Văn Tế Trương Quỳnh Như [Nội Dung Bài Văn + Ý Nghĩa]

Văn Tế Trương Quỳnh Như ❤️️ Nội Dung Bài Văn, Ý Nghĩa ✅ Chia Sẽ Những Bài Thơ Đầy Tâm Trạng Mà Phạm Thái Viết Khi Nghe Tin Nàng Quỳnh Như Mất.

Nội Dung Bài Văn Tế Trương Quỳnh Như

Văn tế Trương Quỳnh Như
Tác giả: Phạm Thái

Nương tử ơi! Chướng căn ấy bởi vì đâu? Oan thác ấy bởi vì đâu? Cho đến nỗi xuân tàn hoa nụ, thu lẩn trăng rằm!

Lại có điều đau đớn thế. Nhà huyên ví có năm có bảy, mà riêng mình nàng đeo phận bạc, thì lửa nguội nước vơi còn có lẽ.

Thương hại thay! Hoa có một cành, tuyết có một quãng, nguyệt có một vầng, mây có một đoá: thân là thân hiếm hoi chừng ấy, nỡ nào lấy đôi mươi năm, làm một kiếp, mà ngơm ngớm chốn non Bồng nước Nhược, chút gì không đoái đến cõi phù sinh!

Ví dụ mà tiên thù với tục, sao xưa kia vâng mệnh xuống trần chi? Nay đã nguyện một thân cho vẹn kiếp, thì ba vạn sáu ngàn ngày sống cho đủ lệ: nọ xuân huyên, này phu tử, góp với trần gian không chút hận, rồi sẽ rong chơi chín suối, cớ sao riêng bóng vội vàng chi?

Ôi! Chữ mệnh hẹp hòi, chữ duyên suồng sả, những như thân giá ấy, tình cảnh ấy, ngược xuôi kia cũng ngậm ngùi cho. Huống ta cùng nương tử, tuy chẳng thân kia thích nọ nhưng tình duyên ấy, cũng là một chút cương thường: dầu rằng kẻ ấy lạ người đây, song ân ái bấy lâu nay, đã biết bao nhiêu tâm sự. Ta hăm hở chí trai hồ thỉ, bởi đợi thời nên nấn ná nhân duyên: mình long đong thân gái liễu bồ, vì giận phận hoá buông xuôi tính mạng.

Cho đến nỗi hoa rơi lá rụng, ngọc nát châu chìm: chua xót cũng vì đâu?

Nay qua nấm cỏ xanh, tưởng người phận bạc, sùi sụt hai hàng tình lệ, giãi bày một bức khốc văn, đốt xuống tuyền đài, tỏ cùng nương tử!

Những bài thơ dưới được Phạm Thái đọc nối tiếp bài văn tế Trương Quỳnh Như khi nghe tin nàng mất.

Bài 1: Khóc cô Trương Quỳnh Như


Trời xanh cao thẳm mấy tầng khơi,
Nỡ để duyên ai luống thiệt thòi!
Buồn đốt lò vàng hương nhạt khói,
Sầu châm chén ngọc rượu không hơi.
Lầu tây nguyệt gác mây lồng bóng,
Ải bắc hồng sang bể tuyệt vời.
Một mối chung tình tan mấy mảnh,
Suối vàng, ai nhắn hộ đôi lời!


Bài 2: Khóc cô Trương Quỳnh Như


Oanh ru bên trướng giấc hoa nồng
Say tỉnh hồn mai nhớ lại mong
Non nước mơ màng chừng Chỉ lữ
Mây mưa phảng phất đỉnh Vu phong
Quyên về viễn phố hoa rầu rĩ
Nhạn tếch Hành Dương nguyệt não nùng
Đàn tiếng ly loan tay ngại gẩy
Mối sầu ai gỡ hộ cho xong.

Thohay.vn Tặng Bạn ❤️️ Văn Tế Thập Loại Chúng Sinh [Nguyễn Du] ❤️️ Nội Dung, Ý Nghĩa

Ý Nghĩa Bài Văn Tế Trương Quỳnh Như

Bài văn tế thể hiện sự tiếc thương và ngưỡng mộ của Phạm Thái đối với Trương Quỳnh Như, một người con gái có tình yêu chân thành và kiên cường, đã từ chối sống trong một cuộc hôn nhân không hạnh phúc.

Thohay.vn Chia Sẽ ❤️️ Văn Tế Nghĩa Sĩ Cần Giuộc ❤️️ Nội Dung Tác Phẩm, Giá Trị, Phân Tích 

Viết một bình luận