởi người da trắng. | + Họ sẽ lấy đi trong lòng đất những gì họ cần.+ Lòng thèm khát của họ sẽ ngấu nghiến đất đai.+ Họ chẳng để ý đến bầu không khí mà họ hít thở. |
Kiến nghị của người da đỏ về bảo vệ môi trường, đất đai. | + Phải biết quý trọng đất đai.+ Hãy khuyên bảo chúng đất là mẹ. |
👉 Câu 2 (trang 61 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Văn bản chủ yếu hướng đến luận đề nào dưới đây? Lí giải vào hệ thống luận điểm, lí lẽ, dẫn chứng của văn bản.
a. Hồi đáp lời đề nghị mua đất của Tổng thống Mỹ.
b. Mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên.
Trả lời:
Văn bản chủ yếu hướng đến luận đề: Mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Vì:
– Luận điểm 1: Những điều thiêng liêng trong kí ức của người da đỏ
+ Lí lẽ, bằng chứng:
• Mảnh đất là người mẹ, bông hoa là người chị, người em.
• Dòng nước là máu của tổ tiên.
• Tiếng thì thầm của dòng nước là tiếng nói của cha ông.
– Luận điểm 2: Những lo lắng của người da đỏ nếu bán đất cho người da trắng
+ Lí lẽ, bằng chứng:
• Họ sẽ lấy đi trong lòng đất những gì họ cần.
• Lòng thèm khát của họ sẽ ngấu nghiến đất đai.
• Họ chẳng để ý đến bầu không khí mà họ hít thở.
– Luận điểm 3: Kiến nghị của người da đỏ
+ Lí lẽ, bằng chứng:
• Phải biết quý trọng đất đai.
• Hãy khuyên bảo chúng đất là mẹ.
👉 Câu 3 (trang 61 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Phân tích mối liên hệ giữa luận đề, luận điểm, lí lẽ và bằng chứng.
Trả lời:
Các luận điểm đều làm rõ cho vấn đề cần bàn luận là: Mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Khi đưa ra các luận điểm cần có lí lẽ và bằng chứng để thuyết phục người nghe tin vào luận điểm đã đưa ra.
👉 Câu 4 (trang 61 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Em hãy xác định câu văn thể hiện bằng chứng khách quan và ý kiến, đánh giá chủ quan của người viết trong đoạn trích sau:
Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu bất cứ một cách sống nào khác. Tôi đã chứng kiến cả ngàn con trâu rừng bị chết dần, chết mòn trên những cánh đồng trơ trọi vì bị người da trắng bắn mỗi khi có đoàn tàu chạy qua. Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu nổi tại sao một con ngựa sắt nhà khói lại quan trọng hơn nhiều con trâu rừng mà chúng tôi chỉ giết để duy trì cuộc sống. Con người là gì, nếu cuộc sống thiếu những con thú?
Trả lời: Câu văn thể hiện bằng chứng khách quan và ý kiến, đánh giá chủ quan của người viết trong đoạn trích là: Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu bất cứ một cách sống nào khác.
👉 Câu 5 (trang 62 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Em hiểu như thế nào về ý kiến: “Đất là Mẹ. Điều gì xảy ra với đất đai tức là xảy ra đối với những đứa con của Đất”? Tìm một số ví dụ từ thực tế để chứng minh cho cách hiểu của em.
Trả lời: Ý kiến “Đất là Mẹ. Điều gì xảy ra với đất đai tức là xảy ra đối với những đứa con của Đất” có ý nghĩa: Đất là Mẹ, là nguồn sống, là sự chở che, bảo vệ con người. Sự gắn bó này giúp cho con người có thái độ cư xử đúng đắn với đất đai.
– Một số ví dụ thực tế:
+ Trồng cây, chăm sóc, bảo vệ, bón phân và canh tác đúng phương pháp độ phì sẽ tăng lên đất trở nên tốt.
+ Khai thác bừa bãi không có kế hoạch, không đúng phương pháp độ phì sẽ giảm, đất sẽ trở nên xấu.
👉 Câu 6 (trang 62 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Đoạn văn nào trong bức thư để lại cho em ấn tượng mạnh nhất? Chia sẻ ấn tượng của em với các bạn trong lớp.
Trả lời:
– Đoạn văn trong bức thư để lại cho em ấn tượng mạnh nhất là: Ngài phải dạy con cháu … tức là làm cho chính mình.
– Bởi vì: Đoạn văn này nhấn mạnh quan hệ mật thiết gắn bó của người với đất.
👉 Câu 7 (trang 62 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Theo em, con người cần ứng xử như thế nào với tài nguyên thiên nhiên và sự sống của muôn loài? Trình bày ý kiến của em về vấn đề này bằng một đoạn văn khoảng một trăm năm mươi chữ.
Trả lời: Thiên nhiên vốn dĩ đẹp lộng lẫy và là người bạn thân thiết nhất của con người. Vì thế con người cần có cách ứng xử văn minh với tài nguyên thiên nhiên và sự sống của muôn loài bằng những hành động thực tế như: trồng nhiều cây xanh, sử dụng các loại năng lượng sạch, năng lượng tự nhiên như điện mặt trời, gió; sử dụng đồ tái chế, đồ phân hủy; sử dụng tiết kiệm điện, nước để chống lãng phí. Điều đặc biệt là cần tuyên truyền để nâng cao ý thức người dân để bảo vệ môi trường.
Xem thêm 👉 Chùm Ca Dao Trào Phúng Lớp 8
Giáo Án Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ Lớp 8
Chia sẻ đến các thầy cô giáo mẫu giáo án Bức thư của thủ lĩnh da đỏ chuẩn nhất. Hi vọng tài liệu này sẽ giúp ích cho các quý thầy cô trong quá trình chuẩn bị bài giảng đến lớp.
A. Mục tiêu cần đạt:
Giúp HS:
- Thấy được bức thư của thủ lĩnh da đỏ xuất phát từ tinh yêu thiên nhiên, đất nước, con người đã nêu lên một vấn đề bức xúc có ý nghĩa to lớn đối với cuộc sống hiện nay: bảo vệ và gìn giữ sự trong sạch của thiên nhiên, môi trường.
- Thấy được tác dụng của một số biện pháp tu từ, nhân hoá, điệp ngữ, đối lập.
B. Chuẩn bị của GV- HS:
- Giáo viên: Soạn giáo án, chuẩn bị bảng phụ, tư liệu tham khảo.
- Học sinh: Soạn bài.
C. Tiến trình tổ chức các hoạt động dạy và học:
1. Ổn định tổ chức.
2. Kiểm tra bài cũ:
- Vai trò của cầu Long Biên trong quá khứ và hiện tại.
- Nghệ thuật nào tạo nên sức hấp dẫn của bài văn.
3. Bài mới: GV cho HS quan sát bức tranh cảnh thiên nhiên hoang dã, nơi sinh sống của người da đỏ ở Mĩ và giới thiệu bài.
HOẠT ĐỘNG CỦA HS-GV | NỘI DUNG CẦN ĐẠT |
* Hoạt động 1: HS đọc phần chú thích *SGK/138 xem kĩ các chú thích 3, 8, 10, 11 để hiểu rõ hơn về các chi tiết trong bài. Giáo viên giới thiệu tranh ảnh về Lịch sử Hoa Kì, giúp HS hiểu về bối cảnh lịch sử của văn bản. Hướng dẫn giọng đọc: vừa mạnh mẽ vừa nhẹ nhàng, vừa dứt khoát, vừa tha thiết để thể hiện tình yêu thiên nhiên, đất nước sâu sắc, mãnh liệt. HS xác định ba phần nội dung của bức thư?* Hoạt động 2: GV: Trong kí ức người da đỏ luôn hiện lên những điều rất đẹp nào? HS: Đất đai, cây lá, hạt sương, tiếng côn trùng, bông hoa. GV: Tại sao vị thủ lĩnh da đỏ nói rằng đó là “những điều thiêng liêng”? HS: Nó đẹp đẽ, cao quý, không tách rời sự sống của người da đỏ (là bà mẹ, là người chị, người em…) GV: Những điều thiêng liêng đó phản ánh cách sống nào của người da đỏ? HS: Gắn bó với đất đai, môi trường thiên nhiên, yêu quý tôn trọng nó. GV: Nghệ thuật chính được sử dụng? Tác dụng? HS: Nghệ thuật nhân hoá. Tác dụng: khiến thiên nhiên, môi trường gần gũi, thân thiết với con người, bộc lộ tình cảm yêu mến gắn bó của tác giả với thiên nhiên. | I. Giới thiệu chung: – Năm 1854 tổng thống thứ 14 của Mỹ là Pranklin Fierce tỏ ý muốn mua đất của người da đỏ. Thủ lĩnh Xi-át-ton đã gửi bức thư này trả lời. – Văn bản nhật dụng thể loại thư từ. II. Tìm hiểu văn bản: 1. Đọc 2. Bố cục: 3 phần Phần đầu: Đến “cha ông chúng tôi” Những điều thiêng liêng trong ký ức người da đỏ. Phần 2: Đến “đều có sự ràng buộc”. Những lo âu của người da đỏ về đất đai, môi trường thiên nhiên sẽ bị tàn phá bởi người da trắng. Phần 3: Còn lại. Khẳng định về vai trò của đất đai môi trường đối với cuộc sống. 3. Phân tích: a, Phần đầu bức thư: Nội dung: Đất đai cùng với mọi vật liên quan tới nó: bầu trời, không khí, dòng nước, động vật, thực vật là thiêng liêng đối với người da đỏ, là bà mẹ, là chị, là gia đình, là máu của tổ tiên nên không dễ gì đem bán. Nghệ thuật: Nhân hoá cho thấy sự gắn bó mật thiết, ruột thịt giữa con người và thiên nhiên. b, Phần giữa bức thư: Nêu bật sự khác biệt giữa hai cách sống của ngưòi da trắng và người da đỏ. Từ đó yêu cầu người da trắng phải đói xử với đất đai, môi trường như người da đỏ nếu người da đỏ buộc phải bán. Nghệ thuật so sánh, đối lập, nhân hoá, điệp từ ngữ góp phần làm nổi bật những nội dung đó. |
Tìm hiểu thêm tác phẩm 👉 Đề Đền Sầm Nghi Đống
Trắc Nghiệm Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ
Luyện tập và củng cố kiến thức tác phẩm Bức thư của thủ lĩnh da đỏ với loạt câu hỏi trắc nghiệm sau đây:
👉 Câu 1: Bộ tộc của Thủ lĩnh da đỏ Xi-at-tơn sinh sống ở châu lục nào?
A. Châu Phi
B. Châu Âu
C. Châu Mĩ
D. Châu Á
Đáp án: C
👉 Câu 2: Bức thư đã phê phán gay gắt những hành động và thái độ gì của người da trắng thời đó?
A. Tàn sát những người da đỏ
B. Hủy hoại nền văn hóa của người da đỏ
C. Thờ ơ, tàn nhẫn đối với thiên nhiên và môi trường sống
D. Xâm lược thuộc địa, các dân tộc khác
Đáp án: C
👉 Câu 3: Từ nào là tính từ dưới đây?
A. Tác hại
B. Tai hại
C. Hiểm họa
D. Tai họa
Đáp án: B
👉 Câu 4: Việc sử dụng yếu tố trùng điệp trong bài văn có ý nghĩa gì?
A. Nhấn mạnh ý cần diễn tả
B. Thể hiện rõ thái độ, tình cảm của người viết
C. Tạo cho câu văn giàu nhịp điệu, sức thuyết phục
D. Cả 3 đáp án trên
Đáp án: D
👉 Câu 5: Sự khác biệt của người da đỏ với người da trắng được thể hiện qua khía cạnh nào?
A.Thái độ với đất đai
B. Sự khác biệt về lối sống
C. Thái độ với tự nhiên
D. Cả 3 đáp án trên
Đáp án: D
👉 Câu 6: Biện pháp nghệ thuật nào được sử dụng nhiều trong văn bản?
A. Phép đối lập
B. Điệp ngữ
C. So sánh
D. Nhân hóa
E. Tất cả các ý trên
Đáp án: E
👉 Câu 7: Ý chính của đoạn thư yêu cầu tổng thống Mỹ?
A. Dạy người da trắng kính trọng đất đai
B. Dạy người da trắng coi đất là mẹ
C. Khuyên người da trắng bảo vệ đất đai là bảo vệ chính mình
D. Cả 3 đáp án trên
Đáp án: D
👉 Câu 8: Bức thư nói về chuyện mua bán đất đai cách đây hơn một thế kỉ được coi là văn bản vì sao?
A. Tác giả viết với tất cả tình yêu mến, kính trọng đất đai của người da đỏ
B. Bằng kinh nghiệm từ việc gần gũi với thiên nhiên, chỉ ra tầm quan trọng của đất với muôn thú
C. Nêu trách nhiệm con người bảo vệ thiên nhiên, môi trường sống.
D. Cả 3 đáp án trên
Đáp án: D
👉 Câu 9: Cách hiểu đúng về câu: “Đất là Mẹ”?
A. Nêu quan hệ mật thiết, gắn bó giữa người với đất.
B. Đất là nguồn sống, sự che chở, bảo vệ con người
C. Sự gắn bó giúp con người có thái độ cư xử đúng đắn với đất đai.
D. Cả 3 đáp án trên
Đáp án: D
👉 Câu 10: Biện pháp lặp: lặp từ ngữ (mảnh đất, tôi biết, dòng nước, người da đỏ, người da trắng, lặp kiểu câu ( ngài phải bảo, ngày phải dạy, ngài phải biết…) nhằm nhấn mạnh sự khác biệt trong cách sống và trong thái độ với thiên nhiên, đúng hay sai?
A. Đúng
B. Sai
Đáp án: A
👉 Câu 11: Vấn đề có ý nghĩa nhân loại nào được đặt ra trong văn bản này?
A. Con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên
B. Phải chăm lo bảo vệ thiên nhiên như bảo vệ mạng sống của mình
C. Phải biết bảo vệ môi trường để bảo vệ nguồn sống.
D. Cả 3 đáp án trên
Đáp án: D
Đón đọc 👉 Truyện Ngắn Áo Tết 👉 của tác giả Nguyễn Ngọc Tư
5+ Mẫu Phân Tích Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ Hay Nhất
Tuyển tập 5+ mẫu phân tích Bức thư của thủ lĩnh da đỏ hay nhất, mời bạn đọc hãy cùng tham khảo để có thể hiểu rõ hơn về tác phẩm.
Mẫu Phân Tích Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ Đặc Sắc
Tác phẩm “Bức thư của thủ lĩnh da đỏ” đã đem đến cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về mối quan hệ giữa thiên nhiên và môi trường.
Mở đầu bức thư, tác giả đã chỉ ra mối quan hệ giữa người da đỏ với đất đai. Đối với thủ lĩnh Xi-át-tơn và đồng bào của ông, không có gì thiêng liêng hơn mảnh đất này, bởi đất chính là “người mẹ” – một phần ruột thịt: “Mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ.
Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là những người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều chung một gia đình”. Tất cả những gì thuộc về đất đai đều gắn bó với cuộc sống của con người như một gia đình – đó là mối quan hệ bền chặt nhất trong cuộc sống này.
Không chỉ vậy, hình ảnh quê hương còn in hằn vào tâm trí họ: “Đối với đồng bào tôi, mỗi tấc đất là thiêng liêng, mỗi lá thông óng ánh, mỗi bờ cát, mỗi hạt sương long lanh trong những cánh rừng rậm rạp, mỗi bãi đất hoang và tiếng thì thầm của côn trùng là những điều thiêng liêng trong kí ức và kinh nghiệm của đồng bào tôi. Những dòng nhựa chảy trong cây cối cũng mang kí ức của người da đỏ”. Quê hương đối với người da đỏ là những gì thơ mộng, đẹp đẽ nhất.
Tiếp đến vị thủ lĩnh da đỏ đã cho thấy sự khác biệt giữa người da đỏ và người da trắng. Nếu như đối với người da đỏ, đất đai chính là một phần máu thịt, là gia đình. Thị với người da trắng: “Lòng thèm khát của họ sẽ ngấu nghiến đất đai, rồi để lại đằng sau những bãi hoang mạc”.
Họ chỉ muốn tạo ra một thế giới “chẳng có nơi nào yên tĩnh cả, chẳng có nơi nào là nghe được tiếng lá cây lay động vào mùa xuân hay tiếng vỗ cánh của côn trùng”. Và rồi họ “biến đất đai thành vật bán mua, biến nông thôn thành đô thị, nhưng quá quắt hơn, họ biến bầu không khí vốn là của chung, của muông thú, cỏ cây, cả người da trắng cũng cùng sẻ chia “hít thở bầu không khí đó” thành đối tượng chẳng đáng quan tâm.
Cuối cùng, tác giả yêu cầu người da trắng rằng: “Nếu chúng tôi bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải nhớ rằng không khí đối với chúng tôi là vô cùng quý giá và phải chia sẻ linh hồn với tất cả cuộc sống mà không khí ban cho. Ngọn gió mang lại hơi thở đầu tiên của cha ông chúng tôi và cũng nhận lại hơi thở cuối cùng của họ.
Nếu có bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải giữ gìn và làm cho nó thành một nơi thiêng liêng cho ngay cả người da trắng cũng có thể thưởng thức được những làn gió thấm đượm hương hoa đồng cỏ”; “Nếu có quyết định chấp nhận yêu cầu của Ngài, chúng tôi phải đưa ra một điều kiện – đó là, người da trắng phải đối xử với các muông thú sống trên mảnh đất này như những người anh em”…
Như vậy, sau khi đọc “Bức thư của thủ lĩnh da đỏ” đã cho người đọc thấy được tầm quan trọng của thiên nhiên trong cuộc sống của con người. Cũng như hiểu được vì sao bức thư này trở nên rất nổi tiếng, từng được nhiều người xem là một trong số những văn bản hay nhất về môi trường và thiên nhiên.
Mời bạn tham khảo thêm 👉 Trình Bày Ý Kiến Về Một Vấn Đề Xã Hội Lớp 8
Bài Văn Phân Tích Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ Xuất Sắc
Bức thư của thủ lĩnh da đỏ là một văn bản để lại khá nhiều ấn tượng trong lòng người đọc. Đây là bức thư của thủ lĩnh da đỏ Xi-át-tơn trả lời tổng thống Mĩ Phreng-klin pi-ơ- xơ về việc ông này có ý định mua đất của người da đỏ.
Một bức thư được viết bằng một văn phong khá độc đáo, trong đó người viết trình bày quan điểm và bộc lộ tình cảm của mình một cách đầy hàm ý, rất sâu xa, thâm thuý. Bao trùm lên toàn bộ bức thư là tình cảm yêu mến quê hương, đất nước thiết tha, sâu sắc, mạnh mẽ. Chính tình cảm ấy đã chi phối mạch cảm xúc của bức thư và quan điểm của thủ lĩnh da đỏ.
Đối với thủ lĩnh Xi-át-tơn và đồng bào của ông, không có gì thiêng liêng hơn mảnh đất của họ bởi “Đất là mẹ”, nó gắn bó máu thịt với họ từ bao đời nay:
Mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là những người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều chung một gia đình.
Hơn nữa, mảnh đất mảnh đất này còn thấm đẫm mồ hôi và xương máu của cha ông họ
Dòng nước óng ánh, êm ả trôi, dưới những dòng sông con suối đâu chỉ là những giọt nước, mà còn là máu của tổ tiên chúng tôi.
Mảnh đất dưới chân chúng (người da trắng) là những nắm tro tàn của cha ông chúng tôi… đất đai giàu có được là do nhiều mạng sống của chủng tộc chúng tôi bồi đắp nên.
Hình ảnh quê hương đất nước trở thành hình ảnh thân thương nhất, hằn sâu trong trái tim và kí ức họ:
Đối với đồng bào tôi, mỗi tấc đất là thiêng liêng, mỗi lá thông óng ánh, mỗi bờ cát, mỗi hạt sương long lanh trong những cánh rừng rậm rạp, mỗi bãi đất hoang và tiếng thì thầm của côn trùng là những điều thiêng liêng trong kí ức và kinh nghiệm của đồng bào tôi. Những dòng nhựa chảy trong cây cối cũng mang ký ức của người da đỏ.
Trong cảm xúc của thủ lĩnh Xi-át-tơn, quê hương đất nước họ là mảnh đất thật êm đềm và thơ mộng có tiếng lá cây lay động vào mùa xuân, tiếng vỗ cánh của côn trùng vào mùa hè, có tiếng ếch kêu ban đêm trên hồ, có âm thanh êm ái của những cơn gió thoảng qua trên mặt hồ, có hương thơm của phấn thông.
Tâm hồn tinh tế nhạy cảm và sự gắn bó tha thiết với quê hương đất nước đã khiến thủ lĩnh Xi-át–tơn cảm nhận được tất cả những nét bình dị nên thơ của thiên nhiên, của cuộc sống và viết về nó với một niềm tự hào cao độ.
Để trình bày được một cách rõ ràng, sâu sắc quan điểm đất đai của tổ tiên là thiêng liêng, không thể đem ra để mua bán, đổi chác! và bộc lộ được tình yêu Đất Mẹ, yêu quê hương đất nước sâu nặng của mình, tác giả của bức thư đã sử dụng rộng rãi thủ pháp nghệ thuật so sánh, nhân hoá; đồng thời đối lập quan điểm, tình cảm của người da đỏ với quan điểm, tình cảm của người da trắng: Nếu như người da đỏ coi mảnh đất này là “Mẹ”, coi mọi vật xung quanh mình là “anh em”, thì người da trắng coi chúng là “kẻ thù”, là “vật mua được”, “tước đoạt dược”…
Chính tình cảm sâu đậm đối với quê hương đất nước đã tạo nên chất trữ tình và sức lay động rất lớn của áng văn chương độc đáo này.
Xuất phát điểm của bức thư là lòng yêu quê hương đất nước, nhưng thời gian trôi đi, bức thư có thêm một giá trị mới; nó trở thành một trong những văn bản hay nhất về thiên nhiên và môi trường.
Trong bức thư của mình, thủ lĩnh da đỏ không chỉ đề cập đến “đất” mà còn đề cập đến cả các hiện tượng có liên quan đến “đất” như: sông, hồ, rừng, núi, động thực vật, không khí, ánh nắng…Tức là những hiện tượng làm cho đất có giá trị, có ý nghĩa, những hiện tượng tạo nên cái mà ngày nay ta gọi là tự nhiên và môi trường sinh thái.
Ngay từ giữa thế kỉ XIX, khi tự nhiên và môi trường sinh thái mới bắt đầu bị đe dọa bởi sự phát triển của nền công nghiệp cơ khí và ý thức vô trách nhiệm của con người, thủ lĩnh Xi-át-tơn đã nhìn thấy nguy cơ của việc vắt kiệt đất đai, biến nó thành những bãi hoang mạc; nguy cơ của những tiếng ồn ào lăng mạ trong tai; nguy cơ của cuộc sống không nghe được âm thanh lẻ loi của chú chim đớp mồi hay tiếng tranh cãi của chú ếch ban đêm bên hồ; nguy cơ của bầu không khí bị vấy bẩn bởi khói của các nhà máy; nguy cơ cạn kiệt nguồn động vật quý hiếm…
Theo thủ lĩnh Xi-át-tơn: không khí quả là quý giá, vô cùng quý giá bởi không khí này là của chung muông thú, cây cối và con người cùng nhau hít thở. Và ông đề nghị người da trắng phải cùng người da đỏ giữ gìn bầu không khí trong lành: Nếu có bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải giữ gìn và làm cho nó thành một nơi thiêng liêng cho ngay cả người da trắng cũng có thể thưởng thức được những làn gió thấm đượm hương hoa đồng nội.
Cũng theo thủ lĩnh Xi-át-tơn, sự cân bằng sinh thái là điều cần thiết của cuộc sống, ông đề nghị tiếp người da trắng phải đối xử với các muông thú sống trên mảnh đất này như những người anh em .
Cuối cùng, ông cảnh báo: Con người là gì, nếu cuộc sống thiếu những con thú? Và nếu chúng ra đi, thì con người cũng sẽ chết dần, chết mòn vì nỗi buồn cô đơn về tinh thần, bởi vì điều gì sẽ xảy ra đối với con thứ thù cũng sẽ xảy ra đối với con người. Mọi vật trên đời đều có sự ràng buộc, Đất là Mẹ. Điều gì xảy ra đối với đất đai, tức là xảy ra với những đứa con của Đất.
Gợi ý 👉 Viết Bài Văn Giới Thiệu Một Cuốn Sách Yêu Thích
Bài Phân Tích Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ Điểm 10
Bảo vệ thiên nhiên và môi trường hiện nay là vấn đề sống còn đối với nhân loại. Tất nhiên phải có sự đồng thuận và những biện pháp có tính chất chiến lược toàn cầu. Song, để có được những hành động kịp thời và hiệu quả ấy, con người phải tự đổi mới về nhận thức. Bức thư của thủ lĩnh da đỏ Xi-át-tơn góp phần tích cực vào tư tưởng, tình cảm của chúng ta trên phương diện vừa nêu.
“Đất là mẹ”. Luận điểm quan trọng này chạy suốt bài văn, và riêng ở phần đầu bức thư, nó mở ra một quan niệm hoàn toàn mới mẻ. Vì sao “mỗi tấc đất là thiêng liêng”, nghĩa là một khái niệm vật chất đã được tinh thần hoá ?
Vì một mặt, “mỗi lá thông óng ánh, mỗi bờ cát, mỗi hạt sương…” đối với người dân da đỏ đã trở nên không khí trong lành để sống, để hít thở hằng ngày. Và một mặt khác, nó là trí tuệ, là khái niệm. Đất vừa là không gian vừa là thời gian, và tất cả điều này đã trở nên máu thịt: “Những dòng nhựa chảy trong cây cối cũng mang trong đó kí ức của người da đỏ”.
Câu văn chân thành như một lời tâm niệm, một tiếng nói trung thực tha thiết của lương tâm. Hình ảnh bà mẹ trở đi trở lại nhiều lần ở đoạn văn nhằm khẳng định quan hệ huyết thống, mà khi đã có quan hệ huyết thống thì không thể chia cắt, tách rời: “Chúng tôi là một phần của mẹ, và mẹ cũng là một phần của chúng tôi”.
Người với bông hoa là chị, là em: người với mỏm đá, vũng nước,… đều cùng chung một gia đình. Dòng nước đâu chỉ là những giọt nước, nó là “máu của tổ tiên chúng tôi”. Tiếng thì thầm của nó chính là “tiếng nói của cha ông chúng tôi”. Luận điểm quan trọng này một mặt phản ánh quan hệ cộng sinh giữa con người với môi trường sống từ buổi sơ khai, nhưng một mặt nó xác nhận một quy luật trường tồn: con người muốn tồn tại, phải dựa vào thiên nhiên để tồn tại.
Và như thế, đồng thời nó dự báo những nguy cơ: con người sẽ tự huỷ diệt nếu những khế ước thiêng liêng giữa con người với môi trường đã được thiết lập một cách tự nhiên bị xâm phạm. Và không dưới hai lần, khế ước tinh thần ấy được gọi tên một cách nôm na là “kí ức của người da đỏ”.
Trên cơ sở ấy, tác giả bức thư gay gắt phê phán lối sống thực dụng của “người da trắng” đã và đang phá vỡ mối quan hệ vốn thân thiện giữa con người với đất, với thiên nhiên. Họ đã thay thế quan hệ gia đình bằng quan hệ sở hữu, quan hệ chiếm đoạt. Lấy lợi nhuận làm thước đo, con người tàn bạo, ích kỷ và tham lam tự biến mình thành con thú: “Lòng thèm khát của họ sẽ ngấu nghiến đất đai, rồi để lại đằng sau những bãi hoang mạc”.
Thế giới mà người da trắng tạo ra là những thành phố rất trái với tự nhiên ở chỗ: “chẳng có nơi nào yên tĩnh cả, chẳng có nơi nào là nghe được tiếng lá cây lay động vào mùa xuân hay tiếng vỗ cánh của côn trùng”. Thế là: biến đất đai thành vật bán mua, biến nông thôn thành đô thị, nhưng quá quắt hơn, họ biến bầu không khí vốn là của chung, của muông thú, cỏ cây, cả người da trắng cũng cùng sẻ chia “hít thở bầu không khí đó” thành đối tượng chẳng đáng quan tâm.
Điều đáng nói ở đây, cũng thật vô lý ở đây: tác giả bức thư lưu ý cả đến quyền lợi của những người đi chinh phục, trong lúc chính kẻ đi chinh phục lại chẳng đoái hoài. “Nếu có bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải giữ gìn và làm cho nó thành một nơi thiêng liêng cho ngay cả người da trắng cũng có thể thưởng thức được những làn gió thấm đượm hương hoa đồng cỏ”.
Cách lập luận dẫn đến cao trào khi người viết bức thư so sánh hai hình ảnh một thuộc về thiên nhiên, còn một thuộc về nền văn minh hiện đại: “con trâu rừng” và “con ngựa sắt nhả khói”. Nếu xét về phương diện ích lợi trong giao thông thì: “con ngựa sắt nhả khói” là vô địch, là niềm tự hào. Nhưng nếu chỉ cần đến nó mà bắn bỏ những con trâu rừng thì khi đoàn tàu chạy qua lại là một hành vi tự sát.
Câu văn sau đây vượt qua sự khập khiễng của biện pháp so sánh thông thường để đạt đến một sự tiên tri, minh triết: “Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu nổi tại sao một con ngựa sắt nhả khói lại quan trọng hơn nhiều con trâu rừng mà chúng tôi chỉ giết để duy trì cuộc sống”. Một câu hỏi không có hồi âm vì không thể có một cách nào đó trả lời, vậy bản thân nó đã là chân lý, một sự thật hiển nhiên.
Phần kết của bức thư cũng như phần quan trọng phía trên không bị ràng buộc bởi nghi thức bán mua thông thường một vùng đất có thể còn rất hoang vu. Cái chính là thái độ của con người trước sau đối với đất ra sao?
Về chủ sở hữu, nó có thể thuộc về người da trắng, nhưng “Ngài phải dạy con cháu rằng mảnh đất dưới chân chúng là những nắm tro tàn của cha ông chúng tôi”, mảnh đất ấy “do nhiều mạng sống của chủng tộc chúng tôi bồi đắp nên”, nghĩa là mồ mả tổ tiên của người da đỏ.
Nhưng cái chính cũng chưa hẳn đã là như thế ! Dù chủ sở hữu là ai, đối với người da đỏ và người da trắng: “Đất là Mẹ”. Đã là mẹ, đất sẽ yêu thương đùm bọc mọi đứa con mình. Nhưng có điều: đừng có một ai xúc phạm tới đất đai. Bởi “Điều gì xảy ra với đất đai tức là xảy ra đối với những đứa con của Đất”.
Mời bạn xem thêm cách 🌻 Viết Đoạn Văn Ghi Lại Cảm Nghĩ Về Một Bài Thơ Tự Do Lớp 8 🌻
Phân Tích Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ Hay Nhất
“Bức thư của thủ lĩnh da đỏ” là một bức thư nổi tiếng từng được nhiều người xem là một trong số những văn bản hay nhất về môi trường và thiên nhiên. Tác phẩm đã để lại nhiều ấn tượng sâu sắc trong lòng bạn đọc.
Năm 1854, Tổng thống thứ 14 của nước Mỹ là Phreng-klin Pi-ơ-xơ tỏ ý muốn mua đất của người da đỏ. Thủ lĩnh Xi-át-tơn đã trả lời bằng bức thư này. Phần mở đầu của tác phẩm đã đưa ra mối quan hệ giữa người da đỏ và thiên nhiên.
Việc sử dụng phép nhân hóa và so sánh trong đoạn văn làm cho mối quan hệ của đất với người trở nên gắn bó và hết sức thân thiết, như anh chị em, như người con trong một nhà, như con cái với cha mẹ. Cha ông, tổ tiên của người da đỏ tồn tại trong thiên nhiên, trong những dòng nước, trong âm thanh của côn trùng và nước chảy.
Tiếp đến thủ lĩnh Xi-át-tơn đã cho người đọc thấy được sự khác biệt người da đỏ và người da trắng trong cách sống, cách ứng xử với thiên nhiên. Người da đỏ trân trọng đất đai, gọi đất đai là mẹ, là một phần máu thịt của mình. Còn với người người da trắng, họ xa lạ với đất.
Mảnh đất này là kẻ thù của họ và khi họ đã chinh phục được thì họ sẽ lấn tới. Họ đối xử với mẹ đất và anh em bầu trời như những vật mua được, tước đoạt được rồi bán đi. Thậm chí họ sẽ ngấu nghiến đất đai, rồi để lại đằng sau những bãi hoang mạc.
Với người da đỏ không khí quả là vô cùng quý gia. Ngọn gió mang lại hơi thở đầu tiên của cha ông chúng tôi và cũng là hơi thở cuối cùng của họ. Còn người da trắng lại chẳng để ý gì đến bầu không khí, muông thú, cây cối. Họ muốn xoá bỏ cuộc sống yên tĩnh, thanh khiết, hoà đồng với thiên nhiên để thay thế bằng cuộc sống thị thành ầm ĩ, ồn ào. Với sự khác biệt này, chúng ta có thể thấy được thái độ bảo vệ đất đai và ý thức bảo vệ môi trường tự nhiên.
Cuối cùng, thủ lĩnh Xi-át-tơn đã đưa ra những đề nghị đối với người da trắng: “Nếu có quyết định chấp nhận yêu cầu của Ngài, chúng tôi phải đưa ra một điều kiện – đó là, người da trắng phải đối xử với các muông thú sống trên mảnh đất này như những người anh em”. Điều đó đã khẳng định được sự cần thiết phải bảo vệ đất đai, môi trường.
Sau khi đọc xong “Bức thư của thủ lĩnh da đỏ”, có lẽ bất kì người đọc nào cũng sẽ đồng ý rằng: “Con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên, phải chăm lo bảo vệ môi trường và thiên nhiên như bảo vệ mạng sống của chính mình”.
Hướng dẫn 👉 Viết Bài Văn Phân Tích Một Tác Phẩm Văn Học
Phân Tích Bức Thư Của Thủ Lĩnh Da Đỏ Lớp 8 Nâng Cao
Năm 1854, Tổng thống thứ 14 của nước Mỹ là Phreng-klin Pi-ơ-xơ tỏ ý muốn mua vùng đất của người da đỏ để mở mang hệ thống đường sắt. Thủ lĩnh Xi-át-tơn đã gửi bức thư này để trả lời. Đây là một bức thư nổi tiếng, từng được coi là một trong những văn bản hay nhất về đề tài thiên nhiên và môi trường.
Bằng một giọng văn đầy sức truyền cảm, cùng với lối sử dụng phép so sánh, nhân hoá, điệp ngữ phong phú, đa dạng, tác giả bức thư này đã đặt ra một vấn đề quan trọng có ý nghĩa toàn cầu: Con người phải sống hòa hợp với thiên nhiên, phải chăm lo bảo vệ môi trường thiên nhiên như bảo vệ chính mạng sống của mình.
Mở đầu bức thư, tác giả đề cập đến đất đai cùng mọi vật liên quan với nó như nước, động vật, thực vật, bầu trời, không khí… Tất thảy đều thiêng liêng đối với người da đỏ vì đó là kỉ niệm ghi sâu trong kí ức:
Đối với đồng bào tôi, mỗi tấc đất là thiêng liêng, mỗi lá thông óng ánh, mỗi bờ cát, mỗi hạt sương long lanh trong những cánh rừng rậm rạp, mỗi bãi đất hoang và tiếng thì thầm của côn trùng là những điều thiêng liêng trong kí ức và kinh nghiệm của đồng bào tôi. Những dòng nhựa chảy trong cây cối cũng mang trong đó kí ức của người da đỏ.
Không chỉ là kỉ niệm, mảnh đất này còn là bà mẹ của người da đỏ. Chúng tôi là một phần của mẹ và mẹ cũng là một phần của chúng tôi. Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi. Những mỏm đá, những vũng nước trên đồng cỏ, hơi ấm của chú ngựa con và của con người, tất cả đều cùng chung một gia đình.
Trong đoạn văn này, tác giả đã sử dụng phép nhân hoá nhiều lần để thể hiện ý tưởng của mình. Đất là mẹ. Những bông hoa ngát hương là người chị, người em của chúng tôi. Tất cả những gì tồn tại trên mặt đất hội tụ lại thành gia đình, tổ ấm. Phải là người gắn bó suốt đời và hiểu đất đai sâu sắc đến độ nào tác giả mới viết nên những dòng chữ xúc động sâu xa như thế.
Dòng nước óng ánh, êm ả trôi dưới những dòng sông, con suối đâu chỉ là những giọt nước, mà còn là máu của tổ tiên chúng tôi. Nếu chúng tôi bán mảnh đất này cho Ngài, Ngài phải nhớ rằng, Ngài phải dạy bảo con cháu rằng, mảnh đất này là thiêng liêng và những tia sáng chói chang phản chiếu từ mặt hồ trong vắt sẽ nói lên cái gì đó về kí ức của người da đỏ. Tiếng thì thầm của dòng nước chính là tiếng nói của cha ông chúng tôi.
Từ hình ảnh của nước, tác giả liên tưởng, so sánh với máu của tổ tiên, tiếng rì rào của dòng nước là tiếng nói của cha ông. Quả là những so sánh độc đáo và chính xác, xuất phát từ tình yêu tha thiết, chân thành.
Tiếp theo, tác giả giải thích nguyên nhân sự khác biệt, thậm chí đối lập nhau trong cách sống và thái độ đối với đất của người da đỏ và người da trắng:
Tôi biết người da trắng không hiểu cách sống của chúng tôi. Đối với họ, mảnh đất này cũng như mảnh đất khác, bởi lẽ họ là kẻ xa lạ, và trong đêm tối, họ lấy đi từ lòng đất những gì họ cần. Mảnh đất này đâu phải là những người anh em của họ, mảnh đất này là kẻ thù của họ và khi đã chinh phục được, thì họ sẽ lấn tới. Mồ mả tổ tiên của họ, họ còn quên và họ cũng chẳng cần tới dòng tộc của họ. Họ cư xử với mẹ đất và anh em bầu trời như những vật mua được, tước đoạt được, rồi bán đi như những con cừu và những hạt kim cương sáng ngời. Lòng thèm khát của họ sẽ ngấu nghiến đất đai, rồi để lại đằng sau những bãi hoang mạc.
Điệp ngữ kết hợp với phép tương phản đã thể hiện rõ ý tưởng của người viết. Đất đối với người da đỏ là anh em, đối với người da trắng là kẻ thù bởi vì người da trắng cho rằng đất là thứ mua được, tước đoạt được.
Người da đỏ sinh ra và lớn lên ở đây, làm sao họ có thể đối xử tệ bạc với mảnh đất nghĩa tình?! Mảnh đất họ có được là do ông cha để lại và biết bao mồ hôi xương máu đổ ra mới tạo dựng nên. Đây là điểm khác hẳn với người da trắng.
Người da trắng đối xử với đất tàn nhẫn và coi đất là thứ hàng hoá vô tri vô giác dùng để mua bán, trao đổi. Chính vì thế mà thủ lĩnh da đỏ ngạc nhiên trước cách đối xử lạnh lùng, tàn nhẫn của người da trắng đối với đất. Khi đã chiếm đoạt được, lòng tham của họ sẽ ngấu nghiến đất đai, rồi để lại đằng sau những bãi hoang mạc.
Vì cách đối xử của người da trắng đối với đất hoàn toàn đối lập với người da đỏ, nên thủ lĩnh Xi-át-tơn ra điều kiện rằng nếu người da đỏ buộc phải bán đất thì người da trắng cũng phải đối xử với đất trân trọng như người da đỏ.
Nguyên nhân thứ hai dẫn tới sự khác biệt trong thái độ đối xử với đất giữa người da đỏ và người da trắng xuất phát từ cách sống và môi trường sống không giống nhau. Người da trắng gắn với môi trường thành phố san sát những tòa nhà bê tông lạnh lùng cao chọc trời, còn người da đỏ một đời gắn bó với thiên nhiên phong phú và sống động:
Ở thành phố của người da trắng, chẳng có nơi nào yên tĩnh cả, chẳng có nơi nào là nghe được tiếng lá cây lay động vào mùa xuân hay tiếng vỗ cánh của côn trùng. Nếu có nghe thấy thì đó cũng chỉ là những tiếng ồn ào lăng mạ trong tai. Và cái gì sẽ xảy ra đối với cuộc sống, nếu con người không nghe được âm thanh lẻ loi của chú chim đớp mồi hay tiếng tranh cãi của những chú ếch ban đêm bên hồ?
Tôi là người da đỏ, tôi thật không hiểu nổi điều đó. Người Anh-điêng chúng tôi ưa những âm thanh êm ái của những cơn gió thoảng qua trên mặt hồ, được nước mưa gội rửa và thấm đượm hương thơm của phấn thông.
Đoạn văn giống như một bài thơ trữ tình, bay bổng, bộc lộ niềm vui sướng và tự hào của thủ lĩnh về mảnh đất của bộ tộc mình. Người da đỏ biết bảo vệ và quý mến thiên nhiên bởi đó là tất cả đời sống vật chất và tinh thần của họ:
Không khí quả là quý giá đối với người da đỏ, bởi lẽ bầu không khí này là của chung, muông thú, cây cối và con người cùng nhau hít thở. Người da trắng cũng cùng chia sẻ, hít thở bầu không khí đó. Nhưng hình như người da trắng chẳng để ý gì đến nó.
Nếu chúng tôi bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải nhớ rằng không khí đối với chúng tôi là vô cùng quý giá và phải chia sẻ linh hồn với tất cả cuộc sống mà không khí ban cho. Ngọn gió mang lại hơi thở đầu tiên của cha ông chúng tôi và cũng nhận lại hơi thở cuối cùng của họ. Nếu có bán cho Ngài mảnh đất này, Ngài phải giữ gìn và làm cho nó thành một nơi thiêng liêng cho ngay cả người da trắng cũng có thể thưởng thức được những làn gió thấm đượm hương hoa đồng cỏ.
Như vậy, chúng tôi mới cân nhắc những ý muốn mua mảnh đất này của Ngài. Nếu có quyết định chấp nhận yêu cầu của Ngài, chúng tôi phải đưa ra một điều kiện – đó là, người da trắng phải đối xử với các muông thú sống trên mảnh đất này như những người anh em.
Thủ lĩnh da đỏ đi từ ngạc nhiên đến căm giận khi phải chứng kiến thái độ đối xử tàn bạo đối với muông thú của người da trắng:
”Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu bất cứ một cách sống nào khác. Tôi đã chứng kiến cả ngàn con trâu rừng bị chết dần chết mòn trên những cánh đồng trơ trọi vì bị người da trắng bắn mỗi khi có đoàn tàu chạy qua. Tôi là kẻ hoang dã, tôi không hiểu nổi tại sao một con ngựa sắt nhả khói lại quan trọng hơn nhiều con trâu rừng mà chúng tôi chỉ giết để duy trì cuộc sống. ”
Con người là gì, nếu cuộc sống thiếu những con thú? Và nếu chúng ra đi, thì con người cũng sẽ chết dần chết mòn vì nỗi buồn cô đơn về tinh thần, bởi lẽ điều gì sẽ xảy đến với con thú thì cũng chính xảy ra đối với con người. Mọi vật trên đời đều có sự ràng buộc.
Ở đoạn văn này, tác giả khẳng định: Tạo hoá luôn luôn điều hòa sự cân bằng sinh thái giữa con người với thiên nhiên.
Có thể xem đây là kết luận của bức thư:
Ngài phải dạy con cháu rằng mảnh đất dưới chân chúng là những nắm tro tàn của cha ông chúng tôi, và vì thế, chúng phải kính trọng đất đai. Ngài phải bảo chúng rằng đất đai giàu có được là do nhiều mạng sống của chủng tộc chúng tôi bồi đắp nên.
Hãy khuyên bảo chúng như chúng tôi thường dạy con cháu mình: Đất là Mẹ. Điều gì xảy ra với đất đai tức là xảy ra đối với những đứa con của Đất. Con người chưa biết làm tổ để sống, con người giản đơn là một sợi tơ trong cái tổ sống đó mà thôi. Điều gì con người làm cho tổ sống đó, tức là làm cho chính mình.
Đi xa hơn, lời kết luận còn cảnh báo: Nếu không đối xử tử tế với đất thì ngay cuộc sống của người da trắng cũng bị tổn hại vì Đất là Mẹ của cả loài người. Giá trị của bức thư mang tính chất vĩnh cửu chính là nhờ mệnh đề chứa đựng ý nghĩa khoa học và triết lý đúng đắn, sâu sắc này.
Tác giả lặp lại hình ảnh Đất là Mẹ với ý khẳng định đất sinh ra con người, nuôi con người lớn lên, ấp ủ, che chở con người. Cuối đời, con người lại trở về với Đất, mối quan hệ giữa đất và người thật khăng khít, không thể tách rời nhau.
Tham khảo gợi ý 👉 Viết Bài Văn Nghị Luận Về Một Vấn Đề Đời Sống