Thơ Phật Giáo, Phật Pháp, Phật Dạy [45+ Bài Hay Nhất]

Thơ Phật Giáo, Phật Pháp, Phật Dạy ❤️️ 45+ Bài Thơ Hay Nhất ✅ Tổng Hợp Những Bài Thơ Hay Nhất Về Phật Giáo Cho Mọi Người Đọc Suy Ngẫm.

Những Bài Thơ Phật Giáo Hay Nhất 

Sưu tầm những bài thơ hay nhất về Phật giáo mang đầy giá trị triết lý nhân sinh cho các bạn thưởng thức.

Miền vô ngã
Sưu tầm

Ta nhẹ lòng đi trong miền sỏi đá
Mùi hương sen lan tỏa khắp càn khôn
Dĩ hòa vang giữa chánh niệm mõ dồn
Nghe từ bi đẹp ngôn “chân thiện mỹ”.

Luật luân hồi chẳng bao giờ thi vị
Cõi sắc không đạo lý thật công bình
Ta và người cũng qua cửa tử sinh
Nợ tiền duyên nghĩa tình đời vay trả.

Kẻ gian tham rơi xuống vùng đại ngã
Tình mưu mô xảo trá dạ sói lang
Gây đau thương cho những tấm lòng vàng
Chịu cay đắng lệ tràn đầy thống khổ.

Ta mải mê ngắm nhìn hoa đá trổ
Và hiểu rằng bến đỗ của nhục vinh
Người kiên trung tự đứng thẳng thân mình
Sống thanh tao lộ trình duyên, nghiệp, quả.

Răn Mình
Sưu tầm

Luân trầm há phải tại mùa sinh?
Sướng khổ tùy duyên lỗi tại mình
Nếu đã bần thanh nào sợ nhục?
Còn hơn vượng phú để cầu vinh
Vì gieo nghiệt khẩu đành quên nghĩa
Bởi rắc tà tâm phải phụ tình
Nhắn gửi đôi điều âu cũng đạo
Sen đài hướng Phật niệm cầu kinh.

Miệng Đời
Sưu tầm

Miệng đời nào nuôi ta lớn
Thói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn.
Người đời thích nói sướng mồm
Miệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm.

Thôi thì ta cứ giả câm
Không nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha.
Cuộc đời dể hiểu thôi mà
Nhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông.

Tự tâm cởi mở tấm lòng
An nhiên tự tại, cảm thông cho đời.
Ai ơi xin nhắn đôi lời
Đừng vội phán xét, cuộc đời người ta.

Lời xấu từ miệng thốt ra
Nghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành.
Hoa thơm hương ngát vây quanh
Lựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng.

Tặng Bạn 👉 Chùm Thơ Thiền Hay Nhất 🙏

Vô Tư
Sưu tầm

Đời người sống được nhiêu năm
Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.
Đời người như chuỗi phim dài
Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.

Đời người lắm chuyện bi hài
Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.
Vui buồn rồi cũng chóng tàn
Buồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.

Thật lòng ta sống cùng nhau
Kẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.
Dù đời dòng chảy ngược dòng
Khổ đau vẫn sống, mĩm cười vô tư.

Thanh Thản
Sưu tầm

Kiếp người dài ngắn bao lâu
Tùy theo thọ mạng lo âu làm gì
Khổ sầu phiền não mà chi
Để lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàng

Dù cho xinh đẹp giàu sang
Hay là xấu xí nghèo nàn khổ đau
Tuy rằng hoàn cảnh khác nhau
Nhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hay

Giàu sang dễ bị mê say
Nghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xong
Làm người cần phải thong dong
Yên vui tự tại tấm lòng thanh cao

Cuộc đời sóng gió ba đào
Tâm không đắm nhiễm gió nào động lay?
Hơn thua thắng bại hằng ngày
Thị phi danh lợi xưa nay chuyện thường

Thế nhân cần có tình thương
Đừng nên ỷ thế lấn đường người ta
Tầm nhìn mở rộng cao xa
Từ bi trí tuệ chan hòa nhân sinh

Sống cho trọn nghĩa trọn tình
Đừng gây oan trái bất bình với ai
Mình còn có lúc cũng sai
Nghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâu

Cuộc đời nào có bền lâu
Vô thường không hẹn biết đâu mà lường
Thăng trầm vinh nhục phong sương
Giữ lòng bình thản đừng vương khổ sầu

Ta người có khác gì đâu
Cảm thông tất cả nguyện cầu an nhiên
Cần nên tránh ác làm hiền
Để tâm trong sạch không phiền không tham

Sân si nhất định không làm
Đơn sơ biết đủ không ham muốn nhiều
Tiền tình vật chất những điều
Nếu tham thì biết bao nhiêu cho vừa

Đừng nên lưu luyến say sưa
Xa ly đừng chấp đừng ưa so bì
Đắm mê dục lạc mà chi
Ta còn không có, có gì của ta ?
Đủ duyên hòa hợp sinh ra
Hết duyên tan rã gì là ta đâu?

Chấp chi mang khổ mang sầu
Nhè nhàng buông xả không cầu không mong
Luôn luôn thanh tịnh cõi lòng
Thảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân

Gửi bạn đọc những bài ☀️ Thơ Phật Giáo Về Vô Thường ☀️ ý nghĩa nhất.

Các Bài Thơ Phật Giáo Ngắn Hay

Tặng bạn đọc nhưng bài thơ ngắn về Phật giáo ý nghĩa nhất.

Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy
Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian
Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang
Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắng
Được ấm no đã là điều may mắn
Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên
Có những điều để tạo hoá tự nhiên
Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy

Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình tươi thắm ý thêm tươi
Cho hoa thêm ngát đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người

Tặng Bạn 👉 Bài Thơ Niệm Phật Hay Nhất 🙏

Nếu đã là quá khứ
Hãy tha thứ cho nhau
Tất cả những niềm đau
Hãy cho vào quên lãng
Niềm đau thời dĩ vãng
Là vật cản đường đời
Cuộc đời muốn thảnh thơi
Hãy xa rời quá khứ
Cuộc đời là phép thử
Ta phải tự đi qua
Không ai thay ta cả
Thành bại ở nơi ta
Hãy học cách vị tha
Đau khổ sẽ rời xa
Yêu thương lấy tất cả
Hạnh phúc sẽ nở hoa.

Yêu thương giúp đỡ mọi người
Lương tâm thánh thiện, miệng cười dễ thương.
Hoạn tai hoạn kiếp tránh đường
Tự thân an lạc, tai ương xa rời.
Sinh thời làm thiện hết đời
Tạo nhiều công đức, phật trời thương cho.
Mai này thân xác thành tro
Hồn về cực lạc, chẳng lo muộn phiền.
Thả hồn dạo bước cõi tiên
Đâu còn chi nữa, ưu phiền thế gian.

Quán thân bất tịnh
Quán tâm vô thường
Quán pháp vô ngã
Trí tuệ bát nhã
Giải thoát chúng sinh
Cứu khổ vô minh
Cứu nhân độ thế
Lòng trần dâu bể
Biển khổ không bờ
Trôi nổi mê mờ
Chấp bám khổ đau
Đi mãi nơi đâu?
Quay về bến giác.
Con đường giải thoát
Thanh, tĩnh, tịch, không
Buông xả trong lòng
Là bờ hạnh phúc

Sưu tầm chùm ☀️ Thơ Phật Giáo Về Tình Yêu ☀️ đáng đọc cho các bạn.

Thơ Phật Giáo Buông Bỏ Ý Nghĩa

Hãy thử đọc những bài thơ sau để biết rằng nếu học được cách buông bỏ thì cuộc sống của chúng ta sẽ nhẹ nhàng hơn giống như những điều Phật giáo đã răn dạy.

Từ Bỏ
Tác giả: Tường Vân

Từ bỏ thói quen hay vội vàng
Nói làm hấp tấp thiếu đoan trang
Thiếu suy xét kỹ không từ tốn
Hối hận ăn năn cũng muộn màng.

Từ bỏ thói quen hay đắm say
Say ăn say ngủ thêm say tài
Say tình say rượu say danh vọng
Say quá khổ đau suốt tháng ngày.

Từ bỏ thói quen hay dối gian
Làm người chân thật sống đàng hoàng
Dù ai giả dối mình đừng giả
Nghiệp báo không sai rất rõ ràng.

Từ bỏ thói quen hay giận hờn
Nói lời trách móc phân thua hơn
Chiến tranh miệng lưỡi rất nguy hiểm
Phải biết thuận hòa sống chánh chơn.

Từ bỏ thói quen hay thở than
Chuyện gì không đáng cũng than van
Làm cho mệt mỏi người nghe thấy
Chấp nhận là xong mọi việc an.

Từ bỏ thói quen hay tự cao
Cuộc đời lên xuống sóng ba đào
Vô thường thay đổi đâu yên mãi
Khiêm hạ hòa đồng sống với nhau.

Từ bỏ thói quen hay tự ti
Buồn phiền mặc cảm thêm sầu bi
Tự tin làm lại những điều tốt
Đừng mãi đeo mang một thứ gì.

Buông Xả
Tác giả: Tường Vân

Cuộc đời có lúc thịnh suy
Được thua khinh trọng cũng tùy người thôi
Buồn chi những chuyện xa xôi
Giận chi sự việc qua rồi đã lâu
Tội gì thức trắng đêm thâu
Xả buông tất cả buồn rầu tiêu tan
Để cho tâm trí bình an
Cuộc đời còn có muôn ngàn điều hay
Chỉ cần cách sống đổi thay
Đừng nên chấp chặt xưa nay lối mòn
Trăng còn có lúc khuyết tròn
Sự đời đừng tưởng ngọt ngon đều đều
Chắc là phước đức không nhiều
Cho nên hay gặp những chiêu đau lòng
Vậy thì xả bỏ là xong
Chấp hoài cũng giống mang gông nặng nề
Có gì tốt đẹp mà mê
Xem như chuyện nhỏ bên lề đời ta
Những điều nghịch cảnh phong ba
Là do nhân quả oan gia đời nào
Bây giờ trả hết đâu sao
Trả rồi khỏe nhẹ hãy chào tiển đưa
Đừng nên tái ngộ dây dưa
Đừng gieo lộn giống như xưa được rồi
Ngày nay phước đức vun bồi
Đừng bi quan quá buông trôi cuộc đời
Phải lo làm lại kịp thời
Vươn lên hoàn hảo rạng ngời tương lai.

Hãy đọc những bài ☀️ Thơ Phật Giáo Về Cuộc Đời ☀️ đáng suy ngẫm tại đây nhé.

Chùm Thơ Về Phật Dạy Hay 

Hãy đọc những điều Phật giáo răn dạy dưới đây để cố gắng trở thành một con người tốt hơn.

Lời Khuyên Cho Con
Sưu tầm

Nếu vấp ngã hãy tự mình đứng dậy
Cuộc đời này luôn đầy rẫy chông gai
Ngẩng cao đầu và bước tới tương lai
Đừng trông mong bất kỳ ai giúp đỡ

Hãy tự mình làm dù hay dù dở
Chưa thành công đừng than thở nghe con
Phía trước chúng ta cơ hội vẫn còn
Nếu cố gắng sẽ làm tròn mơ ước

Có những lúc phải một mình lội ngược
Mặc dòng đời như dòng nước chảy xuôi
Sau đắng cay ta sẽ được mỉm cười
Nếu có thể hãy giúp người hoạn nạn

Cố gắng sống để bớt thù thêm bạn
Đừng bao giờ phải buồn chán bi quan
Vết thương sẽ lành bằng thuốc thời gian
Không được quên thuở cơ hàn khốn khó

Yêu đồng loại và chúng sinh cây cỏ
Sống có tình để cho gió cuốn đi
Vui lên con gác bỏ hết sân si
Và hạnh phúc với những gì mình có.

Chữ hiếu
Sưu tầm

Học cao hiểu rộng mà chi
Để rồi chữ hiếu, vứt đi chẳng màng.
Uy quyền chức tước giàu sang
Mặc cho cha mẹ, lang thang chợ đời.
Sinh thời cơm áo không rời
Mẹ cha chăm sóc, cho đời ấm no.
Học hành thi cử chạy lo
Miếng cơm manh áo, dày vò tấm thân.
Nuôi con khôn lớn tảo tần
Mưa giông nắng cháy, vai trần trơ xương.
Cuộc đời vất vã gió sương
Mong con thành đạt, tương lai sáng ngời.
Giờ đây phú quý sinh thời
Sao vội quên mất, cuộc đời mẹ cha.
Mẹ cha nào có trách ta
Dù ta bất hiếu, cũng là đứa con.
Làm con chữ hiếu nên tròn
Bất nhân bất nghĩa, con mình noi theo.
Cuộc đời là sợi dây leo
Nhân nào quả nấy, chớ gieo ở đời.

Chia sẽ bạn bài thơ nổi tiếng 👉 Bài Thơ Sống Không Giận Không Hờn Không Oán Trách ❤️️

Thư Pháp Bài Thơ Sống
Thư Pháp Bài Thơ Sống

Sám hối
Sưu tầm

Con sám hối những gì phật dạy
Nguyện tâm này hối cải ăn năn
Sớm hôm kinh kệ chuyên cần
Khai tâm trí tuệ chữ sân con chừa

Con xin hứa không ưa tham dục
Nguyện tu hành mọi lúc mọi nơi
Từ nay con nguyện trọn đời
Tà dâm con tránh nói lời thì ngoan

Vì khẩu nghiệp đa mang nạn kiếp
Nói lời ra không ức hiếp người
Nguyện xin thức tỉnh tức thời
Mắng người năng nhẹ phước trời lấy đi

Giờ hiểu rỏ việc chi thận trọng
Không hơn thua tham vọng rượu chè
Những điều lẽ phải lắng nghe
Bạc bài đen đỏ lô đề tránh xa

Hãy Nhẹ Nhàng
Sưu tầm

Nếu gặp người nóng tánh
Hãy nhẹ nhàng nhìn thôi
không cần phải lẩn tránh
Chưa hỏi đừng hé môi

Nếu gặp người giả dối
Hãy nhẹ nhàng chia tay
Lặng lẽ không cần nói
Ngọt ngào đừng mê say

Nếu gặp người hay giận
Hãy nhẹ nhàng mỉm cười
Giao tiếp luôn cẩn thận
Để người được vui tươi

Nếu gặp điều trái ý
Hãy nhẹ nhàng tìm ra
Nguyên nhân của sự lý
Đừng vội trách người ta

Nếu gặp điều cay đắng
Hãy nhẹ nhàng đừng sân
Dù tình đời bạc trắng
Tất cả có nguyên nhân

Nếu gặp điều đau khổ
Hãy nhẹ nhàng vươn lên
Đừng chùn bước tại chỗ
Lấy khổ đau làm nền

Nếu gặp điều bất hạnh
Hãy nhẹ nhàng đi qua
Không cần phải trốn tránh
Chuyện nhỏ cõi ta bà.

TẶNG BẠN 👉 Thơ Phật Giáo 4 Câu Hay Nhất

Thời Vận
Sưu tầm

Còn thời kẻ đón người đưa
Hết thời đi sớm, về trưa ai màng.
Cuộc đời lắm chuyện trái ngang
Cũng là quy luật, chẳng than trách phiền.
Còn tiền cuộc sống như tiên
Hết tiền đói rách, ai phiền để tâm.
Bao năm cuộc sống sai lầm
Đến khi thức tỉnh, lặng câm nghẹn ngào.
Còn tiền chẳng sống vì nhau
Hết tiền mới thấy, trước sau một mình.
Còn tiền cảm thấy tự tin
Hết tiền cảm thấy, bóng hình chơi vơi.
Sinh thời chẳng giúp người đời
Khư khư cất giữ, chẳng rời khỏi thân.
Cúng dường bố thí chẳng cần
Trời cao lấy lại, dần dần mà thôi.
Trách chi số phận cuộc đời
Làm thiện được phước, ông trời thương cho.
Tiền vàng đầy tủ cơm no
Cho thêm cái vận, của kho cũng đầy.

TẶNG BẠN MỘT TUYỆT PHẨM ÍT NGƯỜI BIẾT ĐẾN CỦA VŨ HOÀNG CHƯƠNG 👉 Dấu Hỏi Vây Quanh Trọn Kiếp Người

Dấu Hỏi Vây Quanh Trọn Kiếp Người

Tâm Con Người
Sưu tầm

Con người có hai cái tâm
Tâm ma tâm phật, gieo mầm trong ta.
Tâm ma nghĩ việc xấu xa
Luôn nghĩ làm ác, gây ra cho mình.
Khiến ta làm việc sát sinh
Tay nhơ dính máu, nhuốm mình máu tanh.
Hại người thân thuộc xung quanh
Chỉ vì ích kỷ, tham sanh ham giàu.
Tâm ác giết hại lẫn nhau
Không tình không nghĩa, làm đau lòng người.
Tâm ác làm chuyện bất lương
Hại người hại bạn, theo đường quỷ ma.
Tâm phật rộng lượng bao la
Không sân không hận, thứ tha mọi điều.
Tâm phật làm thiện từ bi
Bao dung hỷ xã, sân si không màng.
Tâm phật khắc chế hung tàn
Đấu tranh chế ngự, thân ta nghĩ gì.
Con người làm thiện từ bi
Tâm ma tan biến, còn gì trong ta.
Con người làm ác sanh ra
Tâm ma chế ngự, quỷ sa hại người.
Ta nên niệm phật không rời
Giữ tâm chánh niệm, đổi dời cái tâm.
Tâm ma tan biến dần dần
Gắng tu niệm phật, phước phần tăng lên.
Làm thiện sẽ được đáp đền
Nhân nào quả đó, gắng bền đường tu.

Gợi ý bạn đọc ☀️ Những Câu Thơ Hay Về Đi Chùa Lễ Phật ☀️ đầy cảm xúc thành tâm.

Thơ Phật Dạy Về Nhân Quả

Theo quan niệm của Phật giáo rằng mọi điều trên đời đều có nhân quả nên chúng ta hãy cùng đọc những bài thơ ấy xem sao nhé.

Luật nhân quả
Tác giả: Hàn Nguyên Trinh

Do mình kiếp nọ … đã làm quan
Bởi quá tham lam …ác ngập tràn
Dưới nạt …vàng gom cho kẻ oán
Trên luồn…bạc vét để người than

Ơn đền xứng đáng lòng nhân hậu
Nợ trả tương đương thói bạo tàn.
Quả luật Thiên Điều răn hổng sái
Gieo gì gặt nấy…chẳng hàm oan.

Nhân quả
Tác giả: Trần Minh Tấn

Ở đời nhân quả tất thì
Chớ nên ganh ghét được gì người ơi
Hãy vui mà sống thảnh thơi
Nên chân thật đừng đánh rơi chính mình

Quả kia báo ứng bội tình
Hãy nên an phận khi mình có đôi
Đừng than đừng nói mồ côi
Người đời mai mỉa thôi rồi phẩm nhân

Nhân quả có ngày đến thôi
Tác giả: Sang Nguyen Duc

Sinh con mong chúng lớn khôn
Thương yêu đùm bọc, thì còn gì hơn
Nhưng trong câu chuyện thật buồn
Chị em đùn đẩy chăm nom mẹ già

Để cho mẹ bỏ khỏi nhà
Đầu đường xó chợ mẹ già chết oan
Hỏi rằng con thế có ngoan
Hay là con chỉ lo ham hố tiền

Đến khi mẹ đã quy tiên
Bày ra ăn uống liên miên suốt ngày
Tưởng rằng như thế là hay
Rồi đây nhân quả có ngày đến thôi.

XEM BÀI THƠ NỔI TIẾNG CỦA PHẬT HOÀNG TRẦN NHÂN TÔNG 👉 Cư Trần Lạc Đạo Phú

Thư Pháp Bài Thơ Sống
Cư Trần Lạc Đạo Phú

Nhân quả trả vay
Tác giả: Ha Duong

Ơn trên luôn có cái giá phải trả
Ai bảo ông trời ở cao không thấy
Nghỉ sai làm sai bất chấp hậu quả
Đời có nhân, là có quả…
Nhân quả trả vay, nó đến liền
Chạy đâu cho khỏi vòng nhân quả…!!!
Tự mình tu chí tu thân
Thiện tâm tự tại nợ trần an nhiên…!

Giới thiệu với các bạn chùm ☀️ Thơ Lục Bát Đi Chùa Lễ Phật ☀️ ý nghĩa.

Thơ Phật Dạy Về Đạo Làm Người Sâu Sắc

hãy để những bài thơ của Phật giáo dưới đây nói cho bạn biết thêm một số điều về đạo làm người trên thế gian.

Hãy là chính mình
Sưu tầm

Biết rằng cuộc sống phũ phàng
Đâu như giấc mộng, đêm vàng hay mơ.
Cuộc đời như sóng xô bờ
Đâu như mộng đẹp, lời thơ ngọt ngào.
Cuộc đời là những nỗi đau
Lệ rơi mi ướt, nhát dao nhói lòng.
Cuộc đời bể rộng mênh mông
Nông sâu ai biết, lòng người ai hay.
Cuộc đời như ớt cay cay
Buồn nhiều vui ít, lệ say đắng lòng.
Đời là ảo mộng hư không
Thật tâm ta sống, cho lòng nhẹ vơi.
Mặc cho sóng gió biển trời
Mình hãy là mình, dù đời ra sao.

Đời là cõi tạm
Tác giả: Thích Nhuận Thường

Đời là cõi tạm
Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại.

Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biến

Bởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ.

Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng.

Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng.

Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội.

Bởi ai còn nông nổi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó.

Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì… vô cầu, vô niệm.

Sống
Sưu tầm

Sống nên biết mình là ai
Đừng làm cha mẹ, đêm dài âu lo.
Sống nên có nhận có cho
Người cho người nhận, nào lo thiệt thòi.
Sống nên bỏ thói đua đòi
Chạy theo vật chất, sầu lo đêm ngày.
Sống nên tạo công đức dày
Cho con cho cháu, sau này hưởng lây.
Sống nên thấy khổ giúp ngay
Tâm luôn hướng thiện, nạn tai giải trừ.
Sống nên rộng lượng nhân từ
Vị tha tất cả, thói hư người đời.
Sống nên đạp đất đội trời
Hiên ngang khí phách, một đời sạch trong.
Sống nên ăn ở một lòng
Ăn ngay nói thẳng, chẳng vòng chẳng vo.
Sống nên phân biệt chánh tà
Tránh xa người xấu, mới là người khôn.
Sống nên nhỏ tiếng ôn tồn
Đừng nên quát mắng, cho hồn thảnh thơi.
Sống nên có làm có chơi
Đừng nên mê ngủ, chơi bời thâu đêm.

Danh lợi
Sưu tầm

Danh lợi đến rồi danh lợi đi
Ham chi một chút nhất hay nhì
Đêm nằm thao thức tâm điên đảo
Hơn thua tranh chấp nhọc công lao

Oán thù chi để khổ lòng nhau
Nghiệp xưa nghiệp nữa phải mang vào
Kiếp này kiếp khác luân hồi mãi
Nợ nần gian díu khổ làm sao

Nghe lời Phật dạy hãy tu mau
Giữ tâm trong sạch để khi nào
Ra đi nhắm mắt hồn thanh thản
Không còn lo nghĩ chuyện lao xao

Chúng ta chung sức hãy cùng nhau
Dựng xây thế giới đẹp muôn màu
Nơi ánh đạo vàng lan biển rộng
Không còn thấy nữa cảnh thương đau.

Đọc thêm những bài ☀️ Thơ Về Chùa Hương ☀️ được chúng tôi chọn lọc cho mọi người.

Thơ Phật Dạy Về Vợ Chồng 

Tuy người tu hành Phật giáo nói không với tình cảm trần tục nhưng một số đạo vợ chồng mà nhà Phật dạy vẫn rất có ý nghĩa cho việc giữ gìn gia đạo hạnh phúc nên chúng tôi đã sưu tầm một số bài thơ hay cho mọi người tham khảo.

Có duyên có nợ thành đôi
Âu là số phận, nợ duyên vợ chồng
Đời là dòng chảy xuôi dòng
Thời gian minh chứng, tơ hồng kết đô
Đừng buồn đừng trách than ôi
Xa xôi tìm kiếm,được gì trắng tay
Thôi thì hãy sống thường ngày
Duyên kia chợt đến, vui vầy chung đôi
Đừng buồn ủ rũ đơn côi
Đêm trôi ngày đến, định ngày gặp nhau
Tình yêu sẽ sáng như sao
Lung linh huyền diệu, ước ao duyên lành
Ông tơ bà nguyệt kết thành
Uyên ương hạnh phúc, đẹp tình giai nhân.

Thời gian thấm thoát soi tình
Thoi đưa thuyền chạy đôi mình gặp nhau
Duyên là duyên ở bến sau
Nợ là mãi mãi một câu ân tình
Nước non soi bóng với hình
Một đời mãi mãi đôi mình có nhau
Trăm năm sống đến bạc đầu
Nên duyên hợp ý một màu thủy chung
Sắt son hình bóng một lòng
Trăm hoa đua nở xuân hồng nào hơn

Gợi ý bạn đọc thêm chùm ☀️ Thơ Về Chùa Tam Chúc ☀️ nổi tiếng.

Chùm Thơ Phật Dạy Về Chữ Nhẫn 

Hãy đọc những bài thơ dưới đây để hiểu ý nghĩa của chữ “Nhẫn” mà Phật giáo vẫn hay nói.

Nhẫn
Sưu tầm

Nhẫn đi cho sóng biển yên
Hơn thua được mất, ưu phiền nặng mang
Nhẫn đi khắc chế hung tàn
Lấy nhân lấy đức, phục hàn chúng sanh.

Nhẫn đi cuộc sống tươi xanh
Sân si thù hận, năm canh thở dài
Nhẫn đi tức giận mới tài
Cũng là chiến thắng, tâm ta hơn người.

Nhẫn đi sẽ thấy nụ cười
Tâm tư thư thái, con người sẽ vui
Nhẫn đi cái ác đẩy lùi
Chúng sanh bình đẳng, cùng vui an lành

Nhẫn đi hờn giận quẩn quanh
Chẳng màng sân hận, tương tàn lìa xa
Nhẫn đi trời rộng bao la
Ta lùi một bước, tiến ba dặm đường.

Nhẫn đi nào phải thấp hèn
Là đức tính tốt, được khen ở đời
Nhẫn đi sẽ thấy biển trời
Bao la rộng lớn, cuộc đời hanh thông

Nhẫn đi tuổi thọ thêm hồng
Kiềm cơn nóng giận, trong lòng an vui.

Nhẫn đi
Sưu tầm

Nhẫn đi, cuộc sống mới bình yên
Tranh cãi nhau chi, tự chuốc phiền
Bình tâm an lạc, vui vẻ sống
Thế sự cuộc đời…hãy thản nhiên.

Nhẫn đi, sẽ thấy được bình an
Ai thời tranh đoạt, ta chẳng màng
Ganh nhau được gì, trong lời nói
Nóng giận sân nhau…cảnh tương tàn.

Nhẫn đi, cuộc sống mới an bình
Đúng sai thật giả, chuyện nhân sinh
Tự thân quán chiếu, đời đen trắng
Bản ngã không còn…mới anh minh.

Nhẫn đi, nào phải ta thấp hèn
Nhẫn là đức tính, chẳng bon chen
Cuộc sống ganh đua, được và mất
Nóng giận sân đời…có ai khen.

Nhẫn đi, sẽ tránh được lỗi lầm
Tức thời nóng giận, tâm sân tâm
Lửa lòng thiêu rụi, rừng công đức
Sân hận nhau chi…để bước lầm.

Nhẫn đi, tất cả sẽ bình yên
Lấy đức phục sinh, đạo thánh hiền
Nhân tâm lẽ sống, cần nên có
Cuộc đời nên lấy…nhẫn đi tiên

Chia sẽ bạn chùm 👉 Thơ Thầy Thích Nhất Hạnh

Chữ nhẫn
Sưu tầm

NHẪN nén tâm bình dịu nỗi đau
MỘT lời nóng giận lỗi lầm sau
CHÚT hoà hoãn đẹp tình hoàn hảo
SÓNG dịu an lành nghĩa kết giao
YÊN ấm gia đình xua áo não
GIÓ êm tổ quốc rạng tươi màu
LẶNG nghe sáo trổi nhàn cư dạo
LÙI MỘT BƯỚC TRỜI RỘNG NÚI CAO

Học Chữ nhẫn
Sưu tầm

Nhẫn một chút…trời yên biển lặng
To hóa nhỏ sao có chiến tranh
Nhẫn một chút đổi lấy an lành
Lùi một bước phía sau biển rộng

Trên trời cao đâu nào dễ sống
Bao gió to mưa bão hiểm nguy
Thiếu chữ nhẫn gian khó tức thì
Thêm chữ nhẫn thịnh suy giải tỏa…

Nhẫn thời nào cũng cần…biến hóa
Biết cương nhu, ứng xử đúng nơi
Bằng trí tuệ, năng lực tuyệt vời
Biến không thể trở thành có thể

Nhẫn
Sưu tầm

Nhẫn đi khắc chế hung tàn
Nhẫn đi sẽ thấy nhẹ nhàn cõi tâm
Nhẫn đi thanh tịnh gieo mầm
Nhẫn đi sẽ thấy lỗi lầm rời xa

Nhẫn đi nhân phẩm toả ra
Nhẫn đi đạo đức vang xa rạng ngời
Nhẫn đi sẽ thấy mặt trời
Nhẫn đi sẽ tránh những lời đau thương

Nhẫn đi thoát hoạ tai ương
Nhẫn đi sẽ thấy con đường dễ đi
Nhẫn đi để tránh chia ly
Nhẫn đi sẽ thấy từ bi cõi lòng

Nhẫn đi chuyện dữ hoá không
Nhẫn đi sẽ thấy trong lòng an vui
Nhẫn đi tâm ác đẩy lùi
Nhẫn đi sẽ thấy niềm vui cuộc đời.

Chua sẻ những bài ☀️ Thơ Về Chùa Thiên Mụ Huế ☀️ hay nhất cho bạn.

Những Câu Thơ Hay Về Phật Pháp 

Tặng các bạn những câu thơ hay về Phật pháp để hiểu được những điều Phật giáo dạy.

Phật
Sưu tầm

Con ngước nhìn khuôn mặt Phật
Thượng sầu hạ hỉ bao dung
Có phải nhân sinh nhiều đau khổ!
Mà người từ bỏ ngôi vua?
Người ngồi dưới gốc Bồ Đề giác ngộ
Tìm đường phổ độ chúng sinh
Chân lý nhân tâm người tìm thấy
Thế gian hãy tỉnh táo cứu mình!
Dẫu con còn nông cạn u mê
Con vẫn nhận ra Phật chẳng ở đâu xa ngái
Phật trong tâm con, trên ruộng đồng bờ bãi…
Trong tình yêu chân chính của con người!
Khi bỏ buông được mất ở đời
Khi tha thứ cho người từng lầm lỗi
Khi biết cho đi mà không cần đòi hỏi…
Là lúc ánh sáng Phật dẫn đường!
Phật là tình yêu máu thịt quê hương
Biết dâng hiến thanh xuân cho Tổ quốc
Biết đớn đau trước cộng đồng thân thuộc
Chia áo nhường cơm san sẻ nhọc nhằn!
Khi có Phật ta rạo rực mùa xuân
Chữ Hiếu chữ Trung vẹn tròn sau trước
Chữ Nghĩa chữ Tình trào dâng con nước
Hạnh phúc đong đầy trước mỗi bình minh!

Sống Vội
Sưu tầm

Mọi việc trên cuộc đời, như là bong bóng nước
Đủ màu tươi lấp lánh, thu hút người đắm say
Nhưng khi chạm bàn tay, tan tành điều mơ ước
Người ngỡ ngàng thảm thiết, kêu khóc vì nhớ nhung
Một mộng ảo mông lung, vốn nào đâu có thật.

Nhân Quả
Sưu tầm

Gieo tham lam, hái khổ đau,
Gieo lòng sân hận, hái sầu bi ai.
Trồng cây gai, chạm phải gai,
Hương thơm trồng huệ, trồng nhàu, trồng sen.
Gieo nhân lành, hái quả ngon,
Gieo thánh thiện, được quả tròn từ bi.
Gieo u mê, hái quả si,
Luật trời không thể biến suy lẽ đời.
Gieo nhân thánh, được lên trời,
Giác ngộ trí tuệ, rạng ngời tòa sen.

Răn Mình
Sưu tầm

Luân trầm há phải tại mùa sinh?
Sướng khổ tùy duyên lỗi tại mình
Nếu đã bần thanh nào sợ nhục?
Còn hơn vượng phú để cầu vinh
Vì gieo nghiệt khẩu đành quên nghĩa
Bởi rắc tà tâm phải phụ tình
Nhắn gửi đôi điều âu cũng đạo
Sen đài hướng Phật niệm cầu kinh.

Miệng Đời
Sưu tầm

Miệng đời nào nuôi ta lớn
Thói đời bạc bẽo, răn dạy ta khôn.
Người đời thích nói sướng mồm
Miệng tạo thêm nghiệp, chẳng phiền để tâm.
Thôi thì ta cứ giả câm
Không nghe không thấy, lỗi lầm thứ tha.
Cuộc đời dể hiểu thôi mà
Nhìn hình đoán chữ, mới là hanh thông.
Tự tâm cởi mở tấm lòng
An nhiên tự tại, cảm thông cho đời.
Ai ơi xin nhắn đôi lời
Đừng vội phán xét, cuộc đời người ta.
Lời xấu từ miệng thốt ra
Nghiệp từ cửa miệng, do ta tạo thành.
Hoa thơm hương ngát vây quanh
Lựa lời mà nói, cho xanh cõi lòng.

Vô Thường
Sưu tầm

Khi là đứa trẻ sinh ra,
Cuối đời tất yếu, tuổi già hoại tan.
Hoa kia nở để rồi tàn,
Thành, tru, hoại, diệt, hợp tan vô thường,
Kiếp người chẳng phải vấn vương,
Tu được phước huệ rộng đường về thiên.

Nhanh tay đọc những bài ☀️ Thơ Hay Về Vãn Cảnh Chùa ☀️ hay nhất.

Thơ Về Phật Pháp Hay 

Những bài thơ về Phật pháp của Phật giáo ý nghĩa nhất được sưu tầm ngay phía bên dưới cho bạn. Đọc những bài thơ Phật giáo hay ngay nhé.

Buông Bỏ
Sưu tầm

Ngẫm ở đời bao chuyện thị phi
Tiền tài, danh vọng cũng lắm khi
Mang phiền nhiễu cho đời thêm khổ
Để cho ta lại phải nghĩ suy
Rồi tình ái sầu thương bi luỵ
Lệ tuôn rơi đau xót lòng ai
Thôi từ nay tôi xin BUÔNG BỎ
Bởi cuộc đời mãi cứ thế thôi!

Tiếng Chuông Chùa
Sưu tầm

Đinh đoong, binh boong, đinh đoong!
Tiếng chuông Chùa vọng ấm hơn cõi đời!
Rằm tháng bẩy để chiều rơi
Giữa mưa ngâu thấm nỗi đời xa nhau !
Ảo mờ Ô Thước bắc cầu
Ngưu Lang, Chức Nữ chờ nhau năm ròng!
Nỗi lòng bấn bíu đục trong
Để mưa tháng bảy gột lòng thảnh thơi.
Đinh đoong, Chuông cứ rơi rơi
Từ trong Phố thị, ra ngoài đồng xanh
Tiếng Chuông thấm đẫm lòng anh
Tiếng Chuông rung nhịp em thành nữ tu.
Để lòng thánh thiện tình thơ
Giữa đời từ thiện mộng mơ an lành
Để em chung nhịp bước anh
Ta quỳ lạy Phật đã thành Thánh ca.
Tình yêu riêng của Vạn nhà
Quyện vào trong trái tim ta chung tình
Anh nhìn lên ngọn lung linh
Thiên hà trôi giữa nhân tình bao la.
Binh boong Chuông mãi rung ca
Nguyện cầu an phước mọi nhà tâm linh
Rằm tháng bảy đất nước mình
Ngả theo hương khói chúng sinh cầu hồn.
Rằm tháng Bảy kết âm – dương
Non cao biển rộng yêu thương an lành!

Vô Tư
Sưu tầm

Đời người sống được nhiêu năm
Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.
Đời người như chuỗi phim dài
Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.
Đời người lắm chuyện bi hài
Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.
Vui buồn rồi cũng chóng tàn
Buồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.
Thật lòng ta sống cùng nhau
Kẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.
Dù đời dòng chảy ngược dòng
Khổ đau vẫn sống, mĩm cười vô tư.

Cầu An
Sưu tầm

Con lạy Đức Phật từ bi
Trên cao người có thấy gì nhân gian
Thấy chăng những nỗi cơ hàn
Thấy chăng những nỗi gian nan cõi trần.
Đời là bể khổ trầm luân
Đời là vực thẳm muôn phần xót xa
Rừng vàng biển bạc của ta
Chúng sinh tàn phá thật là cam go.
Đời còn lắm chuyện nhỏ to
Sân si tham ngãi chẳng lo giữ vàng
Đời còn bao trẻ lang thang
Không nơi nương tựa ai mang bây giờ.
Đời còn lắm chuyện bất ngờ
Đuổi cha đánh mẹ tôn thờ hư không
Trên cao cửa Phật có trông
Nhồi da nấu thịt có không tình người.
Còn bao nhiêu chuyện mười mươi
Thế gian còn có những người vong ân
Cúi lạy Đức Phật Quan âm
Từ bi hỉ xả khai tâm con người.
Cho chúng sinh nở nụ cười
Bác từ bác ái cuộc đời nở hoa
Để cho ngày lại tháng qua
Trần gian tươi đẹp kết hoa Niết Bàn.
Để đời không tiếng oán than
Chúng sinh hỉ hả hân hoan với đời
Trần gian tươi đẹp nơi nơi
Tây phương cực lạc rạng ngời niềm vui

Buông
Sưu tầm

Thật nhẹ nhàng gió thổi chiếc lá trôi
Êm mặt sóng luân hồi sông chỉ một
Thu ngang trái khiến mắt vàng thưa thốt
Nhẹ tiếng hờn để tốt chiếc lá Xuân.
Tôi ngồi đây, bên hiên vắng Trăng tuần
Soi trần thế bằng vô ngần trong dạ
Trái tim mở ôm những điều vô giá
Gạt bụi trần bao dối trá, trái ngang.
Mở vòng tay rước tình cảm ngọc vàng
Rũ một tiếng bên đường cùng oán hận
Buông tất cả để tâm ngời vô tận
Hướng mặt trời thở tiếng giận thương yêu.
Đời bể dâu ngược lối vốn rất nhiều
Đạo hiền đức dạy những điều ngay thẳng
Hồn nhẹ nhõm để tâm luôn cố gắng
Buông chữ đời để không nặng chữ tâm.

Hoa Bồ Đề
Sưu tầm

Bàn chân nhỏ dưa tôi vào cõi Phật ,
Chùa HỒI LONG vốn tự ngày xưa
Nhà sư trẻ giàu lòng nhân ái,
Xây chùa chiền nhà dưỡng lão chúng sinh.
Thầy chỉ cho tôi hoa Bồ Đề năm sắc
Biết dỗi hờn khi thầy bận không chăm,
Chưa bao giờ thầy dời chùa lâu cả,
Sợ khách lễ chùa thấy vắng lại buồn thương.

NÊN XEM 👉 Thơ Ăn Chay Niệm Phật

Thư Pháp Bài Thơ Sống

Thơ 2 Câu Về Phật Pháp 

Hãy đọc những bài thơ 2 câu về Phật pháp của Phật giáo mà chúng tôi sưu tầm được dưới đây. Những câu thơ Phật giáo dưới đây rất đáng đọc đấy.

Thở đi nhẹ một kiếp người
Vui đi để có nụ cười thênh thang

Thở vào tâm tĩnh lặng
Thở ra miệng mỉm cười

Nếu bạn tự có tâm an
Ở đâu cũng thấy như đang ở nhà

Tự do là ung dung trong ràng buộc
Hạnh phúc là tự tại giữa đau thương

Tâm nhàn muôn sự thông ba cõi
Một tiếng cười khan ấm đất trời.

Phật ở trong lòng mỗi chúng ta.
Bốn phương thân pháp chỉ bao la.

Cỏi người xa vạn nẻo đường
Sáng soi chỉ một tình thương nhiệm mầu

Nhà tranh cửa gỗ đời thanh thoát
Không đúng không sai tự tại tâm

Tâm tịnh, Cực lạc hiện bày,
Đưa mình về lại phút này với Ta

Bước chân, hơi thở, nụ cười,
Ba phép chính niệm của người thảnh thơi.

Người đi trong cỏi sắc không
Hành trang chở chút nắng hồng trên vai

Chí tâm niệm Phật muôn đời phúc
Thành tâm niệm Phật vạn niên khang

Giới thiệu với mọi người chùm ☀️ Thơ Hay Về Tấm Lòng Từ Thiện ☀️ từ bi.

Thơ Thiền Phật Giáo 

Gửi đến bạn đọc của thohay.vn những bài thơ thiền Phật giáo giúp tâm thanh tịnh hay nhất trong chùm thơ về Phật giáo nhé.

Tử sinh đừng hỏi, kẻo phí lời.
Thời tiết “nhân duyên” vốn tại trời.
Mây núi nào không bay cạnh núi,
Sóng nào chẳng ở chốn xa khơi.
Hoa nở tháng Ba, luôn vẫn vậy.
Gà gáy canh năm đánh thức người.
Cái đạo, cái tâm ai thấu hiểu,
Mới biết phù du sống ở đời.
(Tuệ Trung Thượng Sĩ )

Mấy ai thành Phật nhờ đi tu,
Khi trí thông minh bị hãm tù.
Phải thấy huyền vi trong ngọc sáng,
Như thấy vầng dương giữa khói mù.
( Kiều Phù )

Phật Tính vốn là “Tính chẳng hai”,
Thế gian nào có “đúng” hay “sai”,
Chính tâm, trung đạo, lìa sinh tử,
Kiến tính – tự lòng hiện Như Lai.
(Diệu Giác )

Trải qua mấy bận long đong
Ngộ ra chẳng sắc thì không cũng đành.
(Khuyết Danh )

Thấm nghĩa vô thường: tình bớt hẹp
Nén hương lòng xin tưởng nhớ chung…
Sợi khói vấn vương chân mộ chí
Đám mạ ven cồn thấp thoáng xuân
(Tuệ Thiền )

Trải qua ma khảo biết bao lần,
Thành Phật bão giông chẳng ngại ngần,
Vượt nạn phục ma thành tiên thánh,
Chẳng ma chẳng nạn chẳng thành nhân.
(Diệu Giác )

Nguyện cầu tha thiết đáy lòng ta,
Tinh tấn công phu nương Phật Đà,
Nhất tâm như núi không lay chuyển,
Quán phá U minh, ngựa phi xa.
(Diệu Giác )

Chẳng kém Tứ Minh về cái ngông,
Không cầu trời phật thưởng, khen công.
Giác ngộ nhiều khi chưa mà đã,
Sự đời lắm lúc có mà không.
Tiểu nhân tìm thuốc mong bất tử,
Người giỏi ung dung chẳng bận lòng.
Đi câu mà chẳng mang câu, lưới,
Thậm chí chẳng thèm ngó xuống sông.
(Tuệ Trung Thượng Sĩ )

Thế gian ưa dối, không ưa thật.
Nhưng thật dối gì, đều bụi đất.
Muốn sang tới được bờ bên kia,
Hãy hỏi trẻ con chơi trước mặt.
(Tuệ Trung Thượng Sĩ )

Bỗng trời nổi gió, bụi tung bay.
Ông chài say tít, mặc thuyền xoay.
Một dãy núi đồi vang tiếng sấm.
Chân trời bốn phía mịt mù mây.
Sầm sập mưa rơi như thác đổ.
Thi nhau ánh chớp xé đêm dày.
Bất chợt bão tan, trời lại tạnh.
Trăng sáng ngoài thềm – canh mấy đây?
(Trần Nhân Tông)

Trí tuệ như trăng sáng giữa trời,
Bao trùm thiên hạ, chiếu muôn nơi.
Muốn tìm được nó, đừng phân biệt
Cả rừng phong hoặc lá phong rơi.
( Kiều Phù)

Giác Tính đủ luôn tự Tâm mình,
Xưa nay không diệt cũng không sinh,
Tịnh thanh vốn gốc không lay động,
Vạn pháp năng sinh tự Tâm Linh.
(Diệu Giác )

Nắng tắt, hết ngày lại đến đêm.
Đã tối, đường đời càng tối thêm.
Nhà mình đèn có mà không thắp,
Lại nhờ ánh sáng của nhà bên.
Sau núi mặt trời chưa kịp lặn.
Bên hồ trăng sáng đã nhô lên.
Sống chết luân hoàn, đời đã vậy,
Sao không niệm Phật, sớm quy thiền?
(Trần Nhân Tông)

Tất cả các pháp
Đều từ tâm sinh
Tâm không chỗ sinh
Pháp không chỗ trụ
Nếu đạt đất lòng
Làm gì chẳng ngại
Không gặp thượng căn
Cẩn thận chớ nói
( Vô Ngôn Thông)

Gửi đến bạn đọc của chúng tôi chùm ☀️ Thơ Thiền Về Cuộc Sống ☀️ hay nhất.

Những Bài Thơ Kinh Phật Hay 

Đọc thêm những bài thơ hay về kinh răn dạy trong Phật giáo để thêm thông hiểu nhân sinh. Những bài thơ hay nhất trong chùm thơ Phật giáo đã được chúng tôi sưu tầm cho mọi người rồi đây.

Sáng sớm đọc sách thiền ở viện Siêu Sư
Tác giả: Liễu Tông Nguyên

Nước giếng buốt tê răng
Lâng lâng rũ y phục
Thong dong giở bộ kinh
Bước dạo ngoài hiên đọc
Đời chẳng giữ chân nguyên
Đuổi theo điều mê nhọc
Lời xưa sâu sắc thay
Luyện tính nên cầu học
Vắng lặng cảnh nhà tiên
Tre rêu chen chúc mọc
Nắng lên móc chửa tàn
Thông biếc rườm rà tóc
Lặng lẽ đủ vui rồi
Ngữ ngôn lìa tuyệt học

Miệt Mài Câu Ca
Tác giả: Trần Minh Hiền

Chở mây về làng
Tụng câu kinh Phật
Giữa đời được mất
Nụ hồng mong manh

Ơn em hiền lành
Cho anh còn sống
Mùa xuân hết lạnh
Lúa vàng mênh mông

Hồn anh giữa đồng
Bay lên ngàn phố
Dòng sông vọng động
Mơ hồ lô xô

Chớ nên hồ đồ
Học câu hỷ xả
Tiếng đời cứu độ
Miệt mài câu ca

Duyên Nợ
Tác giả: Phong Huynh Nguyen

Gặp nhau là bởi chữ duyên
Ngày sau chia cách con thuyền lẻ loi
Đến đi như thể mây trôi
Lời kinh Phật dạy Có rồi lại Không
Lang thang trong cõi phiêu bồng
Hận thù chi để nát lòng của nhau
Luân hồi còn có kiếp sau
Ta còn gặp lại nguyên màu năm xưa
Yêu nhau giữa cuộc nắng mưa
Cũng là chữ Nợ mấy mùa tạo nhân
Khi nào dứt sạch nghiệp trần
Nợ Duyên, Duyên Nợ mới lần sang trang
Thôi thì thiếp đã gặp chàng
Nợ Duyên xin gởi mây ngàn gió bay
Hẹn chăng là hẹn một ngày
Gặp nhau ở cõi Phương Tây Di Đà.

Tấm Lòng Vu Lan
Tác giả: Trần Minh Hiền

Lời Kinh Phật dạy
Con học đêm ngày
hồn con tìm thấy
lẽ phải điều hay

Vu Lan suối chảy
tâm con an hoà
bình minh rực cháy
sen hồng nở hoa

mắt con lệ nhoà
cha giờ khuất dấu
tình yêu nhạc hoạ
mẹ hiền sống lâu

ước mong nhiệm mầu
nhân gian hạnh phúc
sống đời hiền hậu
tấm lòng Vu Lan

Sự Tích Quan Thế Âm Bồ Tát
Tác giả: Hoàng Nghi

Quan Âm Thị Kính
Theo kinh phật kể xa xưa
Quan Âm Bồ Tát kiếp vừa ba ba
Theo đường luân chuyển ấy mà
Có khi vào cảnh cửa nhà cao sang
Khi vào cơ cực bần hàn
Thử tâm Bồ Tát đạo vàng đến đâu

Trải qua tám kiếp dãi dầu
Kiếp Ngài thứ chín nhiệm mầu tỳ khưu
Đến ngày gần mãn kỳ tu
Thích Ca giáng xuống ngao du thử lòng
Hóa thân con gái kén chồng
Lần thân nài ép kết vòng phu thê
Tỳ khưu tâm tịnh bất mê
Thốt rằng:May có thuộc về kiếp sau
Kiếp này thật chẳng thể nào
Vì lời thề nguyện ước ao tu trì
Cũng vì lời ấy một khi
Về sau mãn kiếp lại đi luân hồi
Đầu thai thiếu nữ lại thôi
Suốt đời cay đắng hỡi ôi trăm bề
Tình duyên trắc trở ê chề
Ấy là Phật định xem bề ra sao
Vâng theo Phật Tổ ban trao
Chơn linh Bồ Tát liền vào hồi luân
Để mà phải chịu gian truân
Đầu thai con gái theo chân họ Sùng
Cao Ly1 giàu có trong vùng
Tâm từ đức hạnh Sùng Ông thật thà
Hai ông bà ,tuổi đã già
Không co cầu tự sanh ra được nàng
Dung nghi đẹp đẽ đoan trang
Tên là Thị Kính thân vàng thướt tha
Ông bà mừng rỡ kêu ca
Được người con gái tuổi già sớm hôm
Đến khi nàng tuổi hoa thơm
Có chàng Thiện Sĩ vừa ôm mộng vàng
Cậy người hỏi cưới đến nàng
Con nhà quyền quý Sùng Ông nhận lời
Đến ngày pháo lễ vui cười
Lòng buồn Thị Kính sao vơi muộn phiền
Buồn vì thân gái chẳng yên
Lại là con một biết truyền cho ai
Một khi đã xuất giá rồi
Cửa nhà hiu quạnh ôi thôi lắm bề
Biết chừng nào,mới được về
Thương cha nhớ mẹ tái tê trong lòng
Ơn sanh dưỡng,trả chưa xong
Nói chi chữ hiếu hết mong đáp đền
Tiếng than văng vẳng một bên
Mẹ cha nghe thấy cất lên than rằng:
Thân con gái đã tròn trăng
Có nơi có chốn đẹp lòng mẹ cha
Bấy nhiêu đã đủ đó là
Giờ con nên chớ lo xa đủ điều
Huống chi đường xá chẳng nhiều
Nhà chồng gần gũi xóm chiều cận bên
Lời khuyên chí phải bề trên
Ngậm ngùi nàng mới suy nên vâng lời

Về nhà chồng

Khi về chồng gọi dạ mời
Mọi bề tôn kính người người ngợi khen
Một ngày dung rủi phận đen
Nàng ngồi may dệt họa chen đến liền
Lang quân đọc sách mệt, yên
Chàng bèn đến cạnh nàng bèn ngủ quên
Nhơn chàng nằm cạnh một bên
Nàng nhìn thật kỹ xem nên thế nào
Bỗng dưng chợt thấy lạ sao
Dưới càm chàng có râu mao bất tài
Nhân cầm sẵn kéo trong tay
Đưa vào định cắt lấy ngay râu này
Chợt chàng lúc ấy dậy ngay
Thấy nàng cầm kéo đưa ngay cổ mình
Vội vàng hốt hoảng la thanh
Rằng nàng muốn giết tôi đành hỡi ai
Trong nhà gia tướng như bay
Mẹ cha chạy đến hỏi ngay chuyện gì
Nàng tường tận,việc mọi khi
Nhưng hai phụ lão chắc gì nghe theo
Ông bà nghiêm khắc cùng reo:
Cho rằng nàng đã ý trèo tình nhân
Cố tâm giết hại lang quân
Mượn duyên cớ ấy rẽ phân vợ chồng
Và mời chồng vợ Sùng Ông
Hớt hơi,hớt hãi cõi lòng lo âu
Đến nơi sự việc buồn rầu
Kêu con trách mắng hồi lâu lãnh về
Bây giờ Thiện Sĩ ê chề
Tưởng là sự việc đáng bề bỏ qua
Rưng rưng giọt lệ tuôn sa
Xót thương loan phụng lìa xa đôi đường
Nàng từ tạ ,lạy từ công
Sợ uy cha mẹ chàng không một lời
Nàng về buồn bã cuộc đời
Long đong số phận tách rời tình duyên
Lo cho cha mẹ ưu phiền
Tuổi già sầu muộn chẳng yên trong lòng
Chính chiên gái chỉ một chồng
May nhờ rủi chịu nàng không sang thuyền
Than mình phải nghiệp oan khiên
Không là con một qui tiên cho rồi
Khỏi mang tiếng xấu trên đời
Tránh điều tuổi nhục hỡi ơi trăm điều
Nghĩ suy,suy nghĩ thật nhiều
Sợ e thất hiếu chẳng liều bỏ thân
Khổ tâm xót dạ muôn phần
Nên đành quyết chí tu cần xuất gia
Khi nào đắc đạo thân ta
Trở về trì độ mẹ cha của mình
Noi gương Phật Tổ chơn linh.,
Một hôm nàng lén cải hình nam trang
Bỏ nhà đi kiếm đạo vàng
Mẹ cha, người ở tìm nàng khắp nơi
Nhưng mà tăm tích biệt khơi
Đi cùng gốc biển chân trời gặp đâu.

Nhập Môn

Xa nhà đi được khoảng lâu
Gặp ngôi chùa đã nguyện cầu lâu nay
Đúng giờ sư cụ thuyết bài
Trộm xem tướng mạo biết ngay bậc thầy
Bèn xin thọ Pháp quy y
Sư ông bán tín,bán nghi hỏi nàng
Sợ lo thu nhận vội vàng
Ngọn ngành chưa rõ biết đàng nào nên
Lỡ mà đắc tội bề trên
Bán đồ nhi phế tội lên Phật,Trời
Nàng thì quả quyết một lời
Mình là con một sống đời giàu sang
Công danh quyền quý chẳng màng
Lòng phàm gội rửa Phật đường tựa nương
Sư ông thấy vậy cũng thương
Nhận làm đệ tử,danh thường Kính Tâm
Cũng vì thân gái giả nhầm
Cho nên dung mạo Kính Tâm hơn người
Khôi ngô, kiều mị xinh tươi
Làm cho tín nữ buông lời ghẹo trêu
Thị Mầu nhiều ý,lắm điều
Là con trưởng giả muốn yêu sãi này
Kính Tâm bất động không lay
Trơ trơ không biết không hay tình này
Thị Mầu thất vọng ngoảnh quay
Tư tình đứa ở, lâu ngày mang thai
Đến khi thai đã già ngày
Xã làng thấy thế đòi ngay hỏi liền
Phú ông,nàng đến dự phiên
Chịu đòn không nỗi nàng liền cung xưng
Khẩu cung Mầu quyết định rằng :
Kính Tâm đã có lăng nhăng với nàng
Thế nên ra cớ xin làng
Thứ tha rộng lượng,cho nàng được yên
Kính Tâm đã hết Phật duyên
Cho chàng hoàn tục kết duyên với mình.

Người làng đến chùa

Thế là trống mỏ kêu inh
Cưa thiền im lặng nổi đình phong ba
Người làng kéo đến kêu la
Cho đòi sư cụ,Tâm ra giải bày
Thầy trò đến chốn mới hay
tâm thần tá hỏa,sư thầy hỏi ngay :
Rằng trò hãy nói thật thay
Tại sao lại có việc này xảy ra?
Trò thì một mực kêu ca
Rằng con không có thật là oan cho !
Hương làng đông đủ lý do
Người tra,kẻ hỏi xem trò thật không
Khi khuyên,khi dọa thử lòng ;
Nếu chàng nói thật cũng đồng thứ tha
Chứng cho tạo thất lập gia
Kẻ thì mai mỉa:Sãi mà tu chăng?

Dùng hình tra tấn

Cuối cùng chẳng nhận tội xưng
Kêu oan một mực nên làng tấn tra
Máu rơi thịt nát tuôn ra
Không còn cử động kêu la một lời
Sư ông trông thấy hỡi ơi
Từ tâm xúc động,buông lời lãnh xin
Cho trò trở lại với mình
Về mà khuyên nhủ chân tình dạy răn.
Thế là hương đảng đồng ân
Niệm tình ưng thuận cho lần được tha
Về chùa,sư dạy tiểu là:
Tam quan hãy ở cho xa khỏi chùa
Tránh lời không tốt cho chùa
Bao nhiêu tiếng xấu khỏi ùa đến đây.

Thị Mầu sanh

Thời gian thấm thoát qua bay
Thị Mầu mãn nguyệt đến ngày khai hoa
Hạ sanh một mụn trai ra
Nàng bèn bồng đến bỏ qua rồi về
Nói rằng: Con của ngươi chê
Bây giờ đem trả cho về nhà ngươi.
Kính Tâm đương tụng ngưng lời
Nghe thương đứa nhỏ giữa trời khóc la
Nằm trên mặt đất ấy mà
Từ tâm lay động người ra ẵm vào
Mướn người nuôi vú lòng nao
Mẹ vò con nhện,mong sao qua ngày.
Trải qua năm rộng tháng dài
Hết thời trì tụng phải đai2 trẻ này
Sư ông lúc ấy liền hay
Mới liền vời sãi vào đây trách rằng :
Trước kia con có nói rằng
Hàm oan con bị phải chăng như vầy
Mà nay lại thế này đây
Nghi ngờ bao nỗi lòng thầy,nói ai?
Kính Tâm bèn bạch thầy ngay :
Kính thưa sư phụ lòng này hiểu cho
Khi xưa sư phụ dạy trò :
Cứu người một mạng phước đo hải hà
Vâng lời thầy dạy ấy mà
Nên con cứu trẻ chớ đà ý chi.
Sư thầy suy ngẫm một khi
Nhưng Tâm không được mấy khi vô chùa
Để mà tránh tiếng cho chùa
Tam quan vẫn ở chớ chưa được vào.
Chuyện đời cũng thật lạ sao
Trẻ hai,ba tuổi biết bao giống người
Thông minh,sáng sủa đẹp tươi
Hài nhi ba tuổi thì người phải đi
Đi theo nhà Phật từ bi
Biết giờ viên tịch phân ly nên người
Viết thư hai bức đôi lời
Một trao sư phụ,một thì mẹ cha
Khi Ngài tắt thở đi xa
Hài nhi nhớ rõ lời cha dặn dò
Mang vào sư cụ dâng cho
Xem xong sư cụ đắn đo ngậm ngùi
Phái vài ba vị tăng ni
Ra coi tẩm liệm xét suy thế nào
Xét xong kinh ngạc biết bao
Tâm là nhi nữ mà nào biết đâu.
Tin này truyền rộng lan sâu
Hương lân buộc tội Thị Mầu cáo gian
Cha con phải chịu tội ban
Chứng nhân đầy đủ,xã làng phạt ngay:
Bồi thường tổn phí ma chay
Thị Mầu xấu hổ nhục vây muôn phần
Quyên sinh trốn nhục khỏi thân
Bao điều nhục nhã khỏi cần phải mang.
Đến ngày tổng táng lễ tang
Thì hồn của sãi Phật đang rước mời
Kính Tâm,Thị Kính một người
Ai ai cũng thấy mây trời nàng đi
Sùng Ông,Thiện Sĩ đặng thi
Cũng đều có mặt sương si3 nỗi lòng
Sau khi đến dự lễ tang
Ăn năn Thiện Sĩ nên chàng đi tu.

Tục truyền Thiện Sĩ về sau
Đắc thành chim ngậm một sâu chuỗi đề4
Đậu bên đức Phật cận kề
Sớm hôm nghe Pháp lo bề tu thêm
Quan Âm cũng độ luôn thêm
Đứa con của Thị thành tâm theo hầu
Ngày nay họa tượng đâu đâu
Thì thường họa mũ trên đầu xanh,đen
Ngồi trên bàn thạch,tòa sen
Bên tay mặt có một con chim liền
Mỏ thì ngậm chuỗi thường xuyên
Dưới bề đứa trẻ thật duyên đứng hầu
Ấy là con của Thị Mầu
Mình mang khôi giáp tay hầu Quan Âm.

Sưu tầm những bài ☀️ Thơ Về Chữ Nhẫn ☀️ trong chùm thơ Phật giáo khiến ta ngộ ra nhiều điều.

Chùm Thơ Xuân Phật Giáo Bất Hủ

Hãy để những bài thơ xuân về Phật giáo dưới đây giúp bạn có một mùa xuân năm mới yên bình nhé. Chúng tôi đã chọn ra bài thơ xuân Phật giáo hay nhất cho bạn rồi đấy.

Trước xuân, thăm Chùa Hương
Tác giả: Nguyễn Xuân Sanh

Vắt ngang núi cũ xuân hồng ngày nay
Đò đi ngược suối. Cuối đông
Lòng anh những muốn tìm xuân trước ngày…
Vắng em. Không thể cầm tay
Đường đi vẫn thấy đó đây hai mình.

Sáng trời. Hương Tích gió hanh
Nắng thơm bến suối, thung xanh vào mùa
Xuân chưa về, núi chưa mưa
Nhưng bên ta khắp rừng mơ nở rồi.

Khăn tơ xuân trải thung dài
Anh nghe xuân đến: bên đồi, bước em…
Đại già còn trắng sương đêm
Chờ ai hò hẹn bên thềm đồi thông.

Lối đi mây đá chất chồng
Vắt ngang núi cũ xuân hồng ngày nay
Chân ta bước, mắt ta say
Hoa mơ dặm thẳm, hương lay bạt ngàn.
Con đò con mắt

Con đò, con mắt giữa lòng sông
Tha thiết chờ mong một ánh hồng
Trên bến cuối chiều khi gió nghỉ
Để bồng vũ trụ, mảnh trăng trong.

Con đò con mắt của đời ta
Thao thức thâu đêm cảnh mặn mà
Đón bóng đi về người bạn cũ
Đôi lần áo đẫm trận mưa sa.

Con đò con mắt mở xa trông
Sớm tối ngược xuôi nước một dòng
Con mắt con đò xưa mẹ ngóng
Giờ ca cồn nắng mừng con sông.

Lễ Phật Đón Xuân
Sưu tầm

Chuông ngân phiền não nhẹ
Mai nở trí tỉnh bừng
Xuân về tâm thanh thoát
Lễ Phật đón tân xuân.

Thiền môn tại chốn nầy
Hương đời lấp lánh bay
Tâm uyên nguyên tỉnh thức
Khoảnh khắc tánh Như Lai.

Hoa chánh giác hiển bày
Đối cảnh lòng không hai
Tâm xuân luôn kết nụ
Chân lý một cành mai.

Chấp tay kính lạy người
Cho sinh giới thêm tươi
Nước non thuần ánh đạo
Trần thế hé nụ cười!!!

Ngày xuân đi chơi đề thơ ở chùa
Tác giả: Hàn Mặc Tử

Tức cảnh đề thi trước cửa chùa,
Mỹ nhân năm ngoái lạc vào chưa.
Quanh hồ cỏ mọc hoa sen vắng,
Phưởng phất mùi hương ngọn gió đưa.

Gió đưa tiếng kệ thoảng bên tai,
Đề vịnh tiêu dao trước Phật đài.
Nét chữ đan thanh còn rỡ rỡ,
Phong lưu gấp mấy bạn Thiên Thai.

Một năm tu đến một lần thôi,
Một bữa cơm chay cũng khó coi.
Một chén trà dâng chưa phải cách,
Một câu: mô Phật, một câu mời.

Êm đềm mát mẻ khí ban mai,
Đến Phật nghe câu sướng lỗ tai,
Bảy bước thành thơ mau mắn lạ,
Ra về tưởng lạc lối Thiên Thai.

Mùa xuân đã đến
Sưu tầm

Sáng nay mùa xuân đã đến
Đất trời nở nụ tâm không
Nơi đây cõi lòng dịu mát
Tình người quả thật mênh mông.

Sáng nay mùa xuân đã đến
Đạo vàng vẫn mãi ngân vang
Trao nhau những điều thương mến
Dâng đời vô lượng an khang.

Sáng nay mùa xuân đã đến
Lắng nghe chim hót liên hồi
Bình minh lên ngôi cứu thế
Trời hồng vẫn nét tinh khôi.

Sáng nay mùa xuân đã đến
Chúc Người luôn được hân hoan
Miên man đôi lời nhắn nhủ
Ta-Bà là cõi Lạc-Bang.

Sáng nay mùa xuân đã đến
Giật mình hoa nở trên môi
Thiền môn hương trầm phảng phất
Xuân lòng réo gọi tâm tôi!

Ngày xuân thăm chùa Từ Ân
Tác giả: Diêu Hợp

Lúc về già lui về đâu tá ?
Về núi xanh chưa có sẵn nhà.
Xuân về không rượu khề khà
Lên chùa mặc sức xem hoa đã đời

Tặng các bạn những bài ☀️ Thơ Chúc Tết Phật Giáo ☀️ ý nghĩa và vui vẻ.

Thơ Về Phật Pháp Tăng 

Hãy để chúng tôi chọn lọc ra cho các bạn những bài thơ về Phật Pháp Tăng trong chùm thơ hay nhất của Phật giáo.

Những hạt mầm an vui
Tác giả: Thích Tánh Tuệ

Cần gửi chút yêu thương
Để tình người ấm lại
Cần đôi phút khờ dại
Để lòng mình vô ưu.

Cần trải chút tâm từ
Để chan hoà cuộc sống
Cần lặng dừng xao động
Để cảm nhận bình yên

Cần về với thiên nhiên
Để nghe hồn tươi mát
Cần sống đời mộc mạc
Để tâm tình thanh cao

Cần biết tặng, biết trao
Để đời không vô vị
Cần đối xử tế nhị
Để ta, người thăng hoa.

Cần dung thứ, bỏ qua
Để mai kia còn gặp
Cấn biết sống tự lập
Để trưởng thành, vươn lên.

Cần chân cứng đá mềm
Để bước cùng gian khó
Cần đôi khi bày tỏ
Để thôi niềm cách ngăn

Cần biết Phật, Pháp, Tăng
Để tâm đăng tỏ rạng
Cần lấy thiện làm bạn
Để lối về an vui

Cần biết tiến, biết lùi
Trên con đường danh, lợi
Cần biết luôn làm mới
Tháng ngày hạnh phúc hơn

Cần biết sống tri ơn
Để vẹn câu tình nghĩa.
Cần nếm mùi dâu bể
Để quay về giác tâm.

Tâm ta như thế nào
Đời mình là thế ấy
Vậy cần nên gieo cấy
Những hạt mầm an vui

Bờ Giác
Tác giả: Sương Anh

Kiếp thế nhân có lắm nhiều lao khổ
Hễ bước vào phải trả nợ trần gian
Nếu được làm mây trên đỉnh non ngàn
Hẵn vui lắm nhẹ nhàng hồn thân xác

Sinh là gửi ra đi là phó thác
Mặc phàm trần về nương Phật Pháp Tăng
Nơi Tây phương tịnh độ cõi vĩnh hằng
Với Bồ Tát Di Đà hồn an lạc

Trên thinh không có muôn ngàn tiếng nhạc
Thánh thót đưa về trải khắp đó đây
Đời trần gian bao quyến rũ mê say
Mấy ai lắng nghe buông ngay ái dục

Biết trần gian là vô thường thế tục
Vậy mà người vẫn chen chúc vào ra
Cứ đắm chìm trong biển ái ta bà
Để rồi phải lụy sa vào kiếp khổ

Đời bao nỗi trầm luân là thế đó
Ta cũng như người có khác chi đâu
Miệng mỗi ngày cứ niệm niệm cầu cầu
Mà chánh đẳng chánh giác đâu không thấy

Bởi do tâm bị mây mù che đậy
Nên phải đành kiếp vay trả trả vay
Vòng luân hồi cứ mãi thế vần xoay
Thân tứ đại gánh nặng vai bể khổ

Chỉ còn cách lánh xa rời thành phố
Lên non cao tránh bể khổ nguồn mê
Lià phiền não bờ giác cố tìm về
Hầu có thể chóng tề thành Phật Đạo

Cũng Vì Độ Sanh
Tác giả: Mặc Giang

Xe Tam Thừa lồng lộng
Đường Tứ Thánh thênh thang
Mang ánh đạo huy hoàng
Muôn phương đi hóa độ

Vì chúng sanh đau khổ
Vì biển đục trầm mê
Nhà xưa quên lối về
Luân hồi trong sa đọa

Vì tử sinh nghiệt ngã
Vì nghiệp báo luân hồi
Uế trược luôn đón mời
Nổi chìm ba đường dữ

Ta Bà muôn cuộc lữ
Quán trọ khách trần gian
Nên cứ mãi đi hoang
Chưa biết dừng chân lại

Phật bản hoài bản nguyện
Thị hiện pháp môn khai
Bốn lăm năm miệt mài
Lưu ba rừng giáo lý

Kinh Luật Luận tuyệt mỹ
Phật Pháp Tăng tuyệt luân
Mạng mạch đạo chơn thuờng
Mãi truyền lưu bất diệt

Chúng con nguyền tha thiết
Nguyện sống đời dấn thân
Nơi nào chúng sanh cần
Nơi đó chúng con đến

Không phân chia quốc độ
Không chủng tộc màu da
Giáo lý của Phật Đà
Dung Tam Thừa Nhị Đế

Không lậu thô vi tế
Không ranh giới nghèo giàu
Từ sắt thép chì thau
Luyện minh châu bửu bối

Thoát qua ba đường dữ
Vượt sáu nẻo khổ đau
Chỉ có Đạo nhiệm mầu
Quay đầu là bỉ ngạn

Như hoa sen thơm ngát
Vươn lên từ bùn lầy
Không ô nhiễm mảy may
Chính là Đạo giải thoát

Chờ gì, không dứt khoát
Đợi gì, cứ dây dưa
Hãy lên xe Ba Thừa
Về nhà xưa an trụ

Đừng lang thang du thủ
Đừng phiêu ký dế mèn
Dùng đuốc tuệ soi đèn
Phá tan màn tăm tối

Hỡi chúng sanh ba cõi
Hỡi vạn loại sáu đường
Đây, Ánh Đạo Pháp Vương
Tam Thừa dung Nhị Đế

Một tiếng chuông pháp cổ
Trên, thấu triệt thiên đường
Dưới, địa phủ thông thương
Còn gì nữa vương vương

Trầm mê biển khổ khôn lường
Tam đồ bát nạn nhiểu nhương phân kỳ
Ngưỡng tôn Đức Phật từ bi
Pháp thân thường trụ cũng vì độ sanh.

Chia sẻ với bạn đọc chùm ☀️ Thơ Về Niềm Tin Tình Yêu, Cuộc Sống ☀️ ý nghĩa.

Thơ Về Phật Mẫu 

Gửi tặng những bạn theo Phật giáo những bài thơ đáng đọc nhất về Phật Mẫu trong chùm thơ Phật giáo nhé.

Quốc công họ Nguyễn
Tác giả: Bùi Thức

Nhớ người Nguyễn quốc công Đinh xưa,
Từng giúp dân năm dịch mất mùa.
Khuyên nếu cầu trời, thờ Phật mẫu,
Vạch ra thông nước việc khơi ngòi.
Lấy ngô lúa trữ kho ngừa đói,
Kéo kén nuôi tằm muốn ấm người.
Nay hỏi có ai hay biết chuyện?
Dù trên tường đá rõ nguồn rồi.

Phật Mẫu Chuẩn Đề
Tác giả: Nguyễn Tâm

Thất Cu Chi Phật Mẫu
Chuẩn Đề Bồ Tát Vương
Thế gian vốn vô thường
Chẳng tin lời Phật thuyết

Bằng lòng từ tâm huyết
Như mẹ thương yêu con
Lập pháp môn cho tròn
Chơn như thiệt tâm tướng

Chúng sanh nào hồi hướng
Phương tiện đã sẵn bày
Người nhập đạo hôm nay
Thì sau rày hưởng phước

Từ bi mẹ dìu bước
Muôn loài xuất thế gian
Dứt vọng ảo buộc ràng
Mà quay về chơn tánh

Đức Chuẩn Đề ai sánh
Ngàn vạn vẻ quang minh
Sắc vàng sáng bên mình
Và lằn điển quang trắng

Mẹ ngồi thật im lắng
Đầu đội mão hoa quang
Chuỗi anh lạc đeo quàng
Trên ngực in chữ Vạn

Nơi đâu mà có nạn
Cứu liền đặng bình an
Thần thông khỏi nghĩ bàn
Trong ba con mắt mẹ

Những bàn tay nâng nhẹ
Mỗi bên chín bàn tay
Dường như để tỏ bày
Nương theo về chánh pháp

Hai tay trên đối giáp
Kiết ấn chuẩn đề tâm
Hoa sen tay này cầm
Tay kia cầm cán phướn

Đôi bàn tay hình tướng
Thí Vô Úy giơ ngang
Xâu chuỗi ngọc cả hàng
Bửu Châu đẹp không tưởng

Có tay cầm biểu tượng
Bánh xe của luân hồi
Kinh Bát Nhã cầm ngồi
Chuỗi Ma Ni tay khác

Nước Cam Lồ vị mát
Búa Rìu rồi Thiết Câu
Bình Như Ý nhiệm mầu
Chày Kim Cương đầy đủ

Quả Ca Na ấp ủ
Bởi bàn tay yêu thương
Dây Kim Cương lạ thường
Bên chiếc Loa Kì diệu

Ai theo ngài sẽ hiểu
Mười tám bàn tay kia
Đọa lạc phải xa lìa
Ngăn ngừa bao điều xấu

Trì chú kinh phật Mẫu
Tới chín mươi vạn lần
Thập ác tội tiêu dần
Theo mẹ về Tịnh Độ !

Nguyện Cầu
Tác giả: Huyền Băng

Tiếng chuông cảnh tỉnh vọng âm vang,
Len suốt vào tôi tận đáy lòng.
Dưới chân Phật Mẫu nghe yên lắng,
Trầm mặc quên đời giữa quãng không.

Trên cao mây trắng mang lời nguyện,
Dưới lũng rừng cây đứng khẩn cầu.
Cầu cho thế giới tiêu mầm ác,
Nguyện xin nhân loại thoát thảm sầu.

Sưu tầm những bài ☀️ Thơ Về Cuộc Sống Vui Vẻ ☀️ cho bạn thêm cảm hứng sống tốt.

Thơ Về Phật Di Đà 

Nếu những ai theo đạo Phật giáo thì hãy cùng thưởng thức những bài thơ ý nghĩa dưới đây mà chúng tôi sưu tầm được về Phật Di Đà trong chùm thơ Phật giáo nhé.

Niệm Phật
Tác giả: Trương Nam Chi

Trần gian con tạo xoay vần
Luân hồi nhân quả vô ngần khổ đau

Tháng năm như nước qua cầu
Bốn mùa luân chuyển sắc màu không gian

Kiếp người vất vả gian nan
Cõi sân si, với tham lam ta-bà

Lên chùa niệm Phật Di-Đà
Mong về cực lạc ngôi nhà mộng mơ

Nhạc trời, chim hót lời thơ
Thánh hiền là bạn, Nam-mô Di-đà…

Gợi bảo những người tu Tây Phương
Tác giả: Tuệ Trung thượng sĩ

Tâm báu Di Đà ẩn đáy lòng
Thân hoà nam bắc với tây đông
Trời cao chỉ thấy vầng trăng lẻ
Biển Phật đêm thu toả ánh trong

Niệm Phật ngâm
Tác giả: Bạch Cư Dị

Dư niên thất thập nhất,
Bất phục sự ngâm nga.
Khán kinh phí nhãn lực,
Tác phúc uý bôn ba.
Hà dĩ độ tâm nhãn,
Nhất thanh A Di Đà.
Hành dã A Di Đà,
Toạ dã A Di Đà.
Tung nhiêu mang tự tiễn,
Bất ly A Di Đà.
Đạt nhân ưng tiếu ngã,
Đa khước A Di Đà.
Đạt dã tác ma sinh,
Bất đạt hựu như hà?
Phổ khuyến pháp giới chúng,
Đồng niệm A Di Đà.

Lễ Phật đầu xuân
Tác giả: Phạm Đình Nhân

Xuất hành lễ Phật đầu xuân
Vào chùa nghe tiếng chuông ngân tịnh lòng
Không gian đọng lại cõi không
Thời gian như chỉ còn trong hiện tiền

Trầm hương toả khói linh thiêng
Hoa khai kiến Phật trăm miền về đây
Câu kinh tiếng kệ thấm đầy
Trong lời niệm Phật vơi đầy gần xa

Nam mô Đức Phật Di Đà
Chứng cho mọi kiếp mọi nhà an vui
Chúng sinh trên khắp đất trời
Hướng về cõi Phật là nơi an lành

Gió đưa lan toả đầu cành
Hương thơm đất Phật ngọt lành còn đây
Mùi thiền vợi nỗi đắng cay
Cả năm mới có một ngày linh thiêng

Xuân về dịu mọi ưu phiền
Đầu năm lễ Phật sống hiền cả năm

Lửa từ bi
Tác giả: Vũ Hoàng Chương

Lửa! Lửa cháy ngất Toà Sen!
Tám chín phương nhục thể trần tâm
hiện thành Thơ, quỳ cả xuống.
Hai Vầng Sáng rưng rưng
Đông Tây nhoà lệ ngọc
Chắp tay đón một Mặt Trời Mới Mọc,
Ánh Đạo Vàng phơi phới
đang bừng lên, dâng lên…

Ôi, đích thực hôm nay Trời có Mặt!
Giờ là giờ Hoàng-Đạo nguy nga.
Muôn vạn khối sân-si vừa mở mắt
Nhìn nhau: tình huynh-đệ bao la.
Nam mô ĐỨC PHẬT DI ĐÀ
Sông Hằng kia bởi đâu mà cát bay?

Thương chúng sinh trầm luân bể khổ,
NGƯỜI rẽ phăng đêm tối đất dày
Bước ra, ngồi nhập định, hướng về Tây
Gọi hết LỬA vào xương da bỏ ngỏ
PHẬT-PHÁP chẳng rời tay…
Sáu ngả luân hồi đâu đó
Mang mang cùng nín thở
Tiếng nấc lên ngừng nhịp Bánh Xe Quay.
Không khí vặn mình theo
khóc oà lên nổi gió
NGƯỜI siêu thăng…
giông bão lắng từ đây.
Bóng NGƯỜI vượt chín tầng mây
Nhân gian mát rợi bóng cây Bồ-Đề.

Ngọc hay đá, tượng chẳng cần ai tạc!
Lụa hay tre, nào khiến bút ai ghi!
Chỗ NGƯỜI ngồi: một thiên thu tuyệt tác
Trong vô-hình sáng chói nét TỪ-BI.

Rồi đây, rồi mai sau, còn chi?
Ngọc đá cũng thành tro
lụa tre dần mục nát
Với Thời-Gian lê vết máu qua đi.
Còn mãi chứ! còn TRÁI TIM BỒ TÁT
Gội hào quang xuống tận ngục A-tỳ.

Ôi ngọn LỬA huyền vi!
Thế giới ba nghìn phút giây ngơ ngác
Từ cõi Vô-Minh
Hướng về Cực-Lạc.
Vần điệu của thi-nhân chỉ còn là rơm rác
và chỉ nguyện được là rơm rác
Thơ cháy lên theo với lời Kinh;
Tụng cho nhân loại hoà bình
Trước sau bền vững tình huynh-đệ này.

Thổn thức nghe lòng Trái Đất
Mong thành Quả Phúc về Cây.
Nam-mô THÍCH CA MẦU NI PHẬT
Đồng loại chúng con
nắm tay nhau tràn nước mắt
tình thương hiện Tháp Chín Tầng xây.

Chùa Phật Tích
Tác giả: Đặng Nguyệt Anh

Phật Tích chìm trong sương
mơ màng
ao Rồng trên núi – cạn
Bàn cờ Tiên – im vắng
voi đá âm thầm phủ phục
Phật Di Đà trầm mặc
ngàn đời suy tư
từ nỗi đau Người.

Cảnh Trong Nhà
Tác giả: Nguyễn Khuyến

Bên thần, bên phật, giữa thời ta,
Thần phật trong lòng há phải xa ?
Nhân nghĩa lọ cầu vua Đế Thích
Hiếu trung khôn chúc phật Di Đà
Lầu son phủ tía nhường cho trẻ,
Nước biếc non xanh bạn với già
Ai hỏi: nào nhà quan tiến sĩ ?
Bên thần, bên phật, giữa thời ta

Cõi Ta Bà
Tác giả: Trần Lê Tú

Trót sinh trong cõi Ta-Bà,
Giữ lòng kham NHẪN thoát oan gia này,
Đường tu gian khổ lắm thay,
Bền lòng tinh tấn tháng ngày rồi qua.
Chuyên tu niệm Phật Di Đà,
Siêu thăng về Cực Lạc Liên Hoa Đài.

Phật A Di Đà
Tác giả: Trần Minh Hiền

(Kính lạy Đức Phật A Di Đà)
Cúi đầu kính lạy Phật Di Dà
Niệm niệm không quên nghĩa thứ tha
Trì giới ngộ tri tươi bát nhã
Tín tâm nguyện hạnh đẹp bài ca
Siêng năng cố sức từng giây phút
Tinh tấn gắng công mỗi sát na
Pháp Tạng tỳ kheo và đại nguyện
Tây Phương tịnh độ chẳng đâu xa

Ẩn Tu
Tác giả: Hương Việt

Ẩn tu chí quyết nguyện trong đời
Niệm Phật Di Đà học đạo thôi
Đã biết thân mình đầy nghiệp chướng
Vẫn hay tâm thức phải vung bồi

Ẩn tu nguyện thoát cảnh trần ai
Lục đạo trầm kha mãi lạc loài
Mang nặng kiếp người sanh bệnh tử
Cảnh đời lên xuống chuyện hằng vay

Thân hèn phận mọn niệm Di Đà
Cực lạc an bày chẳng cách xa
Miệng niệm tâm ghi câu Phật hiệu
Xa vòng tục lụy thoát gian tà

Công phu khuya sớm ráng tinh hành
Xa cách trần phù bả lợi danh
Ba vạn sáu ngàn mau niệm Phật
Bóng câu cửa sổ thoáng qua mành

Cầu sanh niệm Phật nhẹ tâm hồn
Quán tưởng Trời Tây cõi Bảo Thôn
Rán gắng tu thân trao ngủ giới
Ba mươi tháng chạp buổi hoàng hôn

Nghi thức “THIỀN TÂM” con giữ qua
Lễ Phật trì danh, mõi đến Nhà
“Mấy Điệu Sen Thanh” THẦY đã dạy
Lòng con khuya sớm thoát tâm tà

Bài Ca Niệm Phật
Tác giả: Trần Minh Hiền

Con quỳ lạy Phật Di Đà
Nghe theo lời Phật Thích Ca chỉ đường
Hành thiền trong bóng tịch dương
Niệm câu Phật hiệu vô thường nhân sinh
Quan Âm thị hiện ân tình
Cảm ơn Bồ Tát cho mình ngộ tri
Thời gian vọng tiếng thầm thì
Siêng năng tu tập hành trì vị tha
Nhìn quanh trong cõi ta bà
Người, ta là một quê nhà chở che
Bao la vũ trụ lối về
Tu tâm, buông xả bước đi nhẹ nhàng
Muôn đời vạn kiếp mênh mang
Thân tâm an lạc ngập tràn niềm vui

Gửi tặng các bạn những bài ☀️ Thơ Về Cuộc Sống Bình Yên ☀️ thoải mái.

Thơ Về Phật Quan Âm 

Giới thiệu với các bạn những bài thơ về Phật Quan Âm hay nhất trong chùm thơ về Phật giáo.

Âm Thầm Hi Sinh
Tác giả: Huỳnh Lâm Phong

Con xin lạy Phật Quan Âm
Cho người con yêu yên tâm khỏe mạnh
Dù con không ai bên cạnh
Vẫn nguyện cho người khỏe mạnh sống vui
Con xin nhận lấy điều xui
Để đổi cho người niềm vui hạnh phúc
Dù cuộc sống con kết thúc
Con vẫn âm thầm cầu chúc cho người

Phật bà Quan Âm nghìn mắt, nghìn tay
Tác giả: dangvanhoan

Phật pháp cao siêu độ chúng sinh
Nghìn tay, nghìn mắt, chốn cao minh
Chúa ba tu phật, bền tâm chí
Diệu Thiện cứu cha, nặng hiếu tìn
Dòng nước cam lồ vơi phiền não
Cành cây dương liễu giữ an bình
Từ bi, nhẫn nhịn, cân “hành, trí”
Cứu vớt khổ đau mọi chúng sinh

Trông lên miếu Quan Âm
Tác giả: Nguyễn Du

Đình đài ai dựng chốn sơn cùng,
Trứng hạc đã rơi chặt hết tùng.
Hang đá, năm xưa ai đục phá?
Phật vàng đêm trước đền đình trung.
Mây ngừng khắp chốn sư yên giấc,
Rơi núi bóng chiều vượn hót lung.
Ðốt nén hương đàn tan nghiệp chướng,
Quay đầu lại cách núi muôn trùng.

Lên núi Kim Kê
Tác giả: Lê Quang Định

Quan Âm trên động núi Kim Kê,
Đầu bến mũi thuyền chùa vọng về.
Ngơ ngác âu non thuyền khách dựa,
Tránh sương hạc lão đậu song chùa.
Toà sen hương khói còn in vết,
Giày lướt không tung sông vượt lau.
Nơi dựa giai nhân nào Thứu lĩnh,
Đẹp màu áo trắng biếc mày chau.

Trăm bài thơ về cuộc sống trong núi
Tác giả: Tông Bản thiền sư

Ở núi thường khảy đờn không dây,
Một khúc vô sanh thoả thích tâm,
Ngay đó xoay nghe nghe tự tánh,
Nhà ai không có Phật Quan Âm.

Quán Thế Âm Bồ-tát
Tác giả: Tuệ Thiền

Trì danh Ngài Quán Thế Âm
Trí-bi hội nhập Chân Tâm đất trời
Vơi bao nghiệp chướng cõi đời
Ngày về Tịnh độ tiếp lời Tâm kinh…
Niệm thầm theo hơi thở thiền
Tháng ngày an lạc như hiền triết xưa
Trăng tâm lặng lẽ bốn mùa
Hương trà thấp thoáng Chân Như vĩnh hằng.

Ngoạn cảnh chùa
Tác giả: Hàn Mặc Tử

Khách trần rẽ lối Thiên Thai
Cỏ hoa lạ mặt tươi cười làm quen
Xinh thay phong cảnh rừng thiền
Bầu sen hương ngát cạnh đền suối reo
Nói:
Bích Khê động khẩu, ưng trường tại
Khách trần ai bước tới ngỡ non tiên
Thấy hoa cỏ lạ muốn làm quen
Lòng thấm thía mùi thiền như thoát tục
Thuỷ nhiều môn tiền ba lộng nguyệt
Phong lai lâm hạ ảnh phiêu dương
Chuông tế độ thức tỉnh bạn văn chương
Bầu trăng gió dễ thường quên nhắm nhía
Im mát bóng đàm hoa phước địa
Phật Quan Âm rừng tía có linh thiêng
Xuống đây ngoạn cảnh thiên nhiên.

Hãy đọc những bài ☀️  Thơ Lục Bát Về Cuộc Sống ☀️ tươi đẹp.

Áng Thơ Về Phật Di Lặc 

Trong kho tàng thơ Phật giáo có không ít những bài thơ về Phật giáo Di Lặc và chúng tôi đã tổng hợp những bài thơ Phật giáo ấy tại đây cho bạn.

Hỏi Phật Di Lặc
Tác giả: Trần Mạnh Hảo

Cuộc đời là bể khổ
Sao Phật cười hết ga?
Niết Bàn phải diệt dục
Sao Phật trần thịt da?

Phật Di Lặc
Tác giả: đoàn đìNH DUY

Di Lặc còn cười tương lai hậu thế,
Sáng ngời vinh quang.
Khuyên ta hãy cứ cười,
Khuyên ta mãi yêu đời,
Mang niềm sống cho đời.
Hoan nghênh đức Di Lặc,
Không buồn phiền quanh năm.

Di Lặc còn cười tương lai hậu thế,
Sáng ngời vinh quang.
Khuyên ta hãy vui tươi,
Khuyên ta hãy yêu đời,
Mang niềm sống cho đời.
Hoan nghênh đức Di Lặc,
Hãy với lòng từ bi.

Chẳng còn buồn phiền tương lai toả sáng,
Cứu độ muôn phương.
Chẳng còn buồn phiền mở lòng bác ái,
Cứu độ chúng sanh.
Hiện thân giáng trần.
Ngàn năm một lần.

Di Lặc còn cười tương lai hậu thế,
Cứu độ chúng sanh.
Di Lặc còn cười tương lai hậu thế,
Sáng ngời vinh quang.
Di Lặc còn cười tương lai hậu thế,
Đến triệu năm sau.

Phật ở mình
Tác giả: Đào Tấn

Kính cẩn hỏi ngài phật Di Lặc,
Bụng ngài gì chứa mà to phồng?
Đáp cười: một khối băng trong đó,
Ăn có gì đâu, chỉ trống không.

Bài ca về Phật và tâm
Tác giả: Tuệ Trung thượng sĩ

Phật! Phật! Phật! Không bóng hình,
Tâm! Tâm! Tâm! ngoài ngôn thuyết.
Nếu Tâm sinh là Phật sinh,
Bằng Phật diệt ấy Tâm diệt.
Diệt Tâm còn Phật, chuyện này không,
Diệt Phật còn Tâm, bao thuở hết.
Muốn biết tâm Phật, Tâm diệt sinh,
Hãy đợi về sau, Di Lặc quyết.

Trước không Tâm,
Nay không Phật,
Phàm thánh trời người như chớp giật.
Thể Tâm không thị cũng không phi,
Tính Phật chẳng hư cũng chẳng thật.

Bỗng vụt dấy,
Bỗng ngừng nhanh,
Nay lại, xưa qua luống quẩn quanh.
Đâu chỉ chôn vùi nếp tông tổ,
Còn gọi yêu ma về lộng hành.

Muốn tìm Tâm,
Ngoài chớ hỏi,
Thể tính lặng không, không biến đổi.
Niết bàn, sinh tử buộc ràng suông,
Phiền não, bồ đề đối nghịch dối.

Lòng là Phật,
Phật là lòng,
Diệu chỉ sáng thiêng, kim cổ thông.
Xuân đến, tự nhiên hoa xuân nở,
Thu sang, đâu chẳng nước thu trong.

Bỏ vọng tâm,
Cầm chân tính,
Khác gì tìm bóng bỏ quên gương.
Nào biết gương kia lồng bóng nọ,
Không hay vọng vốn từ chân sinh.
Không thực không hư là vọng đó,
Chẳng tà chẳng chính gương in hình.

Cũng không tội,
Cũng không phúc,
Lầm vì hạt trai cùng bạch ngọc.
Ngọc thì có vết, trai có tỳ,
Tính vốn không hồng cũng không lục.

Cũng không được!
Cũng không mất!
Bảy bảy, bốn chín là đồng nhất.
Muôn hạnh sáu độ sóng trùng dương,
Ba độc chín tình là vầng nhật.

Lắng! Lắng! Lắng!
Trầm! Trầm! Trầm!
Tâm của muôn loài tức Phật tâm.
Tâm Phật tâm ta cùng khế hợp,
Pháp vẫn y nguyên suốt cổ kim.

Đi cũng thiền!
Ngồi cũng thiền!
Trong lò lửa đỏ một bông sen.
Ý khí mất đi thêm ý khí,
Được chốn ở yên hãy ở yên.

Chà! Chà! Chà!
Ối! Ối! Ối!
Bọt trong biển cả thấy chìm nổi.
Muôn pháp vô thường hết thảy không,
Linh cốt biết đâu tiên sư hỏi.

Tỉnh! Tỉnh! Thức!
Thức! Tỉnh! Tỉnh!
Bàn chân dẫm đất đừng chống chếnh.
Ai người tin tưởng ở nơi đây,
Bước trên đầu Phật trèo trên đỉnh.
Hét!

Đức Phật Di Lặc Trả Lời Chúng Sinh
Tác giả: Trần Mạnh Hảo

Như Lai ngộ bằng đầu
Thiền kiểu nào cũng đúng
Trời đất vừa một bầu
Ta thiền bằng cái bụng.

Phật Di Lặc
Tác giả: Trần Minh Hiền

Phật Di Lặc hỷ xả từ bi
Đem đến cho đời hết biệt ly
Lời dạy ân cần xua oán hận
Nụ cười hoan hỉ xoá sân si
Yêu thương tha thứ không câu nệ
Buông bỏ tuỳ duyên chẳng chấp chi
Cầu nguyện mọi người đều giác ngộ
Phật Di Lặc hỷ xả từ bi

Phật Di Lặc Và Mùa Xuân
Tác giả: Dương Lam

Đầu năm đi gặp Phật
Suốt năm được hiền hòa
Đầu năm trồng được hoa
Cả năm ngồi ăn quả…

Đọc thử những bài ☀️ Thơ Sống Chậm Lại ☀️ để tận hưởng cuộc sống.

Viết một bình luận