Thơ Trương Nam Hương [Tác Giả, Tác Phẩm + Chùm Thơ Hay]

Thơ Trương Nam Hương ❤️️ Tác Giả, Tác Phẩm + Chùm Thơ Hay ✅ Tìm Hiểu Chi Tiết Về Cuộc Đời, Sự Nghiệp, Phong Cách Sáng Tác Của Nhà Thơ.

Tiểu Sử Cuộc Đời Tác Giả Trương Nam Hương

Trương Nam Hương là nhà thơ thuộc thế hệ sau 1975 có nhiều tác phẩm nổi tiếng và được nhiều bạn trẻ biết đến. Dưới đây là một số thông tin chính thức về tiểu sử cuộc đời tác giả Trương Nam Hương, bạn đọc có thể tham khảo.

  • Nhà thơ Trương Nam Hương (23-10-1963) là người gốc Huế, sinh ra và lớn lên ở Hà Nội và vào TP Hồ Chí Minh từ năm 12 tuổi.
  • Tốt nghiệp Khoa Ngữ văn Trường Đại học Tổng hợp TP Hồ Chí Minh.
  • Từng biên tập sách ở nhà xuất bản Công an nhân dân, báo An ninh Thế giới.
  • Nguyên ủy viên Hội đồng Thơ – Hội Nhà văn Việt Nam khoá VIII và khoá IX.
  • Nguyên ủy viên BCH, nguyên Phó Chủ tịch Hội đồng Thơ – Hội Nhà văn TP Hồ Chí Minh 3 khóa (2000-2015).
  • Nguyên ủy viên BCH, Trưởng ban Công tác hội viên Hội Nhà văn TP Hồ Chí Minh khóa VII (2015-2020).
  • Đương kim Phó Chủ tịch Hội đồng Thơ – Hội Nhà văn TP Hồ Chí Minh khóa VIII (2021-2025).
  • Hiện sống và viết tại TP Hồ Chí Minh.

Chia sẻ thêm 🌸Thơ Nguyễn Đức Mậu 🌸 Tác Giả, Tác Phẩm + Tuyển Tập Thơ

Sự Nghiệp Sáng Tác Nhà Thơ Trương Nam Hương

Tiếp theo là các thông tin về sự nghiệp sáng tác của nhà thơ Trương Nam Hương.

  • Quê cha ở Huế, đằm sâu nghĩa tình quê mẹ ở Bắc Ninh, sinh ra, lớn lên trên đất thủ đô ngàn năm văn hiến và trưởng thành, lập nghiệp ở Sài Gòn – cuộc đời với những hành trình thiên di đủ cho Trương Nam Hương những trải nghiệm sống trong chập chùng ký ức, để gửi vào thơ.
  • Hành trình thơ hơn 20 năm của Trương Nam Hương để lại cho anh  “gia tài” 10 tập thơ và cũng xấp xỉ từng ấy giải thưởng.
  • Trong thời buổi thơ trở nên “mất giá” trong mắt độc giả và bị lấn át bởi nhiều loại hình giải trí độc đáo khác thì Trương Nam Hương vẫn tận tụy với thơ và anh được đền đáp khi nhận được sự yêu thích và ngưỡng mộ của độc giả.
  • Trương Nam Hương cũng là một tên tuổi hiếm hoi thuộc thế hệ các nhà thơ sau năm 1975 có tác phẩm được chọn in trong sách giáo khoa.
  • Ngoài ra, tác giả Trương Nam Hương cũng có nhiều bài thơ đã được phổ nhạc. Sự đồng điệu giữa nhà thơ Trương Nam Hương và nhạc sĩ Phạm Nguyễn đã cho ra đời những giai điệu như: Sông 17 tuổi, Hà Nội một thời, Góc nhớ Hà Nội, Viết về hoa cúc, Ru người ru ta, Phấn mưa, Quán nhớ ,….

Giải thưởng:

  • Giải thưởng thơ Hội Nhà văn Việt Nam 1991
  • Giải thưởng thơ Văn nghệ Quân đội (1989-1990)
  • Tặng thưởng Văn học Thiếu nhi Hội Nhà văn Việt Nam 1995
  • Giải thưởng thơ Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Việt Nam 2000
  • Giải thưởng thơ dịch (Tạp chí Văn học nước ngoài 1996)
  • Gương mặt Văn học 20 năm TP Hồ Chí Minh 1975-1995
  • Gương mặt Văn học 30 năm TP Hồ Chí Minh 1975-2005
  • Danh hiệu Nhà thơ được yêu thích nhất 1992 (báo Người lao động)
  • Kỷ niệm chương Vì sự nghiệp Văn học Nghệ thuật Việt Nam 2007
  • Giải thưởng Văn học TP Hồ Chí Minh 2009
  • Giải nhất thơ báo Sài Gòn giải phóng 2010.

Phong Cách Thơ Của Trương Nam Hương

Dưới đây là những nét chính trong phong cách sáng tác thơ của Trương Nam Hương.

Theo nhận xét của Nhà thơ Lê Văn Thảo thì “Trương Nam Hương định hình phong cách thơ từ rất sớm; coi trọng khai thác chất liệu ca dao và văn hóa truyền thống, dịu dàng tinh tế trong ngôn ngữ trữ tình. Trong thơ anh có sự giằng xé giữa cảm hứng hương xưa quen thuộc với ý thức tiếp nhận những làn gió mới của thời đại và tâm tình con người”.

Mặc dù gắn bó với Sài Gòn từ thuở thiếu niên, thành công và thanh danh cũng ở đây, yêu vẻ đẹp hiện đại của Sài Gòn nhưng hồn thơ của Trương Nam Hương lại thuộc về xứ Huế, thuộc về Kinh Bắc và đặc biệt là thuộc về Hà Nội.

Ở tuổi trung niên, thơ Trương Nam Hương không còn cái cồn cào tha thiết nhưng đằm mặn hơn – vị đằm mặn của những người đã đi qua mất mát, đổ vỡ, đã chứng thực, trải nghiệm và thấm thía. Tác giả luôn trân trọng hơn thời gian hiện hữu. Sự hóm hỉnh không bị mất đi, mà được đặt đúng lúc đúng chỗ.

Tìm hiểu chi tiết về 🌿Thơ Vũ Quần Phương 🌿 Tác Giả, Tác Phẩm, Cuộc Đời, Sự Nghiệp

Tuyển Tập Các Tác Phẩm Của Nhà Thơ Trương Nam Hương

Tuyển tập các tác phẩm của nhà thơ Trương Nam Hương, cùng xem ngay nhé!

*Khúc hát người xa xứ (1990)

  • Câu thơ ngày về

*Cỏ, tuổi hai mươi (1992)

  • Tâm sự nàng Thuý Vân

*Ngoảnh lại tháng năm (1995)

  • Mùa xanh

*Thơ tình Trương Nam Hương (1995)

  • Lỗi hẹn sông Cầu

*Viết tặng những mùa xưa (1999)

  • Bao giờ…
  • Băn khoăn
  • Biên Hoà, bạn và em
  • Chiều ấy… Hải Phòng
  • Chùa trên núi
  • Dâng cha
  • Đêm giao thừa
  • Đi tìm
  • Đường thi ngẫu dịch
  • Góc cỏ
  • Gửi về quan họ
  • Gương mặt đêm
  • Hát rong trong đêm
  • Hoa bất tử
  • Không đề (1)
  • Khúc ru bè bạn
  • Ký ức
  • Lạc tiên
  • Làng cát
  • Lo
  • Lời con
  • Lời mảnh vỡ
  • Màu Huế
  • Năm ngón sông
  • Nghêu ngao chờ cơm
  • Nhiều khi…
  • Nhớ xanh
  • Nhớ xuân 16 tuổi
  • Những câu phương ngôn
  • Những ý nghĩ rời
  • Phôn cho anh nhé…
  • Quán nhớ
  • Sẽ có một ngày…
  • Tam tấu Hà Nội
  • Tha hương
  • Thơ gửi cúc
  • Tri âm
  • Trở lại
  • Thơ với tuổi thơ
  • Tủi thân
  • Tuổi thơ (I)
  • Tự khúc
  • Ưu tư Thị Màu
  • Ví von về bàn tay
  • Viết tặng những mùa xưa
  • Viết tặng tuổi mình
  • Với sông Hồng

*Minithơ (2008)

  • Chị
  • Ghẹo lại ca dao
  • Hoa gạo
  • Hoa lau
  • Sen
  • Trưa quê
  • Tuổi thơ (II)

*Ra ngoài ngàn năm (2008)

  • Miền em

*Một số tác phẩm khác

  • Bài hát mùa thu quên
  • Ban mai xanh
  • Cảm nhận chiều Đà Lạt
  • Câu hát ấy
  • Chớm đông
  • Chùm thơ dâng mẹ
  • Cuối cơn mưa
  • Cuối năm
  • Đêm dịu dàng
  • Ghi vội trên đường
  • Góc nhớ Hà Nội
  • Gửi về trường Nguyễn Du – Huế
  • Hà Nội một thời
  • Hà Nội, anh về
  • Hoa sim
  • Hội ngộ hoàng hôn
  • Hương ngọc lan đêm
  • Không đề (2)
  • Khúc vu vơ
  • Ký ức phố
  • Lại viết về hoa cúc
  • Lên Yên Tử
  • Lời chim mừng tuổi
  • Lời ru năm tháng
  • Lời ru thiếu phụ
  • Mùa hạ chia xa
  • Mùa hạ cuối cùng
  • Mười năm trước Huế
  • Ngày xuân đọc Kiều
  • Nhớ mẹ chiều cuối năm
  • Nhớ quê
  • Nhớ sông mẹ
  • Nhớ Tết
  • Phố mưa
  • Quán thời gian
  • Riêng với sông Hương
  • Sau lưng mùa hạ cũ
  • Sông 17 tuổi
  • Tạp cảm
  • Thoáng nghĩ về cỏ
  • Tôn Nữ… Sông Hương
  • Trăng mật
  • Trong lời mẹ hát
  • Tự khúc cho em
  • Về thăm quan họ
  • Viết bên thềm heo may
  • Vu vơ quán chiều
  • Xa lắc mùa thu
  • Hè phố tuổi thơ (văn)

Giới thiệu cho bạn về 🔰Thơ Vương Trọng 🔰 Tác Giả, Tác Phẩm

15 Bài Thơ Hay Nhất Của Trương Nam Hương

Cùng tham khảo ngay 15 bài thơ hay nhất của Trương Nam Hương sau đây bạn nhé!

Trong Lời Mẹ Hát

Tuổi thơ chở đầy cổ tích
Dòng sông lời mẹ ngọt ngào
Đưa con đi cùng đất nước
Chòng chành nhịp võng ca dao.

Con gặp trong lời mẹ hát
Cánh cò trắng, dải đồng xanh
Con yêu màu vàng hoa mướp
“Con gà cục tác lá chanh”.

Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ còng dần xuống
Cho con ngày một thêm cao.

Mẹ ơi, trong lời mẹ hát
Có cả cuộc đời hiện ra
Lời ru chắp con đôi cánh
Lớn rồi con sẽ bay xa.

Bài Hát Mùa Thu Quên

Có một mảng mùa thu rơi xuống cỏ
Ôm ghita anh ngồi hát bên chiều
Bài hát ấy bây giờ em có nhớ
Hay quên rồi cái thuở chúng mình yêu

Thuở em giấu mùa thu sau bím tóc
Cứ đê mê hương thoảng giữa môi mình
Thuở biêng biếc vòm cao đầy giọng hót
Có nghe chừng muôn lá đổ xung quanh

Thuở thơ viết cho em mùa thu đem giấu mất
Anh như mây thất lạc cuống lên tìm
Đâu ai nghĩ mùa thu yêu kẻ khác
Trời trên đầu xanh lắm thuỷ tiên em

Biết chẳng thể níu mùa thu ở lại
Bài hát ngày xưa người vội quên rồi
Khi em đến tìm anh em có thấy
Một gã khờ ôm câu hát mồ côi

Nhưng anh chắc mùa thu không nói dối
Chiều công viên ngàn đợt lá rơi vàng
Em có đến tìm anh trong tiếc nuối
Để cùng ngồi chắp mảnh vỡ thời gian

Hoa Sim

Sao em mọc dốc đồi hoang dại
Tim tím màu hoa, quả sẫm hồng
Muốn yêu, lại sợ tình ngang trái
Thoáng nhớ về em, đã chát lòng!

Nhớ Sông Mẹ

Trăng thắp nến đợi ngày sông trở dạ
Con chào đời cùng lúc với phù sa
Con nhận nước sông Hồng làm máu đỏ
Cát ôm con từ hơi Mẹ ấp oà
Con mượn cỏ bờ đê làm chỏm tóc
Mắc vành nôi lên dợn sóng la đà
Khi bập bẹ âm đầu, con gọi Mẹ
Chạm mảng trời run biếc của bèo hoa

Mẹ nuông ấm đời con bằng Quan họ
Thuở trúc xinh gọi tã lót ơi à
Môi đã ríu mạn thuyền thưa Quán dốc
Mắt đã dài cho ướt cả người xa
Trăng ửng lớn một lần con dối mẹ
Đánh rơi đêm vào chỗ rễ si xoà
Sông Mẹ thức trắng nửa bờ lau nhắc
Mai con về tạ lỗi với phù sa.

Góc Nhớ Hà Nội

Hoa sấu rụng bồi hồi xanh ký ức
Tán bang che không kín thuở ngây khờ
Tay em ấm hay mùa đang thổn thức
Heo may xòe năm ngón gió bơ vơ

Anh nhặt lại tuổi mình viên sỏi nhỏ
Ba mươi năm nằm lắng dấu anh về
Xao xác gọi tên em từng góc phố
Hà Nội òa nghiêng mát một vòm me!

Mùa hư ảo hay tình em ảo thế
Anh xoay ngang đã chạm sóng Tây hồ
Có ánh mắt nhìn em qua thế kỷ
Thấy anh giờ dắt nhớ tuổi anh xưa!

Câu Thơ Ngày Về

Ước mang một chút nắng về
Thường khi cứ Tết là quê mưa dầm
Mệt nhoài cơm áo quanh năm
Hiếm hoi có một đêm nằm với quê

Gối đầu sóng nước tôi nghe
Sông côi cút tiếng hò khuya buồn buồn
Mẹ theo hương khói lên nguồn
Sau ta thăm thẳm cánh buồm lẻ loi

Ruổi rong khắp bốn phương trời
Câu thơ hành khất theo người hành hương
Ta gom nhặt giữa đời thường
Nỗi đau của mẹ, nỗi buồn của cha

Ngày về sau tháng năm xa
Trắng bàn tay trắng dần qua mái đầu
Có gì để tặng mẹ đâu
Đời thơ bèo bọt dăm câu bọt bèo!

Cũ mèm vần điệu khi gieo
Thể như mẹ gánh cái nghèo kinh niên
Một thời mũi đạn làn tên
Mấy thời giông bão tràn lên đất này

Thức cùng quê một đêm nay
Rồi mai lại tính từng ngày cách xa
Bao giờ cơm áo buông tha
Câu thơ thay được đời ta. Bao giờ…

Tâm Sự Nàng Thuý Vân

Nghĩ thương lời chị dặn dò
Mười lăm năm đắm con đò xuân xanh
Chị yêu lệ chảy đã đành
Chớ em nước mắt đâu dành chàng Kim

Ơ kìa sao chị ngồi im
Máu còn biết chảy về tim để hồng
Lấy người yêu chị làm chồng
Đời em thể thắt một vòng oan khiên

Sụt sùi ướt cỏ Đạm Tiên
Chị thương kẻ khuất, đừng quên người còn
Mấp mô số phận vuông tròn
Đất không thể nhốt linh hồn đòi yêu!

Là em nghĩ vậy thôi, Kiều
Sánh sao đời chị ba chiều bão giông
Con đò đời chị về không
Chở theo tiếng khóc đáy sông Tiền Đường

Chị nhiều hờn giận, yêu thương
Vầng trăng còn lấm mùi hương hẹn hò
Em chưa được thế bao giờ
Tiết trinh thương chị đánh lừa trái tim!

Em thành vợ của chàng Kim
Ngồi ru giọt máu tượng hình chị trao
Giấu đầy đêm nỗi khát khao
Kiều ơi, em đợi kiếp nào để yêu!

Hội Ngộ Hoàng Hôn

Trời ơi ta ước như ta quá
Ta của mười năm trước dại khờ
Môi của mười năm chưa biết thuốc
Con đường chưa tím mỗi tinh mơ

Trời ơi ta bỗng thương ta quá
Áo trắng chiều nay lẻ một tà
Thu để chiều nay mưa lẻ hạt
Ta – hòn núi lẻ của thi ca

Trời ơi ta nhớ… Ta đau quá
Vô vọng tìm em khản nỗi buồn
Chim ngậm lời thơ kêu khản giọng
Ta về hội ngộ một hoàng hôn.

Chớm Đông

Này em áo đỏ đi ngang phố
Khéo lại làm đau những lá vàng
Ta trải lòng ra muôn nẻo nhớ
Tiễn mùa hoa cỏ cũng đa mang

Hốt hoảng mùa Đông sau cuống lá
Ta mãi tương tư với phố chiều
Em mảnh mai buồn trao phép lạ
Ngực mình hồ loạn tiếng chuông reo!

Đang lạnh lòng ta chợt ấm lên
Áo người, màu lửa cuối ngày nhen
Không tin Đông chớm lên vai phố
Chỉ chắc lòng yêu đã… chớm em.

Về Thăm Quan Họ

Ở cách ngoại một nghìn bảy trăm cây số
Chiều nay thương đất Bắc tôi về
Thơm hương cốm cổng làng như gợi nhớ
Nước mắt giàn năm tháng ấy xa quê.

Năm tháng ấy tôi đi mái đình rêu xám phủ
Quả xoan rơi lặng lẽ tuổi thơ mình
Câu quan họ nghìn năm rồi chẳng cũ
Tóc bạc tôi về câu hát vẫn còn xanh.

Đâu đầu võng ngoại xưa thường vẫn mắc
Đứt hơi ru goá bụa những đêm buồn
Câu hát chỉ lừa tôi một lần duy nhất
Buổi mẹ ra đồng – quan họ hát chùa Sơn.

Năm tháng ấy tôi đi bước ngoại lần ra tiễn
Dáng gầy khô như rặng duối sau đền
Tôi đánh rớt tuổi thơ mình từ đấy
Nhặt được không em cô bé thích chơi chuyền?

Đâu dáng ngoại nhai trầu và hát quan họ nữa
Tôi mon men nghe lỏm được bên rào
Cô bé thích chơi chuyền ngày xưa thành mẹ
Vậy khúc hát nào tôi đến để em trao?

Năm tháng ấy tôi đi vội vàng không hẹn ước
Cuộc chiến tranh trách ai được cho đành
Câu quan họ bây giờ không có lỗi
Tôi lặng ngồi mơ thuở tóc mình xanh.

Gửi Về Quan Họ

Mưa Xuân giăng mắc miền Quan họ
Cánh nón quai thao lấp lửng chờ
Đêm ấy sông Cầu thao thiết gió
Anh về hôn rét một câu thơ

Chiếc khăn hoa lý choàng duyên nợ
Lấm tầm tầm xuân dọc nỗi buồn
Ai khép ơ hờ câu hát thế
Để mình Quán Dốc với anh thương

Mười năm dan díu tình anh lại
Thấm thắc heo may lối tuổi thề
Đuôi mắt đa tình mưa ướt đấy
Ngại ngùng hai vạt áo so le!

Hoa Gạo

Củ khoai gầy trơ ngón mút
Tuổi thơ mót gió trên đồng
Giấc mơ vun vùi trấu bếp
Tha hồ hoa gạo mà đong.

Trưa Quê

Quê nhà ngơ ngác về thương
Thời gian bêu mặt cánh chuồn đỏ gay
Mộ bà châu chấu vù bay
Trưa cầm eo óc tren tay tiếng gà

Màu Huế

Anh vịn màu rêu Huế để yêu em
Trước thành quách bao đời em cứ trẻ
Sông Hương chảy thon mình qua dâu bể
Anh mượn vành nón Huế… buổi về thăm

Anh vịn lên mưa nắng những thăng trầm
Những cơn bão của vần xoay thế cuộc
Vững như núi, Huế lại đằm như nước
Vạt áo dài mây trắng xuống thi ca

Anh vịn lên còn mất những ngày xa
Những uẩn khúc trong điệu hò mẹ hát
Những đèo dốc trong đời cha bất trắc
Mắt Huế nhìn thăm thẳm tới ngày xưa

Anh vịn lên tròn khuyết tuổi em chờ
Đỡ chống chếnh câu thơ buồn xa Huế
Đỡ côi cút tiếng mái chèo khuya lẻ
Anh mượn màu nắng Huế để thương em!

Lỗi Hẹn Sông Cầu

Ngồi nhớ sông Cầu mơ trẩy hội
Đến hẹn không về em trách đấy
Quê nhà thương quá hoá vô tâm

Tháng giêng hoa xoan rơi vụng dại
Em với sông Cầu xanh ở lại
Anh đi rét ngọt giữa tay cầm

Cỏ níu chân mùa sông thiếp ngủ
Em tiễn cái nhìn đau cả gió
Chiều chớp đầy anh …mắt lá răm

Lỗi hẹn sông Cầu xin khất vậy
Mưa bụi giăng mờ không thể thấy
Em ngồi sợ rét lấm vào trăng.

Đừng bỏ lỡ các thông tin về 🌸Thơ Võ Quảng 🌸 Tuyển Tập Thơ Thiếu Nhi, Mầm Non

Viết một bình luận