Thơ Về Hội Đình Làng, Cây Đa Bến Nước [Ca Dao + Câu Nói Hay]

Thơ Về Hội Đình Làng, Bài Thơ Cây Đa Bến Nước Sân Đình ❤️️ Các Câu Nói, Ca Dao Về Đình Làng ✅ Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất Về Chủ Đề Đình Làng Quê Hương.

Những Bài Thơ Về Đình Làng Hay Nhất

Cây đa, giếng nước, sân đình – đây là những hình ảnh rất quen thuộc với làng quê Việt Nam, nhất là các vùng quê Bắc Bộ. Ai sinh ra ở làng quê mà không biết đến đình làng là một sự thiếu sót rất lớn đấy. Nếu bạn cũng là người yêu mến những cảnh vật tự nhiên nơi làng quê thanh bình thì nhất định không nên bỏ qua Những Bài Thơ Về Đình Làng Hay Nhất dưới đây nhé!

Đình làng Hải Châu
Tác giả: Chưa rõ

Hải Châu ơi! đình làng ta nhớ
Đã trải qua bao biến cố thời gian
Cây đa và mấy độ nắng vàng
Vì nhung nhớ mấy trang dày ký ức
Ai cũng có đình làng để nhớ
Đình Hải Châu vẫn giữ nét riêng mình
Cây đa bến nước sân đình
Hàng dừa chụm bóng in hình sông sâu
Người ơi! dù ở nơi đâu
Quê hương hai tiếng gọi nhau tìm về
Trái tim giữ trọn tình quê
Vẫn ghi trong dạ, câu thề sắc son
Dù cho sông cạn đá mòn
Tình người như ánh trăng tròn mùa thu…
Xanh mái ngói đã lên màu rêu phủ
Bụi thời gian ấp ủ tình người
Dù ai đi ngược về xuôi
Vẫn nhớ ngày Hội mùng mười tháng Ba
Nhớ ơn công đức Tiền Hiền
Dựng nên cơ nghiệp Tổ tiên đất này…
Rộn ràng trong buổi sáng mai
Nắng xuân còn vướng, cành mai nở vàng
Vang vang tiếng trống đình làng
Dòng người tấp nập, rộn ràng đông vui
Đường làng rộn những tiếng cười
Sông Hàn vời vợi nước xuôi theo dòng
Cờ hoa trống giục nắng hồng
Hai bờ náo nức muôn người hò reo
Thuyền đua với những mái chèo
Dòng sông bỗng hóa sắc màu quê hương…
Ta về trong nỗi niềm thương
Thương em hát lý mười thương chạnh lòng
Em là cô gái Hải Châu
Như hoa sen mọc giữa dòng sông quê
Ước gì mong giữ câu thề
Mơ ta là nước chảy về cùng hoa
Ta đứng đây giữa bao la
Mà nghe câu hát dân ca mặn nồng
Hải Châu ơi! thắm nghĩa tình
Đơn sơ mộc mạc tấm lòng chân quê
Người ra đi, hẹn ngày về
Ngày về, là cả bốn bề sắc hương…

Tặng bạn chùm thơ hay 👉 Bài Thơ Làng Tôi

Đình làng và tuổi thơ
Tác giả: Lâm Nguyệt

Đình Làng bảy gian to cao lồng lộng,
Hai mươi bốn cây cột cái, cột con,
Lũ học trò chúng tôi giang tay ôm,
Phải hai đứa mới đo vừa một cột!

Lớp Vỡ lòng khoảng trên bốn chục,
Bàn ghế bày vừa đủ một gian.
Thầy chúng tôi là “Cậu giáo” Hanh,
Quần trắng, áo the, ít cười, ít nói.
Bọn chúng tôi chênh nhau ba bốn tuổi,
Vẫn ngồi chung một lớp tại Đình Làng.

Trong mắt chúng tôi, ngôi Đình rất huy hoàng,
Rất tráng lệ, và vô cùng vĩ đại!
Bởi vì, chúng tôi, tuổi còn thơ dại,
Nên “Đình Làng ta là to nhất ở trên đời!”
Ngôi Đình thân yêu – Trường học đầu đời,
Còn nguyên đó với biết bao kỉ niệm,
Nơi rèn chữ, rèn người, cũng là điểm hẹn,
Để bầy chim hướng tổ ấm bay về…

Những năm đầu Cách mạng, đất Nộn Khê,
Đình là nơi toàn dân hội họp,
Ủng hộ Chính phủ Cụ Hồ, thực hành đoàn kết,
Bảo vệ Nước Việt nam dân chủ cộng hòa;
Nơi bỏ phiếu bầu Quốc hội của ta;
Nơi quyên góp vàng dành mua vũ khí;
Mít tinh, biểu tình… bừng bừng khí thế,
Như triều dâng, sóng cuộn xô bờ.
Hội nghị Quân sự Liên khu; Tòa án xử côn đồ
Cũng được mở tại Đình Làng ta đó!…

Chín năm đánh Pháp đầy gian khổ,
Hai mươi năm chống Mĩ gian lao,
Hai trăm năm mưa gió thét gào,
Đình vẫn đứng vươn cao trong trời đất!

Tuổi thơ xưa, đầu trần chân đất,
Giờ học tan, lại Văn chỉ, sân Đình,
Sau này lớn lên, vẫn một dạ đinh ninh:
Nộn Khê đó, Đình Làng là điểm hẹn,
Chúng tôi giờ đây, như con thuyền cặp bến,
Bến quê hương gắn bó bao người,
Và Đình Làng là biểu tượng sáng ngời
Của miền đất “Ngàn năm văn vật”!

Ôi Đình Làng! Mái son đỏ rực,
Cổng uy nghi, trụ đá chọc trời xanh,
Tường hoa bức bức giăng thành,
Hồ sen thơm ngát, trăng thanh gọi mời…

Tôi lại trở về cái Tuổi thơ tôi!

Đình Làng
Tác giả: Minh Tuấn

Bốn mùa đình phủ rêu phong
Cây đa bến nước khắc trong lòng người
Hoa thơm hương ngát quả tươi
Trầu câu thắm nghĩa lòng người cầu kinh.

Đình làng mưa nắng chung tình
Hoa chen sắc lá chim xinh tụ bầy
Quê nghèo trường lớp chưa xây
Cửa đình rộng mở đón bầy trẻ thơ…

Hôm nay cho tới bao giờ
Đình thiêng muôn thuở câu thơ nghĩa tròn
Mộng đầu vương bóng trăng non
Trao câu kết tóc, đợi tròn mùa duyên.

Vầng trăng sáng mãi lời nguyền
Đình làng như thể con thuyền chở Tâm
Lúa mùa phơi nắng đầy sân
Mồ hôi nước mắt khô dần chua cay.

Trẻ thơ bưng bát cơm đầy
Đình thiêng nghi ngút hương bay khẩn cầu
Quê nhà chinh chiến thương đau
Đình quê hội tụ lệ sầu…Hồn oan…

Đình làng như bát hương vàng
Có cha vai vác giang san đi cày
Có mẹ phơi tấm lưng gầy
Có con mơ ngủ nồng say cánh cò

Bao năm thương nhớ tròn vo
Mái đình trăng đậu ,câu hò đong đưa
cây đa giếng nước gió đùa
nhớ thương tìm mãi ngày xưa cuối trời.

Đình làng rêu kín tường vôi
Ngói nghiêng mãi giữ góc trời sớm trưa
Đình làng che nắng che mưa
Giữ tâm thôn xóm vọng chùa từng cao.

Quán đình làng
Tác giả: Kiên Giang

Cây đa trốc gốc
Đè nóc đình làng
Căm hờn quân giặc hung tàn
Làm cho cây ngả, đình làng vẹo xiêu
Đa tàn, quán đổ đìu hiu
Bao nhiêu lá rụng, bấy nhiêu điêu tàn
Còn đâu túp quán đình làng
Có cô quán nhỏ bán hàng hữu duyên
Còn đâu những buổi kỳ yên
Đèn lồng cờ phướn treo trên cổng đình
Còn đâu những mối duyên tình
Hẹn hò mỗi độ cúng đình kỳ yên

Cây đa trốc gốc
Thợ mộc đang cưa
Cưa làm mấy khúc
Nước mắt mấy hàng
Khóc cây đa mới rụi tàn
Nên không che quán dình làng như xưa

Cây đa trốc gốc
Thợ mộc đã cưa
Cưa kèo cưa cột cho vừa
Sửa sang lại quán đình xưa huy hoàng
Thân đa dựng quán đình làng
Uy nghi sống cận Thổ thần từ đây

Năm năm ra tháng giêng này
Dân làng nao nức lo ngày kỳ yên
Đèn lồng cờ phướn treo lên
Rừng cờ ngũ sắc tô duyên cổng đình

Cô quán nay thành cô giáo mới
Mở trường ngay lòng quán đình làng
– Dân làng kết tuội trăm hoa nở
Ra giữa giêng làm lễ tựu trường
Những mái đầu xanh vừa hớt tóc
Cườm tay còn ngấn sợi vàm trâu
Tắm rồi – đi chợ mua manh giấy
Đóng tập bao thêm lớp giấy dầu

Buổi khai trường vui hơn ngày Tết
Lân múa năm con đủ sắc màu
Mừng quán đình làng vừa cất lại
Tối nay, hát bội hát ba chầu

Phấn trắng, bảng đen, màu mực tím
Xông hương sách vở ôi ! Thiêng liêng
– Trống trường đã đánh xin đừng tưởng
Là trống cúng đình giữa tháng giêng

Trai làng len lén nhìn cô giáo
Đang viết từng trang tập vỡ lòng
Mới thấy mùa xuân đang thắm nở
Ở lòng cô giáo mới chưa chồng

Năm năm khi trở về quê cũ
Vừa thấy quán xưa, dáng cổng làng
Lòng thấy hồi xuân, yêu quán cũ
Yêu luôn cô giáo dạy trong trường

Tuyển tập ☀️Những Bài Thơ Ngắn Về Làng Quê ☀️Ngoài Những Bài Thơ Về Đình Làng

Thơ Về Đình Làng Ngắn Hay

Tuyển tập các bài Thơ Về Đình Làng Ngắn Hay gửi đến bạn đọc của Thohay.vn.

Về đình làng
Tác giả: Phạm Quốc Khánh

Thuở xưa đánh đáo thả diều
Sân đình ghi dấu quê nghèo tuổi thơ
Một thời học chữ bi bô
Một thời thành cái sân kho của làng
Bức tường bạch mã phá toang
Tưởng chừng cả những …
hội làng cũng thôi …

Đây rồi lại thắm tường vôi
Đình đền tươi rói nhớ hồi trẻ con
Ngỡ đâu đây vẫn như còn
ngày xưa bên tấm lòng son rộn ràng
Về bên nghĩa xóm tình làng
Tri ân quê mẹ nén nhang tâm thành
Bóng đa mát dưới trời xanh
Dâng hương Đức Thánh
lòng lành thiên thu
Nghe hồn như vọng lời ru
Êm êm tiếng mẹ chiều thu thủa nào

Đình làng Vĩnh Tuy Đoài
Tác giả: Dương Thị Tuệ

Ngày mùng 1 tháng sáu năm 2009 không quên
Đình ta phát động phát tâm xây đình
Từ giờ dân thoả ước mong
Đình đang phạt mộc sớm trưa rộn ràng
Quê ta ven giải sông Hồng
Làng quê xanh mướt lượt vòng đê nâu
Đình làng đã có từ lâu
Mái nhà chen chúc bên nhau tình người
Người phường ở trên đất đình
Nhân dân công đức xây đình làng ta
Đình làng cây gạo cây đa
Bóng dừa soi nước giếng đình làng ta
Bóng dừa bóng cả cây đa
Xoè dâm bóng mát dân ta muôn đời
Đời người có mấy ước mơ
Người mơ dựng nước ta mơ xây đình
Biết bao chiến sĩ hy sinh
Như gương dương bé ôm bom ba càng

Đình làng
Tác giả: Văn Công Hùng

Đình xoay một góc Việt cong
Bao thân phận mãi long đong kiếp người
Làng như giọt mực của trời
Viết muôn vạn những cuộc đời thân thương
Đình làng phơi nắng ngậm sương
Ướp hồn quê những vô thường nghìn năm
Làng nghiêng theo buổi trăng rằm
Này na này lựu này tằm này dâu
Đình làng vô tận nông sâu
Bao dông bão vẫn mái đao dịu dàng
Đình làng kết dọc nối ngang
Bàn chân thập thững ngỡ ngàng quê hương
Cột lim mềm mại vấn vương
Ngàn năm người Việt nhớ thương tìm về
Đình làng bện những câu thề
Tiếng cười treo giữa bốn bề mắt nhau…

Đình làng
Tác giả: Gia Long Hp

Đình làng xưa …giặc phá rồi !
Đình nay làm lại mới hồi gần đây.
Đình thờ : Công chúa Chiêu Hoa
Cao Toàn Phò mã Đại vương Thành Hoàng .
Năm xưa nơi đó trường làng
Lớp học tạm ở nhà ngang của Đình
Trải qua mấy cuộc chiến chinh
Chỉ còn sót lại mái đình Hậu cung
Ngôi Đình nổi tiếng cả vùng
Tan hoang rêu đá mọc cùng nền xưa
Sân vườn cỏ mọc lưa thưa
Giếng làng từa tựa như là giếng hoang .
Cuộc đời rồi cũng sang trang
Mỗi người mỗi chút … ngoài làng , trong thôn
Góp công góp của tạo tôn
Ngôi đình ,sân , giếng,…. bảo tồn nét xưa .
Kế thừa tháng tám giỗ Cha
Tháng giêng lễ Mẹ gần xa đều về .
Mỗi người chỉ một chốn quê
Hội Đình phải nhớ mà về dâng hương.

Làng ơi
Tác giả: Chưa rõ

Cổng làng vẫn đứng kiêu sa
Đình làng hoa gạo tháng ba đỏ trời
Giếng làng in bóng mây trôi
Ao làng vẫn rộn tiếng cười trẻ thơ
Chùa làng chuông thỉnh như mơ
Đa làng chim vẫn nhởn nhơ tìm về
Tre làng xanh mát ven đê
Dân làng cuốc bẫm cày thuê… hết rồi!
Tôi về tôi gọi làng ơi
Thuyền đà xa bến nhưng đời thì không!

Đình làng
Tác giả: Chưa rõ

Đình làng mái ngói cong cong
Ngát hương hoa đại rêu phong bậc thềm
Giếng đình em múc trăng lên
Tiếng gàu sóng sánh ngả nghiêng mái đình.

Dành tặng độc giả các bài 🍃 Thơ 4 Chữ Về Quê Hương 🍃Ngoài Những Bài Thơ Về Đình Làng

Chùm Thơ Về Hội Đình Làng

Tặng độc giả chùm thơ về hội làng sau đây. Các tác giả đã khắc hoạ chân thực hình ảnh làng quê trong mỗi dịp có hội họp, mời bạn thưởng thức ngay.

Hội làng
Tác giả: Gia Long Hp

Sáng nay về với hội làng
Mái đình giếng nước bên hàng cau xanh
Gặp nhau tay bắt em – anh …
Bà con cô bác loanh quanh người làng
Năm nao cũng dịp xuân sang
Hội đình lại mở để làng vui chơi
Mười hai khai mạc rộn ràng …
Cùng màn lễ tế dênh dang đất trời
Xóm trên xóm dưới dâng mời
Họ này đoàn nọ đình vời dâng hương…
Tối lại có đoàn cải lương
Tận trên thành phố dâng hương tụ trò
Ngày 13 lại hát hò
Xới vật trai gái phì phò quần nhau
Cờ người các cụ càu nhàu
Chiếu đi ….quân nọ…đi mau lên nào…
Bàn ghi Công đức rộn rào
Bắt tay nhau hỏi lâu sao không về…
Chia tay ! …Lâu chả về quê
Ở lại mai tế tạ ơn hãy về
Cười cười :Tôi sắp về quê
Ngồi lê thành phố – chán – về quê luôn.

Lễ khánh đình làng Hạ
Tác giả: QuyThaiST

Khánh thành trong dịp tiết thanh minh.
Làng Hạ cờ hoa mở hội đình.
Hậu thế thỏa mong tròn đạo hiếu .
Tiền Hiền toại ước vẹn ân tình.
Muôn dân lễ vật dâng Thần Tổ.
Họ Tộc khói hương tế Thánh Linh.
Quan khách gần xa hoa chúc tặng.
Cao Lao – Đình Tự đã hồi sinh.

Hội đình Cao Lão Hạ
Tác giả: TruongLuu CaoLao

Tháng tường ngày cát Tiết Thanh Minh.
Rạng rỡ cờ , hoa mở Hội Đình.
Phúc ấm thiên niên lưu hậu thế.
Gia phong muôn thuở vẹn ân tình.
Sơn công hải đức* Tiên Hiền bái.
Truy niệm tiền ân Họ Tộc Linh.
Nối nghiệp tiền nhân con cháu thịnh.
Đình thiêng Làng Hạ mãi trường sinh

Tặng bạn chùm thơ hay 👉 Bài Thơ Đường Về Quê Mẹ

Hội làng
Tác giả: Đinh Kim Chung

Muốn sẽ cùng em trẩy hội làng
Ca bài chẳng phụ nghĩa tào khang
Rồi xin phước lộc trong chùa cổ
Để chạm bờ môi giữa nắng vàng
Gỡ nước cờ thua hầu kẻ lại
Khui bầu rượu ủ đón người sang
Và quên hết chuyện buồn năm cũ
Chỉ ước mà tim đã rộn ràng

Hội làng đầu xuân
Tác giả: Nguyễn Thanh Ninh

Tháng Giêng mồng Bốn hội làng
Người người nô nức, rộn ràng chào Xuân
Anh về tìm áo tứ thân
Ngày xưa ai đó chít khăn lụa sồi

Lòng anh cứ thấy bồi hồi
Hồn say ngây ngất trong lời giao duyên
Điệu chèo em hát tháng Giêng
Hòa trong sắc nắng đồng chiêm quê mình

“Dương xuân” rồi lại “duyên tình”
“Lới lơ” yếm thắm chùng chình câu thơ
Đêm chèo giã hội ngẩn ngơ
Ta mình hẹn nhé để chờ năm sau.

Vịnh hội đình làng
Tác giả: Lê Chiêu Chung

Tổ công, Tông đức vạn anh minh
Làng Hạ bao năm lại hội Đình
Tử hiếu muôn đời dâng lễ nghĩa
Tôn hiền vạn thế nối ân tình

Lòng thành quỳ gối hầu tiên tổ
Lễ trọng cúi đầu tế thánh linh
Con cháu khắp miền về gốc rễ
Lễ làng tế Tổ mãi tồn sinh

Thơ về hội làng

Vịnh hội đình
Tác giả: Lưu Văn Lộc

Tiền Nhân truyền dạy thật tường minh.
Tháng sáu thường niên mở hội Đình.
Con cháu thỏa lòng tròn đạo hiếu.
Quê hương vẹn nghĩa đức ân tình.
Tiên hiền lập dựng thờ tiên tổ.
Hậu thế phục hồi cúng thánh linh.
Đây chốn linh thiêng trời đất tụ.
Cao Lao nhân kiệt mãi trường sinh.

Đình Hạ
Tác giả: SuongTrang

Quyết tâm dựng lại rõ anh minh
Nay đã xây xong đón hội đình
Tháng sáu mở lòng dâng đạo hiếu
Năm rồng khai hội hiến thần linh
Đoàn người chen chúc về quê tổ
Họ tộc đua vui báo ấm tình
Sức khỏe an khang lời chúc tặng
Thanh lòng hiếu nghĩa mới trường sinh

Đình Cao Lão Hạ
Tác giả: Tuan65

Xây xong đình Tự tiết thanh minh.
Tháng sáu làng ta mở hội đình.
Cung kính tôn thờ tròn đạo hiếu.
Khấn dâng tế lễ vẹn ân tình.
Xa phương mong ước về quê tổ.
Gặp lại vui mừng giữa đất linh.
Chung sức dựng xây tình nghĩa nặng.
Vui mừng quê mẹ đã hồi sinh.

Tặng thêm cho bạn các 🌿Bài Thơ Chiều Quê Hay 🌿Bên Cạnh Thơ Về Đình Làng

Bài thơ về cây đa bến nước sân đình

Chùm thơ về cây đa bến nước sân đình hay, quen thuộc trong dân gian:

Cây đa giếng nước sân đình
Trăm năm đa đứng một mình giữa sân
Hè về rủ trẻ quây quần
Nô đùa hò hát vang ngân tiếng cười

Làm thơ về cây đa giếng nước sân đình

Làm thơ về cây đa giếng nước sân đình là một chủ đề rất đẹp và thơ mộng, liên quan đến nét văn hóa, lịch sử và thiên nhiên của Việt Nam. Thohay.vn chia sẽ một bài thơ ngắn về chủ đề này bên dưới:

Cây đa bến nước sân đình
Là biểu tượng của quê hương yêu thương
Bóng cây che nắng, nước trong
Là nơi gặp gỡ, tâm sự của đời

Cây đa bến nước sân đình
Là chứng nhân của lịch sử hào hùng
Dưới cây, người dân đồng lòng
Là nơi khởi nghĩa, đấu tranh cho nước

Cây đa bến nước sân đình
Là nguồn cảm hứng của nghệ thuật cao cả
Bên cây, thi sĩ thơ ca
Là nơi sáng tác, tuyên truyền cho đời

Cây đa bến nước sân đình
Là di sản của dân tộc Việt Nam
Bảo vệ cây đa, bến nước
Là nghĩa vụ của mỗi người con ơi

XEM BÀI THƠ NỔI TIẾNG 👉 Trúc Xinh Trúc Mọc Đầu Đình

Ca dao về đình làng

Những bài ca dao tục ngữ về đình làng hay:

Hôm qua tát nước đầu đình
Bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen;

Chùa nát còn có Bụt vàng
Tuy rằng miếu đổ, Thần Hoàng còn thiêng…

Qua đình ngả nón trông đình
Đình bao nhiêu ngói, thương mình bấy nhiêu;

Lá đa rụng xuống sân đình
Lơ thơ có kẻ thất tình mà hư

Cây đa rụng lá đầy đình,
Bao nhiêu lá rụng thương mình bấy nhiêu.

Đình làng chẳng phải là nhà,
Mà là nơi thờ tổ cha anh hùng.
Đình làng chẳng phải là chùa,
Mà là nơi hội họp chung làng xóm

Tặng bạn 👉 Bài Thơ Chợ Quê

Ca dao về mái đình

Những bài ca dao về mái đình hay:

Đình làng có bóng cây đa,
Có con chim én bay ra bay vào.
Đình làng có bóng cô gái,
Có anh trai đứng ngóng trông mong chờ

Đình làng có cổng ba gian,
Có hai hàng cột đá xanh chạm trổ.
Đình làng có bức tranh đồng,
Có bốn mùa xuân hạ thu đông

Đình làng có bàn thờ vàng,
Có hai con rồng uốn quanh hai bên.
Đình làng có chuông đồng lớn,
Có tiếng chuông vang xa xôi bốn phương

XEM THÊM 👉 Chúc Văn Tế Thành Hoàng Làng

Các Bài Thơ Cổng Làng Hay

Ngoài các bài thơ về đình làng, ngay sau đây hãy cùng Thohay.vn điểm qua Các Bài Thơ Cổng Làng Hay, gợi nhắc những kỷ niệm thân thuộc của một thời kỷ niệm.

Cổng làng
Tác giả: Bàng Bá Lân

Chiều hôm đón mát cổng làng,
Gió hiu hiu đẩy mây vàng êm trôi
Đồng quê vờn lượn chân trời,
Đường quê quanh quất bao người về thôn.

Sáng hồng lơ lửng mây son,
Mặt trời thức giấc véo von chim chào.
Cổng làng rộng mở. Ồn ào,
Nông phu lững thững đi vào nắng mai.

Trưa hè bóng lặng nắng oi,
Mái gà cục cục tìm mồi dắt con.
Cổng làng vài chị gái non
Dừng chân uể oải chờ cơn gió nồm.

Những khi gió lạnh mưa buồn,
Cổng làng im ỉm bên đường lội trơn.
Nhưng khi trăng sáng chập chờn,
Kìa bao nhiêu bóng trên đường thướt tha.

Ngày mùa lúa chín thơm đưa…,
Rồi Đông gầy chết, Xuân chưa vội vàng.
Mừng xuân ngày hội cổng làng,
Là nơi chen chúc bao nàng ngây thơ.

Ngày nay dù ở nơi xa,
Nhưng khi về đến cây đa đầu làng;
Thì bao nhiêu cảnh mơ màng,
Hiện ra khi thoáng cổng làng trong tre.

Cổng làng
Tác giả: Phạm Lưu Vũ

Bên trong là thanh bình
Bên ngoài là thiên hạ
Cách nhau một tí ti
Mà như trời đất, ngộ, mê ngàn đời.

Một bước chân thành quen
Một bước chân thành lạ
Dấu chân nào mãi mãi
Không đổi chiều nơi đây

Bên trong là kí ức
Bên ngoài là tha phương
Nỗi nhớ chìm trong thớ đá
Ghim vào muôn kiếp cỏ cây

Bên ngoài là ra đi
Bên trong là ở lại
Cổng làng neo ở giữa
Trong, ngoài thế gian.

Cổng làng
Tác giả: Chưa rõ

Cổng làng ai chẳng phải qua
Dù là khanh tướng hay là thảo dân
Người giầu sang kẻ thanh bần
Cũng không qua khỏi bước chân cổng làng
Mai này vào cõi thế gian
Lại về qua cái cổng làng nhà quê!

Cổng làng
Tác giả: Nguyễn Văn Song

Lần đầu bước khỏi cổng làng
Níu tà áo mẹ chị sang chuyến đò
Chợ xa sóng cả gió to
Ngoái đầu nhìn cổng làng lo phập phồng

Cái ngày chị bước theo chồng
Cúi đầu qua mái cổng cong ngập ngừng
Hai con chó đá canh chừng
Gốc đa lá bỗng rưng rưng rụng đầy

Xứ người trăm đắng nghìn cay
Cổng làng thấp thoáng ngập đầy cơn mê
Chiều nay tất tưởi chị về
Cổng làng chết sững cỗ xe ra đồng

Đá xanh lạnh buốt vào lòng
Bánh xe nghiến nát mấy vòng khăn tang
Đưa cha ra khỏi cổng làng
Hai con chó đá khóc tràn thành mưa…

Cổng làng
Tác giả: Nguyễn Hoàng

Từ xưa, cho đến bây giờ
Bao người ước muốn, cứ chờ làng ta
Cổng làng hai tiếng mặn, mà
Bao nhiêu thế hệ, đúng là hư không

Nhìn sang,qua mấy cánh đồng
Cổng làng lặng lẽ, chờ trông bao người
Vui sao,tiếng hát để đời
Cổng làng ta đó, vài lời thiết tha

Nhớ xưa,sự tích,ông cha
Mão Điền nổi tiếng gần xa,bao người
Nghe qua chợt tỉnh, chợt cười
Ước mong chờ đợi vài lời, gần xa

Cổng làng trước mắt hiện ra
Các con các cháu, tiếp đà vươn lên
Vui sao các cấp ở trên
Hai thôn, kết hợp, êm đềm biết bao

Dù ai xuôi ngược, ra vào
Cổng làng ta đó, lời chào từ xa
Mão Điền tình nghĩa đậm đà
Công danh sự nghiệp, mãi là tiến xa

Nhất định không nên bỏ qua chùm🍃 Thơ Lục Bát Về Quê Hương 🍃Bên Cạnh Thơ Về Đình Làng

Bài Thơ Cây Đa Làng

Những ai yêu mến thơ của Trần Đăng Khoa thì không thể không biết đến Bài Thơ Cây Đa Làng, trích trường ca “Khúc hát người anh hùng”nổi tiếng. Cùng đọc lại những dòng thơ tả thực dưới đây nhé!

Cây đa làng
Tác giả: Trần Đăng Khoa

Cánh liếp khép hờ
Bà Chanh hãm đèn hạt đỗ
Những đám cháy
Tắt dần ngoài cửa sổ
Tiếng khóc chỉ còn
Tức tưởi
Ở nhà bên
Làng xóm bỗng lặng yên
Lặng yên đến không thể nào chịu nổi
Không gian nén những gì dữ dội…
Bà không hiểu sao
Bưởi vẫn chưa về
Lá khô sột soạt ngõ tre
Tiếng ếch ao bèo thủng thẳng
Tiếng khóc chìm dần trong im lặng
Lại thỉnh thoảng, nấc lên
Nghẹn ngào…
Sự im lặng hát rằng:
Lặng im của một nhát dao
Chém vào đá, giữa trời cao đất dày
Hỡi ai nát với cỏ cây
Hồn kêu thành gió những ngày bão giông!

Cụ Đình đẩy cửa
Lừng lững bước vào trong
Ngực phẳng như tảng đá
Rồi ngồi im như gốc cây to
Tay cụ phác ra một cử chỉ mơ hồ
Rồi cụ lại lắc đầu lặng lẽ
Trông cụ héo như cây đa làng bật rễ
Giọng cụ trầm và sâu:
– Con Bưởi đâu?
Tôi đến tìm nó hỏi
Ức thế này, làm sao mà chịu nổi?
Bà Chanh vội đứng lên
Khép kín cánh liếp vào
Bà thoáng thấy cuối trời
Long lanh ngôi sao
Sáng như giọt nước mắt…
Những đám cháy sẽ dần dần tắt
Nhưng lửa đang thắp lên
Ngàn vạn ngọn đèn
Đất nước đêm nay
Không ai bình yên…

Tiếng khóc lại nấc lên
Tức tưởi
Nhà bên…
Nhà ấy sáng nay
Ba người, giặc chặt đầu cắm cọc
Đồn Coóc mắt vằn tia đỏ nọc
Tay quay vù vù can đen
Đội Mâu đi bên
Cái tai cụt giấu trong làn khói thuốc
Sau mỗi trận càn
Làng vãn thêm người quen thuộc
Bà thoáng rùng mình
Tiếng sương rơi rộp… rộp… mái gianh
Gợi dáng cành tre lả theo chiều gió
Tiếng xa vắng côn trùng trong cỏ
Gợi chiều sâu không cùng của đêm
Tất cả như bình yên
Tưởng xóm làng ta chưa bao giờ cháy
Tưởng máu bà con chưa bao giờ chảy
Tưởng đời mình chưa bao giờ trải qua
Những đổi thay và những vui buồn
Bằng cả bao đời xưa cộng lại…

Tiếng khóc nhà bên
Lại nấc lên
Tức tưởi
Cụ Đình rung động toàn thân
Xòe bàn tay vuông, bạc trắng vết chai sần
Cụ bỗng nói một giọng trầm rất lạ:
– Bà Chanh ơi
Chúng nó thịt người mình nhiều quá!
Rồi lặng im
Cụ lắc cái đầu:
– Con Bưởi đâu?
Tôi muốn tìm nó hỏi
Ức thế này
Làm sao mà chịu nổi?
Mái nhà gianh hát rằng:
Có đâu như ở nơi đây
Kẻ thù ác quá mức này – chưa thôi
Đau thương quá một kiếp người
Cầm gươm quá mấy chục đời nối nhau…

Tiếng chó vu vơ
Làm đêm thêm thẳm sâu
Sương xuống se se
Mặt đường cát bụi
Con đom đóm ướt cánh bay
Dạt vào cành ổi
Bỗng lao ra
Rạch một đường ngang đêm
Lửa trong tro
Chốc chốc lại bùng lên
Trong gió thổi
Như một điều muốn nói
Đêm dần khuya cao cao vòi vọi
Bỗng vút lên
Chót vót
Tiếng gà
Trẻ như thời trời đất mới sinh ra…

Cô Bưởi lắng nghe tiếng gà rừng rực
Thấy sức triệu người hồi sinh trong lồng ngực
Và cô đi
Bên đám cháy
Chưa tàn
Lửa hát rằng:
Quê tôi – những cánh rừng hoang
Chính trong cơn bão đại ngàn – tôi sinh
Nuôi tôi trong bếp nhà gianh
Ủ là một chấm – thổi thành biển khơi…

Toán giặc chạy xô cả lại
Mặt chúng xám đi. Hớt hải
– Chi đấy? Bay?
Tên lính cao gầy
Cổ ngẳng như cổ cò chết bão
Dong một cụ già mặt bê bết máu
Nách áo rách toang
Dáng lực lưỡng và điềm nhiên như cây đa làng

Tên lính cổ cò oang oang nói:
– Lão già này đã “đánh mìn” ngài Đội
Ngài ngã vật ra, chẳng biết có sao không?
Tụi nó cáng ngài về đồn rất đông…

Coóc chống can đen, đi đến
Cái chân bước nhẹ nhàng, uyển chuyển
Hắn bỗng nhìn thẳng căng vào mắt cụ già
Soi mói, cái nhìn như moi ruột gan ra
Cụ Đình bình thản:
– Lính của quan đồn đã cho tôi lựu đạn
Giết đội Mâu là việc của riêng tôi
Người Việt Nam
Không một ai được phản bội giống nòi
Thưa quan, quan hiểu chứ?
– Tên ông là gì?
Coóc vẫn lạnh lùng nhưng mắt đã vằn tia hung dữ
– Có thể gọi tôi
Là Đình, là Chùa, là Nhà, là Cửa
Tên tôi là: Dân-nước-bị-xâm-lăng
Từ thượng cổ đến nay
Chúng tôi
Không hề biết đầu hàng!

Coóc lệch mép cười thật là nham hiểm
– Nhà ông đâu?
– Ngoài thân tôi, tôi chẳng có gì sất
Tôi chỉ có hai bàn tay để cày xới đất
Đầu tôi có những câu thơ bất khuất
Của Mạc Đĩnh Chi từng đọc ở bên Tàu

Cụ nói chửa dứt câu
Mắt bỗng thoáng cái gì như là làn bụi
Hai má dần hằn nổi
Những ngón tay dài và thon
Vết những ngón tay tụ lại tím bầm
Hình dạng giống bản đồ nước Pháp
– Ông có giết, tôi cũng không đổi khác!
Giọng cụ Đình kiên nhẫn đến lạ lùng

Cụ ngẩng nhìn không trung
Mấy tia nắng cuối mùa
Lung linh trong đám mây rách nát
“Mày có giết, tao cũng không đổi khác”
Cụ nghĩ thầm:
“Thế là chúng bay
Không thể thuốn tới hầm
Mấy anh trinh sát cấp trên và con Bưởi ở
Với tấm bản đồ ngoằn ngoèo đường xanh đỏ
Chiến dịch lớn, quân ta sắp mở
Quả lựu đạn mình ném vào mặt đội Mâu
Xoay ngược quân thù về phía sau
Nếu phải chết, ừ thì mình chết
Ngoài vòm trời lồng lộng kia
Mình chẳng có gì để mà từ biệt”
Một tứ thơ cảm khái xưa của Mạc Đĩnh Chi
Bỗng làm cụ nôn nao
Ngực cụ gồ lên như sóng trào
Tiếng Coóc ngọt ngào
Vô nghĩa và vo ve như tiếng muỗi
– Mày nhớ xem, có thể là tên Bưởi
Đã dặn mày
Và mày biết nó còn ẩn nấp quanh đây?
– Vâng, tôi nhớ…
Khi các ông dìm dân tộc tôi trong máu lửa
Những Ba Đình, Bãi Sậy, Hương Khê…
Bao lớp người chết đi
Để lại mối thù cho người còn sống
Từ núi cao, sông dài, đồng rộng
Đã mọc lên vô số pháo đài
Từ bàn tay chai sạn cuốc cày
Vụt lớn dậy kho quân lương, kho đạn dược
Ông có thể giết tôi
Nhưng đất nước
Vẫn trường sinh
Ngoài khát vọng mọi quân thù!

Lũ lính đờ ra nhìn cụ giây lâu
Như gặp một cái gì kì lạ
Nhưng Coóc thì hiểu ra tất cả
Rằng:
Hắn phải một mình chống lại một nhân dân
Hắn phải một mình chống lại một dân tộc
Lần đầu tiên
Hẵn bỗng thấy mình thật là cô độc
Nỗi thất vọng sủi tăm
Chua chua trong óc
Hắn buông thõng hai tay và mặt cúi gầm
Một thoáng thôi
Mặt hắn lại hầm hầm…
– Tên Bưởi đâu? – Hắn hỏi
Tiếng xé rách qua kẽ răng chó sói
Hắn lồng như con trâu đực bị đòn đau
Chiếc can đen quay thành khói ngang đầu
Bỗng đột ngột bổ vào mặt cụ
Cụ vuốt mặt, lòng bàn tay thấy đỏ
Giơ hai tay, cháy hai mảnh mặt trời
Nhìn tên đồn, tưởng nổ cả con ngươi
Cụ hét như sấm nổi:
– Này Coóc
Mày muốn tìm tên Bưởi
Hãy tìm trong cái bụng đói của tao đây!
Tay cụ giật phanh vạt áo nâu dày
Phơi cái bụng phập phồng, phẫn nộ
Rơi xuống dưới chân, cúc áo to, cúc áo nhỏ
Đã khâu bởi đường kim vụng về…
Da thịt cụ tỏa ra mùi ở đợ, làm thuê
Tháng hai mưa phùn, tháng mười sương muối
Mùi bùn ngấu và mùi lúa mới
Mùi trăng non những đêm ngủ sân đình…
Đồn Coóc quay tít can đi quanh
Bỗng dừng lại, nheo mắt cười độc địa:
– Tao cho nổ trong bụng mày
Quả lựu đạn Mỹ
Khai không?
Ngực cụ cuộn lên đỏ bóng màu đồng
Rồi cụ đứng lặng im như hóa đá
Chỉ một chút mơ hồ
Thoảng rung trong gò má
Trong đuôi mắt nứt chân chim…
Nhà bên bỗng bật lên
Tiếng khóc nấc như cành khô gẫy
Coóc sai lính sục tìm ai vừa khóc đấy
Lôi chém ngay, cắm cọc bêu đầu
– Tên Bưởi đâu?
Chỉ ba phút nữa
Bụng mày tao sẽ mổ
Và nhét vào trong, quả lựu đạn Hoa Kỳ
Một phút
Hai phút
Trôi đi…
Thời gian rỏ từng giọt máu!
Cụ bỗng kêu to:
– Xóm làng ơi
Ai có nghe thì nhắn lại hộ tôi
Tôi còn nợ bà Tròn lưng thúng thóc
Nợ ông Ba Yên hai chục bạc
Còn bác Xoan tôi hứa lợp giúp nhà
Bây giờ tôi đi xa
Cho tôi xin những gì tôi còn nợ…
Nắng hát rằng:
Gớm cho lựu đạn Hoa Kỳ
Nổ trong bụng cụ còn gì là thân
Tâm hồn của một người dân
Đã thành ánh sáng trong ngần hôm nay…

Tham khảo thêm các bài🍁 Thơ 5 Chữ Về Quê Hương 🍁Bên Cạnh Thơ Về Đình Làng

Những câu nói hay về đình làng

Đình làng thể hiện sự đoàn kết, tình nghĩa, tình thân của người dân, cũng như sự sáng tạo, tinh tế, đa dạng của nghệ thuật kiến trúc, điêu khắc, hội họa. Dưới đây là một số câu nói hay về đình làng được thohay.vn chia sẽ dưới đây:

  • Đình làng chẳng phải là nhà, mà là nơi thờ tổ cha anh hùng. Đình làng chẳng phải là chùa, mà là nơi hội họp chung làng xóm
  • Đình làng là trường học của lòng khoan dung, vì nó luôn tồn tại và dạy chúng ta cách sống với những người khác
  • Đình làng là điều quan trọng nhất trên thế giới này.
  • Đình làng là nơi nuôi ta khôn lớn, dạy ta làm người, cùng nuôi dưỡng cảm xúc tâm hồn
  • Đình làng là nơi gặp gỡ, tâm sự của đời. Bóng cây che nắng, nước trong

Thơ Về Con Đường Làng Quê Hay Đặc Sắc

Bên cạnh các bài thơ về đình làng thì Thohay.vn còn sưu tầm thêm những bài Thơ Về Con Đường Làng Quê Hay Đặc Sắc. Với những ai xa quê thì chắc chắn sẽ rất nhớ hình ảnh thân thuộc này.

Con đường làng
Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng.

Con đường rợp bóng tre
Uốn mình trong nắng hạ
Tiếng chim rơi ngọt quá!
Khẽ động cọng rơm vàng

Buổi sớm sương mơ màng
Mắt long lanh ngọn cỏ
Buổi trưa thơm cánh gió
Nâng bước em tới trường

Cây gạo đứng bên đường
Mẹ về trưa nghỉ mát
Con chim sâu vừa hát
Giọt mồ hôi lăn tròn

Buổi chiều tím hoàng hôn
Đàn trâu về lững thững
Bóng trăng tròn lừng lựng
Vắt vẻo ngọn tre già…

Ai một lần đi xa
Con đường cong nỗi nhớ
Lòng luôn thầm nhắc nhở
Con đường làng thiết tha.

Quê tôi đổi sắc
Tác giả: Mai Ngọc Thoan

Nông thôn mới đang trên đà đổi sắc
Đường bê tông dải khắp cánh đồng làng
Quê xưa nghèo nay đổi mới sang trang
Cánh đồng lúa một màu xanh trải thảm

Bê tông hóa đã xóa bao cầu tạm
Đẹp lòng Dân bởi ý Đảng tỏ tường
Soi sáng đường để tỏa mãi ánh dương
Cùng chung sức xây Quê hương giàu đẹp

Đã hết cảnh ra đường tay xách dép
Chân lội bùn dầm dãi mỗi mùa ngâu
Thật tự hào đạt chuẩn tốp đi đầu
Trong công cuộc dựng xây Nông thôn mới

Nhờ ý Đảng hợp lòng Dân mong đợi
Quê hương tôi đã đổi mới từng ngày
Con đường làng ai đến cũng đắm say
Nông thôn mới Hải Hậu nay tỏa sáng!

Con đường quê
Tác giả: Thiên Ân

Con đường chạy suốt tuổi thơ
Mây trôi lãng đãng sang bờ lãng du
Hàng cau nghiêng bóng thực hư
Hoa còn rụng trắng bay vù đi xa

Nắng còn đột kích mái nhà
Quê hương ta đó mặn mà đắm say
Lá cây đo bóng đêm ngày
Tiếng lòng nhoi nhói đắng cay ngọt bùi

Con đường sang tuổi hai mươi
Hoa còn đua nở tiếng cười giòn tan
Bướm ong say mộng mơ vàng
Lời thơ có cánh bay ngang gió chiều

Lúa đồng mát mắt thèm yêu
Gọi thời dĩ vãng trong veo êm đềm
Con đường qua tuổi thần tiên
Giấc mơ cổ tích đời thêm men nồng

Con đường ngày ấy nhớ mong
Thời gian cõng nắng về hong heo tình

Một lần em ghé thăm quê
Tác giả: Phạm Bá Diện

Nhớ có lần, em ghé đến quê anh
Con đường quê, chạy vòng quanh xóm ngõ
Hương hoa bay, dập dìu theo cơn gió
Ngẩn ngơ lòng, vàng đỏ những vườn hoa

Chiều hoàng hôn, buông sẫm cả quê nhà
Con dế mèn, ngân tình ca réo rắt
Ánh trăng vàng, mỏng manh luồn khe vách
Sáo diều rơi, em nhặt đã đầy tay

Em đến thăm, Bách Thuận được mấy ngày
Thăm chùa cổ, vườn cây và phiên chợ
Khi giục giã, khi êm đềm như thở
Em đi rồi, nỗi nhớ cứ chênh chao.

Lời con đường quê
Tác giả: Tế Hanh

Tôi, con đường quê nhỏ chạy lang thang
Kéo nỗi buồn không dạo khắp làng
Đến cuối thôn kia hơi cỏ vướng
Hương đồng quyến rũ hát lên vang

Từ đấy mình tôi cỏ mọc đầy
Dọc lòng hoa dại ngát hương lây
Tôi ôm đám lúa, quanh nương sắn
Bao cái ao rêu nước đục lầy

Những buổi mai tươi nắng chói xa
Hồn tôi lóng lánh ánh dương sa
Những chiều êm ả tôi thư thái
Như kẻ nông phu trở lại nhà

Tôi đã từng đau với nắng hè
Thịt da rạn nứt bởi khô se
Đã từng điêu đứng khi mưa lụt
Tôi lở, thân tôi rã bốn bề

Chia sẻ cùng người nỗi ấm no
Khi mùa màng được, nỗi buồn lo
Khi mùa màng mất. Tôi vui cả
Với những tình quê buổi hẹn hò

Tôi sống mê man tránh tẻ buồn
Miệt mài, hể hả, đắm say luôn
Tôi thâu tê tái trong da thịt
Hương đất, hương đồng chẳng ngớt tuôn…

Về với đường quê
Tác giả: Thiên Ân

Ngày em về với đường quê
Đường trơn lầy lội bốn bề vây quanh
Xa rồi hai tiếng em , anh
Dấu chân lẻ bóng mong manh bóng chiều

Em tan vào cõi quạnh hiu
Thương tà áo trắng nói điều chi đây?
Tóc bay vạt tóc gom mây
Khúc ca dang dở đắng cay bội phần

Một thời gom góp mộng xuân
Cho mau vụn vỡ xa dần , dần xa
Cỏ cây sống kiếp nhạt nhòa
Trụi cành khô lá phong ba gánh gồng

Đường quê đánh rớt má hồng
Ai đâu còn bước thong dong thuở nào?
Vì sao nước mắt lại trào?
Đong đưa kỉ niệm bay vào gió trăng

Con cò nghiêng cánh phân vân
Đồng hoang khuya sớm nhọc nhằn còn đâu?
Gieo thương đau , gieo thương đau
Nghìn năm sau , nghìn năm sau gặt sầu.

Con đường uốn lượn chênh chao
Mảnh tình quê ấy nhuốm màu xa xôi
Chạy tìm tuổi mộng rã rời
Người đi lặng lẽ nửa đời phong sương

Những con đường quê tôi!
Tác giả: Hoài Nhớ

Con đường quê tôi ngày xưa ấy
Tre làng chăng chít, rạng măng non
Dòng sông xanh ngát, phơi màu nắng
Thù Đao che bóng những trưa hè

Con đường dẫn lối qua bồi bãi
Không còn cầu ván nối nhịp đưa
Thu Bồn bồi cát nên lối nhỏ
Nhấp nhô Gò Nổi cũng khác rồi…

Con đường quê tôi nay đã khác
Những bụi tre làng cũng vắng hoe
Thuyền ghe bến cũ nay cũng vắng
Thấp thoáng nơi đâu có bóng người…

Trưa hè kẽo kẹt vài bụi tre
Thoáng mát bình yên những trưa hè
Còn đâu xanh ngát hai bờ lúa
Với những con đường khép bờ đê …

Con đường làng
Tác giả: Nguyễn Ngọc Ký.

Con đường làng
Vừa mới đắp
Đã xanh ngắt
Hàng phi lao
Gió xôn xao

Về đưa võng
Chim vui sướng
Đến chuyền cành
Bướm từng đàn
Bay rộn rã

Con đường làng
Vừa mới đắp
Xe chở thóc
Đã hò reo
Nối đuôi nhau
Cười khúc khích

Con đường làng
Vừa mới đắp
Em đến lớp
Mới tinh sương
Trông thấy đường
Sao đẹp thế!

 Bỏ túi ngay chùm🎄 Thơ Lục Bát Ngắn 4 Câu Về Quê Hương 🎄 Ngoài Những Bài Thơ Về Đình Làng Hay Nhất

Viết một bình luận