Thơ Du Tử Lê: Tác Giả, Tác Phẩm + Tuyển Tập Thơ Hay Nhất

Thơ Du Tử Lê ❤️️ Tác Giả, Tác Phẩm + Tuyển Tập Thơ Hay Nhất ✅ Tìm Hiểu Các Thông Tin Về Cuộc Đời, Sự Nghiệp, Phong Cách Thơ Của Du Tử Lê.

Tiểu Sử Cuộc Đời Tác Giả Du Tử Lê

Nếu Xuân Diệu được người đời ca ngợi là “Ông hoàng tình yêu” thì nhà thơ Du Tử Lê lại được người hâm mộ ưu ái gọi là “Thi sĩ của tình yêu”. Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về thi sĩ này thì đừng nên bỏ qua phần khái quát tiểu sử cuộc đời tác giả Du Tử Lê sau đây nhé!

  • Du Tử Lê (1942-2019) tên thật là Lê Cự Phách, sinh năm 1942 tại huyện Kim Bảng, tỉnh Hà Nam.
  • Sau Hiệp định Genève, 1954, ông di cư vào Nam cùng với gia đình.
  • Đầu tiên ông định cư ở Hội An, Quảng Nam, sau đó là Đà Nẵng. Đến năm 1956, ông vào Sài Gòn và theo học trường Trần Lực, Chu Văn An, sau cùng là Đại học Văn Khoa.
  • Sau khi di cư vào Sài Gòn, Du Tử Lê bắt đầu sáng tác nhiều tác phẩm dưới nhiều bút hiệu khác nhau. Bút hiệu Du Tử Lê được dùng chính thức lần đầu tiên vào năm 1958 cho bài Bến tâm hồn, đăng trên tạp chí Mai.
  • Du Tử Lê từng là sĩ quan thuộc Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, cựu phóng viên chiến trường, thư ký tòa soạn cuối cùng của nguyệt san Tiền phong (một tạp chí của Quân lực Việt Nam Cộng Hòa), và là giáo sư dạy giờ cho một số trường trung học Sài Gòn.
  • Năm 1969, Du Tử Lê theo học khóa tu nghiệp báo chí tại thành phố Indianapolis, tiểu bang Indiana, Hoa Kỳ.
  • Ông là một trong 7 nhà thơ miền Nam, được cố nhà văn Mai Thảo chọn là “7 Vì sao Bắc Đẩu” của nửa thế kỷ thi ca Việt Nam. Sáu người kia là Vũ Hoàng Chương, Đinh Hùng, Bùi Giáng, Nguyên Sa, Thanh Tâm Tuyền và Tô Thùy Yên.
  • Sau ngày 30/4/1975, nhà thơ định cư tại Mỹ.
  • Nhiều năm sau nhà thơ Du Tử Lê về nước và gặp gỡ với các nhà thơ trong nước như Nguyễn Trọng Tạo, Hoàng Cầm, Hữu Loan..
  • Ông qua đời vào ngày 7 tháng 10 năm 2019 tại nhà riêng ở Garden Grove, California, Hoa Kỳ.

Chia sẻ thêm về 🌷Thơ Thu Bồn🌷Tác Giả, Tác Phẩm + Tuyển Tập Thơ Hay Nhất

Sự Nghiệp Sáng Tác Nhà Thơ Du Tử Lê

Gửi đến bạn những thông tin quan trọng khái quát về sự nghiệp sáng tác của nhà thơ Du Tử Lê.

  • Nhà thơ Du Tử Lê là một trong những tên tuổi có tầm ảnh hưởng trên văn đàn miền Nam Việt Nam từ trước 1975. Ông cũng chính là chứng nhân của nhiều trào lưu văn nghệ thời điểm bấy giờ.
  • Sự nghiệp thơ ca của ông bắt đầu từ rất sớm. Ngay khi học trường tiểu học Hàng Vôi tại Hà Nội, ông đã bắt đầu sáng tác ra những bài thơ ghi dấu ấn.
  • Theo thống kê, Du Tử Lê đã để lại cho nền văn học Việt Nam trên 70 tác phẩm thơ, văn xuôi. Thơ của ông không chỉ nổi tiếng trong nước và được nhiều nhạc sĩ chắp cánh mà còn xuất hiện nhiều trên sách báo nước ngoài.
  • Giai đoạn thập niên 1980 – 1990, thơ của ông đã xuất hiện trên New York Times và Los Angeles Times. Những bài thơ của ông còn được dịch trong tuyển tập Understanding Vietnam. 
  • Thơ của ông cũng được một số đại học dùng để giảng dạy cho sinh viên từ năm 1990. Ký giả Jean Claude Pomonti, một nhà báo hàng đầu của tạp chí Le Monde đã chọn một bài thơ của Du Tử Lê để dịch sang Pháp ngữ và phê bình trong tác phẩm “La Rage D’Être Vietnamien” do nhà Seuil de Paris, xuất bản năm 1975.
  • Không chỉ vậy, nhà thơ Du Tử Lê còn là một trong sáu nhà thơ thế kỷ 20 của Việt Nam có thơ dịch trong tuyển tập World Poetry – An Anthology of Verse from Antiquity to Our Time.
  • Ít ai biết rằng, ngoài tài năng sáng tác thơ, ông còn được biết đến là cây bút truyện ngắn, một tiểu thuyết gia và ông còn từng thử sức mình ở thể loại nặng ký hơn là trường khúc.
  • Với cống hiến của mình, vào năm 1973, ông đã vinh dự được nhận Giải thưởng Văn chương Toàn quốc với bộ môn Thơ cùng tác phẩm Thơ tình Du Tử Lê 1967 – 1972.

Phong Cách Sáng Tác Thơ Của Du Tử Lê

Cùng Thohay.vn tìm hiểu phong cách sáng tác thơ của Du Tử Lê ngay sau đây nhé!

  • Khi nói đến giọng thơ của Du Tử Lê, nhiều văn nghệ sĩ đã đánh giá đó là giọng tình thăm thẳm bay trên những đỉnh sầu của đời người, là sự kết hợp giữa chất trữ tình và tính tự sự.
  • Thơ Du Tử Lê rất nặng tình với quê hương, có nhiều bài thể hiện nỗi lòng mong mỏi của người xa xứ được trở về thăm đất mẹ. Những năm cuối đời, ông cùng với nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo đã có ý tưởng và thực hiện một số hoạt động với mong muốn thúc đẩy sự hoà giải và hoà hợp giữa các văn nghệ sĩ hải ngoại và quê nhà.

=>Mặc dù giọng thơ của ông dần thay đổi theo thời gian nhưng ý tứ và âm điệu lời thơ vẫn mang màu sắc riêng, lúc nỉ non, khi chua xót.

Đọc thêm về 🔰Thơ Khổng Tử🔰 Tuyển Tập Thơ Hay Về Tình Yêu, Đạo Làm Người

Những Câu Thơ Hay Nhất Của Du Tử Lê

Đừng nên bỏ qua những câu thơ hay nhất của Du Tử Lê dưới đây bạn nhé!

Tình Sầu

Ta như sương mà người như hoa
Dối gian nhau nát nụ hôn đầu
Tình đi từng bước trên lưng gió
Gieo xuống đời nhau hạt thương đau

Người một phương, ta cũng một phương
Phố cao ngày thấp nắng mưa trùng
Mắt sâu ẩn nhốt trời giông gió
Ta một hồn câm giông gió lên

Người ở đây, ta cũng ở đây
Lòng không như mặt lòng lệ đầy
Chân đi gió tạt sâù ba hướng
Tay vói một trời, trời mưa bay

Người đã vì ta tan ước mơ
Phấn son chưa ngát thịt da ngà
Môi non đã lỡ tình đau đớn
Mộng nữa theo trời hương hoa xa

Người chôn đời mà ta đắng cay
Cây im lá ngọn khói sương bày
Chim treo mỏ cóng trơ xương mục
Sống đã chẵng cùng chết sao hay?

Người ở đâu ôi ngươì ở đâu?
Cỏ xanh còn áp má đêm buồn
Dế giun còn tiếc mùa ân ái
Từng phiến trời mang bao vết thương

Trên Ngọn Tình Sầu

Hạnh phúc tôi hạnh phúc tôi
Từ những ngày con nước về
Ngoài trời mưa mau ngoài trời mưa mau
Tay vuốt mặt không cùng
Bầy sẻ cũ hom hem
Chiều mái xám rêu xanh
Trời êm cao chân nhỏ
Cũng không về trên dòng sông tội lỗi

Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh
Môi thâm khô từ thuở định hôn người
Ngày tháng hạ khi không mà trở rét
Giọt nắng vàng lung linh màu lạnh ngắt
Sao khi không người ngoảnh mặt kiêu sa

Chiều qua đó chân ai còn ríu rít âm thưa
Lời ai ru như mơ cho trời xuống thật gần
Người trông ngóng hương đưa mùi mái tóc đêm mưa
Nhẹ theo lá oan khiên lả tả mái hiên người

Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh
Còn dế buồn tự tử giữa đêm sương
Bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ
Em ở đó bờ sông còn ẩm cát
Con sóng tình vỗ mãi một âm quen

Đồng Dao Mới

Em cũng biết phải không, tình vốn chát
Như môi ta lạnh xót một đêm nào
Như chim đi theo đường gió nghẹn ngào
Sương với lá trong lòng nhau quấn quít
Sông với núi không bao giờ cách biệt
Đêm với ngày sự thực chẳng chia tay
Những cánh rừng yên ngủ với heo may
Nhưng có phải trái tim nồng vẫn đập
Năm với tháng chia nhau mầm khốn nhục
Vui với buồn cũng một mặt gương soi
Ta vói đời cũng chỉ một ta thôi
Và em nữa vẫn là em tội nghiệp

Máu vẫn chảy nên tình còn oan nghiệt
Mưa vẫn đi nên sông sẽ quay về
Biển vẫn xanh nên sóng sẽ vỗ về
Em cứ ngủ dù ngày mai bão tố
Em cứ gửi hồn em trong cõi trú
Mộng sẽ về kịp lúc gió lay cây
Trăng sẽ về đúng lúc tóc em bay
Anh sẽ bảo cả đời anh bên nhỏ
Đêm vẫn nở những đóa quỳnh rực rỡ
Em cứ buồn trắng ngát cả đêm thâu
Khóc với cười cũng chẳng khác chi nhau
Và chúng chỉ cho thấy tình ta, thực

Ngực ngây ngát dậy hương lần thứ nhất
Trên vai thơm răng ngập xuống một lần
Trên môi non hồn hé nụ ân cần
Máu như chỉ kim khâu tình mãn kiếp
Ta đứng thẳng trong tình ta lẫm liệt
Núi chưa từng khuất phục gió mưa sa
Chim lìa đời còn dập cánh thiết tha
Ngựa vẫn chạy tận cùng hơi thở cuối
Em cứ hát những lời xanh bóng tối
Những lời thầm lả tả nỗi đau riêng
Lửa sẽ về trong hồn lạnh đêm nghiêm
Em sẽ thấy thời gian như dát bạc

Đời hung hiểm muốn tình ta tan tác
Nhưng sông thề với núi chẳng chia tay
Nhưng mưa thề với biển sẽ ra khơi
Cây với cỏ có bao giờ tạm biệt
Than với củi sống chung cùng một phút
Những tàn tro chẳng thể có hai đời
Như que diêm chỉ có một tiếng cười
Như ta chỉ có một đời tiêu phí

Em đắm đuối đến vô cùng ủy mị
Em đam mê như hơi thở vơi đầy
Như chiều vàng thích đứng trên ngọn cây
Như anh thích những đời mưa luống tuổi
Ta nín lặng sống cùng đau đớn, mới
Ttrong yêu thương ta chấp nhận cực hình
Khi vung gươm ta đón đợi đầu mình
Và khinh bỉ chung quanh bầy ác thú
Đời vốn thế con thò lò sấp ngửa
Bận tâm chi tình nghĩa thế gian này
Em chớ buồn kẻo tàn tạ thơ ngây
Kẻo đêm rụng thêm chùm đau đớn, cũ

Ôi tóc lạnh xuống môi thờ thẩn nhớ
Em vì ta héo úa một mùa hương
Em vì ta sớm bỏ một mùa son
Như sông sớm bỏ nguồn ra với biển
Tình sông bão sá gì hơn với thiệt
Đúng hay sai, ta uống chẳng phân trần
Nhục nhã ư? Ta uống chẳng ngại ngần
Hạnh phúc hiếm? Ta cùng nhau san sẻ
Em yêu dấu hết đời anh có lẽ
Không còn gì để gửi lại cho ai
Không còn gì để giữ cho ngày mai
Em lấy hết từ lâu đời sống đó

Tiếng Mõ

Em trở về. Đâu đây
ngực vun mùa gió, ngất
đất gửi lá cho cây
hoa rơi từ giữa hạt.

chiều hoang mang vó ngựa
buồn ngon ơ vực sâu
nửa thời kinh không đâu
xớt khô từng tiếng mõ.

Hoài Cổ

Dấu sương biển cát chim về
Nghìn năm cánh vỗ bốn bề hư không
Điêu tàn chi nữa thanh âm
Nghe xa phượng vũ nghe gần… gió bay.

Tôi Có Người Để Nhớ Đến Tương Tư

Dè sẻn mấy viên kẹo kia cũng hết
như trăm năm ta sống được bao ngày
tôi trở về dò lại dấu mưa bay
cây thương tích quay lưng làm mặt lạ

Không ai nói vì không ai biết cả
em ở đâu? Tình tôi nữa, ở đâu?
riêng lũ chim câu nghiêng má, chụm đầu
kể nho nhỏ chuyện tình yêu thánh nữ

Tôi trở lại, ngồi đây và giả dụ
như em vừa ở đó mới đi ra
người khuất rồi nhưng mộng vẫn chưa xa
trái tim vẫn đợi tôi về gõ cửa

Em xa bạn mà thương ghê – rõ khéo!
(có ai nhờ tôi nói hộ ai đâu)
chỉ mình tôi đi, lầm lũi, kêu cầu
viết nhăng cuội, thở than cùng bóng tối

Gương chung thuỷ với lược đời, hãy chải
cho dài thêm nao nức ở trong tôi
cho tình bền dù người chẳng rẽ ngôi
mà vẫn thẳng đường đi vào vĩnh cửu

Tha thiết quá, khiến tôi thành bận bịu
đến tức cười vì chỉ ngóng, trông thôi
tin không về. Tôi cúi hỏi bàn tay
buồn ghê nhỉ. Ngón nào đang thở dốc?

Tình đã ngọc nên sầu tôi cũng ngọc
trên nương-rau-ân nghĩa cửa muôn đời
em bảo tôi “gieo máu lửa khắp nơi”
gớm! kinh khủng. Người đâu mà ác thế

Cây có bóng. Thú có rừng để ở
tôi có người để nhớ đến tương tư
đã nhủ lòng mãi mãi chỉ…..ai cơ
nhưng vẫn hỏi: – thực ư ngày tháng ấy?

Thư vạn dặm mà hương lừng giấy mới
EM VÌ TÔI TỪ CHỐI CHỌN THIÊN ĐÀNG
TÔI VÌ EM THẬP TỰ GIÁ XIN MANG
đi suốt kiếp với Tin Mừng sáng dội

Xanh thêm nữa cho tình ta bát ngát
dìu nhau đi – cho thấy lại chân trời
gọi tên nhau – cho biển hết bồi hồi
hôn nhau nữa – cho đời sau….có sử

Nhưng tất cả đã thành lời chúc dữ
vì em đi, chim cũng bỏ tôi về
mây bỏ trời. Mưa rủ nắng bay đi
tôi ở lại nhâm nhi niềm tuyệt vọng

Lo biết mấy: – em cực kỳ bé bỏng
như nụ hoa chưa hé nhận ơn đời
như sương mai còn lấp lánh mắt người
(con nai nhỏ mang thơ về xứ lạnh)

Vâng bé bỏng. Hiểu gì đâu cô quạnh?
ngựa tan đàn. Chim lẻ bạn kêu sương
nên tình em: – sách ước viết nghìn chương
còn chửa đủ. Nhắc chi phần mộ lấp

Ngọc tinh khiết với tôi là thứ nhất
và cuối cùng cho một cõi hoang vu
em về mau. Cửa hẹp đó đang chờ
và nhận lấy tình yêu người tuẫn đạo

Bé Bỏng

Nhà em trời nắng hay mưa nhỉ
Tôi ước ao rằng chả nắng mưa
E rằng nắng sớm phai màu áo
Mưa nhiều đêm lại buồn sao thưa

Đường em đi mây có đi tím
Nuôi một chút xa xôi lạnh vắng
Tôi xin vái trời đừng vội thay trăng
Em ưa mặc thiên thanh giữa nắng

Trước nhà em lá rơi nhiều lắm
Tôi ước ao rằng chả gió to
Sợ u hoài kéo ngang đáy mắt
Em buồn vơ vẩn làm tôi lo

Nhà em có cửa hay không nhỉ?
– Có chứ nhưng mà hai cửa thôi
– Tôi ngại mùa này sương độc đấy
– Lỡ làm tê dại mất đôi môi

Dạo này em thấy nhiều xe… cưới
Đôi lúc lòng em cũng rộn ràng
Tôi muốn em đừng ra cửa nữa
Và em đừng tính chuyện… sang sông

Trần Gian

Cũng từ đó – cũng từ đây
Rèm mi khép xuống chia tay ngọt bùi
Mau sao! giấc ngủ tuyệt vời
Thôi làm chi được – khi đời gọi tên

Cũng vào nhớ – cũng vào quên
Trăm năm nấm đất ngủ yên phận mình

Một Bài Thơ Nhỏ

Người về như bụi,
Vàng trang sách xưa.
Người về như mưa,
Soi tìm dấu cũ.

Tôi buồn như cỏ,
Một đời héo khô.
Tôi buồn như gió,
Ngang qua thềm nhà.
Thấy ai ngồi đợi,
Bóng hình chia đôi,
Sầu tôi lụ khụ.

Người về như sóng,
Buồn tôi quanh năm.
Người về như đêm,
Mơ hồ cõi chết.
Tình tôi phập phều,
Những tăm phụ bạc.
Lòng tôi gian ác,
Giấu trong miệng cười.

Người về như sương,
Ẩn sau lá động.
Người về như gương,
Thấy mình mất tích.

Người về như sông,
Tràn tôi, lụt lội.
Hồn tôi thả nổi,
Như khóm lục bình.
Sầu ai về cội.

Giao Khúc Tháng Sáu

Tôi từ đó nhỏ nhoi như châu chấu
như cào cào vỗ cánh chả bay xa
người yêu tôi là thảm cỏ mượt mà
khi tôi đậu nàng uốn mình cảm động

tôi từ đó rêu xanh ôm đá tảng
khinh loài người nên chọn kiếp vô tri
người yêu tôi con suối nhỏ thầm thì
âu yếm mãi nỗi sầu tôi một đời chín ủng

tôi từ đó dật dờ như bóng mộng
như chuồn chuồn cánh rã một đêm mưa
người tôi yêu con dế biết đợi chờ
biết nghe hát và thường ưa than thở

tôi từ đó bơ vơ như chiếc lá
cơn gió lùa tôi se sẻ rung rinh
người tôi yêu là tượng đá chung tình
thấy tôi rụng nhìn theo mà chả khóc

tôi từ đó khật khừ như bọ ngựa
tình đam mê không dấu nổi mọi người
hồn đắm đuối làm sao che sự thực

tôi từ đó ải dòn như củi mục
như mảnh bom miếng đạn vỡ trên không
người tôi yêu đêm nước mắt đoanh tròng
tôi chợt nhớ từ lâu đã già trước tuổi

Tuyển Tập Các Tác Phẩm Của Nhà Thơ Du Tử Lê

Tuyển tập các tác phẩm của nhà thơ Du Tử Lê mà Thohay.vn vừa sưu tầm được.

Tuyển Tập Thơ

*Thơ Du Tử Lê (1965)

  • Tuyên ngôn
  • Quê hương
  • Thôi
  • Từ thần thoại
  • Thư cho em II
  • Điểm trang
  • Hoài cổ
  • Linh hồn Việt Nam
  • Thư cho em
  • Bốn phiên khúc của người cô đơn
  • Đêm hoang
  • Trần gian
  • Bước chân thánh thần
  • Lời nai
  • Cuồng ca lênh đênh
  • Gót khuya đường về
  • Nỗi buồn của nàng
  • Tiền kiếp
  • Hiện tại
  • Du ca
  • Nhân danh một cuộc đời
  • Bài Huyền Châu
  • Tâm hồn
  • Mình
  • Bến tâm hồn
  • Tình yêu thành phố
  • Trầm ca tháng giêng
  • Một ngày của con người
  • Cầm bằng
  • Cuối cùng
  • Bước chân phiêu bạt
  • Từ Trần Hưng Đạo đến bến Chương Dương
  • Bàn tay sợi tóc cuộc đời
  • Tham lam
  • Đoản ca mùa xuân
  • Thiếu phụ
  • Vùng kỷ niệm
  • Gửi về
  • Tâm sự người lên mặt trận
  • Niềm xót xa
  • Bé bỏng
  • Trong mong manh
  • Thơ phố nhỏ
  • Trả thượng đế

*Tình khúc tháng mười một (1965)

  • Lời vọng hịch truyền
  • 3 đoản khúc ngựa hoang
  • Phù sa
  • Mắt xích
  • Có gì đâu
  • Phát biểu
  • Ngồi trong đêm
  • Nước mắt quê hương
  • Lời vọng
  • Chương Dương
  • Về Huyền Châu
  • Khuôn mặt tình yêu
  • Ngỏ ý
  • Những lời cho nàng
  • Từ ngã bảy
  • Nỗi tôi
  • Hạnh phúc cho Huyền Châu
  • Nói chuyện với anh hùng
  • Khát vọng cho con
  • Sau mỗi lần chia tay
  • Khi người về
  • Vết sầu trên nhánh linh hồn
  • Mộng xế
  • Gặp lại Cao Chu Thần
  • Thơ cho Mai Tú
  • Ngựa ca
  • Tôi, Du Tử Lê
  • Cây cao bóng xấp mặt người
  • Giao khúc tháng sáu

*Tay gõ cửa đời (1967)

  • Dốc đá
  • Nạn nhân
  • Doi dấu
  • Mãn cuộc
  • Nằm xuống đây
  • Bài Quy Nhơn
  • Cái rơi
  • Với những cây me đường Trần Quý Cáp
  • Chiêm bao
  • Khi người chết trẻ
  • Tư thù
  • Thạch Sùng
  • Tình khúc
  • Tĩnh vật
  • Nhận dạng
  • Trên nhánh cây thiếu phụ
  • Đời vọng tưởng
  • Về một ngọn cây ở ngã sáu
  • Tay gõ cửa đời
  • Bài Quy Nhơn,
  • 67, Khúc thêm cho Huyền Châu
  • Cảnh người
  • Đêm nghe vọng rõ tiếng người
  • Bài cuối 66
  • Những bài địa phủ
  • Dưới một vuông trời mù
  • Những đứa con không giống cha mẹ
  • Điệp khúc II
  • Dưới ghềnh đá
  • Trong cơn giông đời
  • Cung thủ
  • Ơn người
  • Cho ngày mười bốn mười một

*Thơ Du Tử Lê (1967-1972)

  • Khúc Thuỵ Du
  • Dưới mái hiên người
  • Ý nghĩ khi rời Thông Tây Hội
  • Thiếp đồng
  • Bis
  • Và khi chia tay T.Ch.
  • Những dòng cuối sáu tám
  • Về ngày 25 tháng 3
  • Dỗ giấc người bất hạnh
  • Nén đá giầm trời
  • Phúc âm nàng
  • Khởi đầu một kiếp
  • Đêm mưa về Chí Hoà thăm mẹ
  • Tưởng tới người ở Thông Tây Hội
  • Vỡ lòng cho một người con gái Mỹ
  • Khi trông thư Thuỵ Châu
  • Viết ở Fort Harrison
  • Hai bài lục bát ở quê người
  • Thơ cho một người họ Huỳnh
  • Ngày chúng ta
  • Phúc âm riêng của hai người
  • Chết đuối
  • Khúc cầu hoàng
  • Bài cuối năm
  • Sau ba mùa tăm tối
  • Lục bát sau tám năm cho người về
  • Bài chờ nhắm mắt
  • Lúc người chết
  • Tội lỗi hân hoan mới
  • Thập tự
  • Kẻ lìa ta cuối cùng
  • Thiên đàng ta muốn bỏ
  • Tình sầu Du Tử Lê
  • Ngục đời
  • Về từ vô vọng
  • Khi xa Du và T.Ch.
  • Bướm, chuột, và dế
  • Ngực trầm hương ấu thơ

*Ở chỗ nhân gian không thể hiểu (1989)

+Phần thứ nhất: Bồ tát kinh

  • Hựu ca một
  • Hựu ca hai
  • Đôi khi ta quên gọi chính ta về
  • Mặc môi cười chảy máu giữa chiêm bao
  • Ghi một ngày riêng vết tích riêng
  • Bài nhân gian thứ nhất
  • Thăm thẳm em đầy nỗi niềm tôi
  • Bài bồ tát thứ nhất
  • Thơ ở những ngày 23 và những tháng hai
  • Thơ ở dốc biển, gió và vai lạnh
  • Bài nhân gian thứ ba
  • Còn thơm tay quý phi
  • Bài nắng mưa thứ nhất
  • Thơ ở tro than
  • Bài nắng mưa kế tiếp
  • Thơ ở cỏ cây
  • Hựu ca ba
  • Thấy trăm năm chỉ tựa một đôi giờ
  • Lỡ mai xa khuất tay bồ tát
  • Thơ ở cảnh chùa nơi bạn tới
  • Bài nhân gian tháng tám
  • Hạnh phúc cũ sau hai mươi bảy năm gửi huyền châu
  • Để ngày sau em còn chỗ đi về
  • Khi ở đường số hai với lãm
  • Chẳng có gì là không thể hư hao
  • Bài nắng mưa đôi lứa
  • Ân nghĩa nghìn sau vẫn chói loà
  • Mất hay còn chưa hẳn khác nhau đâu
  • Bài nhân gian thứ năm
  • Chuyện vãn với năm hai ngàn
  • Góc trái ngực tôi, tim đã khô

+Phần thứ hai: Ở chỗ nhân gian không thể hiểu

  • Thơ ở ti một
  • Tẩm độc
  • Trời đất ngàn năm vẫn dửng dưng
  • Sóng một chiều lênh láng cả sinh linh
  • Bên nào?
  • Sinh nhật 12, một lần nữa
  • Tử sinh tôi sẵn một mộ phần
  • Đời đóng hoài lên vạn mũi đinh
  • Gương ký ức
  • Khóc hay cười em hãy chỉ cho tôi
  • Trong tay thánh nữ có đời tôi
  • Âm vọng
  • Hoại thai
  • Núi non âm bản
  • Tật nguyền
  • Gọi âm u lên từng phiến thương tâm
  • Mưa hay nắng chỉ là lời nói khác
  • Trong ký ức kẻ nào
  • Nhan sắc em buồn lây hư không
  • Thơ ở number one printing
  • Vì em tôi đã làm sa-di
  • Thánh nữ
  • Tay người
  • Từ mẫu
  • Cha con
  • Thơm tóc mẹ
  • Hãy cho lại ta
  • Bạn cũ trong nhau có niết bàn
  • Bồ tát! trời ơi gan ruột tôi
  • Sơn tự thi
  • Lịch sử em trong đất nước người
  • Địa ngục đâu?
  • Lãnh thổ em
  • Vó ngựa
  • Chỗ của ta
  • Nên môi cười đã tựa máu xương riêng
  • Bài tự trầm kế tiếp
  • Ai tư khúc
  • Ta chờ tay Mỵ Nương
  • Cây nghiêng đầu thiếu nhau
  • Tôi buồn như tuổi tôi
  • Đi với về, cũng một nghĩa như nhau
  • Em lên đầy trí nhớ
  • Thân thiết
  • Thịt xương tôi đấy xin người nhận
  • Hồn ẩn mật đã gửi người trước đó
  • Em đốt lửa quanh phòng
  • Tình yêu vàng như một trái chanh
  • Ta vẫn tìm thấy em
  • Chiều Nam Hải
  • Thơ ở đêm tối
  • Giống cõi âm
  • Thơ ở Denver
  • Thơ ở van tim hở
  • Thơ ở bạn và ta
  • Ôi ngựa đã tan đàn
  • Từng phút lấm ăn năn
  • Thơ ở đường Ranchero way
  • Lấy ai nhìn tôi nhỏ máu trong thơ
  • Thơ ở Sàigòn
  • Thơ ở đường Trần Cao Vân
  • Ai cũng thế
  • Thơ ở kiếp khác
  • Chỉ còn chân đá cũ
  • Bài tìm nhau giữa chợ
  • Thơ ở đời nay
  • Bài chia tay giữa chợ
  • Còn tê vết người
  • Giữa trưa có kẻ cuồng điên khóc
  • Tử sinh cũng tợ trò con nít
  • Âm binh
  • Máu chảy ngọt ngào
  • Thơ ở Mỵ Nương
  • Tàn khốc chia ly
  • Cũng mục lá xương phơi
  • Tôi sẽ về hỏi lại phút ra đi
  • Chết lâu rồi một kẻ dưới tên tôi
  • Ở đây bóng tối lên đầy vốc tay
  • Ở cùng Trái Đất
  • Trái tim khô tình đầu
  • Giếng cũ
  • Nhớ em chánh điện
  • Thơ ở đường Phạm Ngũ Lão
  • Chuyết Kinh thi
  • Thiên địa kinh
  • Đáy khuya
  • Ly khai
  • Bài t.8
  • Chẳng bao giờ dậy nữa
  • Quyên sinh
  • Bên kia thế giới

+Trường khúc mẹ về biển Đông

  • Khúc thứ nhất: Ngôi nhà trắng, chiếc quan tài và những cây phong ở đường Beach
  • Khúc thứ hai: Những cánh cửa sổ, hồi chuông và buổi sáng
  • Khúc thứ ba: Những bông hoa birdflower, nắm đất và, sự trở lại
  • Khúc thứ tư: Chuyến bay muộn ký ức và mẹ ở xa
  • Khúc thứ năm: Cõi mẹ về

*Sông núi người thơm nỗi nhớ nhà (1996)

  • Bài ca người vác thập giá, khai sinh ghi tên, họ: Phạm Nhuận
  • Biển trân mình, ở vậy
  • Ta/ chiều/ sông/ Saint Laurent/ chưa hề chảy trong ký ức nàng
  • Riêng em thì khôn đặng xoá, bôi đi
  • Làm tình
  • Austin, đêm, nến, môi, quạ và, tượng
  • Bài Sơn-Xuyến và nho, gửi Mai-Giang về một nơi chẳng thật
  • Sầu ta ngang núi, sông
  • Quần tụ và, chia biệt
  • Và, L. Quỳnh và T. Châu và, Jazz Festival
  • Ký ức rừng/ đen/ một cánh dơi
  • Ly không đáy
  • Em thụ thai: niềm hiu quạnh tôi
  • Hoán vị
  • Ở rừng Longsault nhớ Montral đứng/ ngồi mất bóng
  • Việc gì em phải khóc
  • Sự biện bạch của những cơn bão
  • Người đền ta ngực mẹ
  • Sinh nhật suối, muộn
  • Sóng đi chữ bát; biển vòng kiềng theo
  • Trở lại Centre D’essai, nghe gió từ nghĩa trang thổi tới
  • Nghe tin bạn đứt mạch máu não
  • Sau khi đọc một bài thơ cũ, trong sưu tập của thày Thanh Tuệ, làm thơ gửi San Diego của Nhân và Nghiêu đề
  • Mũi đinh đóng nốt xuống ta đi
  • Em khoan thai trả áo quần lại ta
  • Khúc H. T. Montreal, mười hai
  • Chú thích
  • Được một ngày gió bão tạm ngưng, cùng T. ra Thành Mỹ nhậu ké với Mai Thảo
  • Tôi nào
  • Tình yêu/ trang ruột và, bìa sách
  • Thái Thanh/ khúc/ năm bảy
  • Và, lục bát, và, Nguyên Sa
  • Những con sóng thụ thai ngoài doi cát
  • Khoả thân, mềm
  • Phác hoạ 95/2
  • Phác hoạ 95/3
  • Đời sống, côn trùng, niềm bí mật ấy
  • Tâm bồi, lở: xong
  • Giống thú lớn hiếm hoi dần tuyệt chủng?
  • Truy tầm lý lịch người không bóng
  • Chỗ ngồi đâu lưng
  • Thơ ở những nơi, những người và, những tháng mười một
  • Khúc tháng hai, chín sáu

*Mất hay còn, chưa hẳn khác nhau đâu! (2008)

  • Đời khuyến mãi những hào quang chẳng thật
  • Đất thu hồi xác tôi
  • Khát vọng như hòn bi
  • Em trồng cây bồ đề
  • Nghiệp quả kia ở lại
  • Sao linh hồn thống khổ?
  • Chúng ta ở trong nhau: khi ngọn đèn đã tắt
  • Tâm kia còn hớn hở?!?
  • Chào thần chết!
  • Những tưởng vẫn ta thôi
  • Thân cho đời trái độc
  • Mùa đông, từ cửa sổ Fountain Valley Hospital
  • Nơi cửa hàng số phận
  • Mẹ, ấm mùi bát nhã
  • Tìm em giữa bầu trời
  • Sự sống vốn từng giây
  • Thân ôm bom ngiệp, duyên: nổ giữa ngày cấp bách
  • Thấy bóng mình vĩ đại!!!!!
  • Khổ, đau tôi tự huỷ
  • Nghiệp cho tôi đời sau
  • Chăm chỉ làm sao: vòng tử sinh
  • Và, Đinh Cường. 08
  • Ghi, nhớ phần đời, riêng
  • Có tôi không tự thuở mới ra đời?!?
  • Cảm ơn: rừng an, lạc
  • Ta cũ mới từng ngày
  • Thủ vai người muôn mặt
  • Tôi thu hoạch kiếp trước
  • Giọng đầu (như dấu than!)
  • Chúng ta cùng một cội
  • Vẫn còn tôi-nấm-mồ

*Một số tác phẩm khác

  • 1997 c, hay cá và, khỉ trong em, cùng lúc
  • Ai đi rồi còn gửi lại con ngươi
  • Ai nhớ ngàn năm một ngón tay
  • Bài thu hồng tháng tám
  • Bước chậm qua đời
  • Chẳng chiến chinh mà cũng lẻ đôi
  • Chân dung
  • Cõi tôi
  • Cổ kiềng kiếp sau
  • Du Tử Lê, yêu dấu nợ, T. ơi ngày nước lớn
  • Đêm, nhớ trăng Sài Gòn
  • Điều có được, tôi, riêng và, pd.ánh, h.nguyên
  • Đồng dao mới
  • Đời mãi ở phương Đông
  • Đưa nhau đi: dựng một Giáng sinh, Nàng
  • Em về thăm thẳm núi non
  • Hiến chương tình yêu ngày 14-2
  • Hựu ca mới
  • K. Khúc riêng chàng
  • Khi ngang qua Pleime
  • Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
  • Khúc Hạnh Tuyền, núi sông
  • Khúc tháng chín
  • Khúc tháng sáu và, đv.thám, nđ.khánh
  • Lục bát, 70
  • Lục tự
  • Mai sau soi thấy vết thương tôi còn1
  • Môi người cũng như một… giỏ hoa
  • Một bài thơ nhỏ
  • Ngọc thi
  • Ngựa đã tan đàn
  • Người nhón gót: thả vầng trăng thứ nhất và Australia
  • Nhìn nhau chợt thấy ra sông núi
  • Những điều ta bẵng quên trong đời sống
  • Ơn em
  • Quần tụ và, chia biệt
  • Riêng Em biết: tôi chưa hề có tuổi khi yêu người tôi mới lớn, Cao Hung và Phạm Long
  • Thăm bạn trên núi
  • Thiên đàng địa ngục đâu xa
  • Thơ cho nhỏ
  • Thơ ở Costa Mesa
  • Thơ ở Du và chó xù
  • Thơ ở Đào Quý Châu
  • Thơ ở góc đường Travis, chiều, không bao giờ, cũ
  • Thơ ở Nguyễn Trọng Tạo
  • Thơ tình, gửi yêu dấu, đầu thiên kỷ, mới
  • Thơ viết khi con qua đời
  • Tiếng mõ
  • Tình sầu
  • Tôi có người để nhớ đến tương tư
  • Tôi là em: hiện tại
  • Tôi trở về trên những dặm gai đâm
  • Trở lại Houston
  • Tự tình, phương tây
  • Năm sắc diện năm định mệnh (1965)
  • Chung cuộc (cùng viết với Mai Thảo, 1969)
  • nếu cần,] hãy cho bài thơ một tên gọi!?! (2006)
  • Mắt thù
  • Vốn liếng một đời
  • Thơ Tình (1996)
  • Chỉ như mặt khác tấm gương soi
  • Chỗ một đời em vẫn để dành
  • Chấm dứt luân hồi em bước ra
  • K.Khúc của Lê
  • Em hiểu vì đâu chim gọi nhau
  • Quê hương là người đó
  • Trường khúc Mẹ và Biển Đông

Văn Xuôi

  • Ngửa mặt (tiểu thuyết, 1969)
  • Qua hình bóng khác (tiểu thuyết, 1970)
  • Mùa thu hoa cúc (sách thiếu nhi, 1971)
  • Sân trường mắt biếc (sách thiếu nhi, 1971)
  • Chú Cuội buồn (sách thiếu nhi, 1971)
  • Hoa phượng vàng (sách thiếu nhi, 1971)
  • Trên ngọn tình sầu (tập tùy bút, 2011)
  • Xương, thịt đời sau, máu rất buồn (tuỳ bút, 2012)
  • Tiếng kêu nào bên kia thời tiết (truyện)
  • Em và, mẹ và tôi là một nhé (bán hồi ký)
  • Tôi – Ấu thơ và Mẹ (hồi ký)

Đừng bỏ lỡ chùm 🔰Thơ Phan Bội Châu🔰 Tác Giả, Tác Phẩm

15 Bài Thơ Hay Nhất Của Du Tử Lê

Dưới đây là 15 bài thơ hay nhất của Du Tử Lê, mời bạn đọc cùng thưởng thức.

Khúc Thuỵ Du

1.
như con chim bói cá
trên cọc nhọn trăm năm
tôi tìm đời đánh mất
trong vụng nước cuộc đời

như con chim bói cá
tôi thường ngừng cánh bay
ngước nhìn lên huyệt lộ
bầy quạ rỉa xác người
(của tươi đời nhượng lại)
bữa ăn nào ngon hơn
làm sao tôi nói được

như con chim bói cá
tôi lặn sâu trong bùn
hoài công tìm ý nghĩa
cho cảnh tình hôm nay

trên xác người chưa rữa
trên thịt người chưa tan
trên cánh tay chó gặm
trên chiếc đầu lợn tha
tôi sống như người mù
tôi sống như người điên
tôi làm chim bói cá
lặn tìm vuông đời mình

trên mặt đất nhiên lặng
không tăm nào sủi lên

đời sống như thân nấm
mỗi ngày một lùn đi
tâm hồn ta cọc lại
ai làm người như tôi?

2.
mịn màng như nỗi chết
hoang đường như tuổi thơ
chưa một lần hé nở
trên ngọn cờ không bay
đôi mắt nàng không khép
bàn tay nàng không thưa
lọn tóc nàng đêm tối
khư khư ôm tình dài

ngực tôi đầy nắng lửa
hãy nói về cuộc đời
tôi còn gì để sống
hãy nói về cuộc đời
khi tôi không còn nữa
sẽ mang được những gì
về bên kia thế giới
thuỵ ơi và thuỵ ơi

tôi làm ma không đầu
tôi làm ma không bụng
tôi chỉ còn đôi chân
hay chỉ còn đôi tay
sờ soạng tìm thi thể
quờ quạng tìm trái tim
lẫn tan cùng vỏ đạn
dính văng cùng mảnh bom
thuỵ ơi và thuỵ ơi
đừng bao giờ em hỏi
vì sao mình yêu nhau
vì sao môi anh nóng
vì sao tay anh lạnh
vì sao thân anh rung
vì sao chân không vững
vì sao anh van em
hãy cho anh được thở
bằng ngực em rũ buồn
hãy cho anh được ôm
em, ngang bằng sự chết

tình yêu như ngọn dao
anh đâm mình, lút cán
thuỵ ơi và thuỵ ơi

không còn gì có nghĩa
ngoài tình anh tình em
đã ướt đầm thân thể

anh ru anh ngủ mùi
đợi một giờ linh hiển

Đêm, Nhớ Trăng Sài Gòn

Đêm về theo vết xe lăn
Tôi trăng viễn xứ hồn thanh niên vàng
Tìm tôi đèn thắp hai hàng
Lạc nhau cuối phố sương quàng cỏ cây

Ngỡ hồn ta xứ mưa bay
Tôi chiêng trống gọi mỗi ngày mỗi xa
Đêm về theo bánh xe qua
Nhớ em xa lộ nhớ nhà Hàng Xanh

Nhớ em kim chỉ khứu tình
Trưa ngoan lớp học chiều lành khóm tre
Nhớ mưa buồn khắp Thị Nghè
Nắng Trương Minh Giản trưa hè Tự Do

Nhớ nghĩa trang quê hương bạn bè
Nhớ pho tượng lính buồn se bụi đường
Đêm về theo vết xe lăn
Tôi trăng viễn xứ sầu em bến nào?

Bước Chậm Qua Đời

Người đã thế ta còn chi tiếc nữa,
Tình còn chi mà ta phải điên cuồng.
Ta giận ta không thể lấy lại hồn,
Không thể chuộc lại tình đã hiến.
Không thể bỉ khinh người ta ca tụng,
Không thể bôi nhọ chính mặt ta hôn.

Tình ta đẹp nên suốt đời quý báu,
Hồn như trời nên biển rộng bao la,
Người có thể một phút giây bán rẻ,
Nhưng riêng ta lòng mãi mãi tôn thờ.

Trước bội bạc ta trở thành man dã,
Móng điên cuồng, nanh vuốt muốn giương ra
Thương cho ta không thể giết được người
Mà quay lại cào mặt ta rướm máu.

Ôi đau đớn đã nhận chìm ta xuống .
Như con chim ủ kín vết thương mình,
Lần cuối cùng ta nói với nhân gian,
Ta đắm đuối nên suốt đời ta khổ.

Ta vụng tính nên cuối cùng thua lỗ,
Đành trở về ngủ dưới mái hiên mưa.
Đành trở về cùng với hạt sương sa,
Dưới hiên lạnh thấy hồn ai co quắp.

Người cũng chỉ như trăm ngàn kẻ khác.
Sầu hai vai ta bước chậm qua đời!

Thư Cho Em

Ngày nào quen nhau mà nay u buồn
Ngày nào yêu nhau mà nay dỗi hờn
Em còn đó không? những chiều mùa hạ
Em còn đó không? những đêm mùa đông

Tháng nào lá bay, bay trong lòng đời
Tháng nào mưa rơi, rơi trong lòng người
Tình tôi đam mê, hồn tôi yếu đuối
Ánh mắt nụ cười em đã giết tôi

Mai em lấy chồng em nhớ đến ai
Mai em có chồng, em đừng quên tôi
Tôi vẫn còn yêu (dù nghìn năm bóng lẻ)
Tôi sẽ hôn em lệ xanh ngoài đời

Mai em có con, tay bế tay bồng
Mai em yêu con, mai em thương chồng
Tôi chỉ xin em một lần kể lại
Chuyện em sang sông: có tôi đau lòng

Đời nào hạnh phúc, đời ai dạn dày
Phương nào gió nổi – Phương này mưa bay
Tôi vẫn còn đi về ôm bóng tối
Chân bước âm thầm cây lá chia tay.

Lời Nai

Có chàng thi sỹ
Đi về rừng xa
Có nguồn suối bạc
Chảy qua linh hồn

Ơn Em

Ớn em thơ dại từ trời,
theo ta xuống biển, vớt đời ta trôi.
ơn em dáng mộng mưa vời,
theo ta lên núi, về đồi yêu thương.
ơn em ngực ngải môi trầm,
cho ta cỏ mặn, trăm lần lá ngoan.
ơn em hơi thoáng chỗ nằm,
dấu quanh dấu quẩn nỗi buồn một nơi.
ơn em tình như mù loà,
như con sâu nhỏ bò qua giấc vùi.
ơn em hồn sớm ngậm ngùi,
kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau.
tạ ơn em… tạ ơn em…

Chân Dung

tôi ngồi trong nỗi tôi riêng
bên trong ghế lạnh, ngoài hiên bóng rời
phòng tôi trần thiết gương người
tường sơn kỷ niệm, vách bồi dáng xưa
tóc người chảy suốt cơn mưa
ngực thơm hoa bưởi, môi đưa bão về

tôi ngồi giữa cõi-tôi-khuya
có ai gõ cửa? mà nghe lá chào
tưởng người ngọn sóng lao xao
biển muôn năm gọi tôi nào có vui
người về có nén hương, thôi
cắm lên phần mộ hồn tôi úa vàng

tôi-ngồi-trong-cõi-nhân-gian

Bến Tâm Hồn

Lênh đênh hồn ngủ phương này
Thương mưa Hà Nội nhớ mây Hồng Hà
Mười năm dài những xót xa
Bờ hoang bến quạnh thiết tha ngọn nguồn
Mênh mông hồn ngủ phương buồn
Đêm sương Cầu Giấy, Chợ Hôm canh gà
Tóc thề nẻo gió áo hoa
Trôi từ chinh chiến trôi qua điêu tàn
Lênh đênh hồn cắm sào ngang
Năm ô tuổi nhỏ buồn hoang ngọn cờ.

Gửi Về

Xin gửi em bài thơ tình yêu này
Khi kinh thành đi vào mùa mưa bay
Khi lòng tôi thèm đêm vui sum vầy
Khi tình yêu xấp ngửa nụ đắm say

Xin gửi em bài thơ lời ru dài
Chiều mây trôi mây trôi liền chân trời
Và thơ ngây còn ngủ lại trên môi
Và mắt tôi mưa giăng còn giăng hoài

Xin gửi em bài tình ca cung trầm
Hồn van xin neo chùng giây âm câm
Con bướm buồn chết trong vùng ân ái
Như trong tôi hơi thở đang tàn dần

Ngực Trầm Hương Ấu Thơ

năm năm rồi, thoáng chốc
thương người mái đầu xanh
lỡ cùng ta mơ mộng
rớm máu bàn chân không
dốc người dao xốc ngược
níu kéo đời long đong
tay thánh thần cũng mỏi

năm năm rồi, thoáng chốc
hồn buồn theo cây trông
máu đi về chốn khác
tình đau trong tim thầm
lá reo nghèo sân gió
mắt mù cơn mưa giông

năm năm rồi, thoáng chốc
thương người môi thanh tân
tóc nồng hương trẻ dại
ngực trầm hương ấu thơ
theo ta đời lỡ dở
ngậm tăm trong mộ sầu

năm năm rồi, thoáng chốc
thương người nhánh hoa non
nụ đời chưa kịp nở
mộng đầu đã héo hon
tình ta như biển rộng
có đủ ru hồn người
đến cuối đời khốn khổ?

trưa nay ta làm thơ
tạ lỗi người tri kỷ

trưa nay ta làm thơ
ước mơ đời sớm đổi

Ngọc Thi

I
Cho tôi uống cùng em ly hạnh phúc
rượu trăm năm cất bởi trái tim buồn
bởi máu ta, bởi lệ nữa, ân cần
đã chảy miết từ khi hồn thất lạc

II
Cho tôi dắt tay em vào lớp học
để ông thầy, để chúng bạn đều hay
ta có đôi, tự thuở đất ương cây
tóc tôi bạc tự ngày thương nhớ bé

III
Cho tôi hát cùng em bàihát cũ
bài ngợi ca Thiên Chúa ở trên trời
để tôi về cầu nguyện với Ngôi-Hai
cho ta sống một ngày như mấy kiếp

IV
Cho tôi viết cùng em trang Sách Ước
bằng một tên chung (gọi cả hai người)
em “cấm phòng” để cứu rỗi cho tôi
và “hành khổ” cho ngày sau ý nghĩa

V
Cho tôi thở cùng em lồng ngực biếc
môi thanh tân tự thuở lá chưa ….. vàng
mắt mưa bay tự thuở bỏ thiên đàng
xuống địa ngục cưu mang người khánh tận

VI
Cho tôi bước cùng em vào giữa quán
để mọi người sửng sốt trước dung nhan
tôi không cười (mặt mũi rất nghiêm trang )
rất hãnh diện: người yêu tôi thánh nữ

VII
Cho tôi khóc cùng em chiều khép cửa
(làm sao vui rõ khổ lỡ yêu rồi)
chim bỏ rừng – cho núi lẻ loi thôi
sông bỏ biển – cho tôi ngồi nhớ sóng

VIII
Cho tôi gối cùng em đôi gối mộng
(mây đang bay ai níu lại bao giờ)
tôi đang mơ ai nỡ bảo ráng chờ ?
chăn ân nghĩa ai nỡ dành đắp hết ?

IX
Cảm ơn bé. Đã nhận phần thua thiệt
“cho tay này mà chả lấy tay kia”
cho đời sau không còn nữa chia ly
ai cũng được an cư miền vĩnh-phúc

X
Ôi Thánh Nữ phải trần gian sẽ ngọc ?

67, Khúc Thêm Cho Huyền Châu

Hạnh phúc tôi từ những ngày nước lớn
trời mưa mau tay vuốt mặt khôn cùng
bầy sẻ cũ hom hem chiều ngói xám
trời xanh xao chân nhỏ cũng không về

cây mộng nở từng ngón tay lá nõn
nôi tương tư cỏ ấm thịt da người
tôi hiu hắt từ mắt em ngát tạnh
môi thâm khô từ thuở định xin hôn

ngày tháng hạ khi không mà trở rét
em khi không mà trở mặt điêu ngoa
tay trông ngóng hương đưa mùi tóc mạ
ngọn me xa thở ký ức rì rào

chiều qua đó chân ai còn ríu rít
lời ai say cho trời đất lại gần

kỷ niệm tôi từ những ngày vỡ tiếng
nhẩn nha gom từng cọng thiết tha rơi
con dế nhỏ lớn lên đằm tiếng hát
khi đêm về ru giọng đớn đau hơn
cây niên thiếu cũng thui mầm trong sáng
lá oan khiên lả tả mái hiên người

tôi èo uột từ những ngày cả gió
con dế buồn tự tử giữa đêm sương
bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ
ngọn me xưa già khọm tiếc thương hờ
em ở đó bờ sông còn ấm cát
con sóng tình vỗ mãi một âm quên

Trong Tay Thánh Nữ Có Đời Tôi

hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
tôi buồn như phố cũ như tay
bàn chân từng ngón ngưng không thở
lạc mất đường đi. tạnh dấu bày

hỏi nắng đi rồi em sẽ hay
tôi gầy như lá nhẹ như mây
gió khuya thổi rớt ngàn tâm sự
thiên đàng tôi là người hay ai?

hỏi gió đi rồi em sẽ hay
cảnh tượng tôi un khói. bụi đầy
ai không ném đá tôi nào biết
riêng người vẫn bay trên ngọn cây

hỏi tóc đi! sông những buồn vui
như tôi qua gần hết cuộc đời
trí khô não kiệt. nghe từ đất
tiếng gọi trời xa. thánh nữ ơi

hỏi mắt đi sẽ thấy rừng cao
biển sâu dưới thấp. đêm quê nhà
con đường núi Sọ, không ai đợi
tôi hỏi tôi: mày, đang ở đâu?

hỏi môi đi! môi còn muối mặn
xát ướp lòng tôi thì đã sao?
chỉ e chẳng kịp cho đời khác
cửa mở nhưng tôi chẳng thể về

hỏi tim đi! tim nói lời gì?
máu còn quy ẩn có đôi khi
chỉ cho em biết hồn tôi khuất
sau những hàng cây đã luống thì

hỏi Chúa đi! ngài sẽ trả lời
trong tay thánh nữ có đời tôi.

Khúc Hạnh Tuyền, Núi Sông

chẻ đôi sông núi: đêm bưng mặt
mưa quấn khăn vào sâu ấu thơ
chẻ đôi thân thế mù tăm tích
ta nghĩa trang nào? chôn cất nhau?

chẻ đôi tâm thất kênh, mương cạn
hương tóc truy tầm vai thất tung
tưởng ai oan khuất vừa quay gót
xương, thịt, đời sau, máu rất buồn

chẻ đôi con gió: cây ly biệt
tim chấn thương cùng môi tháng, năm
phạt ngang ký ức rừng thao thiết
dòng suối trăm năm bỗng mất nguồn.

Thiên Đàng Địa Ngục Đâu Xa

Thiên đàng địa ngục đâu xa
chỗ mưa ướt ấy. Có ma ở cùng
chỗ em dấu nhẹm cánh rừng
anh vô thú dữ nổi khùng, hung ghê
chỗ thiền sư tụng kinh mê
đóng vai dân xịn anh thề không ra.

Khám phá thêm 🔰Thơ Quang Dũng🔰 Tác Giả, Tác Phẩm + Tuyển Tập Thơ Hay

Viết một bình luận