Những Bài Thơ 5 Chữ Của Học Sinh Lớp 6 Hay Nhất, Chia Sẽ Chùm Thơ 5 Chữ Nhiều Chủ Đề Tặng Các Bạn Tham Khảo.
NỘI DUNG CHÍNH
Thơ 5 Chữ là thể thơ gì ?
Thơ 5 chữ, hay còn gọi là thơ ngũ ngôn, là một thể thơ truyền thống của Việt Nam. Đặc điểm của thể thơ này là mỗi câu thơ có 5 chữ (tiếng). Thơ 5 chữ thường được sử dụng để diễn tả những cảm xúc nhẹ nhàng, sâu lắng, hoặc những suy tư về cuộc sống.
Dưới đây là một số đặc điểm của thể thơ 5 chữ:
Số chữ: Mỗi câu thơ có 5 chữ.
Nhịp điệu: Thường ngắt nhịp 3/2 hoặc 2/3, đôi khi ngắt nhịp 1/4 hoặc 4/1.
Vần: Thường gieo vần chân (vần ở cuối câu) hoặc vần lưng (vần ở giữa câu).
Ngôn ngữ: Thường sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi, giàu hình ảnh.
Thơ 5 chữ là một thể thơ phổ biến và được nhiều người yêu thích bởi sự ngắn gọn, súc tích, dễ đọc, dễ nhớ.
Thơ 5 chữ còn được gọi là thơ ngũ ngôn. Mỗi câu thơ sẽ có 5 tiếng được phối hợp vần, nhịp đem tới sự gần gũi, dễ nhớ, dễ đọc, phù hợp để truyền đạt những nội dung tươi vui, nhí nhảnh… đến người đọc.
Một bài thơ 5 chữ sẽ thường gồm nhiều khổ, phổ biến là từ 1 – 5 khổ thơ và mỗi khổ thường có 4 dòng thơ.
Khi làm thơ 5 chữ, bạn cần chú ý đến vần và nhịp thơ. Thông thường thơ 5 chữ sẽ được đọc theo nhịp phổ biến là 3/2 nhưng cũng có thể đọc nhịp 4/1, 1/4 hoặc 2/3 tùy ý tưởng của tác giả.
Khi làm thơ 5 chữ, người ta dùng các vần chân, vần lưng, vần cách và vần liền.
Vần lưng: Sẽ phối vần tiếng đứng ở cuối câu trước với tiếng ở giữa câu tiếp theo.
Ví dụ:
Mặt trời rúc bụi tre /Buổi chiều về nghe mát
Vần chân, vần cách: Phối vần ở chữ cuối cách nhau 1 câu thơ.
Ví dụ:
Con sóng trước vừa ngã
Con sóng sau lại quỳ
Sóng không hề biết mỏi
Lặn ngụp và bơi thi
Vần chân, vần liền: Phối vần ở chữ cuối của 2 câu liên tiếp.
Ví dụ:
Trời nóng, băm bốn độ
Đèn, sao khắp đế đô
Mặt trăng vàng, trỏn trẻn
Nấp sau nhánh phượng khô.
Khi làm thơ 5 chữ cho học sinh lớp 6, bạn cần chú ý đến độ dài phù hợp để học sinh độ tuổi ấy có thể dễ tiếp thu. Đặc biệt hơn phải chú trọng đến từ ngữ khi sáng tác. Từ ngữ dùng cho học sinh lớp 6 phải đơn giản nhưng cũng phải chứa một ý nghĩa gửi gắm nhất định.
Em không nghe mùa thu dưới trăng mờ thổn thức? Em không nghe rạo rực hình ảnh kẻ chinh phu trong lòng người cô phụ? Em không nghe rừng thu. lá thu kêu xào xạc, con nai vàng ngơ ngác đạp trên lá vàng khô?
Ơn thầy Sưu tầm
Bao mùa thu đi qua Gói hành trang thêm nặng Mái đầu thầy bạc trắng Hòa trong nắng thời gian Những vất vả gian nan Ơn thầy, sao đếm được? Mênh mông như biển nước Cao lớn tựa núi non.
Còn nhau trong đời Tác giả Hoàng Mai
Em thả vào tim anh Chút mong manh… sợi nhớ Anh trả vào mắt em Những long lanh… giọt buồn
Sợi nhớ và giọt buồn Hai nỗi sầu nhân thế Vàng thu mùa tình yêu Mình quên đi anh nhé
Mai dẫu đời dâu bể Em vẫn không buồn đâu Vì tin rằng mình sẽ … Chẳng bao giờ mất nhau.
Tình bạn của chúng ta Sưu tầm
Tình bạn của chúng ta Tinh tú như đất trời Tinh khôi và sáng ngời Không bao giờ bị vơi.
Sắt từ nhỏ sinh ra Mang thân lạnh và cứng Không biết khóc biết cười Chẳng biết đi biết đứng
Thủa nhỏ lắm anh em Ngủ im trong đất rắn Quặng kia lẫn vàng thau Đời kia lẫn đen trắng
Đột nhiên đến một ngày Mở mắt thấy nắng chói Sắt được nhìn mặt trời Mọi thứ liền thay đổi
Sắt được ép nên hình Cần chịu đau một tí Lửa nóng đem tui rèn Mới nên hình nên khí
Sắt được nghe khuyên răn Nói thế thì biết thế Khổ luyện mới thành nhân Trẻ con nên dạy dễ
Sắt vụt đổi đời nhanh Có phải do mệnh số? Tớ thì lại nghĩ khác Toàn là do sắt cố
Nếu không chịu đợi chờ Đã từ lâu tiêu biến Nếu không chịu đớn đau Vẫn mãi vô danh kiếp
Chịu đựng cũng là luyện Đớn đau nên mới tiến Sắt nó có tương lai Không chịu đời bất biến
Truyện sắt có thế thôi Nghe nhàm tai quá nhỉ? Có một điều này thôi: ĐỪNG ĐỂ ĐỜI UỔNG PHÍ
Giao mùa Sưu tầm
Thắp thêm một chút nắng Cho bầu trời xanh hơn Pha thêm chút giận hờn Cho đời nghe gần gũi Ngọn gió nào vừa gọi Bên thềm trăng lướt qua Cơn mưa nào vừa xa Cho mùa trôi thật vội Trái tim ai bối rối Lời yêu vừa mới trao Ánh mắt nào khát khao Mùa xuân bừng trước ngõ Vòng tay chờ bỡ ngỡ Bờ vai ấm chuyền hơi Gió giao mùa chơi vơi Niềm tin yêu còn mãi
Nhớ dáng mẹ trưa hè Trên cánh đồng quê xưa Ôi dáng mẹ ngày xưa Trọn đời con nhớ mãi Dáng hình mẹ thân yêu Dẫu đi đâu cũng nhớ Về dáng mẹ ngày xưa Và chẳng bao giờ quên Bóng dáng mẹ ngày nào.
Thao thức Sưu tầm
Đêm mưa căn gác nhỏ Em một mình bơ vơ Phương trời anh có biết Em nát cả hồn thơ Trong em trời mùa Hạ Nhớ anh chợt sang thu Heo may thêm lạnh buốt Trăn trở sầu ưu tư Em võ vàng thao thức Anh mơ màng giấc say Đêm nay trời trở gió Ai ru mình đêm nay.
Tình bạn mãi không phai Sưu tầm
Từ xưa đến bây giờ Trên con đường xóm nhỏ Tình bạn mãi không phai Vẫn đậm đà thắm thiết Từng ngày dắt nhau đi Ta vẫn cười vui vẻ Dù cho có đan nguy Mình vẫn luôn tươi tẻ Tình bạn như ta đây Chẳng bao giờ nhạt phai.
Xa mái trường thân yêu Đã bao lâu rồi nhỉ Những lời cô thủ thỉ Em nhớ đến bây giờ. Ngày ấy tuổi mộng mơ Hay thẫn thờ thổn thức Trái tim non rạo rực Mùa phượng thắm sân trường. Những bài giảng thân thương Thấm vương đầy bụi phấn Cô như vầng trăng sáng Dẫn lối đường em đi. Nghe tiếng gió thầm thì Mà lòng xao xuyến mãi Suốt đường đời bươn chải Luôn khắc nhớ ân tình….!!!
Thầy Sưu tầm
Viên phấn nào trên tay Thầy dạy em học chữ Bụi phấn nào bay bay Vương tóc thầy trắng xóa Bao mùa thu đi qua Thầy xưa nay đã già Khai trí em thêm sáng Cho cây đời nở hoa Từng lời giảng yêu thương Bao lớp trẻ xa trường Gói hành trang thêm nặng Nghĩa tình thầy vấn vương Mai lớn khôn nên người Khi nào em quên được? Công ơn người đi trước Dìu dắt chúng em theo.
Từng nét chữ tri thức Sưu tầm
Từng nét chữ tri thức Của người thầy, người cô Từng bài giảng thật hay Cho những cô, cậu bé
Từng lời nói dạy bảo Của người cô ân cần Từng cây noi thật hay Của người thầy thật tốt
Cô giáo là người mẹ Thầy giáo là người cha Hai người là cha mẹ Dạy dỗ em nên người
Cứ mỗi một giờ học Lại được gặp thầy cô Lại được nghe vài giảng Của người thầy, người cô.
Viên phấn trắng trên tay Những dòng chữ nắn nót Bụi phấn nào bay bay Vướng trên mái tóc cô Những ngày tháng trôi qua Để lại bao kỉ niệm Em mỗi ngày một lớn Không bao giờ quên cô Thời gian trôi nhanh quá Bao kỉ niêm vui đùa Dưới mái trường thân yêu Em yêu cô rất nhiều.
AI CÓ THỂ QUÊN ĐƯỢC TÌNH THẦY Sưu tầm
Thầy ơi cùng là thầy Thầy còn nhớ nữa không , Truyện ngày ấy xa rồi Không biết thầy còn nhớ . những mùa thu năm ấy thầy dịu dắng chúng em bước qua nhiều gian nan thầy vẫn cố gắng lắm !! thầy ơi cũng là thầy !!! chỉ biết nghĩ cho em để sau này thành tài giúp việc cho tổ quốc ngày ấy vẫn xa lắm mà sao thầy vẫ đợi thầy đã thức suốt đêm lo cho trang giáo án để cho em kiến thức ôi thật tuyệt thầy ơi bây giờ mà kể lại thầy có nghe được không em trở thành người tài thầy có nghe thấy không bây giờ mà nói lại làm sao có thể kể dù không được gặp thầy bài thơ này chứng minh em nhớ dóng chũ ấy cũng nhớ !NGƯỜI LÁY ĐÒ
Bạn bè là đám mây Còn tôi là Mặt trời Đội bạn bước cùng nhau Trên con đường tình bạn. Tình bạn là vô tận Dễ tìm nhưng dễ mất Tình bạn mãi tồn tại Tình bạn luôn sống mãi. Trong trái tim con người Tình bạn có câu răng: Nếu ai đó hỏi bạn Tình bạn giá bao nhiêu. Bạn hãy trả lời rằng Tình bạn là vô giá.
Bạn… Sưu tầm
Bạn hỡi! Ta về đâu? Khi xa buổi ban đầu Mái trường xưa lặng lẽ Áo bạc màu đã lâu Từng mùa phượng đơm hoa Mùa áo trắng nhạt nhòa Mưa chiều phôi phai xóa Dấu chân người in qua Dòng đời trôi lặng lẽ Thời gian khẽ đong đưa Đời dạt trôi tám hướng Biết nói sao cho vừa? Tôi vẫn nhớ những chiều Kể về chuyện tình yêu Thời ngây ngô xa vắng Rượu sưởi nồng ánh trăng Hay những lúc lặng thinh Chẳng ai nói một lời Nghĩ suy về hoài bão Những gian khổ cuộc đời Chiều nay rơi mưa bụi Phượng trải hồng gót chân Chạnh lòng, tôi chợt tủi Ôi đâu rồi cố nhân?
Em ghé về trường cũ Mang chút nắng hanh vàng Ngó ngàng bên cửa lớp Hồi ức nào lang thang Mây buồn trôi đi hoang Phượng xanh rờn ủ rũ Đưa em vào giấc ngủ Một thời em mộng mơ Áo trắng đó anh ơi Em giấu vào trong mắt Mảnh thơ tình góp nhặt Anh trao tiếng yêu đầu Thuở ấy biết gì đâu Cứ ngỡ mình con nhỏ Lời yêu vừa bỏ ngỏ Em chôn vào mai sau Giờ em ghé về đây Gốc cây xưa vẫn thế Hàng ghế đá bâng khuâng Đợi chờ người không đến Giờ em đã biết yêu Người tình xưa tình cũ Em chua xót tình đầu Người khóc thương tình cuối Giá như ngày xưa ấy Viết tình buổi ban sơ Thì bây giờ có lẽ Không lạc vào trời thơ!
Ngôi trường em Sưu tầm
Trường em cạnh dòng sông Có đồng xanh bát ngát Và cây đa xanh mát Cho chúng em nô đùa
Trường em lợp ngói đỏ Và tường quét vôi vàng Chung quanh bờ dậu cao Trường tiểu học làng quê
Mỗi ngày em đi học Trên con đê đầu làng Em nhìn thấy xa xa.. Dáng ngôi trường thân yêu Như dáng của mẹ hiền
Thời gian đã bao năm Nơi quê người xuôi ngược Lòng em mãi không quên Tiếng trống trường tan học.
Hai chữ nghe thân thương Việt Nam tôi yêu dấu Mảnh đất cánh cò bay Lịch sử vàng son sáng Trẻ em cười mỗi sáng Cụ già ngồi lặng lẽ Bên phố đông người qua Mùi phở sức thơm lừng Tà áo trắng phất phới Trông mà đẹp rạng ngời Tôi yêu nhiều điều lắm Bởi nơi tôi sinh ra Là Việt Nam yêu dấu.
Em Yêu Quê Hương Tác Giả: Nguyen Thi Tinh
Quê hương chốn thanh bình Có bầu trời xanh thắm Nắng tươi vàng óng ánh Tỏa cánh đồng mênh mông
Lúa xanh mướt mượt mà Đang trổ thì con gái Tiếng chim kêu rộn rã Hòa cùng tiếng gió reo
Tiếng sáo diều trong veo Ngân nga cùng cò lả Ôi nghe sao vui quá Như một bản hòa ca
Khúc nhạc tình trầm bổng Trời xanh cao gió lộng Xao động cả hồn em Càng yêu nhớ quê thêm
Em chụp hình làm dáng Đôi môi cười chúm chím Ánh mắt nhìn lung linh Bên cánh đồng lúa xanh
Lòng mình sao rộn rã Hương tỏa từ hoa lá Tưới mát cả hồn em Mời các bạn về xem
Hè này vui lắm đó Tha hồ ta câu cá Bà mang nấu canh chua Em ăn ôi rất vừa
Sao mà ngon ngon quá Ngọt đậm đà hương cá Vị chua nồng của me Ôi sao những ngày hè
Cho em nhiều kỷ niệm Tình người sao thân thiện Say xóm làng hương quê
Yêu Quê Hương Biết Mấy Sưu tầm
Nhớ con sông quê hương Chiếc cầu tre lắc lẽo Dù đi xa vạn nẻo Vẫn mang theo bên lòng
Tình sông quê mênh mong Nước xuôi dòng êm ả Dù chảy qua vạn ngã Rồi vẫn hợp cùng nhau
Nhớ khi xưa chiếc cầu Thời dãi dầu xưa ấy Cuộc đời nhiều đưa đẩy Lất lây người dân nghèo
Thương cuộc sống gieo neo Nông dân vùng hẻo lánh Nước hiền hoà sóng sánh Tắm mát lòng người dân
Ôi nước lũ trào dâng Thương chiếc cầu dáng mỏng Người vô tình lơi lỏng Nước cuốn trôi mất rồi
Cầu đâu qua người ơi Bên kia sông bến đợi Bên này sông vời vợi Không có cầu sao qua
Dù bao năm đi xa Trong lòng ta nhớ mãi Yêu quê hương biết mấy Tình như nước dâng đầy
Về Quê Mẹ Sưu tầm
Em sẽ về quê mẹ Được tắm mát dòng sông Về cùng em anh nhé Hương lúa thơm ngập đồng
Về quê mẹ yêu thương Ngắm nhìn đàn cò trắng Nắng chiều tím còn vương Nghe câu hò sâu lắng
Em về với tuổi thơ Cây gạo già đầu ngõ Cánh diều chở ước mơ Thuyền lá trên sông nhỏ
Mỗi lần về quê hương Lòng dạt dào xao xuyến Vòng tay mẹ yêu thương Khi xa còn quyến luyến
Chân bước vội trên đê Con sông quê đẹp quá Con bướm vàng say mê Vui đùa trên hoa lá
Về quê mẹ chiều nay Hương đất nồng đến lạ Ngắm nhìn cánh cò bay Chợt thấy lòng vui quá.