Hôm Nay Trời Nhẹ Lên Cao [Bài Thơ Chiều Của Xuân Diệu]

Hôm Nay Trời Nhẹ Lên Cao ❤️️ Bài Thơ Chiều Của Xuân Diệu ✅ Bài Thơ Được Xuân Diệu Viết Vào Năm 1938 Và Được Đăng Trên Tạp Chí Thơ Vào Khoảng Năm 1940.

Nội Dung Bài Thơ Chiều Của Xuân Diệu

Bài thơ: Chiều
Tác giả: Xuân Diệu

Hôm nay, trời nhẹ lên cao,
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…
Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn,
Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.
Phất phơ hồn của bông hường,
Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng.
Nghe chừng gió nhớ qua sông,
E bên lau lách thuyền không vắng bờ.
– Không gian như có dây tơ,
Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu.
Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn…

Thohay.vn Tặng Bạn ❤️️ Bài Thơ Dại Khờ Của Xuân Diệu ❤️️ Nội Dung, Ý Nghĩa, Cảm Nhận

Ý Nghĩa Bài Thơ Hôm Nay Trời Nhẹ Lên Cao

Bài thơ là một sự tự vấn lòng mình của người thơ khi anh buồn không hiểu vì sao trong một buổi chiều đẹp nhưng cũng hư ảo và lãng mạn. Bài thơ thể hiện sự đau khổ, nhớ nhung, khát khao gặp lại người yêu của nhân vật trữ tình.

Những Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Chiều Xuân Diệu Hay Nhất

Tổng hợp những bài văn phân tích, cảm nhận bài thơ chiều của Xuân Diệu hay nhất.

Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Chiều Của Xuân Diệu Hay Nhất

Hôm nay trời nhẹ lên cao là một câu thơ đặc sắc trong bài thơ Chiều của nhà thơ Xuân Diệu. Thông qua bài thơ này ta có thể thấy được đối với thơ của ông không chỉ có tình yêu mà còn nhiều điều hấp dẫn khác. Đó cũng chính là những nét vu vơ, nhẹ nhàng và vô cùng lãng mạn. Hãy cùng nhau theo dõi để cảm nhận những ý nghĩa sâu sắc của bài thơ này các bạn nhé!

Hôm nay, trời nhẹ lên cao,
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…
Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn,
Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.
Phất phơ hồn của bông hường,
Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng.
Nghe chừng gió nhớ qua sông,
E bên lau lách thuyền không vắng bờ.

Không gian như có dây tơ,
Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu.
Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn…

Với bài thơ Chiều của Xuân Diệu ta bắt gặp một hình ảnh một điều vu vơ như thế đấy. Đó thoảng đâu đây như xa, như gần, như mênh mang với một khung cảnh có mây trời phiêu lãng và tâm hồn ta cũng lãng mạn và mênh mang ở giữa khung cảnh của chiều tà. Và đó cũng chính là lý do làm thốt lên câu thơ Hôm nay trời nhẹ lên cao/ Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn. Đó là một nỗi buồn nhẹ trôi như không có thật mà lại rất thật, để rồi hình ảnh câu thơ như ngạc nhiên.

“Hôm nay trời nhẹ lên cao,
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…”

Người buồn vì những điều vu vơ. Và đến từ chiếc lá, giọt sương, làn hương để làm điệu buồn rất mỏng manh. Và bằng câu thơ mang tính ẩn dụ đã dắt người đọc vào một nỗi buồn vu vơ và mênh mang. Bởi lẽ cũng có những khi ta cũng trong hoàn cảnh ấy. Để rồi nỗi buồn làm lắng đọng cả không gian và hòa vào cả thiên nhiên.

Và cũng chính nỗi buồn nhẹ lắm và mong manh như một sợi tơ nên nó mới trở nên quý giá. Bởi những điều dễ mất, dễ tan như vậy đã nhuộm kín cả khung cảnh buổi chiều. Để rồi kết thúc bài thơ là câu an ủi mình “Không sao cả: và đó cũng chính là lý do cái buồn được gọi thành tên và len lỏi khắp không gian. Để ta có thể cảm nhận được, cầm được nhưng cũng chứa đựng đầy sự hư vô đến vô cùng.

“bên lau lách thuyền không vắng bờ.
Không gian như có dây tơ,
Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu.
Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn”

Với nghệ thuật cân đối hài hòa giữa hình ảnh ẩn dụ và nhân hóa, Xuân Diệu đã mang dến cho ta một cảm nhận vè nỗi buồn rất đẹp. Đó cũng chính là lý do thơ ca của ông hấp dẫn đến diệu kỳ. Và đây cũng là phong cách thơ mà ông để lại cho thế hệ mai sau.

Hôm nay trời nhẹ lên cao là một câu thơ như tự vấn lòng mình. Đó cũng chính là cái hay và cũng chính là cách thể hiện vô cùng độc đáo của Xuân Diệu. Qua đó ta cảm nhận được một hồn thơ và một phong cách sáng tác thơ đầy ấn tượng.

Cảm Nhận, Phân Tích Bài Thơ Chiều Của Xuân Diệu Sâu Sắc

Đến với thơ Xuân Diệu, không chỉ là tình yêu mà trong thơ ông còn phảng phất những nét vu vơ, nhẹ nhàng rất lãng mạn mang lại cho người đọc những cảm xúc bâng khuâng.

Với bài thơ “Chiều” ta bắt gặp hình ảnh một điều vu vơ như thế đấy, thoảng đâu đây như xa, như gần mênh mang lắm giữa chiều, với mây trời phiêu lãng, tâm hồn ta thả rong chơi chốn vô dịnh để thảng thốt nhận ra” ta buồn không hiểu vì đâu?” có những nỗi buồn như thế đó, nhẹ lắm trôi đi tưởng chừng như không có thật mà lại rất thật bởi hình ảnh câu thơ như hỏi, như ngạc nhiên ấy.

Hôm nay trời nhẹ lên cao,
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…

Người buồn từ những điều vu vơ không định hình như thế ở câu thơ đầu, thì đến đây cái nỗi buồn đó đã có hình dạng cụ thể hơn từ trong chiếc lá, trong giọt sương, trong những làn hương đưa để tô đậm nỗi buồn trong chiều dù rất mong manh. Bằng câu thơ mang đầy tính ẩn dụ mà dẫn dắt người đọc vào một nỗi buồn từ chỗ vu vơ thành một nỗi niềm day dứt, buồn mênh mang.

Nghe chừng gió ý qua sông,

Có khi nào ta ở trong hoàn cảnh như thế, buồn như thể chùng xuống theo chiều, buồn lắng đọng cả không gian, nỗi buồn hòa vào thiên nhiên, hòa vào trời mây những điều mong manh lắm… chỉ nghe ý chừng như thế mà chạnh lòng buồn khôn nguôi.
Nỗi buồn nhẹ lắm, mong manh như sợi tơ khiến cho nó trở nên quý giá biết nhường nào bởi những điều dễ mất, dễ tan như thế tỏa lan, nhuộm kín cả chiều đấy chiều ơi!

bên lau lách thuyền không vắng bờ.
Không gian như có dây tơ,
Bước đi sẽ đứt động hờ sẽ tiêu.
Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,
Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn

Kết thúc bài thơ là lời an ủi mình ” lòng không sao cả…” nhủ lòng không sao đấy mà cái buồn cứ khe khẽ gọi tên, nỗi buồn len lỏi trong từng giọt sương, từng ánh nắng, từng vầng mây để rồi đọng lại giữa chiều mênh mang hắt hiu cơn sầu…nỗi buồn dường như vây kín cả khoảng trời chiều mênh mang đến độ như ta cầm được, thấy được bởi sự hiện hữu đến vô cùng…mà hư vô cũng vô cùng.

Bài thơ chiều mang đến cho ta một cảm nhận về nỗi buồn thật đặc biệt, bởi sự lồng ghép tài tình giữa những hình ảnh ẩn dụ, nhân hóa của Xuân Diệu, chính điều đó đã làm cho thơ của ông có một sức hấp dẫn đến kỳ lạ. Đó cũng chính là phong cách thơ Xuân Diệu với những bài thơ để đời cho mai sau.

Thohay.vn Chia Sẽ ❤️️ Giục Giã [Xuân Diệu] ❤️️ Nội Dung Bài Thơ, Đọc Hiểu, Phân Tích

Hôm nay trời nhẹ lên cao chế bá đạo

Hôm nay trời nắng lên cao
Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn
Hôm nay sóng gió ì ầm
Tôi cười không hiểu vì sao tôi cười

Hôm nay trời nhẹ lên cao
Cùng nhau tụ tập thả thính đi nào 🥰

Hôm nay trời không nắng
Hôm nay trời không mưa
Anh ơi cười gì đó
Anh có người yêu chưa?

Hôm nay trời nhẹ lên cao chế
Tôi cũng muốn làm thơ để tặng bạn
Nhưng tôi không phải là thi sĩ
Chỉ là một người đạo thơ dạo

Siêu bá đạo thưởng thức nào 👉 Nếu Biết Ngày Mai Em Lấy Chồng [97+ Phiên Bản Chế Hay]

Tôi mong bạn sẽ thông cảm cho tôi
Và không buồn vì tôi không làm thơ
Tôi chúc bạn một ngày mới tốt lành
Và luôn vui vẻ và hạnh phúc

Tóc em màu đen
Môi em màu đỏ
Lại gần em hỏi nhỏ
Anh có nhớ em không 🤭🤭

Sao kia đang sáng trên trời
Bao giờ soi sáng bóng người yêu em

Lâu nay em ở một mình
Nếu anh cũng vậy mình về bên nhau💋

SIÊU HAY 👉 Cách Làm Thơ Tán Gái Đổ 100%

Hôm nay trời nhẹ lên cao thả thính vui

Những câu cap hôm nay trời nhẹ lên cao thả thính vui:

“Em thích thứ lắp lánh
Cũng thích matcha xanh
À quên em chưa nói
Em cũng rất thích anh”

Nắng kia là của mặt trời
Còn anh đã của ai rồi hay chưa ?
Mây kia là của hạt mưa
Anh xem đã thích em chưa hay rồi ?

Bầu trời xanh
Làn mây trắng
Anh yêu nắng
Hay yêu em!

Tặng bạn chùm 👉 50+ BÀI THƠ TÁN GÁI AUTO ĐỔ 100%

Sao kia đang sáng trên trời
Bao giờ soi sáng bóng người yêu em

Xa 15 ngày mà ngỡ như nửa tháng.
Nhớ anh suốt sáng em có ngủ được đâu
Cả 5 canh em ngủ được canh đầu
4 canh sau em âu sầu ngủ tiếp.

Anh nói anh thích hoa hồng, em trồng cây hoa hồng sau vườn nhà
Anh nói anh thích cô ta, em liền chôn cô ta ở ngay cạnh cây hoa hồng

Em không thích ăn cơm với cá
Em chỉ thích thơm má anh thôi

Chia sẽ thêm chùm 💙 Thơ Chế 💙 cười vỡ bụng

Em rất thích hội họa
Và thích cả anh luôn
Liệu em có thể vẽ
Con đường vào tim anh !!! 🙂

Viết một bình luận