Không Đau Khổ Lấy Chi Làm Chất Liệu (Thích Nhất Hạnh)

Mời Bạn Cùng Thưởng Thức Nội Dung Bài Thơ Không Đau Khổ Lấy Chi Làm Chất Liệu của thiền sư Thích Nhất Hạnh Và Những Cảm Nhận Từ Bài Thơ Thiền.

Bài Thơ Không Thiền Sư Thích Nhất Hạnh

Bài Thơ Không
Tác giả: Thiền Sư Thích Nhất Hạnh

Không đau khổ lấy chi làm chất liệu
Không buồn thương sao biết chuyện con người
Không nghèo đói làm sao thi vị hóa
Không lang thang sao biết gió mưa nhiều.
Không hổ thẹn sao biết đời vinh nhục
Không đau buồn sao biết nghĩa gian nan
Không yêu thương sao biết sầu ly biệt
Không hiếu thảo sao biết đạo làm người.

Tặng bạn chùm 👉 Thơ Thiền Hay Nhất (Chùm Thơ Nhân Sinh, Sống Chậm Lại)

Đôi nét về thiền sư Thích Nhất Hạnh

Thiền sư Thích Nhất Hạnh, tên thật là Nguyễn Đình Lang, sau đổi thành Nguyễn Xuân Bảo, sinh ngày 11 tháng 10 năm 1926 tại Thừa Thiên Huế, Việt Nam, là một nhà sư Phật giáo, giảng viên, nhà văn, nhà thơ, nhà khảo cứu, nhà hoạt động xã hội và hòa bình nổi tiếng.

Thiền sư là người sáng lập tông phái Truyền thống Làng Mai và được biết đến với việc đưa ra khái niệm “Phật giáo dấn thân” (Engaged Buddhism).

Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã có ảnh hưởng quan trọng đến sự phát triển của Phật giáo phương Tây và được một số tờ báo đánh giá là nhà lãnh đạo Phật giáo có ảnh hưởng lớn thứ hai ở phương Tây chỉ sau Đức Đạt Lai Lạt Ma.

Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã viên tịch vào ngày 22 tháng 1 năm 2022 tại tổ đình Từ Hiếu, Huế, Việt Nam.

Thiền sư được nhớ đến như một người vận động cho phong trào hòa bình và thúc đẩy các giải pháp bất bạo lực cho các mâu thuẫn và nâng cao nhận thức về sự liên kết của tất cả các yếu tố trong tự nhiên, là một biểu tượng của đối thoại và hòa giải.

Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã có những đóng góp quan trọng và đa dạng cho Phật giáo cũng như cho hòa bình thế giới.

Dưới đây là một số đóng góp nổi bật:

  1. Phát triển Phật giáo dấn thân: Thiền sư Thích Nhất Hạnh là người tiên phong trong việc phát triển khái niệm “Phật giáo dấn thân”, một hình thức Phật giáo áp dụng giáo lý vào cuộc sống hàng ngày và các vấn đề xã hội.
  2. Giáo lý về Chánh niệm và Liên hệ: Ông đã giảng dạy và lan tỏa giáo lý về “Chánh niệm” và “Liên hệ”, giúp nhiều người trên khắp thế giới tìm thấy sự bình yên và hiểu biết sâu sắc hơn về mối liên kết giữa con người và thế giới xung quan.
  3. Sáng lập Làng Mai: Thiền sư Thích Nhất Hạnh là người sáng lập tông phái Truyền thống Làng Mai, một cộng đồng Phật giáo quốc tế với nhiều tu viện và trung tâm thiền.
  4. Hoạt động hòa bình: Ông đã tích cực tham gia vào phong trào hòa bình, vận động cho các giải pháp phi bạo lực để giải quyết xung đột và đã từng được đề cử cho giải Nobel Hòa bình bởi Martin Luther King Jr.
  5. Đối thoại liên tôn: Thiền sư Thích Nhất Hạnh cũng nổi tiếng với việc thúc đẩy đối thoại giữa các tôn giáo khác nhau, nhằm tìm kiếm sự hiểu biết và hòa hợp.
  6. Tác giả của hơn 100 cuốn sách: Ông đã viết hơn 100 cuốn sách, trong đó có hơn 70 cuốn bằng tiếng Anh về thiền, chánh niệm và Phật giáo dấn thân, cũng như thơ ca, truyện cho trẻ em và bình luận về các kinh điển Phật giáo.

Những đóng góp này của Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã có ảnh hưởng sâu rộng đến cả cộng đồng Phật tử và những người quan tâm đến hòa bình và phát triển tinh thần trên toàn thế giới.

Tặng bạn chùm 👉 Thơ Thích Nhất Hạnh [Những Bài Kệ Nổi Tiếng Của Thiền Sư]

Những Câu Nói Nổi Tiếng Của Thầy Thích Nhất Hạnh

Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã để lại nhiều câu nói truyền cảm hứng và sâu sắc. Dưới đây là một số câu nói nổi tiếng:

“Nhiều người trong số chúng ta đã chạy cả đời, hãy tập dừng lại”, “Hãy cho phép bản thân được an lạc, được nghỉ ngơi”.

“Khi chúng ta hiểu rằng mình không thể bị tiêu diệt, chúng ta được giải thoát khỏi nỗi sợ hãi. Chúng ta có thể tận hưởng cuộc sống và nhìn nhận nó theo cách mới”.

“Cơ thể này không phải của ta, ta không bị giới hạn bởi cơ thể này. Ta là cuộc sống không có ranh giới. Ta chưa bao giờ được sinh ra. Ta chưa bao giờ chết”.

“Đức Phật có cách hiểu rất khác về sự tồn tại của chúng ta, rằng sinh và tử là ý niệm. Chúng không có thật. Việc chúng ta nghĩ rằng chúng có thật tạo ra ảo tưởng mạnh mẽ dẫn đến đau khổ. Đức Phật dạy rằng không có sinh, không có tử, không có sắp tới, không có ra đi, không có giống, không có khác, không có cái tôi vĩnh viễn, không có sự hủy diệt”.

Niềm hy vọng là điều rất quan trọng. Nó giúp cho hiện tại bớt khắc nghiệt. Nếu ta hy vọng rằng ngày mai sẽ tốt đẹp hơn, ta sẽ chịu đựng được khó khăn của hôm nay.

“Hãy đi như thể bạn đang hôn lấy Trái Đất bằng đôi chân của mình.”

“Mọi người thường nói về việc nhập niết bàn. Nhưng chúng ta đã ở đó rồi”.

“Khi người khác làm bạn đau khổ, đó là vì họ đang đau khổ sâu sắc bên trong, và nỗi đau khổ của họ đang tràn ra ngoài. Họ không cần sự trừng phạt; họ cần sự giúp đỡ.”

“Đôi khi niềm vui của bạn là nguồn gốc của nụ cười của bạn, nhưng đôi khi nụ cười của bạn có thể là nguồn gốc của niềm vui của bạn.”

“Để đẹp đẽ có nghĩa là là chính bạn. Bạn không cần phải được người khác chấp nhận. Bạn cần chấp nhận chính mình.”

“Buông bỏ cho chúng ta tự do, và tự do là điều kiện duy nhất cho hạnh phúc. Nếu trong trái tim, chúng ta vẫn giữ lấy bất cứ điều gì – giận dữ, lo âu, hoặc tài sản – chúng ta không thể tự do.”

“Đạo Phật dạy chúng ta đừng cố gắng chạy trốn khỏi đau khổ. Bạn phải đương đầu với đau khổ, bạn phải nhìn sâu vào bản chất của đau khổ để nhận ra nguyên nhân của nó”

“Không có con đường nào dẫn tới hạnh phúc. Hạnh phúc chính là con đường đó”

“Thiên đường có rất nhiều hình dạng và màu sắc trên thế giới này. Vì bạn còn đôi mắt tốt, bạn có thể cảm nhận thiên đường đó. Nên khi tôi ý thức được về đôi mắt của mình, tôi đã có một trong những điều kiện để hạnh phúc. Khi tôi chạm vào đó, hạnh phúc cũng xuất hiện”

“Hãy uống ly trà của bạn chậm rãi và tôn kính, như thể nó là trục quay của cả Trái Đất, từ từ, đều đặn, không vội đuổi theo tương lai. Sống đúng khoảnh khắc đang diễn ra. Chỉ khoảnh khắc đó là cuộc sống”.

Một người tức giận là do không giải quyết được những đau buồn của mình. Họ là nạn nhân đầu tiên của sự đau buồn đó, còn bạn là người thứ hai. Hiểu được điều này, lòng từ bi sẽ nảy nở trong tim và sự tức giận sẽ tan biến. Đừng trừng phạt họ, thay vào đó, hãy nói gì đó, làm gì đó để vơi bớt nỗi đau buồn.

Tĩnh lặng là điều cốt lõi. Chúng ta cần tĩnh lặng như chúng ta cần không khí, như cái cây cần ánh sáng. Nếu tâm trí chúng ta lúc nào cũng đầy những từ ngữ và suy nghĩ, thì lấy đâu ra không gian cho chính chúng ta.

Mỗi người chúng ta nên tự hỏi mình: Tôi thật sự muốn gì? Trở thành người thành công số 1? Hay đơn giản là người hạnh phúc? Để thành công, bạn có thể phải hy sinh hạnh phúc của mình. Bạn có thể trở thành nạn nhân của thành công, nhưng bạn không bao giờ là nạn nhân của hạnh phúc.

Hạnh phúc là được là chính mình. Bạn không cần phải được thừa nhận bởi người khác. Chỉ cần chính bạn thừa nhận mình là được rồi.

Nhiều người cho rằng sự náo nhiệt là hạnh phúc. Nhưng khi quá náo nhiệt, sẽ không có bình yên. Hạnh phúc thật sự dựa trên sự bình yên.

Nhớ lại hồi thơ ấu, khi ta bị sốt. Mặc dầu đã được cho uống bao nhiêu thuốc nhưng không có gì làm cho ta cảm thấy khỏe khoắn hơn cho đến khi mẹ vào đặt tay lên trán. Dễ chịu làm sao! Bàn tay mẹ như bàn tay thiên thần.Bàn tay chuyền mát dịu và thương yêu vào cơ thể. Bàn tay của mẹ chính là bàn tay của bạn hôm nay. Nếu có chánh niệm, nếu thực tập hơi thở có ý thức bạn sẽ nhận ra rằng bàn tay của mẹ vẫn đang còn sống động trong bàn tay mình. Rồi nếu bạn đặt tay mình lên trán thì đó chính là bàn tay của mẹ với bao thương yêu dịu hiền. Khả năng thương yêu, dịu hiền của mẹ vẫn còn đó trong bạn ngày hôm nay.

Khi quán sát tự thân, ta thấy Đất Mẹ có trong ta, Mặt Trời và cả những vì sao rất xa cũng có trong ta. Ta và Đất Mẹ không phải là hai thực tại riêng biệt. Đất Mẹ chính là ta, ta là đất Mẹ. Đất Mẹ không phải chỉ là môi trường. Sống như thế nào để cho đất Mẹ tiếp tục được xanh tươi, bởi đất Mẹ khô héo thì ta cũng khô héo. Sự có mặt của đất Mẹ là sự có mặt của chính ta, và nhìn sâu tự tánh của ta và của Mẹ đều là vô sinh bất diệt. Sinh mạng ta không phải chỉ được giới hạn trong 100 năm, bởi vì ta với Mẹ không phải hai.

Tôi đã tới. Tôi đang ở nơi cần ở. Điểm đến của tôi nằm trên mỗi bước đi.

Những lời này phản ánh triết lý sống và tư duy của Thiền sư Thích Nhất Hạnh, nhấn mạnh vào việc sống chánh niệm, yêu thương và tự do tinh thần. Ông luôn khuyến khích mọi người sống một cuộc sống ý nghĩa, hòa bình và tràn đầy tình thương.

TẶNG BẠN BÀI THƠ HAY NHỮNG ÍT NGƯỜI BIẾT ĐẾN CỦA VŨ HOÀNG CHƯƠNG 👉 Dấu Hỏi Vây Quanh Trọn Kiếp Người

Bài kệ: Quay về nương tựa

Quay về nương tựa
Hải đảo tự thân
Chánh niệm là Bụt
Soi sáng xa gần
Hơi thở là Pháp
Bảo hộ thân tâm
Năm uẩn là Tăng
Phối hợp tinh cần
Thở vào
Thở ra
Là hoa
Tươi mát
Là núi
Vững vàng
Nước tĩnh
Lặng chiếu
Không gian
Thênh thang.

Tặng bạn trọn bộ 👉 Kinh Người Áo Trắng [Thầy Nhất Hạnh dịch và chú giải]

NÊN XEM 👉 Cư Trần Lạc Đạo Phú [Phật Hoàng Trần Nhân Tông]

Thư Pháp Bài Thơ Sống

Viết một bình luận