Đánh Cờ Của Hồ Xuân Hương [Nội Dung Bài Thơ + Cảm Nhận]

Đánh Cờ Hồ Xuân Hương ❤️️ Nội Dung Bài Thơ, Cảm Nhận ✅ Tìm Hiểu Ý Nghĩa Tác Phẩm, Các Bài Thơ Thanh Thanh Tục Tục Của Hồ Xuân Hương.

Nội Dung Bài Thơ Đánh Cờ Của Hồ Xuân Hương

Nói về thể loại thơ Nôm truyền tụng thì không thể không nhắc đến bà chúa thơ Nôm Hồ Xuân Hương và bài thơ Đánh cờ là một tác phẩm nổi bật trong số các sáng tác của bà. Dưới đây là nội dung của bài thơ Đánh cờ, mời bạn đọc cùng thưởng thức và chiêm nghiệm.

Đánh cờ
Tác giả: Hồ Xuân Hương

Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc,
Ðốt đèn lên đánh cuộc cờ người.
Hẹn rằng đấu trí mà chơi,
Cấm ngoại thuỷ không ai được biết.
Nào tướng sĩ dàn ra cho hết,
Ðể đôi ta quyết liệt một phen.
Quân thiếp trắng, quân chàng đen,
Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa.
Thoạt mới vào chàng liền nhảy ngựa,
Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên.
Hai xe hà, chàng gác hai bên,
Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ.
Chàng lừa thiếp đương khi bất ý,
Ðem tốt đầu dú dí vô cung,
Thiếp đang mắc nước xe lồng,
Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu.
Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu,
Thua thì thua quyết níu lấy con.
Khi vui nước nước non non,
Khi buồn lại giở bàn son quân ngà.

Đọc thêm thông tin về 🌿Thơ Hồ Xuân Hương 🌿Bên Cạnh Tìm Hiểu Bài Thơ Đánh Cờ Hồ Xuân Hương

Ý Nghĩa Bài Thơ Đánh Cờ Người Của Hồ Xuân Hương

Bài thơ Đánh cờ của Hồ Xuân Hương với việc miêu tả một trận đánh cờ tướng của hai vợ chồng, bà chúa thơ Nôm muốn nhắn nhủ đến những người chồng, những người đàn ông trong xã hội phong kiến nên biết chia sẻ, nhường nhịn và thấu hiểu với những người phụ nữ, không nên bỡn cợt hay trêu đùa họ.

Những Bài Thơ Thanh Thanh Tục Tục Nổi Tiếng Của Hồ Xuân Hương

Ngoài bài thơ Đánh cờ thì sau đây Thohay.vn xin chia sẻ thêm cho bạn đọc những bài thơ thanh thanh tục tục nổi tiếng nhất của Hồ Xuân Hương.

Đưa Đò

Chú lái kia ơi, biết chú rồi,
Qua sông rồi lại đấm ngay bòi!
Chèo ghe vừa khỏi dòng sông ngược,
Đấm cọc ngay vào ngấn nước xuôi.
Mới biết lên bờ đà vỗ đít,
Nào khi giữa khúc đã co vòi.
Chuyến đò nên nghĩa sao không nhớ?
Sang nữa hay là một chuyến thôi?

Dệt Cửi Đêm

Thắp ngọn đèn lên thấy trắng phau
Con cò mấp máy suốt đêm thâu
Hai chân đạp xuống năng năng nhắc
Một suốt đâm ngang thích thích mau
Rộng hẹp nhỏ to vừa vặn cả
Ngắn dài khuôn khổ vẫn như nhau
Cô nào muốn tốt ngâm cho kỹ
Chờ đến ba thu mới dãi màu.

Núi Ba Đèo

Một đèo một đèo lại một đèo
Khen ai khéo vẽ cảnh cheo leo
Cửa son tía ngắt lơ thơ móc
Đường đá xanh rì lún phún rêu
Phưởng phất chồi thông cơn gió tốc
Mịt mờ ngọn cỏ lúc sương gieo
Hiền nhân quân tử ai là chẳng
Mỏi gối chồn chân cũng muốn trèo.

Vịnh Cái Quạt

Mười bảy hay là mười tám đây,
Cho ta yêu dấu chẳng dời tay.
Mỏng dày chừng ấy chành ba góc,
Rộng hẹp ngần nao cắm một cay.
Càng nực bao nhiêu thời càng mát,
Yêu đêm chẳng chán lại yêu ngày.
Hồng hồng má phấn duyên vì cậy,
Chúa dấu vua yêu một cái này.

Quả Mít 

Thân em như quả mít trên cây
Da nó xù xì múi nó dày
Quân tử có yêu xin đóng cọc
Đừng mân mó nữa nhựa ra tay.

Con Cua

Em có mai xanh, có yếm vàng,
Ba quân khiêng kiệu, kiệu nghêng ngang.
Xin theo ông Khổng về Ðông Lỗ,
Học thói Bàn Canh nấu chín Thang.

Ngoài Bài Thơ Đánh Cờ Hồ Xuân Hương, Tìm Hiểu Thêm 🌿Vịnh Cái Quạt 1,2 Hồ Xuân Hương 🌿Chi Tiết

Tập Thơ Tục Của Hồ Xuân Hương Hay Đặc Sắc

Có lẽ Hồ Xuân Hương bị gán cho nhiều giai thoại phóng túng, phong lưu cũng bởi thơ bà viết nhiều về tình dục táo bạo – điều cấm kị trong thơ ca phong kiến. Những bài thơ tục ấy tuy gây nhiều tranh cãi nhưng không thể phủ nhận được sức hút từ ý nghĩa sâu cay của nó. Dưới đây là tập thơ tục của Hồ Xuân Hương hay đặc sắc, đừng bỏ lỡ nhé!

Hang Cắc Cớ

Trời đất sinh ra đá một chòm
Nứt làm đôi mảnh hổng hòm hom
Kẽ hầm rêu mọc trơ toen hoẻn
Luồng gió thông reo vỗ phập phòm
Giọt nước hữu tình rơi lõm bõm
Con đường vô ngạn tối om om
Khen ai đẽo đá tài xuyên tạc
Khéo hớ hênh ra lắm kẻ dòm.

Cái Quạt

Một lỗ xâu xâu mấy cũng vừa
Duyên này tác hợp tự ngàn xưa
Chành ra ba góc da còn thiếu
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa
Mát mặt anh hùng khi tắt gió
Che đầu quân tử lúc sa mưa
Nâng niu ướm hỏi người trong trướng
Phì phạch trong lòng đã sướng chưa.

Chơi Hoa

Đã trót chơi hoa phải có trèo,
Trèo lên chớ ngại mỏi xương nhèo.
Cành la cành bổng vin co vít,
Bông chín bông xanh để lộn phèo.

Chi Chi Chuyện Ấy

Chi chi chuyện ấy đã đành lòng,
Vó ký phen này quyết thẳng rong.
Non nước chơi hoài non nước đó,
Gió trăng nào phải gió trăng không.
Mặt càng đối mặt tình ngao ngán,
Tay chửa rời tay bước ngại ngùng.
Lão Nguyệt nhẽ nào trêu quải mãi,
Chén đồng xin hẹn khắc đêm đông.

Đánh Đu

Bốn cột khen ai khéo khéo trồng,
Người thì lên đánh kẻ ngồi trông,
Trai co gối hạc khom khom cật
Gái uốn lưng ong ngửa ngửa lòng.
Bốn mảnh quần hồng bay phấp phới,
Hai hàng chân ngọc duỗi song song.
Chơi xuân đã biết xuân chăng tá.
Cọc nhổ đi rồi, lỗ bỏ không!

Già Kén Kẹn Hom

Bụng làm dạ chịu trách chi ai,
Già kén kẹn hom ví chẳng sai.
Tiếc đĩa hồng ngâm cho chuột vọc,
Thừa mâm bánh ngọt để ngâu vầy.
Miệng khôn trôn dại đừng than phận,
Bụng ỏng lưng eo chớ trách trời!
Ðừng đứng núi này trông núi nọ,
Ðói lòng nên mới phải ăn khoai.

Gợi ý đọc hiểu🌿 Quả Mít Hồ Xuân Hương 🌿Ngoài Tìm Hiểu Bài Thơ Đánh Cờ Hồ Xuân Hương

Chùm Thơ Tục Của Hồ Xuân Hương Ngắn Hay

Thơ Nôm truyền tụng được đánh giá là “tục”, đó không phải là cái tục suy đồi, mà là một ý thức đậm mùi tục lụy. Nhiều bài thơ bà viết về những sự vật, sự việc hết sức bình thường quanh cuộc sống nhưng luôn gợi liên tưởng tới những chuyện phòng the khiến nhiều người đỏ mặt. Chùm thơ tục của Hồ Xuân Hương ngắn hay sau đây sẽ giúp bạn đọc có thêm nhiều góc nhìn mới hơn về thơ Nôm của bà.

Ốc Nhồi

Bác mẹ sinh ra phận ốc nhồi
Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi
Quân tử có thương thì bóc yếm
Xin đừng ngó ngoáy lỗ trôn tôi.

Bánh Trôi Nước

Thân em vừa trắng lại vừa tròn,
Bảy nổi ba chìm với nước non.
Rắn nát mặc dầu tay kẻ nặn
Mà em vẫn giữ tấm lòng son.

Cái Giếng

Ngõ ngay thăm thẳm tới nhà ông
Giếng tót thanh thơi rất lạ lùng
Cầu trắng phau phau hai ván ghép
Nước trong leo lẻo một dòng thông
Cỏ gà lún phún leo quanh mép
Cá diếc le te lội giữa dòng
Giếng ấy thanh tân ai đã biết
Đố ai dám thả nạ rồng rồng.

Nguyệt Hỡi Đê Mê

Nguyệt hỡi đê mê mấy buổi nay,
Vắng tình đây những ngẩn ngơ thay.
Trà pha liên tử mà không chuộng,
Rượu chuốc bồ đào cũng chẳng say.
Giấc bướm mơ màng hơi trống điểm,
Hồn mai phảng phất tiếng sênh bay.
Tình chung ai có hay chăng tá,
Con tạo ghen chi những quấy rầy.

Tát Nước

Đang cơn nắng cực chửa mưa tè,
Rủ chị em ra tát nước khe.
Lẽo đẽo chiếc gầu ba góc chụm,
Lênh đênh một ruộng bốn bờ be.
Xì xòm đáy nước mình nghiêng ngửa,
Nhấp nhổm bên ghềnh đít vắt ve.
Mải việc làm ăn quên cả mệt,
Dạng hang một lúc đã đầy phè.

Vịnh Nằm Ngủ

Mùa hè hây hẩy gió nồm đông,
Tiên nữ nằm chơi quá giấc nồng.
Lược trúc chải cài trên mái tóc,
Yếm đào trễ xuống dưới nương long.
Ðôi gò Bồng Đảo sương còn ngậm,
Một lạch Đào Nguyên suối chửa thông.
Quân tử dùng dằng đi chẳng dứt,
Ði thì cũng dở ở sao xong.

Chơi Khán Đài

Êm ái chiều xuân tới Khán Đài,
Lâng lâng chẳng bợn chút trần ai.
Bốn mùa triêu mộ, chuông gầm sóng,
Một vũng tang thương, nước lộn trời.
Bể ái ngàn trùng khôn tát cạn,
Nguồn ân trăm trượng dễ khơi vơi.
Nào là cực lạc là đâu tá?
Cực lạc là đây, chín rõ mười.

Tìm hiểu thêm chùm 🍃Thơ Hồ Xuân Hương Tục 🌿 Bên Cạnh Bài Thơ Đánh Cờ Hồ Xuân Hương

Viết một bình luận