77+ Bài Thơ Lục Bát Hay Nhất Việt Nam (Nổi Tiếng Mọi Thời Đại)

77+ Bài Thơ Lục Bát Hay Nhất Việt Nam, Chùm Thơ Nổi Tiếng Mọi Thời Đại. Tuyển Chọn Câu Thơ Hay, Bất Hủ Các Nhà Thơ Nổi Tiếng Nhất.

Thơ Lục Bát là gì ?

Thơ Lục Bát là một thể thơ truyền thống của Việt Nam, rất phổ biến trong văn học dân gian. Đúng như tên gọi, mỗi cặp câu thơ lục bát gồm một câu sáu âm tiết (câu lục) và một câu tám âm tiết (câu bát), phối vần với nhau.

Đặc điểm của thơ Lục Bát:

  1. Cấu trúc: Một bài thơ lục bát gồm nhiều cặp câu lục và bát, không giới hạn số câu.
  2. Niêm luật: Các tiếng thứ 2, 6, 8 của câu lục và câu bát mang thanh bằng, tiếng thứ 4 mang thanh trắc.
  3. Vần: Đuôi câu lục vần với tiếng thứ sáu của câu bát, đuôi câu bát vần với đuôi câu lục sau.
  4. Nhịp điệu: Thơ lục bát có nhịp điệu trầm bổng, dễ đọc, dễ nhớ, phù hợp với người Việt Nam.

Ví dụ:

Trăm năm trong cõi người ta,
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.

(Truyện Kiều – Nguyễn Du)

Thơ lục bát không chỉ xuất hiện trong ca dao, tục ngữ mà còn được sử dụng trong các tác phẩm văn học nổi tiếng như “Truyện Kiều” của Nguyễn Du.

Xem thêm: Thơ Lục Bát 2 Câu Ngắn Chế Vui

Hướng Dẫn Cách Làm Thơ Lục Bát Đơn Giản

Làm thơ lục bát có thể rất thú vị và dễ dàng nếu bạn nắm vững các quy tắc cơ bản. Dưới đây là hướng dẫn chi tiết:

  1. Cấu trúc cơ bản
    • Câu lục: Gồm 6 âm tiết.
    • Câu bát: Gồm 8 âm tiết.
  2. Quy tắc thanh điệu
    • Câu lục: Các tiếng thứ 2, 4, 6 lần lượt mang thanh bằng (B), trắc (T), bằng (B).
    • Câu bát: Các tiếng thứ 2, 4, 6, 8 lần lượt mang thanh bằng (B), trắc (T), bằng (B), bằng (B).
  3. Quy tắc gieo vần
    • Tiếng cuối của câu lục vần với tiếng thứ 6 của câu bát.
    • Tiếng cuối của câu bát vần với tiếng cuối của câu lục tiếp theo.
  4. Ngắt nhịp
    • Câu lục: Thường ngắt nhịp 2/2/2 hoặc 3/3.
    • Câu bát: Thường ngắt nhịp 2/2/2/2 hoặc 4/4.
  5. Thực hành
    • Bước 1: Chọn chủ đề và ý tưởng cho bài thơ.
    • Bước 2: Viết câu lục trước, tuân thủ quy tắc thanh điệu và gieo vần.
    • Bước 3: Viết câu bát, đảm bảo vần và thanh điệu phù hợp với câu lục trước đó.
    • Bước 4: Kiểm tra và chỉnh sửa để đảm bảo nhịp điệu và ý nghĩa

    Xem chi tiết tại đây: Cách Làm Thơ Lục Bát

    Những Bài Thơ Lục Bát Nổi Tiếng Nhất

    Giới thiệu đến bạn đọc Những Bài Thơ Lục Bát Nổi Tiếng Nhất.

    Tương Tư
    Tác giả: Nguyễn Bính

    Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
    Một người chín nhớ mười mong một người.
    Gió mưa là bệnh của giời,
    Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
    Hai thôn chung lại một làng,
    Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?
    Ngày qua ngày lại qua ngày,
    Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.
    Bảo rằng cách trở đò giang,
    Không sang là chẳng đường sang đã đành.
    Nhưng đây cách một đầu đình,
    Có xa xôi mấy mà tình xa xôi…

    Tương tư thức mấy đêm rồi,
    Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!
    Bao giờ bến mới gặp đò?
    Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?

    Nhà em có một giàn giầu,
    Nhà anh có một hàng cau liên phòng.
    Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông,
    Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?

    Lỡ Bước Sang Ngang
    Tác giả: Nguyễn Bính

    I
    “- Em ơi! Em ở lại nhà,
    Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương.
    Mẹ già một nắng hai sương,
    Chị đi một bước trăm đường xót xa.
    Cậy em, em ở lại nhà,
    Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương.

    Hôm nay xác pháo đầy đường,
    Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng.
    Chuyến này chị bước sang ngang
    Là tan vỡ giấc mộng vàng từ nay.
    Rượu hồng em uống cho say,
    Vui cùng chị một vài giây cuối cùng.
    (Rồi đây sóng gió ngang sông,
    Đầy thuyền hận, chị lo không tới bờ)
    Miếu thiêng vụng kén người thờ,
    Nhà hương khói lạnh, chị nhờ cậy em.
    Đêm qua là trắng ba đêm,
    Chị thương chị, kiếp con chim lìa đàn.
    Một vai gánh lấy giang san…
    Một vai nữa gánh muôn vàn nhớ thương.
    Mắt quầng, tóc rối tơ vương,
    Em còn cho chị lược gương làm gì!
    Một lần này bước ra đi,
    Là không hẹn một lần về nữa đâu.
    Cách mấy mươi con sông sâu,
    Và trăm nghìn vạn nhịp cầu chênh vênh.
    Cũng là thôi… cũng là đành…
    Sang sông lỡ bước riêng mình chị sao?

    Tuổi son nhạt thắm phai đào,
    Đầy thuyền hận, có biết bao nhiêu người!
    Em đừng khóc nữa, em ơi!
    Dẫu sao thì sự đã rồi, nghe em!
    Một đi bẩy nổi ba chìm,
    Trăm cay, ngàn đắng, con tim héo dần.
    Dù em thương chị mười phần,
    Cũng không ngăn nổi một lần chị đi”.

    Chị tôi nước mắt đầm đìa,
    Chào hai họ để đi về nhà ai…
    Mẹ trông theo, mẹ thở dài,
    Dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ran.
    Tôi ra đứng tận đầu làng,
    Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa.

    II
    Trời mưa ướt áo làm gì?
    Năm mười bẩy tuổi chị đi lấy chồng.
    Người ta: pháo đỏ rượu hồng,
    Mà trên hồn chị: một vòng hoa tang.
    Lần đầu chị bước sang ngang,
    Tuổi son sông nước đò giang chưa tường.
    Ở nhà, em nhớ mẹ thương,
    Ba gian trống, một mảnh vườn xác xơ.
    Mẹ ngồi bên cửi xe tơ,
    Thời thường nhắc: Chị mày giờ ra sao?
    “- Chị bây giờ”… Nói thế nào?
    Bướm tiên khi đã lạc vào vườn hoang.
    Chị từ lỡ bước sang ngang,
    Trời dông bão, giữa tràng giang, lật thuyền.
    Xuôi dòng nước chảy liên miên,
    Đưa thân thế chị tới miền đau thương.
    Mười năm gối hận bên giường,
    Mười năm nước mắt bữa thường thay canh.
    Mười năm đưa đám một mình,
    Đào sâu chôn chặt mối tình đầu tiên.
    Mười năm lòng lạnh như tiền,
    Tim đi hết máu, cái duyên không về.

    “Nhưng em ơi, một đêm hè,
    Hoa xoan nở, xác con ve hoàn hồn.
    Dừng chân trên bến sông buồn,
    Nhà nghệ sĩ tưởng đò còn chuyến sang.
    Đoái thương, thân chị lỡ làng.
    Đoái thương phận chị dở dang những ngày.

    Rồi… rồi… chị nói sao đây!
    Em ơi, nói nhỏ câu này với em…
    …Thế rồi máu trở về tim
    Duyên làm lành chị duyên tìm về môi.
    Chị nay lòng ấm lại rồi,
    Mối tình chết đã có người hồi sinh.
    Chị từ dan díu với tình,
    Đời tươi như buổi bình minh nạm vàng.

    “Tim ai khắc một chữ “nàng”
    Mà tim chị một chữ “chàng” khắc theo”.
    Nhưng yêu chỉ để mà yêu,
    Chị còn dám ước một điều gì hơn.
    Một lầm hai lỡ keo sơn,
    Mong gì gắn lại phím đờn ngang cung.
    Rồi đêm kia, lệ ròng ròng,
    Tiễn đưa người ấy sang sông, chị về.

    “Tháng ngày qua cửa buồng the.
    Chị ngồi nhặt cánh hoa lê cuối mùa”.

    III
    Úp mặt vào hai bàn tay,
    Chị tôi khóc suốt một ngày một đêm.

    “Đã đành máu trở về tim,
    Nhưng khôn buộc nổi cánh chim giang hồ.
    Người đi xây dựng cơ đồ…
    Chị về giồng cỏ nấm mồ thanh xuân.
    Người đi khoác áo phong trần,
    Chị về may áo liệm dần nhớ thương.
    Hồn trinh ôm chặt chân giường,
    Đã cùng chị khóc đoạn trường thơ ngây.
    Năm xưa đêm ấy giường này,
    Nghiến răng… nhắm mắt… cau mày… cực chưa!
    Thế là tàn một giấc mơ,
    Thế là cả một bài thơ não nùng!
    Tuổi son má đỏ môi hồng,
    Bước chân về đến nhà chồng là thôi!
    Đêm qua mưa gió đầy giời,
    Trong hồn chị, có một người đi qua…

    Em về thương lấy mẹ già,
    Đừng mong ngóng chị nữa mà uổng công.
    Chị giờ sống cũng bằng không,
    Coi như chị đã ngang sông đắm đò”.

    Tìm hiểu: Thơ Lục Bát Biến Thể Là Gì

    Cảm Thông
    Tác giả: Tố Hữu

    Hỡi anh lính gác đêm ơi
    Ngoài anh đứng đó, trong tôi chưa nằm
    Dòm qua lỗ cửa âm thầm
    Bóng anh, với một tình trăm năm rồi!
    Đợi chi biết mặt quen lời
    Tôi yêu anh với tình người khổ đau
    Anh buồn thân thế lao đao
    Bâng khuâng chỉ biết nhìn sao xa vời…
    Lại đây anh lính đêm ơi
    Can chi mà để sầu rơi một minh?
    Lại đây đi chút, nghe anh
    Lại đây với bạn tâm tình một đêm
    Nói đi anh, hết nỗi niềm
    Để chi e ấp buồn thêm héo lòng!
    Nói đi anh, chớ ngại ngùng
    Buồn anh, tôi sẽ góp cùng buồn tôi
    Buồn ta là cửa buồn đời
    Buồn ta không chảy thành đôi lệ hèn
    Buồn ta, ấy lửa đương nhen
    Buồn ta, ấy rượu lên men say nồng
    Ấy nguồn thân mến cảm thông
    Giữa hồn uất hận, giữa lòng đau thương
    Lại đây, hỡi bạn đêm trường!

    Chia sẻ thêm đến bạn những bài 🌓Thơ Lục Bát 4 Câu Ngắn Hay Nhất 🌓

    Những Bài Thơ Lục Bát Nổi Tiếng Ở Việt Nam

    Điểm qua Những Bài Thơ Lục Bát Nổi Tiếng Ở Việt Nam từ các nhà thơ.

    Việt Bắc
    Tác giả: Tố Hữu

    Mình về mình có nhớ ta?
    Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.
    Mình về mình có nhớ không
    Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn?

    Tiếng ai tha thiết bên cồn
    Bâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước đi
    Áo chàm đưa buổi phân ly
    Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay…

    Mình đi, có nhớ những ngày
    Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù?
    Mình về, có nhớ chiến khu
    Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?
    Mình về, rừng núi nhớ ai
    Trám bùi để rụng, măng mai để già.
    Mình đi, có nhớ những nhà
    Hắt hiu lau xám, đậm đà lòng son
    Mình về, còn nhớ núi non
    Nhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt Minh
    Mình đi, mình có nhớ mình
    Tân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?

    Ta với mình, mình với ta
    Lòng ta sau trước mặn mà đinh ninh
    Mình đi, mình lại nhớ mình
    Nguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu…

    Nhớ gì như nhớ người yêu
    Trăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nương
    Nhớ từng bản khói cùng sương
    Sớm khuya bếp lửa người thương đi về.
    Nhớ từng rừng nứa bờ tre
    Ngòi Thia, sông Đáy, suối Lê vơi đầy.
    Ta đi, ta nhớ những ngày
    Mình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi…

    Thương nhau, chia củ sắn lùi
    Bát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùng.
    Nhớ người mẹ nắng cháy lưng
    Địu con lên rẫy, bẻ từng bắp ngô.
    Nhớ sao lớp học i tờ
    Đồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoan
    Nhớ sao ngày tháng cơ quan
    Gian nan đời vẫn ca vang núi đèo.
    Nhớ sao tiếng mõ rừng chiều
    Chày đêm nện cối đều đều suối xa…

    Ta về, mình có nhớ ta
    Ta về, ta nhớ những hoa cùng người.
    Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
    Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.
    Ngày xuân mơ nở trắng rừng
    Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang.
    Ve kêu rừng phách đổ vàng
    Nhớ cô em gái hái măng một mình
    Rừng thu trăng rọi hoà bình
    Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung.

    Nhớ khi giặc đến giặc lùng
    Rừng cây núi đá ta cùng đánh Tây.
    Núi giăng thành luỹ sắt dày
    Rừng che bộ đội, rừng vây quân thù
    Mênh mông bốn mặt sương mù
    Đất trời ta cả chiến khu một lòng.

    Ai về ai có nhớ không?
    Ta về ta nhớ Phủ Thông, đèo Giàng.
    Nhớ sông Lô, nhớ phố Ràng
    Nhớ từ Cao – Lạng, nhớ sang Nhị Hà…
    Những đường Việt Bắc của ta
    Đêm đêm rầm rập như là đất rung
    Quân đi điệp điệp trùng trùng
    Ánh sao đầu súng, bạn cùng mũ nan.
    Dân công đỏ đuốc từng đoàn
    Bước chân nát đá, muôn tàn lửa bay.
    Nghìn đêm thăm thẳm sương dày
    Đèn pha bật sáng như ngày mai lên.
    Tin vui chiến thắng trăm miền
    Hoà Bình, Tây Bắc, Điện Biên vui về
    Vui từ Đồng Tháp, An Khê
    Vui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng.

    Ai về ai có nhớ không?
    Ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa hang.
    Nắng trưa rực rỡ sao vàng
    Trung ương, Chính phủ luận bàn việc công
    Điều quân chiến dịch thu đông
    Nông thôn phát động, giao thông mở đường
    Giữ đê, phòng hạn, thu lương
    Gửi dao miền ngược, thêm trường các khu…

    Ở đâu u ám quân thù
    Nhìn lên Việt Bắc: Cụ Hồ sáng soi
    Ở đâu đau đớn giống nòi
    Trông về Việt Bắc mà nuôi chí bền.
    Mười lăm năm ấy, ai quên
    Quê hương Cách mạng dựng nên Cộng hoà
    Mình về mình lại nhớ ta
    Mái đình Hồng Thái, cây đa Tân Trào.

    Nước trôi nước có về nguồn
    Mây đi mây có cùng non trở về?
    Mình về, ta gửi về quê
    Thuyền nâu trâu mộng với bè nứa mai
    Nâu này nhuộm áo không phai
    Cho lòng thêm đậm, cho ai nhớ mình.
    Trâu về, xanh lại Thái Bình
    Nứa mai gài chặt mối tình ngược xuôi.

    Nước trôi, lòng suối chẳng trôi
    Mây đi mây vẫn nhớ hồi về non
    Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
    Chàm nâu thêm đậm, phấn son chẳng nhoà.
    Nứa mai mình gửi quê nhà
    Nước non đâu cũng là ta với mình.
    Thái Bình đồng lại tươi xanh
    Phên nhà lại ấm, mái đình lại vui…

    Mình về thành thị xa xôi
    Nhà cao, còn thấy núi đồi nữa chăng?
    Phố đông, còn nhớ bản làng
    Sáng đèn, còn nhớ mảnh trăng giữa rừng?
    Mình đi, ta hỏi thăm chừng
    Bao giờ Việt Bắc tưng bừng thêm vui?

    Đường về, đây đó gần thôi!
    Hôm nay rời bản về nơi thị thành
    Nhà cao, chẳng khuất non xanh
    Phố đông, càng giục chân nhanh bước đường.
    Ngày mai về lại thôn hương
    Rừng xưa núi cũ yêu thương lại về.
    Ngày mai rộn rã sơn khê
    Ngược xuôi tàu chạy, bốn bề lưới giăng.
    Than Phấn Mễ, thiếc Cao Bằng
    Phố phường như nấm như măng giữa trời.
    Mái trường ngói mới đỏ tươi
    Chợ vui trăm nẻo về khơi luồng hàng
    Muối Thái Bình ngược Hà Giang
    Cày bừa Đông Xuất, mía đường tỉnh Thanh.
    Ai về mua vại Hương Canh
    Ai lên mình gửi cho anh với nàng
    Chiếu Nga Sơn, gạch Bát Tràng
    Vải tơ Nam Định, lụa hàng Hà Đông
    Áo em thêu chỉ biếc hồng
    Mùa xuân ngày hội lùng tùng thêm tươi
    Còn non, còn nước, còn trời
    Bác Hồ thêm khoẻ, cuộc đời càng vui!

    Mình về với Bác đường xuôi
    Thưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ Người
    Nhớ Ông Cụ mắt sáng ngời
    Áo nâu túi vải, đẹp tươi lạ thường!
    Nhớ Người những sáng tinh sương
    Ung dung yên ngựa trên đường suối reo
    Nhớ chân Người bước lên đèo
    Người đi, rừng núi trông theo bóng Người…

    Lòng ta ơn Đảng đời đời
    Ngược xuôi, đôi mặt một lời song song.
    Ngàn năm xưa, nước non Hồng
    Còn đây, ơn Đảng nối dòng dài lâu
    Ngàn năm non nước mai sau
    Đời đời ơn Đảng càng sâu càng nồng.

    Cầm tay nhau hát vui chung
    Hôm sau mình nhé, hát cùng Thủ đô.

    Xem thêm: Những Bài Thơ Lục Bát Trong Chương Trình Tiểu Học

    Cây Dừa
    Tác giả: Trần Đăng Khoa

    Cây dừa xanh toả nhiều tàu
    Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng
    Thân dừa bạc phếch tháng năm
    Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao

    Đêm hè hoa nở cùng sao
    Tàu dừa – chiếc lược chải vào mây xanh
    Ai mang nước ngọt, nước lành
    Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa

    Tiếng dừa làm dịu nắng trưa
    Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo
    Trời trong đầy tiếng rì rào
    Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra…

    Đứng canh trời đất bao la
    Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơ.

    Hỏi
    Tác giả: Xuân Diệu

    Một năm, thêm mấy tháng rồi
    Thu đi, đông lại, bồi hồi sắp xuân
    Gặp em, em gặp mấy lần
    Tưởng quen mà lạ, tưởng gần mà xa

    Ai làm cách trở đôi ta
    Vì anh vụng ngượng, hay là vì em ?
    Trăng còn đợi gió chưa lên,
    Hay là trăng đã tròn trên mái rồi ?
    Hằng ngày em nói bao lời

    Với cha, với mẹ, với người xung quanh
    Với đường phố, với cây xanh,
    Sao em chưa nói với anh một lời ?
    Tương tư ăn phải miếng mồi

    Đứng đi trên lửa, nằm ngồi trong sương
    Phải duyên, phải lứa thì thương,
    Để chi đêm thẳm ngày trường em ơi !

    Tặng bạn chùm: Thơ Lục Bát Báo Hiếu Cha Mẹ

    Bài Thơ Song Thất Lục Bát Nổi Tiếng

    Gửi tặng đến bạn đọc một số Bài Thơ Song Thất Lục Bát Nổi Tiếng.

    Cảnh Vui Nhà Nghèo
    Tác giả: Tản Đà

    Trong trần thế cảnh nghèo là khổ
    Nỗi sinh nhai khốn khó qua ngày
    Quanh năm gạo chịu tiền vay
    Vợ chồng lo tính hôm rày hôm mai.
    Áo lành rách vá may đắp điếm
    Nhà ở thuê chật hẹp quanh co
    Tạm yên đủ ấm vừa no
    Cái buồn khôn xiết, cái lo khôn cùng.
    Con đi học con bồng con dắt
    Lớn chưa khôn lắt nhắt thơ ngây,
    Hôm hôm lớn bé sum vầy
    Cũng nên vui vẻ mà khuây nỗi buồn.
    Nghĩ thiên hạ cho con đi học
    Cảnh phong lưu phú túc nói chi!
    Những ai bần bạc hàn vi
    Lo buồn, đã vậy, vui thì cũng vui.
    Tan buổi học mẹ ngồi tựa cửa
    Mắt trông con đứa đứa về dần
    Xa xa con đã tới gần
    Các con về đủ quây quần bữa ăn.
    Cơm dưa muối khó khăn mới có,
    Của không ngon, nhà khó cũng ngon.
    Khi vui câu chuyện thêm giòn
    Chồng chồng vợ vợ con con một nhà.
    Ăn rồi học, tối qua lại sáng,
    Ít tiền tiêu ngày tháng thảnh thơi,
    Chiều chiều tối tối mai mai
    Miễn sao no đủ, việc đời quản chi!
    Con nhà khó nhiều khi vất vả,
    Ngoài học đường thư thả được đâu,
    Khi thời quẩy nước tưới rau
    Chợ tan đón gánh theo sau mẹ già.
    Việc giấy bút vẫn là đi học
    Cảnh gia đình khó nhọc nhường ai?
    Ví chăng có chí có tài
    Khi nên, trời cũng cho người làm nên.
    Khắp xã hội nghèo hèn ai đó
    Mẹ thương con thời cố công nuôi
    Những con nhà khó kia ơi
    Có thương cha mẹ thời vui học hành!
    Cũng chẳng kể thành danh lúc khác
    Trời đã cho bước bước càng hay
    Nghèo mà học được như nay
    Vinh hoa chưa dễ sánh tày cái vui.
    Trong trần thế nhiều nơi phú quý
    Nỗi buồn riêng ai ví như ai?
    Bày ra cái cảnh có trời
    Vui buồn cũng ở tự người thế gian.

    Nước Thu
    Tác giả: Tản Đà

    Giời thu đến, nước thu đâu đến
    Trăm sông con dội hết sông Hà
    Láng lai giòng lớn bờ xa
    Hai bên trâu ngựa nom đà lẫn nhau
    Chú Hà Bá vểnh râu đắc chí
    Nghĩ thế gian ai ví bằng ta
    Giòng Đông thuận nẻo đi ra
    Đến nơi bể Bắc trông mà lạ sao!
    Giời in nước thấy đâu đầu cuối
    Hà Bá ta hết nỗi tự hùng
    Càng xem lượng bể mênh mông
    Vái anh Thần Bể thẹn thùng thở than:
    “Tôi thấy bác muôn vàn rộng rãi
    Nghĩ cho tôi cũng lại là may!
    Ví mà tôi chẳng tới đây
    Thẹn cùng trưởng giả biết ngày nào thôi!”
    Thần bể Bắc: “Hỡi ơi! Hà Bá
    Thật như ngươi đạo cả chưa tường
    Bể khơi đã biết tìm đường
    Thời nay ta nhủ rõ ràng, ngươi nghe:
    Khắp thiên hạ nơi bề cả nước
    Dễ đâu hơn bể Bắc là đây
    Muôn sông về mãi không đầy
    Biết bao giờ dũa, mà ngày nào vơi
    Xuân cũng thế, thu thời cũng thế
    Thủy hạn đâu không kể biết chi
    Nếu đem lượng bể so bì
    Giang hà đã có thấm gì là to!
    Mà ta vẫn nghĩ cho là bé
    Khoảng đất trời chưa kể vào đâu
    Xem như núi cả, rừng sâu
    Cái thân hòn cuội, cây lau sá gì!”

    Đôi Mắt
    Tác giả: Lưu Trọng Lư

    Có hoa nào qua mùa không héo?
    Có tiếng nào giàu đẹp hơn không?
    Mắt em là một dòng sông
    Thuyền anh bơi lội giữa dòng mắt em.

    Đàn “nguyệt dạ” hương đêm bay lạc
    Gì buồn hơn tiếng vạc lưng chừng?
    Phép gì khỏi nhớ đừng trông
    Mắt em bỏ túi, vắng lòng đem soi.

    Tổng hợp những bài 💐Thơ Lục Bát Về Học Tập💐 hay nhất

    Các Bài Thơ Song Thất Lục Bát Nổi Tiếng

    Không thể bỏ lỡ Các Bài Thơ Song Thất Lục Bát Nổi Tiếng dưới đây.

    Tìm Trong Hoàng Hôn
    Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

    Hoàng hôn mây giăng khung trời tím
    Gió chiều tìm kiếm hạt nắng rơi
    Tìm chi tìm cả một đời
    Phơi phơi sương lạnh nắng thời ngủ quên

    Em cũng tìm trong sương lạnh giá
    Bóng hình anh đã quá xa xôi
    Nỗi lòng đau cảnh chia đôi
    Bến bờ tan tác gửi anh đôi lời

    Muôn Năm Sầu Thảm
    Tác giả: Hàn Mặc Tử

    Nghệ hỡi Nghệ, muôn năm sầu thảm
    Nhớ thương còn một nắm xương thôi
    Thân tàn ma dại đi rồi
    Rầu rầu nước mắt bời bời ruột gan

    Nghe gió là ôm ngang lấy gió
    Tưởng chừng như trong đó có hương
    Của người mình nhớ mình thương
    Nào hay gió tạt chả vương vấn gì

    Nhớ lắm lúc như si như tỉnh
    Nhớ làm sao bải hoải tay chân
    Nhớ hàm răng, nhớ hàm răng
    Mà ngày nào đó vẫn khăng khít nhiều

    Dẫu đau đớn vì lời phụ rẫy
    Như mà ta không lấy làm điều
    Trăm năm vẫn một lòng yêu
    Và còn yêu nữa rất nhiều em ơi.

    Mãi Mãi
    Tác giả: Xuân Diệu

    Vâng, anh sẽ yêu em mãi mãi;
    Mãi mãi là trong những phút giây.
    Sắc hồng mãi mãi hôm nay,
    Hoa sim nở rộ cuồng say một đồi;
    Em nói nhỏ: “hỡi người yêu dấu,
    Hãy yêu em mãi mãi nghe anh?”
    Say xưa anh cũng dặn tình:
    “Yêu anh mãi mãi nghe! Mình yêu anh.”
    Hoa nửa buổi muốn thành vạn thuở,
    Lòng một đời tính độ ngàn năm;
    Sông trôi núi lở âm thầm,
    Đường đi vũ trụ có cầm được đâu!
    Nhưng ta sẽ yêu nhau mãi mãi,
    Mãi mãi là trong những phút giây;
    Lâu dài là bóng, là mây,
    Là môi kỳ ngộ, là tay hảo cầu.
    Mãi mãi ở trong câu hò hẹn,
    Mãi mãi trong ý nguyện bình sinh;
    Thời gian không phải của mình,
    Tình chỉ mãi mãi bằng tình tháng năm?
    Vâng, anh sẽ yêu em mãi mãi,
    Trong phút giây ân ái muôn đời.
    Mai kia dù có rẽ rời,
    Đôi ta đã mãi mãi ngồi bên nhau.

    Xem thêm: Thơ Lục Bát Của Tố Hữu

    Chùm Thơ Lục Bát Hay

    Khám phá nội dung bài Thơ Lục Bát Hay từ các nhà thơ nổi tiếng bạn nhé.

    Ma Tuý
    Tác giả: Thế Lữ

    I
    Khói chiều lên, khói huyền lên…
    Mắt say đậu ở ngọn đèn dần lu.
    Tưởng bầu mây gió hư vô,
    Tưởng vừng trăng lạ mơ hồ đâu đây.
    Ở đâu ta ở chốn này?
    Nằm trong Hờ Hững gối tay Vô Tình
    Nhỏ to bạn hữu quanh mình
    Trông ra vẫn có mà hình như không
    Ưu tư rời bỏ cõi lòng
    Hình hài vụt chốc bình bồng phiêu dao…
    Dật dờ, trí thấp hồn cao
    Thoáng qua ngàn cánh áo đào Thiên Tiên.

    II
    Khói huyền lên… khói huyền lên…
    Mộng pha hơi tía mây huyền trong mây
    Bầu trời nồng ngát hương ngây
    Kìa trông trong đắm trong say muôn hình
    Lung linh vàng dội cung Quỳnh
    Nhịp nhàng biến hiện những mình Tiên Nga
    Chập chờn gần tưởng như xa
    Ngọc reo muôn tiếng đờn ca im lìm
    Hàng châu lặng lẽ rơi chìm
    Dưới hồ trong biếc. – Bên thềm đăm đăm
    Hai cô lả lướt nghiêng nằm
    Hai cô đứng thắp hương trầm hai bên…

    Khói huyền lên… khói huyền lên
    Thuyền trôi lững thững. – Đào Nguyên đâu rồi?

    Xem thêm: Thơ Lục Bát Của Tố Hữu

    Thú Nhàn
    Tác giả: Nguyễn Bỉnh Khiêm

    Lẩn thẩn ngày qua tháng qua,
    Một phen xuân tới một phen già.
    Ái ưu vằng vặc trăng in nước,
    Danh lợi lâng lâng gió thổi hoa.
    Án sách hãy còn án sách cũ,
    Nước non bạn với nước non nhà.

    Vịnh Cây Thông
    Tác giả: Nguyễn Công Trứ

    Ngồi buồn mà trách ông xanh
    Khi vui muốn khóc, buồn tênh lại cười
    Kiếp sau xin chớ làm người
    Làm cây thông đứng giữa trời mà reo
    Giữa trời vách đá cheo leo
    Ai mà chịu rét thời trèo với thông​

    Khám phá những bài ✨Thơ Lục Bát Về Mái Trường✨ đặc sắc nhất

    Thơ Lục Bát Về Quê Hương

    Trọn bộ lời Thơ Lục Bát Hay Thơ Lục Bát Về Quê Hương nổi bật nhất.

    Tiếng Ru
    Tác giả: Tố Hữu

    Con ong làm mật, yêu hoa
    Con cá bơi, yêu nước; con chim ca, yêu trời.
    Con người muốn sống, con ơi
    Phải yêu đồng chí, yêu người anh em.

    Một ngôi sao chẳng sáng đêm
    Một thân lúa chín, chẳng nên mùa vàng.
    Một người – đâu phải nhân gian?
    Sống chăng, một đốm lửa tàn mà thôi!

    Núi cao bởi có đất bồi
    Núi chê đất thấp núi ngồi ở đâu?
    Muôn dòng sông đổ biển sâu
    Biển chê sông nhỏ, biển đâu nước còn?

    Tre già yêu lấy măng non
    Chắt chiu như mẹ yêu con tháng ngày.
    Mai sau con lớn hơn thày
    Các con ôm cả hai tay đất tròn.

    Đêm Về Với Biển
    Tác giả: Huy Cận

    Đêm về với biển đêm xanh
    Không đen, đêm biển long lanh nghìn trùng.
    Ta đi khắp núi khắp đồng
    Lại về ngủ biển, nằm trong dạt dào
    Ta nằm trên đáy trăng sao,
    Nằm chao sóng mặn, nằm chao sóng cồn.
    Ta cùng biển hoá chiếc hôn
    Mênh mông, hôn bãi bờ, hôn cuộc đời…

    Quê Hương
    Tác giả: Hồ Dzếnh

    Ngày xưa tôi sống vui êm
    Trong khu làng nhỏ kề bên sông đào .
    Chị tôi giặt lụa cầu ao,
    Trời trong, nắng ửng, má đào ghẹo duyên.
    Tôi say nước thắm mây huyền,
    Nước mơ dáng cũ, mây truyền tiếng xưa …
    Đời lành: nắng nhạt mưa thưa,
    Sầu hôm hối sáng, buồn trưa tiếp chiều .
    Có lần tôi thấy tôi yêu
    Mắt nhung, cô bé khăn điều cuối thôn.
    Lâu rồi, tôi đã… hơi khôn,
    Biết cô hàng xóm có còn nhớ nhau ?

    Trọn bộ lời 🌿Thơ Lục Bát Về Quê Hương Đất Nước🌿 hay nhất

    Thơ Lục Bát Về Mẹ

    Bộ sưu tập câu Thơ Lục Bát Về Mẹ nhẹ nhàng, tình cảm nhất. Những lời thơ nổi tiếng về mẹ sâu sắc nhất gửi tới bạn đọc.

    Ngồi Buồn Nhớ Mẹ Ta Xưa
    Tác giả: Nguyễn Duy

    Bần thần hương huệ thơm đêm
    khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
    chân nhang lấm láp tro tàn
    xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào

    Mẹ ta không có yếm đào
    nón mê thay nón quai thao đội đầu
    rối ren tay bí tay bầu
    váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa

    Cái cò… sung chát đào chua…
    câu ca mẹ hát gió đưa về trời
    ta đi trọn kiếp con người
    cũng không đi hết mấy lời mẹ ru

    Bao giờ cho tới mùa thu
    trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
    bao giờ cho tới tháng năm
    mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao

    Ngân hà chảy ngược lên cao
    quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm…
    bờ ao đom đóm chập chờn
    trong leo lẻo những vui buồn xa xôi

    Mẹ ru cái lẽ ở đời
    sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
    bà ru mẹ… mẹ ru con
    liệu mai sau các con còn nhớ chăng

    Nhìn về quê mẹ xa xăm
    lòng ta – chỗ ướt mẹ nằm đêm xưa
    ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
    miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương…

    Tặng bạn: Bài Thơ Lục Bát Về Cha Của Thích Nhuận Hạnh

    Bầm Ơi
    Tác giả: Tố Hữu

    Ai về thăm mẹ quê ta
    Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…

    Bầm ơi có rét không bầm?
    Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
    Bầm ra ruộng cấy bầm run
    Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
    Mạ non bầm cấy mấy đon
    Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
    Mưa phùn ướt áo tứ thân
    Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!

    Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
    Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
    Con đi trăm núi ngàn khe
    Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
    Con đi đánh giặc mười năm
    Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.

    Con ra tiền tuyến xa xôi
    Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
    Nhớ thương con, bầm yên tâm nhé
    Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân.
    Con đi xa cũng như gần
    Anh em đồng chí quây quần là con
    Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí
    Bầm quý con, bầm quý anh em.

    Bầm ơi, liền khúc ruột mềm
    Có con có mẹ, còn thêm đồng bào
    Con đi mỗi bước gian lao
    Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!
    Bao bà cụ từ tâm như mẹ
    Yêu quý con như đẻ con ra
    Cho con nào áo nào quà
    Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.

    Con đi, con lớn lên rồi
    Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
    Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
    Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.

    Mẹ già tóc bạc hoa râm
    Chiều nay chắc cũng nghe thầm tiếng con…

    Tặng bạn chùm: Thơ Lục Bát Thả Thính

    Mẹ Ốm
    Tác giả: Trần Đăng Khoa

    “Mọi hôm mẹ thích vui chơi
    Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
    Lá trầu khô giữa cơi trầu
    Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay

    Cánh màn khép lỏng cả ngày
    Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
    Nắng mưa từ những ngày xưa
    Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan

    Khắp người đau buốt, nóng ran
    Mẹ ơi ! Cô bác xóm làng đến thăm
    Người cho trứng, người cho cam
    Và anh y sĩ đã mang thuốc vào

    Sáng nay trời đổ mưa rào
    Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
    Cả đời đi gió đi sương
    Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi

    Mẹ vui, con có quản gì
    Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca
    Rồi con diễn kịch giữa nhà
    Một mình con sắm cả ba vai chèo

    Vì con, mẹ khổ đủ điều
    Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
    Con mong mẹ khỏe dần dần
    Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
    Rồi ra đọc sách, cấy cày
    Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.”

    Tặng bạn chùm: Ca Dao Tục Ngữ Lục Bát 2 Câu, 4 Câu Dân Gian [Hay Nhất]

    Mẹ Tôi
    Tác giả: Nguyễn Trọng Tạo

    Mẹ tôi dòng dõi nhà quê
    Trầu cau thừ thuở chưa về làm dâu
    Áo sồi nâu, mấn bùn nâu
    Trắng trong dải yếm bắc cầu nên duyên

    Cha tôi chẳng đỗ trạng nguyên
    Ông đồ hay chữ thường quên việc nhà
    Mẹ tôi chẳng tiếng kêu ca
    Hai tay đồng áng lợn gà nồi niêu

    Chồng con duyên phận phải chiều
    Ca dao ru lúa câu Kiều ru con
    Gái trai bảy đứa vuông tròn
    Chiến tranh mình mẹ ngóng con, thờ chồng

    Bây giờ phố chật người đông
    Đứa nam đứa bắc nâu sồng mẹ thăm
    (Tuổi già đi lại khó khăn
    Thương con nhớ cháu đêm nằm chẳng yên)

    Mẹ tôi tóc bạc răng đen
    Nhớ thương xanh thắm một miền nhà quê.

    Mời bạn xem thêm lời 🌠Thơ Lục Bát Về Mẹ Ngắn Hay🌠 sâu sắc nhất

    thơ lục bát

    Thơ Lục Bát Về Thầy Cô

    Chia sẻ đến bạn đọc câu Thơ Lục Bát Về Thầy Cô ý nghĩa nhất.

    Bụi Phấn
    Tác giả: Hoài Thương

    Thầy con giờ đã già rồi
    Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
    Phấn rơi bạc cả mái đầu
    Đưa con qua những bể dâu cuộc đời
    Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
    Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
    Cho con vững bước nẻo đường
    Hành trang kiến thức, tình thương của thầy
    Biết bao vất vả, đắng cay
    Gạo tiền, cơm áo, vòng quay cuộc đời
    Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời
    Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
    Trọn đời con mãi tự hào
    Cúi đầu cung kính … thương sao dáng thầy
    Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
    Tim con ghi khắc lời thầy khi xưa
    Khuya rồi thầy đã ngủ chưa?
    Ngàn bông hoa thắm kính thưa … dâng thầy
    Cho con cuộc sống hôm nay
    Mừng ngày Nhà Giáo ơn thầy chẳng quên!

    Tặng bạn chùm: Thơ Lục Bát 20/11 Hay

    Công Ơn Thầy Cô
    Tác giả: Trương Văn Thi

    Kinh mài, chữ giũa, mực nghiên
    Dạy trò con chữ đẹp duyên học đường
    Mỗi ngày cắp sách đến trường
    Ươm mầm tri thức làm gương bao người
    Lúc thầy mới tuổi ba mươi
    Hay thương giúp trẻ, hay cười vị tha
    Không màn nhung gấm lụa là
    Chỉ chăm con chữ để đà dạy răn
    Mong trò học giỏi siêng năng
    Khơi nguồn trí tuệ, tài năng cho đời
    Giáo viên nét đẹp rạng ngời
    Biết bao thế hệ muôn đời tôn vinh
    Ơn cô nghĩa thắm đậm tình
    Tỏa vầng giáo hạnh cho mình ước mơ
    Nhân ngày nhà giáo làm thơ
    Chúc cho hết thảy thầy cô yêu nghề!

    Nhớ Công Ơn Thầy
    Tác giả: Nguyễn Văn Chiểu

    Làm sao quên được ơn thầy
    Công người dạy dỗ có ngày hôm nay
    Nét đầu thầy phải cầm tay
    Rèn con chữ viết mới ngay thẳng hàng
    Nhớ thầy nhớ chiếc đò ngang
    Tay thầy chèo chống đưa sang bao người
    Nhọc nhằn gian khổ vẫn vui
    Vì đàn em nhỏ vì đời mai sau
    Từng đoàn nối tiếp kề nhau
    Dựng xây đất nước sớm mau bằng người
    Non sông hùng vĩ đẹp tươi
    Có công thầy đã tô bồi ngày qua.

    Tuyển tập chùm 🌼Thơ Lục Bát Về Thầy Cô🌼 ý nghĩa nhất

    thơ lục bát

    Thơ Lục Bát 2 Câu

    Tuyển tập câu Thơ Lục Bát 2 Câu ngắn gọn, súc tích.

    • Ai đem con sáo sang song
      Để cho con sáo sổ lồng bay cao
    • Ai ơi ở chí cho bền
      Dù ai xoay hướng đổi nền mặc ai
    • Ăn được, ngủ được là tiên
      Không ăn không ngủ, mất tiền thêm lo
    • Anh em bốn bể là nhà
      Người dưng khác họ vẫn là anh em
    • Bạn bè là nghĩa tương tri
      Sao cho sau trước vẹn bề mới nên
    • Cá không ăn muối cá ươn
      Con cãi cha mẹ trăm đường con hư
    • Cây cao bóng mát không ngồi
      Ra ngồi chỗ nắng trách trời không mây
    • Cây khô không dễ mọc chồi
      Mẹ già không thể sống đời với con
    • Chiều chiều ra đứng ngõ sau
      Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
    • Chim khôn kêu tiếng rảnh rang
      Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe

    Tặng bạn chùm: Thơ Lục Bát Đi Chùa Lễ Phật

    Thơ Lục Bát Về Tình Bạn

    Bật mí đến bạn đọc câu Thơ Lục Bát Về Tình Bạn hay nhất.

    Tri Kỷ
    Tác giả: Phan Thanh Tùng

    Ngày xưa Dương Lễ – Lưu Bình
    Tâm giao tri kỷ hiến tình vì ân
    Ngày nay hỏi khắp thế nhân
    Tìm đâu hai đứa bạn thân Lễ – Bình?

    Giàu nghèo, cao thấp, nhục vinh…
    Phân chia giai cấp nghĩa tình bỏ quên
    Chạy theo danh vọng hão huyền
    Chạy theo vật chất của tiền háo danh…

    Bề ngoài dáng vẻ cao thanh
    Bên trong hoen ố mọc nanh cáo già
    Tiền không thương kẻ thật thà
    Tình không thương kẻ điêu ngoa dối lòng!

    Đã là nghĩa nặng tình thâm
    Đã là người phải lấy TÂM làm đầu
    Trọn tình bằng hữu trước sau
    Vẹn toàn giao ước như câu ăn thề…

    Tiểu nhơn, gian dối làm chi
    Cứ nơm nớp sợ, cách ly mọi người
    Thế gian tất cả của trời
    Trời không cho hết, không đòi riêng ai…

    Như ta đây sống khoan thai
    Có nghèo một tí hỏi ai khinh nào?
    Mang danh hiểu biết học cao
    Lễ ơi! Mày đã quên tao là Bình ?!

    Tặng bạn chùm: Thơ Lục Bát Về Mùa Xuân

    Đôi Bạn
    Tác giả: Trương Thị Anh

    Nhớ xưa áo trắng tinh khôi
    Học tan ở lớp sóng đôi đi về
    Đôi bạn hẹn ước cùng thề
    Thi vào đại học ta về trường chung

    Sắp ngày đại học trường xa
    Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu
    Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu
    Rồi bạn cũng phải gật đầu người ta

    Còn tôi tiếp tục học xa
    Đến khi về lại bạn đã hai con
    Gặp nhau nước mắt nỉ non
    Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên

    Nhìn cảnh bạn cũng điền viên
    Vui mừng hai đứa triền miên nói cười
    Nhìn bạn lòng tôi bồi hồi
    Mỗi người mỗi cảnh một thời vấn vương.

    Tặng bạn chùm: Thơ Lục Bát 6 Câu

    Tri Kỷ
    Tác giả: Chưa rõ

    Thế gian hiếm bạn nhiều bè
    Tìm người tri kỉ sao nghe xa vời
    Bạn thân rất hiếm trên đời
    Muốn tìm người bạn chơi vơi tháng ngày.

    Bạn thân thông cảm đắng cay
    Chia bùi sẻ ngọt tương lai đường dài
    Không cần đen trắng giống ai
    Chỉ cần thông cảm bởi hai tình người.

    Trao nhau những chuyện vui cười
    Bên nhau những lúc cuộc đời khó khăn
    Chia nhau giây phút bâng khuâng
    Là người bạn tốt ta cần cho nhau.

    Bạn thân không hỏi tại sao?
    Bạn thân trao hết ngọt ngào yêu thương
    Bạn thân tư tưởng chung đường
    Giàu nghèo cũng vậy vẫn thương bạn mình.

    Bật mí danh sách bài 🌵Thơ Lục Bát Về Tình Bạn🌵 ấn tượng nhất

    thơ lục bát

    Thơ Lục Bát Về Tết

    Đọc và cảm nhận xuân sang cùng câu Thơ Lục Bát Về Tết bạn nhé.

    Mai Vàng
    Tác giả: Tế Hanh

    Xuân bảy lăm. Tết Tân Biên
    Mai rừng một nhánh nở bên giếng rừng
    Em đang múc nước bỗng dưng
    Nhìn mai vàng nở rưng rưng nhớ nhà
    Giờ này mẹ ở quê xa
    Cành mai mẹ cắm chắc là vàng thêm.

    Chào Nguyên Xuân
    Tác giả: Bùi Giáng

    Xin chào nhau giữa con đường
    Mùa xuân phía trước miên trường(1) phía sau
    Tóc xanh dù có phai màu
    Thì cây xanh vẫn cùng nhau hẹn rằng

    Xin chào nhau giữa lúc này
    Có ngàn năm đứng ngó cây cối và
    Có trời mây xuống lân la
    Bên bờ nước có bóng ta bên người

    Xin chào nhau giữa bàn tay
    Có năm ngón nhỏ phơi bày ngón con
    Thưa rằng: những ngón thon thon
    Chào nhau một bận sẽ còn nhớ nhau

    Xin chào nhau giữa làn môi
    Có hồng tàn lệ khóc đời chửa cam
    Thưa rằng bạc mệnh xin kham
    Giờ vui bất tuyệt xin làm cỏ cây

    Xin chào nhau giữa bụi đầy
    Nhìn xa có bóng áng mây nghiêng đầu

    Hỏi rằng: người ở quê đâu
    Thưa rằng: tôi ở rất lâu quê nhà
    Hỏi rằng: từ bước chân ra
    Vì sao thấy gió dàn xa dặm dài
    Thưa rằng: nói nữa là sai
    Mùa xuân đương đợi bước ai đi vào
    Hỏi rằng: đất trích chiêm bao
    Sá gì ngẫu nhĩ mà chào đón nhau
    Thưa rằng: ly biệt mai sau
    Là trùng ngộ giữa hương màu Nguyên Xuân

    Thơ Chúc Tết Của Bác Hồ
    Tác giả: Hồ Chí Minh

    Năm qua thắng lợi vẻ vang
    Năm nay tiền tuyến chắc càng thắng to
    Vì độc lập, vì tự do
    Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào
    Tiến lên chiến sĩ, đồng bào
    Bắc Nam sum họp, Xuân nào vui hơn!

    Bộ sưu tập câu 🌟Thơ Lục Bát Về Tết Nguyên Đán🌟 chào năm mới

    thơ lục bát

    Thơ Lục Bát Tố Hữu

    Tổng hợp các bài Thơ Lục Bát của nhà thơ Tố Hữu nổi tiếng.

    Nhớ Chế Lan Viên
    Tác giả: Tố Hữu

    Nhớ Anh, tìm đến thăm nhà
    Ngổn ngang phố chợ, ai là tâm giao
    Xóm quê Bà Quẹo, lối vào
    Chế ơi, ngõ vắng, đâu nào vườn lan!
    Đơn xơ nhà nhỏ hai gian
    Đôi cây chuối mật, một giàn mướp hương.
    Thương Anh, biết mấy là thương
    Một đời thơ những vấn vương lẽ đời…
    Mất còn, thôi thế, Chế ơi!
    Tĩnh Viên mà động lòng người nghìn năm
    Tiếng đàn xưa gọi tri âm
    Yêu sao, bạn trẻ viếng thăm sáng này!

    Đêm Giao Thừa
    Tác giả: Tố Hữu

    Đêm nay pháo nổ giao thừa
    Mà người chiến sĩ không nhà còn đi
    Truông dài, bãi rộng, đồng khuya
    Người đi như chẳng nhớ gì tết xuân
    Người đi quên hết gian truân
    Say mê như một dân quân trên đường
    Xóm làng phảng phất quê hương
    Nước non man mác tình thương mặn nồng
    Song trong mưa gió lạnh lùng
    Tái tê chân cũng ngại ngù bước gieo
    Nép lưng vào miếu tranh nghèo
    Nao nao lòng lại mơ theo cờ hồng.

    Tặng bạn chùm: Thơ Lục Bát Về Cuộc Sống, Cuộc Đời

    Vỡ Bờ
    Tác giả: Tố Hữu

    Bão rơi rồi lại mưa tuôn
    Bể dâng nước mặn, lụt nguồn tràn sông
    Hai phen nước bạc ngập đồng
    Hai phen nước mắt đầy lòng héo hon!
    Chưa nguôi khóc mạ chết non
    Ruột đau như mất đứa con đầu lòng
    Lệ cay đã đổ ròng ròng
    Nghẹn ngào khóc lúa đòng đòng đen thâm
    Trời ơi! Công khó quanh năm
    Bỗng tiêu tan dưới lụt ngâm mấy ngày
    Cửa nhà, vốn liếng lâu nay
    Gió mưa một trận, vụt bay cả rồi!
    Ngẩn ngơ trông ruộng trong trời
    Khổ ơi là khổ, buồn ơi là buồn!
    Vì ai đê vỡ nước tuôn
    Để cho lụt bể, lụt nguồn triền miên?
    Chém cha lũ giặc cường quyền
    Gian tham cướp sạch của tiền dân ta
    Đàn ca đú đởn xa hoa
    Túi đầy chẳng chịu nhả ra một hào
    Mặc ta chống với trời cao
    Đê điều sụt lở bay nào biết chi!
    Yên vui, bay cứ ngủ khì
    Mặc ta với ruộng, chết đi nửa người!
    Còn chi đâu nữa vụ mười
    Mà bay cứ chực cướp nồi cơm ta?
    Chém cha cái lũ giặc già
    Dân ta tức nước vỡ bờ rồi đây!
    Đói lòng không thể khoanh tay
    Anh em ơi quyết phen này dậy lên!
    Đồng tâm đoàn kết vững bền
    Đánh tan Nhật-Pháp giành quyền tự do.
    Mai sau lúa mới đầy bồ
    Việt Nam ta mới ấm no đời đời!

    2 bình luận về “77+ Bài Thơ Lục Bát Hay Nhất Việt Nam (Nổi Tiếng Mọi Thời Đại)”

    Viết một bình luận