Thơ Bùi Minh Quốc ❤️️ Tác Giả, Tác Phẩm + Tuyển Tập Thơ ✅ Giới Thiệu Chi Tiết Về Cuộc Đời, Sự Nghiệp Nhà Thơ Bùi Minh Quốc.
NỘI DUNG CHÍNH
Tiểu Sử Cuộc Đời Tác Giả Bùi Minh Quốc
Tác giả Bùi Minh Quốc còn có bút danh là Dương Hương Ly, được biết đến với bài thơ nổi tiếng “Bài thơ về hạnh phúc”. Ngoài ra, ông còn được biết đến với bài thơ tình “Có khi nào” – tác phẩm từng được bình chọn là một trong 100 bài thơ hay nhất Việt Nam thế kỷ XX. Để hiểu hơn về tiểu sử cuộc đời tác giả Bùi Minh Quốc thì hãy xem ngay các thông tin sau nhé!
- Bùi Minh Quốc (3/10/1940) là một nhà thơ, nhà báo, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, từng là Phó Chủ tịch Hội Văn nghệ, Tổng Biên tập Tạp chí Đất Quảng tại Quảng Nam – Đà Nẵng.
- Cuộc đời nhà thơ Bùi Minh Quốc gắn liền với huyền thoại về sự hy sinh của văn nghệ sĩ trong chiến tranh Việt Nam. Quê ở Mỹ Đức – Hà Tây, nhưng khi 11 tuổi ông đã theo gia đình lên Hà Nội.
- Tốt nghiệp khoa Ngữ văn Trường đại học Tổng hợp Hà Nội, Bùi Minh Quốc vào chiến trường miền Nam, công tác tại tạp chí Văn nghệ Quân giải phóng Trung Trung Bộ.
- Năm 1961, nhà thơ Bùi Minh Quốc và nhà văn, nhà báo Dương Thị Xuân Quý quen nhau và yêu nhau. Năm 1966, hai người cưới nhau.
- Ông từng lăn lộn chiến đấu cùng đồng bào và chiến sĩ ở Liên khu V.
- Sau chiến thắng 1975, ông về trại sáng tác văn học Quân khu V.
- Năm 1979, ông về làm biên tập viên ở tạp chí Văn nghệ Quân đội. Sau đó ông về Quảng Nam – Đà Nẵng.
- Mùa thu năm 1985 ông vào thăm Đà Lạt, được đưa lên gặp Bí thư Tỉnh ủy Lâm Đồng, và được ông này đề nghị về giúp lập Hội Văn Nghệ Lâm Đồng – Đà Lạt. Trong kỳ đại hội thành lập hội Văn Nghệ, ông được bầu vào chức vụ Chủ tịch.
Tìm hiểu thêm về🍃Thơ Nguyễn Nhược Pháp🍃 Tác Giả, Tác Phẩm + Tuyển Tập Thơ
Sự Nghiệp Sáng Tác Nhà Thơ Bùi Minh Quốc
Tổng quan về sự nghiệp sáng tác của nhà thơ Bùi Minh Quốc.
- Bùi Minh Quốc thuộc thế hệ những cây bút trẻ xuất hiện vào đầu những năm 60. Bài thơ Lên miền Tây được tuyển chọn trong Tuyển tập thơ Việt Nam 1945- 1960 là sự ghi nhận thành công bước đầu của nhà thơ trẻ.
- Tháng 8 – 1967, Bùi Minh Quốc lên đường vào Nam chiến đấu. Sống hết mình và bền bỉ sáng tạo, ông đã thực sự gắn bó và trưởng thành với đất Quảng Nam anh dũng. Tập thơ đầu tay Mảnh đất nuôi ta thành dũng sĩ ra đời trên mảnh đất ấy.
- Bài thơ nổi tiếng nhất của Bùi Minh Quốc chính là “Bài thơ về hạnh phúc” mà ông viết năm 1969 để tưởng nhớ người bạn đời Xuân Quý đã tử trận trong chiến tranh.
- Ngoài ra, Bùi Minh Quốc còn là một nhà văn viết cho trẻ em, tiêu biểu là hai tập tiểu thuyết Hồi đó ở Sa Kỳ (1981) miêu tả cuộc sống và tỉnh thần chiến đấu của các em thiếu niên ở một vùng đất có phong trào đánh Mỹ kiên cường.
- Tác phẩm tiểu biểu : Mảnh đất nuôi ta thành dũng sĩ (thơ – 1971), Đôi mắt nhìn tôi (thơ – 1984), Hồi đó ở Sa Kỳ (tiểu thuyết, 2 tập – 1981),…
- Bùi Minh Quốc đã được nhận Giải thưởng cuộc thi thơ báo Văn nghệ (1960 -1961), Giải thưởng loại A của Ủy ban Thiếu niên nhi đồng kết hợp với Hội nhà văn (tiểu thuyết Hồi đó ở Sa Kỳ).
Phong Cách Sáng Tác Của Bùi Minh Quốc
Cùng Thohay.vn tìm hiểu chi tiết về phong cách sáng tác của Bùi Minh Quốc:
- Trước năm 1975, thơ của ông có sức nặng của thực tế và những cảm nhận có chiều sâu. Thời kỳ này, thơ của ông thường viết về “người mẹ già” Việt Nam nhiều năm cuốc đất đào hầm nuôi giấu cán bộ, như các bài “Đất quê ta mênh mông”, “Mẹ ngẩn ngơ đi…”, “Mẹ đi chọn mặt gửi vàng”, “Không, mẹ ơi”, “Một thoáng phố phường”.
- Sau năm 1975, thơ Bùi Minh Quốc tuy vẫn liền mạch với giai đoạn trước nhưng đã có sự đổi mới. Giai đoạn này, thơ của ông tăng cường hơn tính đối thoại, xoáy sâu vào những vấn đề đạo đức – tinh thần, tăng thêm tính triết lý cho mỗi bài thơ, ý thơ mạnh mẽ nhưng có lúc khô khan. Có nhiều bài thơ mang tư tưởng phê phán, điển hình như bài “Cay đắng thay”.
Gửi bạn tập🌿Thơ Quách Tấn🌿 Tác Giả, Tác Phẩm + Tuyển Tập Thơ Hay
Tuyển Tập Các Tác Phẩm Của Nhà Thơ Bùi Minh Quốc
Tuyển tập các tác phẩm của nhà thơ Bùi Minh Quốc, mời bạn đọc cùng theo dõi.
Thơ
*Ru xa (2002)
- Bài thơ tình ở Thái Nguyên
- Cõi hiền
- Em khơi nguồn…
- Hồng dại của muôn đời
- Phép lạ
- Ru xa
- Thơ tặng cố nhân
- Xuân mơ
*Các tác phẩm khác
- Bài thơ của người qua tuổi 30
- Bài thơ tháng tám
- Bài thơ về hạnh phúc
- Báo động
- Bên cột mốc
- Bi kịch hót
- Cảm tác nhân đọc bài “Với người thả diều trên quảng trường Thiên An Môn” của Dương Kỳ Anh
- Cảm tác trong đêm Đà Lạt nhân đọc di cảo thơ “Bánh vẽ” của Chế Lan Viên
- Cay đắng thay…
- Câu vè chợt lượm
- Chào sông Trà
- Chiến tranh và hoà bình
- Chiều mưa thịt chó
- Chôn
- Chồng chất…
- Có khi nào
- Có một phép màu tên gọi là thơ
- Đà Lạt xuân
- Đao phủ ngồi thiền
- Đất quê ta mênh mông
- Đêm nay tôi không ngủ
- Đừng quên em
- Đường thơ này…
- Em đến…em đến
- Em ru anh…
- Em trở dậy
- Giấc xuân
- Hí trường
- Hoạ bài “Vịnh bức đồ địa rách” của cụ Tản Đà
- Hương tường vi
- Không có gì quý hơn độc lập tự do
- Không đề (III)
- Không, mẹ ơi…
- Kính báo cụ Đồ Chiểu
- Kỷ niệm về một bạn thơ đã mất
- Lại ngẫm về hạnh phúc
- Lịch sử
- Lưỡi
- Mặt nạ
- Mẹ đâu ngờ
- Mẹ đi chọn mặt gửi vàng
- Mẹ ngẩn ngơ đi…
- Một thoáng phố phường
- Mừng
- Nhưng chính phút này
- Những dòng ghi tản mạn cho bé Ly trong sổ tay ngày 6/10/1969
- Nhưng dù sao, chẳng lẽ…
- Những ngày thường đã cháy lên
- Núi
- Oan hồn dâng trĩu cả mây trời
- Óc tim này chẳng ai cho
- Ôi bãi bờ tìm kiếm suốt đời ta…
- Ôi đoá tường vi
- Ơi thiên thai
- Phản chiến
- Quỉ dữ bảo nhau
- SOS! Những bãi mìn gài vào tương lai!
- Ta có nhau
- Ta và chúng
- Thơ dâng
- Thơ ơi thơ!
- Thơ tặng anh Năm Hộ
- Thơ tặng vợ hiền
- Thơ viết từ xó bếp
- Thơ vụt hiện trong phòng thẩm vấn
- Tiếng máy
- Tình khúc ngàn dâu
- Tổ quốc rùng mình trong cơn nhậu nhẹt
- Tôi gởi thơ tôi vào ngọn gió cao nguyên
- Từ phút ấy
- Vào, ra
- Về một tên đào ngũ
- Vì nhân dân quên mình
- Vòng hoa đao phủ
- Mảnh đất nuôi ta thành dũng sĩ (tập thơ, 1971)
- Đôi mắt nhìn tôi (tập thơ, 1984)
- Thơ tình Bùi Minh Quốc (1993)
Truyện
- Chỗ đứng (tập truyện, thơ in chung cùng Dương Thị Xuân Quý, 1968)
- Bé Ly (tập truyện ngắn, 1971)
- Hồi đó ở Sa Kỳ (tiểu thuyết, 1980)
- Một lúc một đời (tập truyện ngắn, 1996)
- Chuyện của người khách lạ (tiểu thuyết, 2000)
- Nhạc lá (tiểu thuyết, 2002)
15 Bài Thơ Hay Nhất Của Bùi Minh Quốc
Cùng thưởng thức 15 bài thơ hay nhất của nhà thơ Bùi Minh Quốc mà Thohay.vn chia sẻ ngay sau đây.
Có Khi Nào
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu…
Đà Lạt Xuân
Cho Hiền
Em đấy ư, lưng trời hương sắc quyện
Ươm trọn đời anh nào vực nào đồi
Muôn ngón tay mơ trên vùng cỏ mịn
Mimoza thảng thốt nở hoa rồi
Chú ngựa non trưa hoang choàng nệm tía
Cất vó vờn thoang thoảng nước non thơm
Ơi thiếu nữ ôm bờm tung chín vía
Thả hồn lìa qua phía gió mơn mơn
Mặt trời ủ dưới chân rừng nưng nức
Sương thì thầm giun dế chợt im hơi
Xuân chín mựng dậy núi đồi nhưng nhức
Đoá sao ngời phưng phức dáng kiêu lơi
Em Trở Dậy
Em trở dậy cùng tiếng chuông chùa sớm
Khẽ khàng
Dón dén
Cho anh vài phút biếng lười
Nằm nghe nhạc bếp
Rồi một ngày lại tiếp
Ta chường mặt bụi đời.
Đất Quê Ta Mênh Mông
Mẹ đào hầm từ thuở tóc còn xanh
nay mẹ đã phơ phơ bạc đầu
mẹ vẫn đào hầm dưới tầm đại bác
bao đêm rồi tiếng cuốc vọng năm canh.
Đất nước mình hai mươi năm chiến tranh
tiếng cuốc năm canh nặng tình đất nước
hầm mẹ giăng như luỹ như thành
che chở mỗi bước chân con bước.
Đất quê ta mênh mông
quân thù không xăm hết được
lòng mẹ rộng vô cùng
mẹ giấu cả sư đoàn dưới đất
nơi hầm tối lại là nơi sáng nhất
nơi con nhìn ra sức mạnh Việt Nam.
Trên nắp hầm
bầy giặc Mỹ xúm vào đánh mẹ
nửa lời không hé
mẹ lặng thinh trước những trận đòn thù.
Trên mình mẹ mang nhiều thương tật
tóc mẹ bạc rồi lại bạc thêm
nhưng đêm đêm
từng nhát cuốc vẫn xoáy vào ruột đất.
Có những đoàn quân từ lòng đất xông lên
quân thù bạt vía
xung quanh chúng đều là trận địa.
Đất quê ta mênh mông
lòng mẹ rộng vô cùng.
Bài Thơ Về Hạnh Phúc
I
Thôi em nằm lại
Với đất lành Duy Xuyên
Trên mồ em có mùa xuân ở mãi
Trời chiến trường vẫn một sắc xanh nguyên.
Trời chiến trường không một phút bình yên
Súng nổ gấp. Anh lên đường đuổi giặc
Lấy nỗi đau vô cùng làm sức mạnh vô biên
Bước truy kích đạp trăm rào gai sắc
Ôi mũi lê này hôm nay sao sáng quắc
Anh mất em như mất nửa cuộc đời
Nỗi đau anh không thể nói bằng lời
Một ngọn lửa thâm trầm âm ỉ cháy
Những viên đạn quân thù bắn em, trong lòng anh sâu xoáy
Anh bàng hoàng như ngỡ trái tim rơi
Như bỗng tắt vầng mặt trời hạnh phúc.
Nhưng em ạ, giây phút này chính lúc
Anh thấy lòng anh tỉnh táo lạ thường
Nhằm thẳng quân thù, mắt không giọt lệ vương
Anh nổ súng.
II
Hạnh phúc là gì? Bao lần ta lúng túng
Hỏi nhau hoài mà nghĩ mãi vẫn chưa ra
Cho đến ngày cất bước đi xa
Miền Nam gọi, hai chúng mình có mặt.
Nhớ chăng em, cái mùa mưa đói quay đói quắt
Mỗi bữa chia nhau nửa bát măng rừng
Em xanh gầy, gùi sắn nặng trên lưng
Môi tái ngắt, mái tóc mềm đẫm ướt
Bao giốc cao em cần cù đã vượt
Và mỗi lần ngồi nghỉ, em nhìn anh
Em nói tới những điều em định viết
Giữa hai cơn đau em ngồi ghi chép
Con sông Giàng gầm réo miên man
Nước lũ về… Trang giấy nhỏ mưa chan
Em vẫn viết: lòng dạt dào cảm xúc.
Và em gọi đó là hạnh phúc…
Nhớ chăng em, ngày mở màn chiến dịch Đông Xuân
Em lên đường phơi phới bước chân
B.52 bom nghìn tấn dội
Kìa dáng em băng rường bước vội
Vẫn nụ cười tươi tắn ấy trên môi.
Thôn 6 Bình Dương bãi cát sóng dồi
Nắng long lanh trong mắt người bám biển
Giặc mới lui càn khi em vừa đến
Bà mẹ già kể chuyện chặn xe tăng
Quanh những bờ dương bị giặc san bằng
Đã lại mở những chiến hào gai góc
Những em bé, dưới mưa bom, vẫn đi làm đi học
Những vồng khoai ruộng lúa vẫn xanh tràn
Trong một góc vườn cháy khét lửa Na-pan
Em sửng sốt gặp một nhành hoa cúc.
Và em gọi đó là hạnh phúc…
Như chồi biếc gặp mưa xuân, như chim én say trời
Em mải mê, đi giữa bao người
Xuyên Thọ, Xuyên Châu, Xuyên Hà, Xuyên Phú…
Những mảnh đất anh hùng quyến rũ
Phút giây đầu đã ràng buộc đời em
Như tự lọt lòng từng biết mấy thân quen
Em nhỏ giao liên, mẹ hiền trụ bám
Cô du kích dịu dàng dũng cảm
Sông Thu Bồn hằng xao động tâm tư
Có tiếng hò như thực như hư
Em đã đến, tắm mình trong sóng nước
Sông kể em nghe chuyện đôi bờ thủa trước
Em mở mắt nhìn kinh ngạc những làng thôn
Và kêu lên khi được thấy cội nguồn
Mỗi sự tích trên đất này thắng Mỹ.
Em đã gặp bao anh hùng dũng sĩ
Đã cùng họ sẻ chia
Cọng rau lang bên miệng hố bom đìa
Phút căng thẳng khi vòng vây giặc siết
Nỗi thống khổ ngút ngàn không kể hết
Của một thời nô lệ đau thương
Em lớn lên bên họ can trường
Giữa bom gào đạn réo
Em đã thấy những tâm hồn tuyệt vời trong trẻo
Những con người như ánh sáng lung linh
Mỗi đêm ra đi giản dị hiến mình
Để làm nên buổi mai đầy nắng
Em bối rối, em sững sờ đứng lặng
Vẻ đẹp này em chưa biết đặt tên
Thức dậy bao điều mới mẻ trong em
Nơi ngọn bút nghe cuộc đời thôi thúc.
Và em gọi đó là hạnh phúc…
III
Em ra đi chẳng để lại gì
Ngoài ánh mắt cười lấp lánh sau hàng mi
Và anh biết khi bất thần trúng đạn
Em đã ra đi với mắt cười thanh thản
Bởi được góp mình làm ánh sáng ban mai
Bởi biết mình có mặt ở tương lai.
Anh sẽ sống đẹp những ngày em chưa kịp sống
Sẽ yêu trọn những gì em chưa kịp yêu
Em trong anh là mùa xuân náo động
Từ phút này càng rực rỡ bao nhiêu.
Chào Sông Trà
Chào sông Trà
Cao Bá Quát tái sinh
tuốt gươm thơ
vua chúa giật mình
Sông Trà sông Trà
sôi sục tự nguồn thấu tận Hoàng Sa
xanh cuộn ngang trời sóng dậy hồn ta…
Hương Tường Vi
Tôi bước ra khỏi nhà
Hương tường vi ngào ngạt
Hai cớm rà theo sát
Hương tường vi lan xa
Hai cớm gằm mặt lạnh
Kèm hai bên lối mòn
Hương tường vi ương ngạnh
Vẫn thơm cùng núi non
Cám ơn tường vi nhé
Em nuôi nấng hồn ta
Giữa thời quân đồ tể
Ðang dằn cổ thơ ca.
Ta Có Nhau
Ta có nhau ơn trời xui đất khiến
Tất cả mịt mùng trước phút lạ lùng kia
Ta có nhau chẳng mưu cầu tìm kiếm
Mà nẻo tình biến hiện bỗng giao thoa
Phút ấy hương hoa ngọc ngà toả quyện
Ôi hồng hoang hiền hậu hiến dâng nhau
Ôi réo thác ôi dậy ngàn động biển
Ôi loé ngời quẫy cuộn đến đâu đâu…
Ôi thế thế thế là ta thế thế
Như thể muôn xưa đã có nhau rồi
Có nhau có nhau trong mỗi thầm thoảng nghĩ
Mỗi bâng khuâng dự cảm kkhông lời
Có nhau có nhau trong nỗi đời kẻ khác
Trong nỗi buồn nhân thế nặng lòng chung
Có nhau có nhau bình yên hay bão táp
Bao chồi non cần che chở, ta cùng…
Từng nguy nan, từng lo toan, bươn chải
Có nhau hoài dù xa ngái đôi nơi
Dù chỉ vọng mơ hồ qua muôn trùng khoảnh khắc
Vẫn trong nhau tự cuối đất đầu trời.
Tiếng Máy
Nhớ một sớm nao
Tôi vừa trở dậy,
Bõng nghe tiếng máy
Ngoài xa vọng vào.
Máy cày sình sịch
Đang đi về làng,
Chao ôi là thích!
Tiếng máy vang vang…
Máy tiến ra đồng,
Đường cày thẳng tắp
Đỏ dài luống đất
Vạch đến chân trời.
Bây giờ có ai
Hỏi: “Thích gì nhất?”
Tôi khắc trả lời:
– Thích lái “trâu sắt”!
Bài Thơ Tình Ở Thái Nguyên
Bỗng sợ thấy lòng vương vấn nhau
Vấn vương chi để ngẩn ngơ sầu
Nỗi riêng canh cánh thầm riêng nửa
Trời hỡi làm sao quên được nhau
Ta cúi xin trời bắt phải quên
Ừ quên có lẽ đỡ ưu phiền
Thôi anh thu lại bao niềm nhớ
Vào những đêm dài mưa nhức đêm
Thôi em cứ mãi xa vời thế
Để anh mơ trọn giấc mơ hờ
Để em cứ mãi hồn nhiên thế
Ríu rít vui đùa trong nắng thơ
Phép Lạ
Chỉ một thoáng gợn buồn
Trong mắt em trong trẻo
Là trời anh mù sương
Là xuân anh vụt héo
Anh bối rối tìm thơ
Tặng em niềm khuây khoả
Nhưng thơ anh buồn quá
Tơ giăng nhện ơ hờ
Phép lạ đến không ngờ
Buồn thơ dồn gió mạnh
Cho hồn em vươn cánh
Vượt bay qua vực sầu
Thơ Tặng Cố Nhân
Đôi mắt thơ ngước lên khoảng trời hạnh thắm
Bập bẹ đầu đời lời ngỏ tuổi mười lăm
Em đâu biết những năm dài lửa đạn
Một khoảng trời hạnh thắm vẫn đăm đăm
Bao hụt hẫng nguôi rồi, anh cảm ơn số phận
Đã không cuốn em vào sóng gió đời anh
Anh vui gánh mọi gieo neo quốc vận
Cho em xa một cõi an bình
Xin cảm ơn, xin cảm ơn số phận
Đã cho anh lành lặn trở về
Được soi mắt vào khoảng trời hạnh thắm
Được mở lòng muôn dặm tới em xưa
Ru Xa
Cho bé xa
Bé xa, Bé xa
Giờ Bé ngủ nha
Choàng Bé đêm hoa
Anh ru, ru vọng
Anh ru, ru xa
Tay anh lóng ngóng
Lòng anh dịu mềm
Anh ru thật êm
Ngoan ngoan Bé ngủ
Anh ru, anh ru
Qua trời bão tố
Anh ru, anh ru
Qua đồi mượt cỏ
À ơi bão tố
Lùi xa lùi xa
À ơi đồi cỏ
Ru thơm mượt mà
Bé xa, Bé xa
Ngủ ngon vào mộng
À ơi tiên nga
Này anh ru vọng
À ơi ngọc ngà
Này anh ru xa
Ru xa, ru xa…
Xuân Mơ
Chợt một nguồn hương lạ
Thoảng đến tự ngàn trùng
Chắc xuân vừa dậy đó
Em hiện từ mông lung
Mơ mơ qua ngàn trùng
Anh thấy Em ngà ngọc
Anh nâng niu muốn khóc
Nâng Em vào nhạc hương
Hương ngàn trùng ngan ngát
Nhạc ngàn trùng ngàn thương
Ngọc ngà Em anh hát
Tắm Em vào nhạc hương
Vì Nhân Dân Quên Mình
Vì Nhân Dân quên mình
Lời nguyện ấy trọn tâm thành ta hát
Tận tụy một đời mấy cuộc trường chinh
Vì Nhân Dân quên mình
Có thằng chỉ hót trên đầu lưỡi
Mượn tử thi đồng đội
Len lén lộn sòng leo tót ngôi vinh
Vì Nhân Dân quên mình
Sau dặm dài bách thắng
Chẳng lẽ trở về toàn quân ngậm đắng
Khom mình chào trò xiếc gian manh ?
Không!
Không!
Không!
Vì Nhân Dân quên mình
Quyết lộn trái lũ quên mình đầu lưỡi
Lộn trái
Lũ quên mình đầu lưỡi!
Xem thêm tuyển tập🍃Thơ Thái Can🍃Hay đặc sắc
Những Đánh Giá, Nhận Định Về Thi Sĩ Bùi Minh Quốc
Đọc thêm những đánh giá, nhận định về thi sĩ Bùi Minh Quốc sau đây để hiểu hơn về ông nhé!
- Bùi Minh Quốc – người gắn liền với huyền thoại về sự hy sinh của văn nghệ sĩ cho kháng chiến chống Mỹ.
- Theo Lê Huy Mậu nhận xét về nhà thơ Bùi Minh Quốc: “Vào chiến trường, cuộc sống chiến đấu gian khổ không làm anh phai nhạt lý tưởng, trái lại, anh còn viết thư cho vợ, khuyến khích, động viên vợ vào chiến trường để có thực tế sáng tác. “
- Từ Bùi Minh Quốc đến Dương Hương Ly- Rồi từ Dương Hương Ly trở lại Bùi Minh Quốc. Ba thời kỳ lịch sử khác nhau nhưng luôn nhất quán, là một.
Đón đọc thêm về 🌿Thơ Lê Anh Xuân [Ca Lê Hiến]🌿 Chùm thơ hay nhất