Bài Thơ Quê Hương Là Chùm Khế Ngọt [Ý Nghĩa + Cảm Nhận]

Bài Thơ Quê Hương Là Chùm Khế Ngọt ❤️️ Ý Nghĩa, Cảm Nhận ✅ Xem Ngay Bài Thơ Hay Và Ý Nghĩa Nhất Viết Về Chủ Đề Quê Hương Có Tại Thohay.vn

Nội Dung Bài Thơ Quê Hương Là Chùm Khế Ngọt

Bài thơ: Quê Hương
Tác giả: Đỗ Trung Quân

Quê hương là gì hả mẹ
Mà cô giáo dạy hãy yêu?
Quê hương là gì hả mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều?

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Tiếng ếch râm ran bờ ruộng
Con nằm nghe giữa mưa đêm

Quê hương là bàn tay mẹ
Dịu dàng hái lá mồng tơi
Bát canh ngọt ngào tỏa khói
Sau chiều tan học mưa rơi

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người đều có
Vừa khi mở mắt chào đời
Quê hương là dòng sữa mẹ
Thơm thơm giọt xuống bên nôi

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.

Thohay.vn chia sẽ thêm tác phẩm ❤️️ Quê Hương [Đỗ Trung Quân] ❤️️ Nội Dung Bài Thơ, Phân Tích

Ý Nghĩa Bài Thơ Quê Hương Là Chùm Khế Ngọt

Bài thơ “Quê hương là chùm khế ngọt” của nhà thơ Đỗ Trung Quân nói về quê hương gắn bó sâu đậm với mỗi người trong từng hình ảnh: chùm khế, con đò, con đường, con diều… Quê hương là sự nuôi nấng, bảo vệ ta trước mọi khó khăn cuộc đời. Chùm khế ngọt ở đây là người thân, người luôn yêu thương, ngọt ngào với chúng ta. Đây chính là nguồn sống nuôi chúng ta lớn mỗi ngày, dạy chúng ta nên người.

Những Phân Tích, Cảm Nhận Bài Thơ Quê Hương Là Chùm Khế Ngọt

Chia sẽ những mẫu văn phân tích, cảm nhận bài thơ quê hương là chùm khế ngọt hay nhất.

☛ Phân Tích, Cảm Nhận Bài Thơ Quê Hương Là Chùm Khế Ngọt Hay Nhất

Trong số chúng ta, tuổi thơ chắc hẳn ai cũng được lớn lên trong tiếng hát, giai điệu quen thuộc ngân vang của bài hát Quê hương. Đó là một bài thơ những được phổ nhạc thể hiện qua những câu hát quen thuộc, giai điệu tươi mới để mỗi khi đi xa, như nhắc nhở chúng ta nhớ về cội nguồn của mình.

Mở đầu bài thơ, tác giả đặt một câu hỏi tu từ thật ngọt ngào “Quê hương là gì hở mẹ”. Chỉ một câu hỏi vu vơ của em bé thôi mà được lặp lại hai lần tạo nên sự da diết, lắng đọng đến vậy. Định nghĩa về quê hương tưởng như xa vời, rộng lớn, đôi khi chính chúng ta cũng không thể xác định được Quê hương là gì? Khi còn ngồi trên ghế nhà trường, sự ngây ngô của tuổi mới lớn giúp chúng ta nhận thức rằng, quê hương là nơi ta sinh ra, nuôi nấng và lớn lên trong vòng tay yêu thương của gia đình. Hơn thế, quê hương mỗi người chỉ có một nên ta phải yêu quê hương – nơi trôn rau cắt rốn của mình.

Chỉ khi phân tích bài thơ Quê Hương của Đỗ Trung Quân, chúng ta mới hiểu hết được những cội nguồn, những thứ kỷ niệm mà quê hương mang lại nó lớn lao, ý nghĩa những cũng đỗi giản dị, thân quen. Tác giả trả lời rằng “quê hương là chùm khế ngọt”, nuôi nấng, bảo vệ ta trước mọi khó khăn cuộc đời.

Chùm khế ngọt ở đây được ví như những thức ăn dân giã mà chỉ có quê hương mới có, thức ăn mà lũ trẻ con chẳng phải tốn một đồng nào cũng có thể có ăn ngon lành. Song nó hóa thân như những người thân, gia đình nuôi nấng ta khôn lớn từng ngày. Nhờ có họ – những người săn sóc, nuôi dưỡng và dạy dỗ thì chúng ta mới có thể lớn lên thành tài.

Quê hương là hàng loạt những kỷ niệm tuổi thơ chan chứa ùa về trong từng khoảng khắc của mỗi người, là nơi “con thả diều trên đồng” cùng đám trẻ con trong làng. Tuổi thơ tại nơi vùng quê bình yên, an toàn, mọi thứ thật đơn giản, vui vẻ. Quê hương cũng là những cánh đồng rộng bao la, nhuộm màu vàng của lúa thơm nhẹ nhàng. Hình ảnh nón lá, con sông, cánh diều, cầu tre thật quen thuộc, bình dị nơi chốn làng quê Việt Nam.

Đoạn thơ cuối như lời dặn dò của bà của mẹ nhắc nhở mỗi chúng ta phải luôn nhớ về quê hương. Quê hương chỉ có duy nhất một, nó được ví von như người bà người mẹ. Đỗ Trung Quân còn nhấn mạnh rằng quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người. Bởi mỗi khi chúng ta gặp khó khăn, vấp ngã trong cuộc sống thì chỉ có quê hương bao bọc, chở che. Nhớ về cội nguồn cũng là truyền thống quý báu của mỗi người dân Việt Nam. Hơn hết, nó là nơi nuôi dưỡng chúng ta trở thành những mầm non tương lai của đất nước.

Bài thơ kết thúc bằng một hình ảnh so sánh mang ý nghĩa sâu sắc. Quê hương được so sánh với mẹ vì đó là nơi ta được sinh ra, được nuôi dưỡng lớn khôn, giống như người mẹ đã sinh thành nuôi ta khôn lớn trưởng thành. Quê hương đóng vai trò rất lớn trong quá trình trường thành của mỗi người. Lời thơ nhắc nhở mỗi chúng ta hãy luôn sống và làm việc có ích, hãy biết yêu quê hương xứ sở, vì quê hương là mẹ và mẹ chính là quê hương, vì “Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở – Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn” (Chế Lan Viên).

☛ Phân Tích, Cảm Nhận Bài Thơ Quê Hương Là Chùm Khế Ngọt Đặc Sắc

Quê hương từ xưa đến nay đã là nguồn cảm hứng bất tận trong thu ca, là mảnh đất màu mỡ cho các thi ca, thi sĩ Việt Nam. Tác giả Đỗ Trung Quân cũng không nằm ngoài quy luật ấy. Trong bài thơ “Quê hương” tác giả miêu tả quê hương một cách thân thuộc, giản dị nhưng đầy ý nghĩa. sử dụng vô số hình ảnh và cây cối để người đọc hình dung về quê hương mình trong cảm xúc dâng trào:

Quê hương là gì hả mẹ
Mà cô giáo dạy hãy yêu?
Quê hương là gì hả mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều?

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay

Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè

Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Tiếng ếch râm ran bờ ruộng
Con nằm nghe giữa mưa đêm

Quê hương là bàn tay mẹ
Dịu dàng hái lá mồng tơi
Bát canh ngọt ngào tỏa khói
Sau chiều tan học mưa rơi

Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi

Quê hương mỗi người đều có
Vừa khi mở mắt chào đời
Quê hương là dòng sữa mẹ
Thơm thơm giọt xuống bên nôi

Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.

Mở đầu bài thơ, tác giả đặt một câu hỏi tu từ đầy ngọt ngào “quê hương là gì, mẹ ơi”. Câu hỏi được lặp lại hai lần, để nhấn mạnh sự mong mỏi và khao khát của tác giả. Đây vốn đơn thuần chỉ là một câu hỏi đầy ngây ngô của một đứa trẻ nhỏ, nhưng tại sao nó lại nặng nề đến vậy? Không phải khi còn bé chúng ta vẫn thường hay hỏi bố mẹ mình những câu hỏi như: Quê hương là gì? Quê hương là nơi ta sinh ra, khi ra đi ta luôn nhớ về những kỉ niệm và hình ảnh của nơi đó.

Chẳng phải từ thuở mới lọt lòng sinh ra qua những lời ru tiếng hát của bà, của mẹ đã dạy ta phải yêu đất nước của mình. Chỉ khi phân tích bài thơ Quê hương của Trung Quân, chúng ta mới xúc động bởi những kỷ niệm về cội nguồn mang lại. Câu thơ như như lời trả lời

“Đất nước là chùm khế ngọt”

Đất nước là nơi nuôi dưỡng ta và che chở ta trước mọi khó khăn của cuộc sống. Hình ảnh chùm khế ngọt ở đây là những người thân, luôn tình cảm, ngọt bùi với ta. Đây là nguồn sống nuôi sống chúng ta hàng ngày, dạy dỗ chúng ta nên người. Cuộc sống trên quê hương là nơi no ấm, tự do, đùm bọc, nâng đỡ chúng ta thành công. Quê hương còn là những cánh diều xanh biếc thuở ấu thơ, quê hương là con đò nhỏ nhẹ nhàng xuôi theo dòng sông quê hương là chiếc cầu tre nhỏ, mẹ về nón lá là hương hoa đồng nội bay trong giấc mơ một đêm hè.

Quê hương là một chuỗi ký ức, là tuổi thơ hạnh phúc của mỗi người, là nơi mỗi chiều chăn trâu em thả diều trên cánh đồng. Tuổi thơ ở một vùng quê yên tĩnh và an toàn, mọi thứ đều đơn giản và vui vẻ. Kỉ niệm quê hương trong em còn là những cánh đồng bát ngát, nhuộm màu vàng của lúa chín thơm. Quê hương còn là hình ảnh nón lá, dòng sông, cánh diều, cây cầu tre thân thuộc và bình dị ở các vùng quê Việt Nam. Cụm từ “quê hương là” được lặp lại nhiều lần, như muốn khẳng định nhiều nghĩa của nó.

Đỗ Trung Quân không thể tóm tắt khái niệm quê hương là gì, vì nó có vô số ý nghĩa. Với mỗi người, quê hương là ký ức, là tâm hồn, là nỗi nhớ, là nỗi nhớ không thể rời xa. gắn bó với quê hương thật tuyệt vời, còn có tình yêu thương, bạn bè, gia đình, thầy cô, …

Trong đoạn thơ tiếp tác giả liệt kê một loạt những hình ảnh thiên nhiên quê hương mình như hoa bí, hoa dâm bụt, hoa râm bụt, hoa sen. làm trung quan chi tiết từng loài cây, để nhấn mạnh những kỉ niệm, những kỉ niệm luôn hiện hữu. Hình ảnh quê hương muôn màu, muôn hoa đua nở, tươi vui hơn bất cứ nơi đâu. tuy nhiên, khác với những thứ khác, đối với quê hương, mỗi người chỉ có một. Quê hương là duy nhất, bạn chỉ sinh ra một lần, ai rồi cũng sẽ có nơi để trở về.

Đoạn thơ cuối như một lời nhắc nhở chúng ta rằng hãy luôn nhớ về quê hương. Nhà thơ ví quê hương như một người mẹ, dang vòng tay rộng rãi, ấm áp để đón lấy đàn con thơ trở về. Kể cả khi không có nhà, quê hương vẫn bảo vệ con khỏi bão tố, mưa sa ngoài kia. Quê hương ở đây hay chính là hình ảnh người mẹ, luôn luôn hy sinh vì con cái? Quê hương còn là vầng trăng, soi sáng lối đi, dẫn dắt chúng ta đi đến muôn nơi. Vầng trăng ở trên cao vui, buồn cùng ta, luôn luôn đồng hành. Quê hương duy nhất chỉ, cũng như mẹ chúng ta, chỉ có một người mẹ duy nhất trong đời. Đỗ Trung Quân còn nhấn mạnh rằng

“Quê hương có ai không nhớ

Sẽ không lớn nổi thành người”

Quê hương được so sánh ngang hàng với hình ảnh người mẹ Việt Nam vĩ đại. Khi lớn lên, rời xa quê hương, rời xa vòng tay ấm áp của mẹ để bước vào đời mà lại không nhớ về quê hương cũng giống như chối bỏ sự chăm sóc của mẹ. Chính nơi đây đã nuôi chúng ta lớn khôn, trưởng thành để chống chọi với đời đầy bão giông. Thì thật bất hiếu, có lỗi với công ơn dưỡng duc, sinh thành. Câu thơ cuối như lời cảnh tỉnh, nhắc nhở nếu cứ tiếp tục sống như vậy cả cuộc đời này họ sẽ mãi chẳng bao giờ trở thành một công dân có ích cho cộng đồng, cho xã hội này.

Qua bài thơ Quê Hương của Đỗ Trung Quân để thấy hình ảnh quen thuộc, thân thương nhất. Dù có đi đến bất cứ đâu, chúng ta luôn có 1 quê hương để trở về, luôn bên cạnh chở che. Sống với quê hương, chúng ta được là chính mình, yên lặng, giản dị, đơn giản nhất. Cụm từ “quê hương là” được lặp lại rất nhiều lần, khẳng định đa nghĩa về khái niệm của nó. Không thể tổng kết lại khái niệm quê hương là gì, bởi có vô số ý nghĩa. Đối với mỗi người, quê hương là cả ký ức, linh hồn, thương nhớ, thậm chí là không thể rời xa. Sự gắn bó của quê hương thật kỳ diệu, cũng chính nơi đó có tình thương, có bạn bè, người thân, thầy cô, …

☛ Phân Tích, Cảm Nhận Bài Thơ Quê Hương Là Chùm Khế Ngọt Ngắn Hay

Trong bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân, thi sĩ đã sử dụng giải pháp lặp từ, lặp cấu trúc ngữ pháp của câu, văn pháp liệt kê và cấu trúc rất lạ mắt của bài thơ. Quang cảnh làng quê trên mọi miền non sông Việt Nam hiện lên thật thân thiết, bình dị nhưng xúc động.

Những cặp câu thơ dần xuất hiện như những thước phim quay chậm, cảnh gần, viễn cảnh, một số mờ đi, một số lớn và một số nhỏ. Nhịp thơ đều đặn, nhịp nhàng, hầu như cả bài thơ chỉ có nhịp 2/4.

Cả ba khổ thơ với các câu thơ đều có nhịp độ, cấu trúc giống nhau nhưng vẫn rất nhẹ nhõm, thanh thoát. Vẻ đẹp của những hình ảnh thơ có làm cho người đọc quên đi hình thức bên ngoài của tiếng nói? Thi sĩ đã biến điều ko thể thành có thể, được độc giả đón nhận nồng nhiệt với một sự đồng cảm rất tự nhiên.

Quê hương là một khái niệm trừu tượng, thi sĩ đã cụ thể hóa nó bằng những hình ảnh sinh động. Quê hương ko thể tương tư chùm khế ngọt, trục đường tới trường rợp bóng bướm vàng, cánh diều bay trên đồng, con đò nhỏ trôi sông, chiếc cầu tre nhỏ, chiếc nón lá, đêm trăng sáng, hoa cau. mùa hạ trắng xóa… nhưng tất cả những điều đó đã tạo nên một hình ảnh quê hương xinh tươi, lung linh, trọn vẹn và thiêng liêng.

Người xưa nói “chạm hồn thơ để ngòi bút có thần”. Với tình yêu quê hương tha thiết, thi sĩ đã vẽ lên bức tranh quê hương với hồn quê, cảnh quê, con người non sông bằng ngòi bút có thần …

Bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân khép lại nhưng dư vang còn đọng lại trong lòng mỗi độc giả. Cảm ơn thơ của tác giả đã giúp mỗi chúng ta nhìn thấy vẻ đẹp bình dị, thân thiện và gắn bó của vùng quê thân yêu. Những vần thơ về quê hương đã theo năm tháng tuổi thơ đi vào tâm hồn mỗi người. Bài thơ quê hương của Đỗ Trung Quân là một trong những khoảng thời kì ngọt ngào và dịu dàng cho những kỷ niệm cũ. Những gì thân thiện, bình dị và tha thiết nhất qua tiếng ngâm thơ của bà, lời ru của mẹ -đó chính là quê hương.

☛ Phân Tích, Cảm Nhận Bài Thơ Quê Hương Là Chùm Khế Ngọt Học Sinh Giỏi

Bài thơ Quê Hương được Đỗ Trung Quân viết vào năm 1986, cho đến nay, đây vẫn là một tác phẩm đặc biệt. Tác giả miêu tả về quê hương một cách quen thuộc, đơn giản nhưng giàu ý nghĩa. Ông sử dụng vô số hình ảnh, cây cối, làm người đọc hình dung về quê nhà trong cảm xúc dâng trào:

Quê hương là chùm khế ngọt ngào
“Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay”

Mở đầu bài thơ, tác giả đặt một câu hỏi tu từ thật ngọt ngào “Quê hương là gì hở mẹ”. Câu hỏi được lặp đi lặp lại 2 lần, nhằm nhấn mạnh sự da diết, lưu luyến của nó. Chỉ là một câu hỏi nhẹ nhàng của em bé nhỏ mà sao nặng lòng đến vậy? Chính chúng ta cũng đã từng thắc mắc rằng quê hương là gì? Quê hương là nơi chúng ta sinh ra, khi đi xa luôn một lòng nhớ về những ký ức, hình ảnh nơi ấy. Nhớ thêm lời cô giáo dạy rằng, nhất định phải yêu quê hương.

Chỉ khi phân tích bài thơ Quê Hương của Đỗ Trung Quân, chúng ta mới cảm động trước những gì mà ký ức, cội nguồn mang lại. Tác giả trả lời rằng “quê hương là chùm khế ngọt”, nuôi nấng, bảo vệ ta trước mọi khó khăn cuộc đời. Chùm khế ngọt ở đây là người thân, luôn yêu thương, ngọt ngào với chúng ta. Đây chính là nguồn sống nuôi chúng ta lớn mỗi ngày, dạy nên người. Cuộc sống nơi quê hương là chốn phồn hoa, tự do, được bảo bọc, nuôi lớn chúng ta thành tài.

“Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông

Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè”

Quê hương là chuỗi những kỷ niệm, tuổi thơ vui vẻ của mỗi người, là nơi “con thả diều trên đồng”. Tuổi thơ tại nơi vùng quê bình yên, an toàn, mọi thứ thật đơn giản, vui vẻ. Quê hương cũng là những cánh đồng rộng bao la, nhuộm màu vàng của lúa thơm nhẹ nhàng. Hình ảnh nón lá, con sông, cánh diều, cầu tre thật quen thuộc, bình dị nơi chốn làng quê Việt Nam.

Cụm từ “quê hương là” được lặp lại rất nhiều lần, khẳng định đa nghĩa về khái niệm của nó. Không thể tổng kết lại khái niệm quê hương là gì, bởi có vô số ý nghĩa. Đối với mỗi người, quê hương là cả ký ức, linh hồn, thương nhớ, thậm chí là không thể rời xa. Sự gắn bó của quê hương thật kỳ diệu, cũng chính nơi đó có tình thương, có bạn bè, người thân, thầy cô, …

Phân tích bài thơ Quê Hương của Đỗ Trung Quân để thấu hiểu được sự ngọt ngào của người mẹ. Đoạn tiếp theo, tác giả ví quê hương như một người mẹ, dang vòng tay rộng rãi, ấm áp để ôm lấy con cái. Kể cả khi không có nhà, quê hương vẫn bảo vệ con dưới cơn mưa. Quê hương ở đây hay chính là hình ảnh người mẹ, luôn luôn hy sinh vì con cái? Quê hương còn là vầng trăng, soi sáng lối đi, dẫn dắt chúng ta đi đến muôn nơi. Vầng trăng ở trên cao vui, buồn cùng ta, luôn luôn đồng hành.

Tác giả liệt kê hình ảnh thiên nhiên nơi quê hương bao gồm hoa bí, mồng tơi, dâm bụt, hoa sen. Đỗ Trung Quân kể đến chi tiết từng loài cây, nhằm nhấn mạnh kỉ niệm, ký ức luôn tồn tại. Hình ảnh quê hương đa màu sắc, muôn hoa khoe nở, tươi vui hơn bất cứ đâu. Tuy nhiên, không giống như những điều khác, riêng với quê hương, mỗi người chỉ có một. Quê hương là duy nhất, chúng ta chỉ sinh ra một lần, bất kỳ ai cũng sẽ có nơi đây để quay về.

Đoạn thơ cuối như một lời nhắc nhở chúng ta rằng hãy luôn nhớ về quê hương. Quê hương duy nhất chỉ 1, cũng như mẹ chúng ta. Đỗ Trung Quân còn nhấn mạnh rằng “quê hương có ai không nhớ”, hầu hết đây là nơi duy nhất để về mỗi khi mệt mỏi. Quê hương được so sánh ngang hàng với hình ảnh người mẹ Việt Nam vĩ đại. Chính nơi đây đã nuôi chúng ta lớn khôn, trưởng thành để chống chọi với đời đầy bão giông.

Phân tích bài thơ Quê Hương của Đỗ Trung Quân để thấy hình ảnh quen thuộc, thân thương nhất. Dù có đi đến bất cứ đâu, chúng ta luôn có 1 quê hương để trở về, luôn bên cạnh chở che. Sống với quê hương, chúng ta được là chính mình, yên lặng, giản dị, đơn giản nhất.

Thohay.vn Chia Sẽ Thêm Tác Phẩm ❤️️ Quê Hương [Nguyễn Đình Huân] ❤️️

Viết một bình luận