20+ Bài Thơ Nhớ Bác Hồ Kính Yêu Hay, Ý Nghĩa Nhất. Sưu Tầm Những Bài Thơ Viết Về Bác Hồ Kính Yêu Của Chúng Ta.
NỘI DUNG CHÍNH
Chủ Đề Thơ Nhớ Bác Hồ
Chủ đề thơ nhớ Bác Hồ là một nguồn cảm hứng lớn cho nhiều nhà thơ Việt Nam, thể hiện lòng kính yêu và sự ngưỡng mộ đối với vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc. Dưới đây là một số bài thơ nổi bật về Bác Hồ:
- “Đời đời nhớ ơn Bác Hồ vĩ đại” – Tiêu Vũ:
- Bài thơ này ca ngợi công lao và sự hy sinh của Bác Hồ, nhấn mạnh lòng biết ơn của nhân dân Việt Nam đối với Người.
- “Cháu nhớ Bác Hồ” – Thanh Hải
- Bài thơ thể hiện tình cảm của một người bạn nhỏ hướng về Bác Hồ trong giai đoạn đất nước chia cắt hai miền. Thông qua thể thơ lục bát, tác giả đã khái quát được tình cảm chân thành và sâu sắc.
- “Theo chân Bác” – Tố Hữu
- Đây là một trong những bài thơ hay nhất của Tố Hữu, tỏ bày tình cảm với Bác Hồ sau ngày Người mãi mãi đi xa. Bài thơ mang đến những cảm xúc sâu lắng và lòng kính yêu vô hạn.ho-102220826143415408.htm.
- Bài Thơ Em Gặp Bác Hồ
- Bài thơ này dành cho thiếu nhi, miêu tả hình ảnh Bác Hồ với mái tóc bạc phơ và đôi mắt hiền từ, luôn dõi theo và yêu thương các cháu.
Những bài thơ này không chỉ là những tác phẩm văn học mà còn là những lời tri ân sâu sắc đối với Bác Hồ, người đã cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp giải phóng dân tộc và xây dựng đất nước.
Các Bài Thơ Mùa Xuân Nhớ Bác
Bài thơ Mùa xuân nhớ Bác của Phạm Thị Xuân Khải được ra đời năm 1986, thời điểm ngay trước đại hội Đảng khóa VI. Bài thơ được đăng lần đầu trên báo Tiền Phong ngày 25 tháng 3 năm 1986 và đăng lại lần hai vào ngày 28 tháng 3 năm 2006.
Mùa xuân nhớ Bác
Tác giả: Phạm Thị Xuân Khải
Mùa xuân về nhớ Bác khôn nguôi
Tiếng pháo giao thừa nhớ ngày xuân Bác còn chúc Tết
Vần thơ thân thiết
Ấm áp lòng người
Bác đã đi xa rồi
Để lại chúng con bao nỗi nhớ
Người cha đã đi xa.
Các anh ơi, Mùa xuân về đọc thơ xuân các anh trên báo Đảng
Lòng càng nhớ Bác nhiều hơn
Làm sao có thể quên
Mỗi lần gặp Bác
Bác bắt nhịp bài ca đoàn kết
Người thường nhắc nhở:
Yêu nước, thương dân
Dẫu thân mình có phải hy sinh
Cũng chỉ vì trường xuân cho đất Việt.
Mùa xuân về đọc thơ xuân các anh
Tuổi trẻ chúng tôi thấy lòng mình day dứt
Day dứt vì mình chưa làm được
Những điều hằng ước mơ
Những điều chúng tôi thề
Dưới cờ Đoàn trong giờ kết nạp,
Tuổi trẻ chúng tôi tha thiết
Được Đảng chăm lo
Được cống hiến cho quê hương nhiều nhất
Nhưng tuổi trẻ chúng tôi
Không ít người đang lỡ thì, mai một.
Theo năm tháng cuộc đời
Ngoảnh lại nhìn, mình chưa làm được bao nhiêu
Bởi một lẽ chịu hẹp hòi, ích kỷ
Thanh niên chúng tôi thường nghĩ:
Bỏ công gieo cấy, ai quên gặt mùa màng
Mỗi vụ gieo trồng
Có phải đâu là lép cả?
Tuổi trẻ chúng tôi vẫn tự hào
Những trang sử vẻ vang dân tộc
Chúng tôi được học
Được thử thách nhiều trong chiến tranh
Chúng tôi nghĩ: Nguyễn Huệ – Quang Trung
Lứa tuổi hai mươi lập nên nhiều chiến công hiển hách.
Lẽ nào tuổi trẻ hôm nay thua thiệt
Có học hành, lại phải sống cầu an
Phải thu mình, xin hai chữ “bình yên”
Bởi lẽ đấu tranh – tránh đâu cho được?
Đồng chí không bằng đồng tiền
Bằng lòng vẫn hơn bằng cấp
Có ai thấu chăng
Và ai phải sửa?
Mỗi xuân về con càng thêm nhớ Bác
Lòng vẫn thầm mơ ước
Bác Hồ được sống đến hôm nay
Làm nắng mặt trời xua tan hết mây
Trừ những thói đời làm dân oán trách
Có mắt giả mù, có tai giả điếc
Thích nghe nịnh hót, ghét bỏ lời trung
Trấn áp đấu tranh, dập vùi khốn khổ
Cùng chí hướng sao bầy mưu chia rẽ?
Tham quyền cố vị
Sợ trẻ hơn già
Quên mất lời người xưa:
“Con hơn cha là nhà có phúc”
Thời buổi này,
Không thiếu người xông pha thuở trước
Nay say sưa trong cảnh giàu sang
Thoái hóa, bê tha khi dân nước gian nan?
Mùa xuân đất nước
Nhớ mãi Bác Hồ
Ta vẫn hằng mong lý tưởng của Người
Cho đất nước khải hoàn, mùa xuân mãi mãi.
Đón đọc thêm 🔰Bài Thơ Em Vẽ Bác Hồ 🔰 Nội Dung, Hình Ảnh, Giáo Án
Bài Thơ Nhớ Bác Của Tố Hữu
Tố Hữu có một số bài thơ viết về Bác Hồ, viết về nỗi nhớ Bác khôn nguôi, tuy nhiên không có bài thơ nào mang tựa đề Nhớ Bác, thay vào đó ông lại có thi phẩm Theo chân bác rất hay, rất ý nghĩa viết về hành trình của Bác và nỗi nhớ của nhân dân Việt Nam dành cho Người cha già vĩ đại của dân tộc.
Theo chân Bác
Tác giả: Tố Hữu
Tháng nǎm ơi, có thể nào quên
Hàng bóng cờ tang thắt dải đen
Rủ giữa lòng đau. Ta nhớ mãi
Cuộc đời như ngọn lửa đầu tiên.
Tôi viết bài thơ mừng thọ Bác
Nǎm nay vừa tuổi tám mươi tròn
Chắc như thường lệ. Người đi vắng
Để mọi lời ca tặng nước non.
Tôi viết bài thơ cho các con
Mai sau được thấy Bác như còn
Phơ phơ tóc bạc, chòm râu mát
Đôi dép mòn đi, in dấu son.
Xin nhớ từ đây, nhớ lại ngày
Bác Hồ từ giã cõi hôm nay
Bảy mươi chín tuổi xuân trong sáng
Vào cuộc trường sinh, nhẹ cánh bay…
Lạ thay, sức mạnh của tâm hồn
Mắt vẫn tươi như suối tận nguồn
Tay nhịp cho đời cao tiếng hát
Trời thu xanh ngát sáng Tuyên ngôn.
Như thế, Người đi… Phút cuối cùng
Nhẹ nhàng, thanh tịnh, rất ung dung
Lời di chúc gửi, êm bên gối
Quên nỗi mình đau, để nhớ chung.
Bác ơi!
Thôi đập rồi chǎng? Một trái tim
Đỏ như sao Hoả, sáng sao Kim!
Muốn oà nức nở bên em nhỏ
Nước mắt ta đành nuốt, lặng im.
Cứ nghĩ: Hồn thơm đang tái sinh
Ngôi sao ấy lặn, hoá bình minh
Cơn mưa vừa tạnh. Ba Đình nắng
Bác đứng trên kia, vẫy gọi mình.
Súng hãy gầm lên, nén xót đau
Hãy lau ráo lệ, ngẩng cao đầu!
Chỉ xin nhớ để lời đêm trước:
Đốt pháo hoa mừng, đến lễ sau.
Bác đi… Di chúc giục lòng ta
Cho cả muôn đời một khúc ca
Lẽ sống, niềm tin, mong ước lớn
Và tình thương, ơn nghĩa bao la.
Tôi trở về quê Bác, làng Sen
Ơi hoa sen đẹp của bùn đen!
Làng quen như thể quê chung vậy
Mấy dãy ao chua, mảnh đất phèn.
Thǎm lại vườn xưa, mái cỏ tranh
Thương hàng râm bụt, luống rau xanh
Ba gian nhà trống, nồm đưa võng
Một chiếc giường tre, chiếu mỏng manh.
Ôi sáng hè vui, Bác trở về
Vẫn không quên lối cũ, tình quê
Bạn xưa, còn nhớ khi câu cá
Nhớ quả cà ngon, nhớ gốc chè….
Nhớ những nǎm nao… Máu Cửa Rào
Thân yêu hai tiếng gọi “đồng bào”
Phận nghèo, nước mất, dân nô lệ
Đêm tối, trời mây, chẳng ánh sao.
Đã tắt lâu rồi, lửa nghĩa quân
Phan Đình Phùng đó, Tống Duy Tân
Nguyễn Trung Trực lại Hoàng Hoa Thám
Đầu dám thay đầu, chân nối chân!
Muôn dặm đường xa, biết đến đâu?
Phan Chu Trinh lạc lối trời Âu
Phan Bội Châu, câu thơ dậy sóng
Bạn cùng ai, đất khách dãi dầu?
Cha đã đi đày, đau nỗi riêng
Còn nghe tiếng gót nặng dây xiềng…
Mẹ nằm dưới đất, hay chǎng hỡi
Xin sáng lòng con ngọn lửa thiêng!
Từ đó, Người đi… những bước đầu
Lênh đênh bốn biển, một con tàu
Cuộc đời sóng gió. Trong than bụi
Tay đốt lò, lau chảo, thái rau.
Mở mắt trông quanh, màu sắc mới
Những bờ bến lạ, nước nông sâu
Á, Âu đâu cũng lòng trong đục
Vàng máu chia hai cảnh khổ giàu.
Muôn nỗi đời như ảnh trắng đen
Bâng khuâng đêm lạnh, thức bên đèn
Một hòn gạch nóng nung tâm huyết
Mẩu bánh mì con nuôi chí bền.
Bao nẻo Người đi, bước trước sau
Một câu hỏi lớn: Hướng về đâu?
Nǎm châu thǎm thẳm, trời im tiếng
Sách thánh hiền lâu đã nhạt màu.
Gǎng-đi, quay lại chiếc xa xưa
Dệt tấm lòng nhân đựng gió mưa!
Nghiệp lớn, Tôn Vǎn vừa dựng đó
Trǎm nǎm tay lái vững vàng chưa?
Ôi nhân loại! Địa cầu cháy bỏng
Lò sát sinh ngập máu xương rơi
Lũ đế quốc như bầy quỉ sống
Nướng người ǎn, nhảy nhót, reo cười.
Bỗng sấm nổ, Rạng Đông chớp giật
Hoan hô Cách mạng tháng Mười Nga!
Tủ sắt ngai vàng quǎng xuống đất
Công nông ta làm chủ đời ta,
Xóm thợ Pa-ri nghèo cuối ngõ
Tưng bừng gác trọ đón bình minh
Mác – Lenin đến… Từng trang đỏ
Chân lý đây rồi, lẽ tử sinh!
Đứng dậy! Ơi Người cùng khổ ơi!
Tiếng chuông ta đánh, giục liên hồi
Hãy bay đi, hãy bay qua sóng
Về nước non xa, thức tỉnh đời…
Tháng Giêng, Mạc-tư-khoa tuyết trắng
Một người đi, quên rét buốt xương
Từ xa đến… Lòng đau trĩu nặng
Giữa dòng người im lặng trên đường.
Anh tìm ai? Lê-nin vĩ đại
Tinh hoa trái đất, chất kim cương
Con người đẹp nhất trong nhân loại
Trí tuệ, tình yêu của bốn phương.
Lenin ơi, Người Thầy, Người Cha
Niềm tin trong sáng mãi lòng ta
Đêm nay nằm đó, mà thanh thản
Vầng trán mênh mông tỏa chói lòa.
Tưởng nghe tiếng Người vang giục bước
Hãy trở về châu Á trẻ trung
Hỡi người trai Việt Nam yêu nước
Thổi bùng lên ngọn lửa anh hùng!
Về phương Đông, ta về phương Đông
Cùng phương Tây, giương ngọn cờ hồng
Đi ta đi, anh em đồng chí
Chặt xiềng gông, chặt hết xiềng gông!
Chào Trung Quốc trào sôi sức sống
Chào Quảng Châu công xã chính quyền
Đất tươi tốt. Đây mùa gieo giống
Hỡi thanh niên Cách mạng, vùng lên!
Hồn Nước gọi. Tiếng bom Sa Diện
Trái tim Hồng Thái nổ vang trời
Máu thơm tưới mầm non xuân đến
Vui lại rồi, Tổ quốc ta ơi!
Bác về kia! Đảng đã ra đời!
Trải mấy phong trần tuổi bốn mươi
Tay Bác cầm tay đồng chí trẻ
Tiến lên! Thời đại giục chân người.
Ôi sức trẻ! Xưa trai Phù Đổng
Vươn vai, lớn bổng dậy nghìn cân
Cưỡi lưng ngựa sắt bay phun lửa
Nhổ bụi tre làng, đuổi giặc Ân!
Như thế, buổi xuất quân hùng vĩ
Chúng ta đi, quyết chí, tự hào
Đường Kách mệnh sáng ngời chân lý
Đảng cầm cương lịch sử lên cao.
Hãy nghe khúc nhạc đầu hùng tráng
Bản trường ca chiến đấu Việt Nam
Trống Xô Viết rung trời Cách mạng
Cờ búa liềm đỏ đất Hồng Lam!
Khủng bố trắng. Máu dầm mặt đất
Chật Côn Lôn, Lao Bảo, Sơn La
Muôn chiến sĩ, một lòng bất khuất
Chỉ thương Người sương tuyết bôn ba.
Nguyễn Ái Quốc. Ôi tên tha thiết
Của đời ta. Người ở phương nào?
Gió ơi gió, ơi chim có biết
Một người tù cất cánh bay cao?
Ta lại dấn chân vào trận mới
Sóng người dâng ngập lối, biểu tình
Rầm rộ cuộc diễu binh vĩ đại
Vì tự do, cơm áo, hòa bình.
Và những ngày qua, những tháng qua
Thư về từng lá, ấm lòng ta
Đường dài nẻo ngắn, lời khuyên dặn
Trǎm nỗi buồn vui, việc nước nhà…
Chiến tranh nổ. Gần xa hùm sói
Cắn cổ nhau. Pháp bại, Nhật vào.
Thân một cổ hai tròng buộc trói
Phải vùng lên, này súng này dao!
Bắc Sơn gọi, Nam Kỳ nổi dậy
Sống một ngày hơn mấy mươi nǎm
Lửa cǎm giận sôi dòng máu chảy
Sức mỗi người bỗng hoá thành trǎm!
Chiều mùa thu ấy… Đến Diên An
Có một Hồng quân, tay nóng ran
Đẩy chiếc xe bò lên với bạn
Rồi đi…. Lần bước xuống phương Nam…
Ôi sáng xuân nay, Xuân 41
Trắng rừng biên giới nở hoa mơ
Bác về… Im lặng. Con chim hót
Thánh thót bờ lau, vui ngẩn ngơ…
Bác đã về đây, Tổ quốc ơi!
Nhớ thương, hòn đất ấm hơi Người
Ba mươi nǎm ấy, chân không nghỉ
Mà đến bây giờ mới tới nơi!
Ai đã đến, ai chưa đến đó
Có hòn núi Mác, suối Lê-nin
Hãy về thǎm quê ta Pác Bó
Nơi Bác về, nguồn nước mới sinh.
Hỏi dòng khe ấy, hỏi tre lau
Những tháng ngày xưa…. Bác ở đâu?
Núi vẫn nghiêng đầu nghe vách đá
Hát cùng cây lá gió ngàn sâu…
Hát rằng:
Sáng ra bờ suối, tối vào hang
Cháo bẹ rau mǎng vẫn sẵn sàng
Bàn đá chông chênh, dịch sử Đảng
Cuộc đời Cách mạng thật là sang!
Hang lạnh nhớ tay Người đốt củi
Bập bùng lửa cháy suốt đêm thâu
Ai hay ngọn lửa trong hang núi
Mà sáng muôn lòng, vạn kiếp sau!
Ngày hội lớn. Trung ương quanh Bác
Lán tre vừa lợp, ấm tình thương
Lịch sử hôm nay, đầu ngọn thác
Gọi toàn dân cứu nước, lên đường.
Việt Minh, hai tiếng dậy chiến khu
Truyền khắp dân gian, đuổi giặc thù
Cây đá mừng reo theo mỗi bước
Sớm hôm xóm núi bóng Già Thu….
Lam Sơn dậy một vùng núi đỏ
Du kích quân rộn rã thao trường
Cao-Bắc-Lạng khơi dòng thác đổ
Chảy về xuôi, mở lối đại dương.
Lại thương nỗi đọa đày thân Bác
Mười bốn trǎng tê tái gông cùm
Ôi chân yếu, mắt mờ, tóc bạc
Mà thơ bay… cánh hạc ung dung!
Xta-lin-grát. Đất trời vang động
Én thu sang. Mừng Bác lại về!
Hoan hô Đội Tuyên truyền giải phóng
Buổi ra quân, gươm nóng lời thề!
Già nào
Trẻ nào
Đàn ông nào
Đàn bà nào
Kẻ có súng dùng súng
Kẻ có dao dùng dao.
Thấy Tây, cứ chém phứa
Thấy Nhật, cứ chặt nhào!
Ào ào ào… ào ào ào
Đường tiến công, sông núi xôn xao
Bác đã về xuôi. Chào Đại hội
Tiến quân ca sôi nổi Tân Trào!
Tổng khởi nghĩa! Lệnh truyền đêm trước
Sáng quân ra giải phóng Thái Nguyên
Hà Nội, Huế, Sài Gòn, cả nước
Đứng lên ta giành hết chính quyền!
Việt Nam, ta lại gọi tên mình
Hạnh phúc nào hơn được tái sinh
Mát dạ ông cha nghìn thuở trước
Cho đời, hai tiếng mới quang vinh!
Hôm nay sáng mồng hai tháng chín
Thủ đô hoa, vàng nắng Ba Đình
Muôn triệu tim chờ… chim cũng nín
Bỗng vang lên tiếng hát ân tình
Hồ Chí Minh! Hồ Chí Minh!
Người đứng trên đài, lặng phút giây
Trông đàn con đó, vẫy hai tay
Cao cao vầng trán… Ngời đôi mắt
Độc lập bây giờ mới thấy đây!
Người đọc tuyên ngôn…. Rồi chợt hỏi:
“Đồng bào nghe tôi nói rõ không?”
Ôi câu hỏi, hơn một lời kêu gọi
Rất đơn sơ mà ấm bao lòng!
Cả muôn triệu một lời đáp: “Có!”
Như Trường Sơn say gió biển Đông
Vâng, Bác nói, chúng con nghe rõ
Mỗi tiếng Người mang nặng núi sông.
Trời bỗng xanh hơn, nắng chói loà
Ta nhìn lên Bác, Bác nhìn ta
Bốn phương chắc cũng nhìn ta đó
Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa!
Ta đứng đây, lẫm liệt đường hoàng
Như Thạch Sanh, khí phách hiên ngang
Lưng đàn, tay búa, tay giương nỏ
Chém Mãng xà vương, giết đại bàng.
Chúng đến đó. Cả bầy hùm sói
Pháp theo Anh, một giống thực dân
Máu đã chảy. Miền Nam đã gọi
Những chuyến tàu hối hả ra quân…
Ghê thay lũ ô binh thổ phỉ
Kéo vào ǎn, miền Bắc xác xơ
Nguy vận nước mong manh đầu chỉ
Sức toàn dân quyết giữ cơ đồ!
Bác Hồ thức. Nǎm canh không ngủ
Nghe phong ba gào thét đá ghềnh
Vững tay lái. Ôi người thủy thủ
Đã từng quen bốn biển lênh đênh!
Người trông gió bỏ buồm, chọn lúc
Nước cờ hay, xoay vạn kiêu binh
Lòng nhẫn nhục quyết không khuất phục
Yêu hoà bình, đâu sợ chiến chinh!
Giặc đã đánh. Thì ta quyết đánh!
Thà hy sinh tất cả, không nao
Lời Bác gọi, nửa đêm vang lệnh:
“Hãy xông lên, chiến sĩ đồng bào!”
Cả nước đáp một lời: Quyết thắng!
Phố phường giǎng chiến luỹ, vươn cao
Xóm thôn dựng pháo đài, đứng thẳng
Tre thành chông, người hoá anh hào!
Trải chín nǎm trường, đi kháng chiến
Gót chân trơn càng luyện tinh thần
Con suối nhỏ cũng mang hồn biển
Mỗi đời riêng lớn giữa lòng dân.
Ta có Bác dẫn đường lên trước
Bác cùng ta, mỗi bước gian lao
Vui sao buổi hành quân nắng lửa
Bỗng gặp Người, lưng ngựa đèo cao…
Thương sao, sáng lên đường ra trận
Người đến thǎm ta, vượt lũ nguồn
Nhớ sao giữa chiến trường lửa đạn
Người đứng trông ta đánh diệt đồn!
Chống gậy lên non xem trận địa
Vạn trùng núi đỡ vạn trùng mây
Quân ta khí mạnh nuốt Ngưu Đẩu
Thề diệt xâm lǎng lũ sói cầy
Ôi những chiều mưa đầm lá cọ
Bác vào, tươi mỗi lán lều con…
Bữa cơm muối, mǎng non bí đỏ
Tháng ngày vui có Bác mà ngon
Nơi Bác ở sàn mây vách gió
Sáng nghe chim rừng gáy bên nhà
Đêm trắng một ngọn đèn khêu nhỏ
Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Tiếng hát xa đưa… Muôn tiếng hát
Điện Biên! Trời đất dậy tin mừng
Bác Hồ khẽ vuốt chòm râu mát
Gió sớm đưa hương ngát cả rừng…
Điện Biên! Lừng lẫy Việt Nam ta
Vang tiếng kèn vui gọi mọi nhà
Mời bạn gần xa ra tuyến lửa
Mở đường giải phóng Á-Phi-La!
Chưa vẹn tròn vui, đã sáng tươi
Đường lên hạnh phúc đỏ chân trời
Bốn nghìn nǎm cũ, bao mơ ước
Đã dược hôm nay, rạng mặt người!
Chung sức lại, ơi anh ơi chị
Ruộng đồng ta, nhà máy ta đây
Chỉ hai tiếng thân yêu: Đồng chí
Đã thương rồi, ấm những bàn tay.
Đơn giản vậy, cơm ǎn áo mặc
Của ta nay, nặng biết bao tình
Cả không khí, trời xanh miền Bắc
Cũng trong như lòng Bác thương mình!
Muôn dặm ta đi, mới bước đầu
Nhớ lời Bác dạy, dễ quên đâu!
Nước non còn nỗi đau chia cắt
Nam Bắc hai miền, ta có nhau
Giặc Mỹ ngông cuồng đã đến đây
Hắn thường đem súng doạ Đông Tây
Lương tâm quen thói vàng mua bán
Có chúng ta đây, diệt chúng mày!
Máu đọng chưa khô, máu lại đầy
Hỡi Miền Nam trǎm đắng nghìn cay
Hǎm lǎm nǎm chẳng rời tay súng
Đi trước về sau, đã dạn dày!
Hỡi Miền Bắc đó, nặng đôi vai
Gánh cả non sông, vượt dặm dài
Xẻ dọc Trường Sơn, đi cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai!
Ôi! Đất anh hùng dễ mấy mươi
Chìm trong khói lửa, vẫn xanh tươi
Mưa bom, bão đạn, lòng than thản
Nhạt muối, vơi cơm, miệng vẫn cười.
Thời đại lớn cho ta đôi cánh
Không có gì hơn Độc lập Tự do!
Bốn mươi thế kỷ cùng ra trận
Có Đảng ta đây, có Bác Hồ.
Ta hiểu. Miền Nam thương nhớ Bác
Nóng lòng mong đợi Bác vào thǎm
Ta hiểu. Đêm nằm nghe gió gác
Bác thường trǎn trở, nhớ Miền Nam!
Ai nói giùm ta hết tấm lòng
Bác Hồ thương nhớ mỗi dòng sông
Mỗi hòn núi ở Miền Nam đó
Như thịt da ta rỏ máu hồng!
Bản đồ bên vách treo, không nói
In mãi bàn tay Bác chỉ đường
Tấm lịch ngày ngày nghe Bác hỏi:
Hôm nay, đâu thắng ở tiền phương?
Ơi anh giải phóng chân không mỏi
Mỗi bước hành quân, mỗi chiến công
Có thấy ấm lòng nghe Bác gọi
Sáng đường, đôi mắt Bác hằng trông!
Các anh, các chị ở trong ra
Những đứa con yêu trở lại nhà
Có phải mỗi lần ta gặp Bác
Bác vui như trẻ lại cùng ta?
Ôi! Nụ cười vui của Bác Hồ
“Miền Nam đánh giỏi, Mỹ thua to!”
Bác ơi! Con biết con chưa giỏi
Quét sạch đường đi, để Bác vô!
Còn những ai chưa được một lần
Trong đời, gặp Bác? Hãy nhanh chân
Tiến lên phía trước! Trên cao ấy
Bác vẫn đưa tay đón lại gần….
Bác vẫn đi kia… giữa cánh đồng
Thǎm từng ruộng lúa, hỏi từng bông
Ghé từng hợp tác, qua thôn xóm
Xem mấy trường tươi, mấy giếng trong….
Bác vẫn về kia… Những sớm trưa
Hỏi lò than, xưởng máy, giàn tơ
Hỏi anh hỏi chị công nhân ấy
Vàng ngọc thi đua được mấy giờ?
Ơi anh bộ đội trên mâm pháo
Mắt lượn trời cao, dõi bóng mây
Có thấy, bốn mùa, quên nắng bão
Bên ta, Bác vẫn thức đêm ngày?
Biết chǎng, hỡi mẹ rất anh hùng
Con mấy lần đi lập chiến công
Hỡi chị hằng trông ngày thắng trận
Bác khuyên thương nhớ vững bền lòng.
Và các em, có hiểu vì sao
Lòng Bác mênh mông vẫn dạt dào
Yêu nụ mầm non, yêu tuổi trẻ?
Biển thường yêu vậy sóng xôn xao…
Vì sao? Trái đất nặng ân tình
Nhắc mãi tên Người: Hồ Chí Minh
Như một niềm tin, như dũng khí
Như lòng nhân nghĩa, đức hy sinh.
Đâu chẳng vang lời Bác thiết tha?
Đời vui tiếng Bác ấm muôn nhà
Bác đi… Đâu cũng nghe chân bước
Như gió xuân về, đất nở hoa….
Nếu có hôm nào ta vắng Bác
Chắc là Người bận chuyến đi xa…
Ơi đàn em nhỏ quên ca hát
Hãy lớn ngoan như Bác có nhà!
Anh dắt em vào cõi Bác xưa
Đường xoài hoa trắng nắng đu đưa
Có hồ nước lặng sôi tǎm cá
Có bưởi cam thơm, mát bóng dừa.
Có rào râm bụt đỏ hoa quê
Như cổng nhà xưa Bác trở về
Có bốn mùa rau tươi tốt lá
Như những ngày cháo bẹ mǎng tre….
Nhà gác đơn sơ, một góc vườn
Gỗ thường mộc mạc, chẳng mùi sơn
Giường mây chiếu cói, đơn chǎn gối
Tủ nhỏ, vừa treo mấy áo sờn.
Máy chữ thôi reo, nhớ ngón đàn
Thong dong chiếc gậy gác bên bàn
Còn đôi dép cũ, mòn quai gót
Bác vẫn thường đi giữa thế gian…
Bụt mọc dầm chân đứng đợi ai
Quanh hồ thấp thoáng bóng hôm mai
Ngọn đèn kia thức bên ai đó
Mà dạ hương còn phảng phất bay!
Ô vẫn còn đây, của các em
Chồng thư mới mở, Bác đang xem
Chắc Người thương lắm lòng con trẻ
Nên để bâng khuâng gió động rèm…
Con cá rô ơi, chớ có buồn
Chiều chiều Bác vẫn gọi rô luôn
Dừa ơi, cứ nở hoa đơm trái
Bác vẫn chǎm tay tưới ướt bồn
Ôi lòng Bác vậy, cứ thương ta
Thương cuộc đời chung, thương cỏ hoa
Chỉ biết quên mình, cho hết thảy
Như dòng sông chảy, nặng phù sa.
Như đỉnh non cao tự giấu hình
Trong rừng xanh lá, ghét hư vinh
Bác mong con cháu mau khôn lớn
Nối gót ông cha, bước kịp mình.
Ta vào thǎm Bác, gặp Lê-nin
Trán rộng yêu thương, dõi mắt nhìn
Người đến cùng ta, ngồi với Bác
Như hình với bóng, một anh linh.
Bác ơi!
Xin để Người yên giấc mộng say
Còn trời đất đó, nước non đây
Còn ba mươi triệu con Nam Bắc
Quyết thắng, bền gan, tay nắm tay.
Còn triệu anh em đồng chí đó
Bốn mươi nǎm Đảng, óc tim này.
Nhớ lời di chúc, theo chân Bác
Lên những tầng cao, thẳng cánh bay!
Ngày mai, thống nhất lại non sông
Mẹ được gần con, vợ gần chồng
Ôi đến ngày ta vui sướng nhất
Thỏa lòng Bác lại trở về trông!
Đời sẽ tươi hơn, xây dựng mới
Đàng hoàng to đẹp, sáng trời Đông
Tuổi xanh vững bước lên phơi phới
Đi tới, như lòng Bác ước mong.
Đem ngày gần lại, đổi nǎm xa
Nghĩa lớn tình chung, vẫn ruột rà
Bốn biển anh em hoà hợp lại
Trǎm đường một hướng, nở muôn hoa
Bác ơi!
Tết đến. Giao thừa đó
Vẫn đón nghe thơ Bác mọi lần
Ríu rít đàn em vui pháo nổ
Tưởng nghìn tay Bác vỗ xuân sang…
Tham khảo thêm tuyển tập ❤️️Thơ Tố Hữu Về Bác ❤️️Bên Cạnh Những Bài Thơ Nhớ Bác
Bài Thơ Bác Ơi
Cùng viết về chủ đề nhớ Bác, Tố Hữu còn có thêm bài thơ Bác ơi rất hay, Bài thơ này đã được đưa vào chương trình đọc thêm trong chương trình SGK Ngữ văn 12 từ 2007.
Bác ơi
Tác giả: Tố Hữu
Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưa
Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa…
Chiều nay con chạy về thăm Bác
Ướt lạnh vườn cau, mấy gốc dừa!
Con lại lần theo lối sỏi quen
Đến bên thang gác, đứng nhìn lên
Chuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?
Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn!
Bác đã đi rồi sao, Bác ơi!
Mùa thu đang đẹp, nắng xanh trời
Miền Nam đang thắng, mơ ngày hội
Rước Bác vào thăm, thấy Bác cười!
Trái bưởi kia vàng ngọt với ai
Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài!
Còn đâu bóng Bác đi hôm sớm
Quanh mặt hồ in mây trắng bay…
Ôi, phải chi lòng được thảnh thơi
Năm canh bớt nặng nỗi thương đời
Bác ơi, tim Bác mênh mông thế
Ôm cả non sông, mọi kiếp người.
Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đau
Nỗi đau dân nước, nỗi năm châu
Chỉ lo muôn mối như lòng mẹ
Cho hôm nay và cho mai sau…
Bác sống như trời đất của ta
Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa
Tự do cho mỗi đời nô lệ
Sữa để em thơ, lụa tặng già
Bác nhớ miền Nam, nỗi nhớ nhà
Miền Nam mong Bác, nỗi mong cha
Bác nghe từng bước trên tiền tuyến
Lắng mỗi tin mừng tiếng súng xa.
Bác vui như ánh buổi bình minh
Vui mỗi mầm non, trái chín cành
Vui tiếng ca chung hòa bốn biển
Nâng niu tất cả chỉ quên mình.
Bác để tình thương cho chúng con
Một đời thanh bạch, chẳng vàng son
Mong manh áo vải hồn muôn trượng
Hơn tượng đồng phơi những lối mòn.
Ôi Bác Hồ ơi, những xế chiều
Nghìn thu nhớ Bác biết bao nhiêu?
Ra đi, Bác dặn: “Còn non nước…”
Nghĩa nặng, lòng không dám khóc nhiều
Bác đã lên đường theo tổ tiên
Mác – Lênin, thế giới Người hiền
Ánh hào quang đỏ thêm sông núi
Dắt chúng con cùng nhau tiến lên!
Nhớ đôi dép cũ nặng công ơn
Yêu Bác, lòng ta trong sáng hơn
Xin nguyện cùng Người vươn tới mãi
Vững như muôn ngọn dải Trường Sơn.
Gợi ý đọc hiểu, phân tích ❤️️Bài Thơ Bác Ơi Của Tố Hữu ❤️️Bên Cạnh Tìm Hiểu Bài Thơ Nhớ Bác
Bài Thơ Nhớ Bác Của Phan Hạnh
Nói đến các bài thơ về chủ đề nhớ Bác thì không thể không nhắc đến thi phẩm Nhớ Bác của Phan Hạnh. Mời bạn đọc cùng thưởng thức ngay sau đây:
Nhớ Bác
Tác giả: Phan Hạnh
Bác Hồ vĩ đại kính yêu
Vì dân vì nước trải nhiều gian truân
Ước mong đất nước vào xuân
Nở hoa độc lập đường hoàng tiến lên
Xứng danh con cháu Rồng Tiên
Cả đời chẳng được ngủ yên giấc nồng
Trái tim rộng mở mênh mông
Ngàn sau nhớ mãi tấm lòng hiếu trung
Tai ương gian khổ nghìn trùng
Tấm gương trong sáng riêng chung vẹn gìn
Vẫn luôn nuôi dưỡng niềm tin
Giấc mơ Tổ quốc khắc in dạ Người
Bác ơi yên nghỉ đi thôi
Biển trời sông nước hát lời ngợi ca
Tre xanh trăng đẹp muôn hoa
Chở che ru ngủ người Cha tuyệt vời.
Học làm theo Bác khắp nơi
Dù rằng việc nhỏ chớ coi tầm thường
Quan tâm xây dựng quê hương
Sánh vai cường quốc mở đường tiến lên.
Tặng bạn: Ca Dao Về Bác Hồ
Bài Thơ Cháu Nhớ Bác Hồ
Bài thơ Cháu nhớ Bác Hồ của Thanh Hải là nỗi niềm của người bạn nhỏ hướng về miền Bắc, về Bác Hồ trong giai đoạn đất nước ta tạm thời chia cắt hai miền (1954 – 1975). Thông qua bài thơ, Thanh Hải đã khái quát được tình cảm của thiếu niên, nhi đồng cả nước đối với Bác Hồ kính yêu.
Cháu nhớ Bác Hồ
Tác giả: Thanh Hải
Đêm nay bên bến Ô Lâu
Cháu ngồi cháu nhớ chòm râu Bác Hồ
Nhớ hình Bác giữa bóng cờ
Hồng hào đôi má, bạc phơ mái đầu
Mắt hiền sáng rực như sao
Bác nhìn tận đến Cà Mau sáng ngời
Nhớ khi trăng sáng đầy trời
Trung thu bác gởi những lời vào thăm
Nhớ ngày quê cháu tan hoang
Lụt trôi, Bác gởi lúa vàng vào cho
Nhớ khi nhà cháu ra tro
Bác đưa bộ đội về lo che giùm
Bác ơi nhớ mấy cho cùng
Ngoài xa Bác có thấu lòng cháu không.
Đêm đêm cháu những bâng khuâng
Giở xem ảnh Bác cất thầm bấy lâu
Nhìn mắt sáng, nhìn chòm râu
Nhìn vầng trán rộng, nhìn đầu bạc phơ
Càng nhìn càng lại ngẩn ngơ
Ôm hôn ảnh Bác mà ngờ Bác hôn
Bác ơi dù cách núi non
Mà hình Bác vẫn trong lòng không xa
Giặc kia muốn cắt sơn hà
Mà miền Nam vẫn hướng ra Bác Hồ,
Hướng về sắc đỏ ngọn cờ
Về ngày Nam Bắc cõi bờ liền nhau.
Đêm nằm cháu những chiêm bao
Ngày vui thống nhất Bác vào miền Nam.
Cổng chào dựng chật đường quan
Bác đến đình làng Bác đứng trên cao
Bác cười thân mật biết bao
Bác dặn đồng bào cặn kẽ từng câu
Ung dung Bác vuốt chòm râu
Bác xoa đầu cháu, Bác âu yếm cười.
Đêm nay trăng lại sáng rồi
Trung thu nhớ bác cháu ngồi cháu trông
Ngoài xa nghe tiếng trống rung
Nghe những nhi đồng nhảy múa hò reo
Bác chắc cũng nhớ cháu nghèo
Miền Nam đau khổ sớm chiều trông ra.
Tìm hiểu thêm về ❤️️Bài Thơ Cháu Nhớ Bác Hồ ❤️️ Ngoài Chùm Các Bài Thơ Nhớ Bác
Bài Thơ Trung Thu Nhớ Bác
Tiếp theo là bài thơ Trung thu nhớ Bác của tác giả Hoàng Bích Hà với những lời thơ giản dị mà ấm áp. Cùng đọc ngay nhé!
Trung thu nhớ Bác
Tác giả: Hoàng Bích Hà
Trung thu rằm tháng Tám
Chị Hằng ở trên cao
Cùng chú Cuội vẫy chào
Chúng cháu vui múa hát
Trăng Trung thu tròn mát
Tiếng trống lân rộn ràng
Chúng cháu vui ca vang
“Ai yêu Bác Hồ Chí Minh
Hơn thiếu niên nhi đồng”
Mâm cỗ: bưởi, táo, hồng…
Xếp thành hình linh vật
Chờ trăng lên cao nhất
Cùng phá cỗ, vui chơi
Nhớ Bác lúc sinh thời
Thương nhi đồng biết mấy
Trung thu nào cũng vậy
Bác viết thư hỏi thăm
Xa Bác mấy chục năm
Chúng cháu luôn nhớ Bác
Đồng thanh chúng cháu hát:
“Ai yêu nhi đồng *
Bằng Bác Hồ Chí Minh”.
Xem thêm: Bài Thơ Lục Bát Về Bác
Những Bài Thơ Nhớ Bác Hồ Hay
Ngoài các bài thơ trên, Thohay.vn còn sưu tầm thêm những bài thơ về chủ đề nhớ Bác Hồ hay đặc sắc dưới đây.
Tháng năm nhớ Bác
Tác giả: Chử Văn Hòa
Mùa hè đến, tháng năm nhớ Bác
Cây Phượng hồng xào xạc ngoài sân
Hè về rộn tiếng ve ngân
Bằng lăng hoa tím tần ngần nhớ ai
Thủ đô buổi sớm mai đẹp lắm
Nắng Ba đình tô thắm màu cờ
Người cho con những ước mơ
Ân tình của Bác từng giờ đậm sâu
Con nhớ mãi những câu Bác nói
Nghĩa đồng bào soi rọi non sông
Cùng nhau chung một chữ đồng
Tự do độc lập quyết không xa rời
Có Đảng Bác chân trời rộng mở
Với đức tin nằm ở lòng dân
Khó khăn vất vả trăm lần
Khơi nguồn sức mạnh khi cần đứng lên
Bác đã dạy xây nền dân tộc
Phải chăm cho thân gốc vững bền
Ai ơi hãy nhớ đừng quên
Việt Nam hùng mạnh đi lên xứng tầm
Nhớ lời di chúc Bác Hồ
Tác giả: Hồng Quang
Bác ơi Bác đã đi rồi
Còn đâu Bác hẹn đến ngày vô Nam
Nhìn chân dung, mắt lệ tràn
Mở tờ di chúc lòng càng xót đau
Trông từng nét, đọc từng câu
Tưởng như Bác vẫn ở đâu bên lòng.
Đọc đi, ngẫm lại từng dòng
Nghe như tiếng Bác ân cần dặn con
Lời vàng cặn kẽ sắc son
Mênh mông tình nghĩa, nước non đồng bào
Suốt đời Bác chỉ mong sao
Việt Nam độc lập, đồng bào tự do
Trước giờ vĩnh biệt Bác lo
Không còn phục vụ lâu cho dân mình
Dặn đừng điếu phúng linh đình
Tốn hao công của thời giờ dân ta
Chúc mừng bè bạn gần xa
Muôn vàng tình nghĩa đậm đà cháu con
Thương dân như Bác ai hơn
Lo dân như Bác công ơn biển trời
Sáu mươi năm cả một cuộc đời
Con thuyền cách mạng không ngơi tay chèo
Từ trong đêm tối hiểm nghèo
Bao phen sóng gió, bấy nhiêu công trình
Ngọn hải đăng Hồ Chí Minh
Sáng ngời chân lý, ân tình năm châu
Trong Lòng canh cánh lo âu
Bôn ba xuôi ngược mái đầu bạc phơ
Đường chiến công mở thế cờ
Nhân, dũng, trí, Lực lượt hoài vô biên
Theo đường Các Mác – Lê Nin
Bốn phương vô sản, anh em một nhà
Kết tình đạo đức ông cha
Cần, kiệm, liêm, chính thật là vô tư
Sáng trong suốt một đời người
Vì dân, vì Đảng, vì niềm tự do
Cùng lời di chúc dặn dò
Hiếu dân, Trung Đảng không giờ nào quên
Giữ gìn đoàn kết dưới trên
Đồng bào, đồng chí, anh em ruột rà
Phê bình nghiêm chỉnh thật thà
Mối tình giai cấp đậm đà tiên phong
Thanh niên hăng hái lập công
Thi đua rèn luyện: Vừa hồng, vừa chuyên
Đồng bào ta khắp mọi miền
Một lòng theo Đảng giành quyền tự do
Làm sao dân được ấm no
Nâng cao đời sống phải cho chu toàn
Lời người vang vọng nước non
Rằng kháng chiến có thể còn dài lâu
Khó khăn gian khổ đến đâu
Cửa nhà tài sản, máu rơi không hề
Vùng lên mà tuốt gươm thề
Thắng lợi chắc chắn sẽ về ta thôi
Còn non, còn nước, còn người
Thắng giặc Mỹ, Ta sẽ xây dựng hơn mười, ngày nay
Việt Nam phơi phới cờ bay
Bắc Nam sum họp ánh cờ vàng sao
Ngọn cờ độc lập Bác trao
Ngọn cờ bách thắng trời cao vững vàng
Việt Nam dân tộc anh Hùng
Thắng Pháp, thắng Mỹ vẩy vùng Năm châu
Nỗi lòng canh cánh lo âu
Hoàn thành sự nghiệp bấy lâu của Người
Toàn dân, toàn Đảng nhớ lời
Đoàn kết phấn đấu trọn đời Bác ơi
Đền ơn sâu nặng biển trời
Chí mài gươm sắc sáng ngời niềm tin
Con đi theo bước Cha già
Vì dân vì Đảng, vì nền tự do
Cây xanh có cội Bác Hồ
Việt Nam có kỷ nguyên Hồ chí Minh
Sắc son lòng dạ đinh ninh
Làm theo di chúc trọn tình mến yêu
Xem thêm: Bài Thơ Khóc Bác Của Trần Đăng Khoa
Giếng nước Bác Hồ
Tác giả: Phan Thị Thanh Nhàn
Làng con nghèo, ở ngoại ô
Một chiều vui được Bác Hồ tới thăm
Bác xem chỗ ở chỗ ăn
Làng ta rồi phải sạch hơn
Giữ cho đôi mắt như gương trong ngần
Bác về, gửi gạch tặng dân
Giếng đầu tiên ấy ở sân đình làng
Tròn xoe dưới một tán bàng
Ôi gàu nước mát đầy tràn thương yêu
Lòng Cha chia khắp xóm nghèo
Thẳm sâu mạch nước trong veo giếng này…
Cả làng đau mắt xưa nay
Bác về, như có bàn tay diệu kỳ
Tình thương lòng Bác chở che
Giếng sâu trong vắt bốn bề khơi lên
Bác cho con gái mắt huyền
Cụ già mắt sáng trẻ em mắt tròn
Tin đâu sét đánh làng con
Bác không còn? Bác không còn! Bác ơi!
Cả làng không hẹn không mời
Bước chân tụ lại một nơi – giếng đình
Cúi đầu, tay nắm vòng quanh
Đỏ hoe bờ giếng ân tình, Bác ơi!
Giếng đầy còn có khi vơi
Lòng dân nhớ Bác chẳng nguôi bao giờ.
Bác Hồ niềm tin hy vọng
Tác Giả: Bich Tran Ba
Mồng hai tháng chín sắp về
Chúng con nhớ Bác lời thề khắc ghi
Soi đường chỉ lối con đi
Để cho non nước sử thi vang rền
Bác ơi bác đến bên đền
Hùng vương dựng nước bác liền hô vang
Các con các cháu rộn ràng
Cùng nhau tay nắm khải hoàn múa vui
Ba Đình nắng đẹp lên rồi
Tuyên ngôn bác đọc đất trời nở hoa
Cả dân tộc Việt chúng ta
Bác ơi bác nhé bác là niềm tin
Trồng cây lại nhớ đến Người
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Nhớ năm ấy Bác trồng cây vú sữa
Ấm tình Người chan chứa những yêu thương
Miền Nam ơi xa biết mấy dặm đường
Bác mong nhớ đêm trường nằm không ngủ
Cây đã lớn trổ hoa đơm đầy nụ
Công ơn Người âp ủ trái tim con
Thời gian trôi bóng hình Bác mãi còn
Trong nhân loại mốc son trang sử mới
Ngày thống nhất lòng hân hoan phấn khởi
Bài tuyên ngôn mang tới những niềm vui
Chiến tranh qua chung tay đã đẩy lùi
Nhìn cây lớn ngậm ngùi thương nhớ Bác.
Việt Nam có Bác Hồ
Tác Giả: Lê Duyên
BÁC là gương sáng đời đời
HỒ sâu đâu sánh tình người bao la
SỐNG thời vì nước bôn ba
MÃI ghi ơn Bác – Cha già Việt Nam
TRONG như ngọc chiếu đêm tàn
LÒNG người yêu nước mênh mang biển trời
NHÂN từ đức độ sáng ngời
DÂN yêu Đảng mến Người người noi theo
VIỆT Nam đất nước đẹp giàù
NAM thiên khởi sắc ân sâu Bác Hồ
Bác Hồ Mãi Mãi Trong Lòng Nhân Dân – Tác Giả: Quê Hương
Bác là hình ảnh người cha
Bác là người Mẹ chan hòa yêu thương
Bác như một vầng thái dương
Bác như ngọn đuốc soi đường dân ta
Lòng Bác đẹp tựa bài ca
Trái tim của Bác bao la biển trời
Công ơn thành kính muôn nơi
Tháng Năm nhớ Bác đời đời khắc ghi.
Xem thêm: Thơ Tố Hữu Về Bác Hồ
Đời đời biết ơn Bác Hồ Chí Minh
Tác giả: Nguyễn Phong Phú
Bác Hồ soi sáng vinh quang
Người mang hạnh phúc vẻ vang nước nhà
Hòa Bình độc lập gấm hoa
Muôn dân no ấm chan hòa yêu thương
Bác đi khắp chốn bốn phương
Tìm cầu chân lí mở đường bình yên
Bác Hồ giải phóng ba miền
Đuổi quân xâm lược uy quyền thực dân
Đập tan đế quốc hung thần
Vẻ vang dân tộc mùa xuân Hòa Bình
Nhờ ơn bác Hồ Chí Minh
Năm châu thế giới hòa bình vẻ vang
Đảng theo lời Bác vinh quang
Kết tình bè bạn huy hoàng bốn phương
Cháu con cố gắng noi gương
Dựng xây gìn giữ quê hương đẹp giàu
Cháu con đoàn kết cùng nhau
Xây dựng đất nước thắm màu phồn vinh
Sánh vai cường quốc hết mình
Tương lai giàu đẹp văn minh sáng ngời
Cháu con ghi nhớ muôn đời
Ơn người lãnh tụ tuyệt vời non sông
Cháu con ghi nhớ vào lòng
Bác Hồ sống mãi non sông muôn đời.
Nhớ về cha
Tác giả: Thu Hà
Con lại nhớ về Người Cha năm ấy
Dẫu chưa lần con được thấy mặt Cha
Người anh hùng vì đất nước xông pha
Cha đã sống như loài hoa bất tử.
Thời chiến tranh đã bao đêm không ngủ
Thao thức hoài đếm đủ cả năm canh
Lo cho dân được cuộc sống an lành
Quên tuổi trẻ… tìm thanh bình cho nước.
Người cũng từng có bao niềm mơ ước
Về đời tư chung bước với bóng hồng
Nhưng vì đâu Người chẳng thể chờ mong
Khi đất nước còn trong làn khói lửa.
Chiến tranh qua… cuộc đời Người hơn nửa
Vẫn một mình… lo từng bữa cơm dân
Người quên đi sức khỏe đã vơi dần
Mà chỉ biết ân cần lo đất nước.
Người là gương cho chúng con tiếp bước
Dẫu bây giờ đất nước trọn niềm vui
Nhớ về Cha lòng con thấy bùi ngùi
Xin kính chúc Người an vui giấc ngủ.
Tháng năm nhớ Bác
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Cứ tháng năm con lại nhớ đến Người
Nhớ ánh mắt nhớ nụ cười quen thuộc
Nhớ mái tóc nhớ chòm râu như cước
Cả cuộc đời Người vì nước hy sinh
Cho non sông cho tổ quốc hoà bình
Bác yêu ơi Hồ Chí Minh vĩ đại
Bác sống trong lòng dân ta mãi mãi
Chúng con mong Người sống lại Người ơi
Chỉ cho dân cách bảo vệ đất trời
Bảo vệ đảo và biển khơi nước Việt
Cùng bắt nhịp hát bài ca đoàn kết
Cho dân tộc ta bất diệt trường tồn
Thế trận lòng dân ta quyết vùi chôn
Lũ xâm lược sẽ không còn manh giáp
Tháng năm về chúng con nghe lời Bác
Giữa quảng trường dõng dạc đọc tuyên ngôn
Độc lập tự do có gì quí hơn
Thà hy sinh cho giang sơn một dải
Đất nước này của cha ông để lại
Chúng con xin thề giữ mãi vẹn nguyên.
Tháng năm Viếng Bác
Tác giả: Đào Văn Cứu
Tháng Năm về lại nhớ Bác Hồ ơi
Ba Đình nắng khắp trời bay cờ đỏ
Mây hờ hững vờn trôi theo cùng gió
Bàn chân con lối nhỏ viếng thăm Người
Bác đang nằm nét mặt thật là tươi
Người vừa ngủ nụ cười vương vấn mãi
Ngày Sinh Nhật con cháu về mê mải
Thắp tâm nhang miệng vái khấn Bác Hồ
Ao cá vàng sóng biếc gợn nhấp nhô
Đàn cháu nhỏ trầm trồ khen cá Bác
Hàng trúc rủ êm đềm trong tiếng nhạc
Ghế mây đan đạm bạc chỗ Bác ngồi
Cháu nay về từ miền đất xa xôi
Xúc động lắm bồi hồi xao xuyến lạ
Lòng thanh thản giữa bốn bề hoa lá
Ấm dạ hơn bởi đã gặp Bác mình
Tạ ơn Người lãnh tụ thật anh minh
Bao gian khổ tìm hình cho đất nước
Mọi thành quả bây giờ ta có được
Là công lao mộng ước Bác soi đường
Nhìn Cha Già nằm ngủ thấy càng thương
Căn nhà lá chiếc giường kê giản dị
Nơi trú ngụ đấng anh hào kì vĩ
Vẹn đức tài huyền bí trọng kính yêu
Bác Hồ ơi tạ ơn Bác thật nhiều
Đời Người đã bao nhiêu là cực khổ
Đưa nước Việt lầm than qua bão tố
Giữ hoà bình xây Tổ Quốc phồn vinh.
Nhớ ngày sinh nhật Bác
Tác giả: Hồng Quang
Bao năm Bác đã ra đi
Những lời Bác dặn khắc ghi vào lòng
Ngày nào Bác vẫn thầm mong
Miền Nam giải phóng vào thăm đồng bào
Suốt đời Bác chỉ mong sao
Việt Nam độc lập đồng bào tự do
Bác mong dân được ấm no
Nâng cao đời sống phải cho đủ đầy
Dân ta sẽ có một ngày
Toàn dân đoàn kết sum vầy yêu thương
Những năm xa cách quê hương
Lòng Bác trăn trở tìm đường Ta đi
Khó khăn gian khổ sá chi
Hy sinh tính mạng cũng vì nhân dân
Bác luôn thăm hỏi ân cần
Quân dân nước Việt như phần thịt da
Dân đau Bác thấy xót xa
Dân đói khổ cực có Cha bên mình
Bác Hồ sâu nặng nghĩa tình
Giải phóng dân tộc, hòa bình nước ta
127 năm qua Bác mất
Cả nước Nam sinh nhật Bác Hồ
Nguyện rằng giữ vững cơ đồ
Đánh thắng quân giặc khổng lồ đều thua
Việt Nam hoa nở bốn mùa
Nở hoa độc lập đẩy lùi chiến tranh
Cho cây ra trái ngọt lành
Từ Nước nghèo khó trở thành giàu sang
Dân ta sống cảnh huy hoàng
Sánh vai cường quốc muôn ngàn mến thương.
Tham khảo: Bài Thơ Sáng Tháng Năm
Viếng Bác
Tác giả: Đức Trung
Bác ơi trong sáng hôm nay
Chúng con trở lại về đây viếng Người
Cỏ cây hoa lá xanh tươi
Nắng vàng rực rỡ, lòng người hân hoan.
Con thương nhớ Bác vô vàn
Bác đi để lại muôn ngàn yêu thương
Cháu con anh dũng kiên cường
Dựng xây Tổ quốc theo gương Bác Hồ!
Bác nằm Bác ngủ như mơ
Mong cho bền vững cơ đồ Việt nam
Giờ đây thống nhất Giang san
Nhưng còn lũ “mọt”- quan tham rất nhiều.
Chúng con viếng Bác kính yêu
Bác về soi sáng mọi điều giúp dân.
Để đời còn mãi mùa xuân
Việt nam tươi đẹp vạn lần nguy nga.
Chia sẻ thêm tập ☀️ Thơ Về Bác Hồ Ngắn Hay Nhất ☀️Bên Cạnh Các Bài Thơ Nhớ Bác