Bài Thơ Làng Tôi: Chùm Thơ Gợi Nhớ Quê Hương Hay Nhất

Bài Thơ Làng Tôi ❤️️ Chùm Những Bài Thơ Gợi Nhớ Quê Hương ✅ Mời Bạn Theo Dõi Những Bài Thơ Viết Về Quê Hương Ý Nghĩa Nhất Được Thohay.vn Sưu Tầm Bên Dưới.

Bài Thơ Làng Tôi

Bài thơ: Làng Tôi
Tác giả: Bách Tùng Vũ

Làng tôi có giếng nước trong
Đã nghìn năm tuổi…rêu phong phủ đầy…
Mái đình cổ kính ai xây
Hỏi bao niên kỷ đến nay vẫn bền
Cây đa phủ bóng kề bên
Có từ bao thuở … Cho nên đã già…

Tôi yêu lắm, những nếp nhà
Màu gạch ngói cũ rất là cổ xưa…
Tường rào thấm những nắng mưa
Rêu xanh phủ lớp vẫn chưa hao mòn…
Cổng làng lâu lắm vẫn còn
Hoa văn khắc hoạ hình tròn, hình vuông…

Ngôi chùa xa vọng tiếng chuông…
Nhà ai khói bếp,chiều buông thanh bình…
Ai phơi thóc lúa sân đình
Cùng nhau gom nhặt có mình có ta…
Thoảng nghe tiếng sáo từ xa
Trâu về no cỏ…la cà trên đê…

Bình minh sáng gọi làng quê
Đồng xa ai gặt say mê lúa vàng…
Đông vui tíu tít đường làng…
Ngày mùa rộn rã… Ai đang gánh gồng…
Ai đem hạt lúa trên đồng…
Về làng ta đổ chất chồng trên sân…

Thoảng nghe tiếng hát ai ngân
Ai đang giặt áo… Rửa chân… Ao làng…
Có cô thôn nữ dịu dàng
Đơn sơ áo vải, trên đàng gánh rau…
Cụ già đi bán trầu, cau…
Một đàn con nít theo sau trêu đùa…

Làng tôi vui lắm ngày mùa…
Cơm quê Mẹ nấu…canh cua ghém cà…
Làng tôi chân chất, thật thà
Bánh đa, bánh đúc làm quà… Ai ơi…
Dù đi khắp chốn cùng nơi…
Làng quê yêu dấu… Khung trời… Tuổi thơ…!

Thohay.vn Tặng Bạn ❤️️Bài Thơ Con Đường Làng ❤️️Nội Dung, Hình Ảnh, Giáo Án A-Z Ngoài Bài Thơ Làng Tôi

Những Bài Thơ Làng Tôi Hay Nhất

Làng Tôi
Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Làng tôi soi bóng bên dòng sông
Ngày đêm nghe sóng reo âm vang
Cánh buồm lấp lánh như vì sao
Câu hò trai gái hát trao nhau

Làng tôi năm tháng bao buồn vui
Dân chài thả lưới nơi biển khơi
Đò ngang đưa tiễn ơi người ơi
Mái trường chắp cánh bao ước mơ

Đồng quê mưa nắng nuôi làng ta
Chợ Hàu lưu luyến bao người qua
À ơi câu hát ru lòng ta
Suốt đời ta nhớ ơn mẹ cha

Làng tôi gắn bố với biển xanh
Núi Rồng mưa nắng che bão giông
Chuông chùa tha thiết, ráng chiều buông
Sông Hàu chảy mãi trong lòng ta

Làng tôi mái ngói mới dựng xây
Tình quê tha thiết chẳng đổi thay
Dù cho năm tháng xa thật xa
Lòng tôi nhớ mãi không hề nguôi…

Làng Tôi
Tác giả: Vũ Đình Phận

Làng tôi có núi có sông,
Có đồng bát ngát mênh mông lúa vàng!
Có cổ thụ có đình làng,
Có con đò nhỏ sang ngang sớm chiều…
Tình làng nghĩa xóm thân yêu,
Lòng quê trân trọng nhiễu điều giá gương.
Cây đa bến nước dòng mương,
Bờ đê cỏ mượt con đường quanh co…

Về làng nghe kể chuyện xưa,
Chuyện xưa mà ngỡ như vừa hôm mai…

Làng tôi lắm gái nhiều trai,
Những năm kháng chiến… lâu dài xa quê!
Bao người đi mãi không về
Lòng son giữ vẹn lời thề nước non!
Vọng phu núi có mấy hòn?
Làng tôi bao mẹ sắt son thờ chồng.
Và nhiều bà mẹ chờ mong,
Ru con yên nghỉ trong lòng đất quê…

Chôn nhau cắt rốn, đi-về!
Là duyên là nợ là mê một đời

Niềm quê lòng dạ bời bời
Tình quê khoai lúa ru hời sông trăng…

Thương Nhớ Làng Xưa
Tác giả: Lê Thường Nhiên

Làng tôi có một mối tình
cây đa đứng cạnh mái đình trăm năm
làng tôi có những đêm rằm
hàng cau thao thức thương thầm trầu không

Làng tôi có một con sông
đôi bờ bến nước người trông đợi người
cách ngăn nhớ chín thương mười
đường về xa lắc nụ cười tầm xuân

Bao lần chim én qua sân
mùa thu di trú phân vân đường dài
người xưa…
mây trắng…
xứ Đoài…
làm sao cho hết thương hoài ngàn năm

Làng Tôi
Tác giả: Sao Mai

Từ cái buổi tôi ra đi vội vã
Làng tôi xưa yên ả vẫn đi về …

Làng tôi xưa xanh ngát ở ven đê
Đồng mượt lúa cánh cò bay thẳng tắp
Làng tôi xưa từng trưa hè khoan nhặt
Lam lũ quê mùa hạt gạo đẫm mồ hôi
Tiếng ru hời người mẹ trẻ bên nôi
Những cô cậu ngây thơ cười tít mắt
Bận rộn lắm khi làng vào vụ gặt
Thảm lúa vàng chạy tít tắp triền đê
Em gái quê nước da tươi màu nắng
Xinh rộn ràng, quần xắn đến là yêu
Tay thoăn thoắt cầm liềm em gặt lúa
Chất đầy quang kĩu kịt gánh về làng
Những bà mẹ sờn vai áo bạc
Mùa gối mùa khó nhọc mãi dày thêm
Quên làm sao những buổi chiều êm
Đàn trâu no đủng đỉnh về lối xóm
Trẻ mục đồng miệng cười khoe răng xún
Cưỡi lưng trâu nón lá khoác vai …
Bát cơm thơm hương sắn hương khoai
Mà thắm đượm tình làng nghĩa xóm …
Bà cụ già tóc bạc phơ răng móm
Bỏm bẻm nhai trầu dõi mắt ngóng xa xa …
Những trưa hè dưới bóng tre mát rượi
Có cụ già ngồi chẻ lạt ngâm thơ
Chạy loanh quanh đám trẻ nhỏ nô đùa
Chân líu ríu sao mà yêu yêu quá …
Quên làm sao những khi trời trở dạ
Làng chạy mưa nháo nhác ở đầu thôn
Khắp đó đây nào rạ, nào rơm
Nào sân thóc đang dở dang cào vội
Cảnh quê mùa trăm bề trật trội
Lo chạy xong nhà mình để còn giúp nhà bên …
Nhớ biết bao những buổi trăng lên
Gió lồng lộng diều đêm vi vút sáo
Trai gái làng chia phe nhộn nhạo
Hò đối nhau câu hát giao duyên
Từng câu hò nối nhịp gọi trăng lên
Lời hẹn ước bẽn lẽn trao tình tứ …

Ôi một thuở êm đềm thơ mộng quá !
Làng tôi giờ mái lá chẳng còn đâu
Những nhà cao đèn rực rỡ muôn màu
Là công xưởng ầm ì nghi ngút khói …
Trai gái làng tôi tỏa về muôn lối
Tìm miếng cơm manh áo để nuôi thân
Bạn bè tôi đứa xa lắc , đứa gần
Tôi cũng thế – cùng chung số phận !
Dẫu bươn trải giữa dòng đời lận đận
Trong lòng tôi vẫn giữ dáng quê hương …

Làng tôi ơi ! Chín nhớ mười thương
Có hiểu lòng những đứa con lưu lạc ?!

Bên cạnh Bài Thơ Làng Tôi, Thohay.vn Chia Sẽ ❤️️ Bài Thơ Thăm Quê Bác ❤️️ Nội Dung, Ý Nghĩa

Chùm Thơ Gợi Nhớ Quê Hương

Bài thơ: Vẽ Quê Hương
Tác giả: Định Hải

Bút chì xanh đỏ
Em gọt hai đầu
Em thử hai màu
Xanh tươi, đỏ thắm

Em vẽ làng xóm
Tre xanh, lúa xanh
Sông máng lượn quanh
Một dòng xanh mát
Trời mây bát ngát
Xanh ngắt mùa thu
Xanh màu ước mơ…

Em quay đầu đỏ
Vẽ nhà em ở
Ngói mới đỏ tươi
Trường học trên đồi
Em tô đỏ thắm
Cây gạo đầu xóm
Hoa nở chói ngời
A, nắng lên rồi
Lá cờ Tổ quốc
Bay giữa trời xanh…

Chị ơi bức tranh
Quê ta đẹp quá!

Cánh Đồng Bao La
Tác giả: Tế Hanh

Cánh đồng bao la
Giãi ra xa xa
Hàng tre tha thướt,
Lòng ta thướt tha.

Phất phơ trong gió
Hương vị thơm tho
Của buổi hò;
Em ơi! có rõ…

Em trông đám dậu
Cao hơn đám lúa
Như anh cao hơn
Em nửa cái đầu.

Đường đi thì nhỏ
Bờ cỏ thì xanh
Trời cao thì thanh;
Em ơi! có rõ…

Anh mang trong lòng
Cả một cánh đồng
Anh nghe nặng nề
Bao mối tình quê…

Đồng quê ngát tình:
Lòng anh ngát xanh:
Kìa đôi chim hót
Em ơi! yêu anh…

Làng Nhỏ
Tác giả: Đan Dương

Làng tôi quanh co bên góc nhỏ.
Lối đi chật hẹp ngươì chẳng có.
Đường xưa đất đỏ đường lởm chởm.
Đường nay cứng hoá đường phơi rơm.
Năm qua đường xá dần lão hoá.
Ổ gà mũi đá đường nở hoa.

Làng tôi quanh co bên góc nhỏ.
Hương lúa quyện sương ngô đùa gió.
Nắng sớm ra đồng chiều nhổ cỏ.
Chăn bò đánh dậm tạm ấm no.

Làng tôi quanh co bên góc nhỏ.
Người giàu người khó có phân minh.
Giàu giang êm ấm ô tô chạy.
Không tiền đi bộ cũng là hay.

Làng tôi quanh co bên góc nhỏ.
Công nghiệp chẳng có đường lại nhỏ.
Dịch vụ cầm chừng nông dân khó.
Kham trên lo dưới mới yên thân.

Làng tôi quanh co bên góc nhỏ.
Chữ nghĩa nhạt nhoà tài chưa có.
Trộm cắp như rươi quanh đầy ngõ.
Tối tăm đêm xuống đường vắng teo.
Chó sủa mèo kêu với trăng nghèo.

Về Làng
Tác giả: Vũ Đình Phận

Về làng tôi lại gặp tôi
Lang thang lội bãi, leo đồi, tắm sông…
Chân vui xóm tận, ngõ cùng
Đường quê giờ đã bê tông phẳng lỳ
Lối vào nhà bạn cố tri
Cúc tần bờ dậu xanh rì…còn đâu!
Tường cao, cổng sắt, ngõ sâu
Trong ngoài quạnh quẽ nào đâu tiếng người!

Đầu làng cây cáo xanh tươi
Cành xòe tán rộng che trời nắng chang
Dừng chân ngắm cảnh xóm làng
Vẳng nghe tiếng gọi đò sang bến Bàu

Bồi hồi tâm tưởng đâu đâu!
Ai còn, ai mất, ai giàu, ai sang…
Bạn xưa? Nằm bãi Hái Ngàn
Gái xưa? Nay đa ̃ vào nam theo chồng

Mộng du chân dạo lối mòn
Người xưa cảnh cũ đâu còn mà mơ…
Xóm thôn lặng ngắt như tờ
Bến sông chẳng tiếng hò ơ… dzô huầy!

Ngày xưa mái rạ tường vôi
Láng giềng có dậu mùng tơi làm rào
Tắt đèn tối lửa bên nhau
Sẻ chia điếu thuốc miếng trầu mà vui
Nay, nhà cao mái đỏ tươi…
(Trong gang tấc lại gấp mười quan san!)
Cao tường-kín cổng, cách ngăn
Muốn sang chơi, những ngại ngần, lại thôi!

Về làng tôi lại gặp tôi
Xa nên thắm nhớ, gần rồi thêm thương
Trai hiền gái đảm tha phương
Vào Nam ra Bắc tìm đường sinh nhai
Qua nhà chẳng gặp trẻ trai
Bạc phơ già lão chăm vài trẻ thơ
Kẽo cà kẽo kẹt võng đưa
Giọng bà ru cháu xế trưa rầu rầu
( À ơi cháu ngủ cho lâu!
Cha còn cửu vạn, mẹ hầu ô sin! )

Nao lòng! Tôi đứng lặng yên
Trời trưa chang nắng, im lìm tiếng ve
Bà cười sao mắt đỏ hoe
Tôi cười sao bổng ướt nhòe bờ mi

Kể từ biệt mẹ tôi đi
Lên rừng xuống biển thiếu gì gió sương
Tình quê vời vợi không lường
Nỗi lo cơm áo mãi vương kiếp người!

Nụ Làng
Tác giả: Như Thị

Làng tôi chia nước Ô Lâu
Đôi bờ bắc nghĩa để trầu cau leo
Sáng con nồm gợn trong veo
Chiều un khói tẩm mái nghèo đơn sơ

Làng tôi hun hút bãi bờ
Nắng chen chúc lội gió ngơ ngẩn tìm
Trăng vay nợ gốc bình mình
Rọi màu ngả ngớn liệm tình sông ngâm

Làng tôi nếp cũ u trầm
Đình chùa long phụng mọc mầm yêu thương
Thời gian nhắc- nhịp giáo đường*
Mõ chuông thức nẻo vô thường mà chơi

Làng dầm nước bạc rồi phơi
Cầm tay ngọn lũ lọc đời phù sa
Làng trồng lên cuộc phong ba
Mầm an nhiên nhú nụ tha thiết hoài

Làng không tráo trở quắt quay
Dù mưu sự chẳng đổi thay lệ làng
Được mất người sống yên hàn
Đạo đời nhuần nhã bên Làng an cư
Như Thị

Làng Tôi Đất Bán Sạch Rồi
Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn

Làng tôi đất bán sạch rồi
Còn chăng là lớp bùn bồi ven sông…
Ông tôi mỗi sáng lưng còng
Đi gieo hạt lệ xuống đồng “thổ cư”
Còn cha ngơ ngác ậm ừ
Nhìn nhà máy cứ từ từ mọc lên
Mẹ buồn thao thức đêm đêm
Hỏi đàn cò trắng sao quên không về?

Làng tôi giờ đã hết quê
Quán bia với quán cà phê chen đầy
Ngả nghiêng kẻ tỉnh người say
Ôm nhau gục nhớ đường cày ngày xưa
Con trâu thuở ấy đi bừa
Bao câu hò vọng hẹn mùa lúa thơm…
Bàng hoàng nắng quái chiều hôm
Làng giờ hoá phố cọng rơm chẳng còn…

Nhà Tôi
Tác giả: Yên Thao

Tôi đứng bên này sông
Bên kia vùng địch đóng
Làng tôi đấy xạm đen màu tiết đọng
Tre cau buồn tóc rũ ước mơ sương
Màu trắng vôi lờm lợp mấy khung tường
Nếp đình xưa người hỡi đau gì không ?

Tôi là anh lính chiến
Rời quê hương từ dạo máu khơi dòng
Buông tay gầu vui lại thuở bình mong
Ghì nấc súng nhớ ơi ngày chiến thắng
Chân chưa vẹt trên nẻo đường vạn dặm
Áo nào không phai nhạt chút màu xưa

Ðêm hôm nay tôi trở về lành lạnh
Sông sâu buồn lấp lánh sao lưa thưa
Tôi có người vợ trẻ đẹp như thơ
Tuổi chớm đôi mươì cười buổi dâng cờ
Má trắng mịn thơm thơm mùi lúa chín

Ai đi qua mà chẳng từng bịn rịn
Rời đau thương nào đã mấy ai vui ?
Em lặng buồn nhìn với lúc chia phôi
Tôi mạnh bước mà nghe hồn nhỏ lệ

Tôi còn người mẹ
Tóc đã ngã màu bông
Tuổi già non thế kỷ
Lưng gầy uốn nặng kiếp long đong
Nắng mưa từ buổi tang chồng
Tơ tằm rút mãi cho lòng héo hon

Thôi xa rồi ! Mẹ tôi
Lệ nhòa mi mắt trông con phương trời
Có từng chợt tỉnh đêm vơi
Nghe ròn tiếng súng nhắc lời chia ly !
Mẹ ơi ! Con mẹ tìm đi
Bao giờ hết giặc con về mẹ vui

Ðêm nay lành lạnh
Sông sâu buồn lấp lánh sao lưa thưa
Ống quần nâu đã vá mụn giang hồ
Chắp tay súng tôi mơ về Nguyễn Huệ
Làng tôi đấy bên trại thù quạnh quẽ
Nằm im lìm như một nắm mồ ma
Có còn không ! Em hỡi một mẹ già ?
Những người thân yêu khóc buổi tôi xa

Tôi là anh lính chiến
Theo quân về giải phóng quê hương
Mái đầu quân bụi viễn phương
Bước chân đạp đất xiêu đồn lũy

Này anh chiến sĩ
Người bạn pháo binh
Ðã đến giờ chưa nhỉ ?
Mà tôi nghe như trại giặc tan tành

Anh rót cho khéo nhé !
Không lại nhầm nhà tôi
Nhà tôi ở cuối thôn Ðoài
Có giàn thiên lý
Có người tôi yêu

Tuyển tập ❤️️ Thơ Về Quê Hương Đất Nước hay nhất

Viết một bình luận