Chùm Thơ Tương Tư 2 Câu, 4 Câu Ngọt Ngào Hay, Gợi Ý Cách Sáng Tác Thơ Ngắn Viết Về Chủ Đề Nhớ Nhung Trong Tình Yêu Đặc Sắc Nhất.
NỘI DUNG CHÍNH
Ý Tưởng Sáng Tác Thơ Về Chủ Đề Tương Tư
Tương tư là một trong những đề tài quen thuộc và giàu cảm xúc trong thơ ca, thể hiện nỗi nhớ nhung, mong chờ, hoặc đau khổ vì tình yêu đơn phương. Dưới đây là một số bài thơ do mình sáng tác, hy vọng sẽ giúp bạn có thêm cảm hứng!
1️⃣ Tương Tư Một Người
“Trăng nghiêng bóng nhớ ai rồi, Mà ta ngồi ngóng một trời tương tư? Gió ru nhẹ lá đong đưa, Lòng ta cũng chảy thành mưa đêm dài…”
💌 Ý tưởng: Bài thơ này diễn tả nỗi nhớ nhung da diết dành cho một người, khi đêm về lòng lại càng trống vắng.
2️⃣ Chờ Ai Trong Giấc Mơ
“Lá rơi nghiêng trước hiên nhà, Bóng ai thấp thoáng mặn mà trong ta. Đêm về nghe gió ngân nga, Mơ tay ai nắm… hóa ra chỉ là mơ…”
💌 Ý tưởng: Tình yêu đơn phương thường đi kèm với những giấc mơ ảo ảnh, khi tỉnh giấc lại càng xót xa hơn.
3️⃣ Tương Tư Dưới Mưa
“Chiều nay mưa rớt bên thềm, Từng giọt lặng lẽ ướt mềm lòng ai? Nhớ người mà chẳng dám hoài, Mưa rơi ngoài phố, ta hoài nhớ em…”
💌 Ý tưởng: Mưa thường gắn với tâm trạng buồn bã, cô đơn, là bối cảnh lý tưởng để diễn tả tương tư.
4️⃣ Tình Yêu Không Lời
“Lời chưa kịp nói, người xa, Một câu thương nhớ hóa ra muộn màng. Đông về se sắt miên man, Chỉ ta với bóng, ngập tràn nhớ thương…”
💌 Ý tưởng: Tương tư không chỉ là nhớ mà còn là sự day dứt khi không dám thổ lộ tình cảm.
5️⃣ Gửi Người Chẳng Biết Đến Ta
“Người cười rạng rỡ như hoa, Mà ta lặng lẽ nhạt nhòa bóng đêm. Biết rằng chẳng thể gọi tên, Mà sao vẫn cứ lặng thầm nhớ thương?”
💌 Ý tưởng: Đây là nỗi lòng của những ai yêu đơn phương, dù biết rằng người ấy chẳng hay biết vẫn không thể ngừng nhung nhớ.
🔥 Cách Viết Thơ Tương Tư Lãng Mạn
✅ Chọn cảm xúc trung tâm: Nhớ nhung, mong chờ, cô đơn, nuối tiếc… ✅ Sử dụng hình ảnh gợi cảm xúc: Trăng, mưa, gió, lá rơi, đêm dài… ✅ Chơi với vần điệu: Nhịp thơ 4-6 hoặc 7-7 dễ tạo sự du dương, sâu lắng. ✅ Viết theo cảm xúc thực: Thơ tương tư chân thành sẽ chạm đến trái tim người đọc.
Các Bài Thơ Về Nhớ Nhung Của Các Thi Sĩ
Bài Thơ Tương Tư Chiều Của Xuân Diệu
Tương Tư Chiều Tác giả: Xuân Diệu
Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm; Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em. Không gì buồn bằng những buổi chiều êm. Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối. Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối; Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành; Mây theo chim về dãy núi xa xanh Từng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ Không gian xám tưởng sắp tan thành lệ.
Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em! Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.
Với sương lá rụng trên đầu gần gũi, Thôi đã hết hờn ghen và giận tủi. (Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!) Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.
Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh. Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi! Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi, Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời. Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm! Gió bao lần từng trận gió thương đi,
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông Một người chín nhớ mười mong một người. Gió mưa là bệnh của giời Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng. Hai thôn chung lại một làng, Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này? Ngày qua ngày lại qua ngày, Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng. Bảo rằng cách trở đò giang, Không sang là chẳng đường sang đã đành. Nhưng đây cách một đầu đình, Có xa xôi mấy cho tình xa xôi. Tương tư thức mấy đêm rồi, Biết cho ai, hỏi ai người biết cho! Bao giờ bến mới gặp đò? Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?
Nhà em có một giàn giầu Nhà anh có một hàng cau liên phòng Thôn Đoài thì nhớ thôn Đông Cau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?
Chia sẻ đến bạn đọc Những Bài Thơ Về Tương Tư Hay Nhất để lại nhiều ấn tượng cho các bạn độc giả dưới đây.
Tứ Tuyệt Tương Tư Tác giả: Xuân Diệu
I Lâu lắm em ơi, tháng rưỡi rồi Sao nhiều xa cách thế, em ơi! Sớm trông mặt đất thương xanh núi; Chiều vọng chân mây nhớ tím trời
II Bỗng nhiên trời đất nhớ người yêu Cây vắng chim bay, nắng vắng chiều Nước cũng lơ thơ, bờ líu ríu Mây chừng ấy đó, gió bao nhiêu…
III Hoa tím tương tư đã nở đầy Mời em dạo bước tới vườn đây Em xem: yêu mến em gieo hạt Hoa tím tương tư đã nở đầy…
Chiều Tác giả: Xuân Diệu
Hôm nay, trời nhẹ lên cao, Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn… Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn, Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương. Phất phơ hồn của bông hường, Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng. Nghe chừng gió nhớ qua sông, E bên lau lách thuyền không vắng bờ. – Không gian như có dây tơ, Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu. Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều, Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn…
Hoa Cỏ May Tác giả: Xuân Quỳnh
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ, Không gian xao xuyến chuyển sang mùa. Tên mình ai gọi sau vòm lá, Lối cũ em về nay đã thu.
Mây trắng bay đi cùng với gió, Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ. Đắng cay gửi lại bao mùa cũ, Thơ viết đôi dòng theo gió xa.
Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may Áo em sơ ý cỏ găm đầy Lời yêu mỏng mảnh như màu khói, Ai biết lòng anh có đổi thay?
Tương Tư Tác giả: Nguyễn Văn Thái
Người ta tìm gặp người ta Mặc tôi gặm nhấm xót xa đời mình
Người ta luôn nói vô tình Tôi chiêm bao thấy tình mình bơ vơ
Người ta cũng nói yêu thơ Tôi thành ngơ ngẩn càng mơ mộng hoài
Khi riêng tôi nhớ một người Mây đen lảng vảng khung trời tương tư…
Giọt Đắng Tương Tư – Nỗi Nhớ Đầy Tác giả: Vọng Âm
Ghé quán bên đường ngồi một góc nghe giọt cà phê gõ điệu buồn thả nỗi niềm riêng theo khói thuốc thổi những vòng quay điệu vấn vương
Quậy chút đường thêm cho đỡ đắng khua muỗng thật đều nhịp cô đơn nỗi nhớ trong tim còn trĩu nặng uống một ngụm đầy lại đắng hơn
Thời gian vẫn chảy theo từng giọt (đen lắm cuộc đời – đôi mắt em) cứ đuổi theo nhau như đùa cợt bỏ lại tôi cùng chiếc ghế quen
Giữa ánh đèn khuya ngồi soi bóng khói thuốc pha cùng chút đắng cay cà phê rơi xuống vùng tĩnh lặng giọt đắng tương tư – nỗi nhớ đầy…
Chiếc Bóng Tương Tư Tác giả: Đóa Hoa Hồng
Ai làm chiếc bóng theo ai Thấy bên mình có bóng dài chung đôi À đây chiếc bóng bên đồi Nghiêng nghiêng bóng đổ đứng ngồi theo ta
Tưởng rằng chiếc bóng đã xa Ai ngờ chiếc bóng theo ta đêm ngày Ta tìm chiếc bóng hôm nay Để chia tâm sự tình say đêm này
Ô kìa chiếc bóng gầy gầy Đứng bên nghe những tỏ bày trong tim Thương ai chiếc bóng đi tìm In trên tường những nỗi niềm tương tư…
Tìm đọc thêm tập Thơ Tương Tư Về Tình Yêu Ngắn, để có thể chia sẻ những tâm tư tình cảm của tác giả gửi gắm vào từng câu thơ.
Lại Tương Tư Tác giả: Tản Đà
Thơ đề ba bức mực chưa phai Nay lại tương tư, lại nhớ ai! Cái giống đa tình ta có một Mà người tri kỷ đấy không hai Đêm xuân những não tơ tầm rối Ngày hạ thêm thương tiếc quốc dài Vắn vủn đời người thương, não, nhớ Đầu ai sao trách nhuộm hồn mai
Muộn Màng Tác giả: Hoàng Mai
Người ấy và anh rất giống nhau Cho em lưu luyến thuở ban đầu Hồn thơ nửa mảnh giờ ôn lại Chỉ còn dư ảnh một niềm đau
Anh ở phương trời xa có biết Có người thơ thẩn khác chi em Cũng còn nửa mảnh hồn tan vỡ Nửa mảnh chìm sâu trong bóng đêm
Anh hỡi ! Lòng em đã chán chường Đâu còn nhịp đập với yêu thương Thôi đành chôn kín tình xuân muộn Để giữ tim người một chút hương
Lần Đầu Biết Tương Tư Tác giả: Giang Hana
Có một cô gái nhỏ Lần đầu biết tương tư Cô tập tành viết thư Gửi cho chàng trai trẻ
Chàng chẳng hề hay biết Hay lặng lẽ làm thinh Nghĩ rằng cô còn bé Chưa đủ tuổi yêu mình
Cô ngẩn ngơ nhìn trời Vẽ dấu hỏi thật to Trong lòng thấy hơi lo Hay thư chưa được gửi
Cô tiếp tục hi vọng Vào một ngày nắng xanh Nhận được tin của anh Mình yêu nhau em nhé…
Tương Tư Tác giả: Hồng Phấn
Người ơi mượn chút bờ vai Để khi mệt mỏi tựa vài phút giây Xong rồi sẽ trả lai ngay Còn em ở lại lòng đầy tương tư
Tình Nghèo Tác giả: Hoàng Mai
Ba gian nhà trống rào thưa Ao sau sân trước gió đùa tóc em Mình nghèo chẳng dám đua chen Tình nghèo ta vẫn nên duyên vợ chồng
Mai này đồng lúa trĩu bông Cơm ngon gạo trắng nước trong được mùa Xa đưa vọng tiếng chuông chùa Mái tranh khói bếp bóng dừa ngả nghiêng
Ru em vào giấc cô miên Sáo tiêu anh thổi trần miền em mơ Hẹn xưa còn đến bây giờ Trăm năm vui trọn ước mơ tình nồng
Tương Tư Tác giả: Hàn Mặc Tử
Gió xuân đi khỏi bao giờ, Tấc xuân với tấm lòng thơ não nùng. Hỏi mình, mình có nhớ nhung, Bao la non nước một vùng nước non. Quen nhau từ thuở đào non, Biết nhau từ thuở trăng tròn, ai ôi! Hương thơm bay mất đi rồi, Mỗi lần hoa nở gây mùi yêu đương. Chiêm bao thấy mặt chán chường, Tỉnh ra hoảng hốt, hỏi nường, nường đâu! Sao trong giai tiết mà sầu, Rưng rưng nước mắt ai hầu lau cho?
Mở miệng không ra, những nghẹn ngào, Tương tư sầu ấy cực làm sao! Nghe chim anh võ kêu buồn đáp, Thấy bóng đông quân tới biếng chào. Đứng sững ngoài hiên mà tưởng tượng… Ngồi thừ trước án để chiêm bao. Mặc cho hoa rụng bay tơi tả, Lẩm bẩm: “Em ơi, khổ thế nào”!
Gợi ý thêm Các Bài Thơ Tương Tư Hài Hước được rất nhiều bạn đọc quan tâm và yêu thích.
Ghét Mặt Anh Tác giả: Chưa rõ
Ghét mặt anh nè có biết hong Thế nhưng xao xuyến ở trong lòng Đắn đo suy ngẫm nhiều khi tủi Giận dỗi ghen hờn nghĩ viễn vong Ghét mặt anh vì thích bướm hoa Làm em đẫm lệ khóe mi nhòa Sao mà lại khiến sầu ghim dạ Xót chạnh thân bèo khóc xuýt xoa Ghét mặt anh thầm thả thính ai Bỏ ta cô lẻ tháng năm dài Tàn canh quạnh vắng ôm buồn tẻ Nhọc xác đau hồn sợ nghĩa phai Ghét mặt anh rồi chẳng nói ra Tình yêu ngỡ thắm đượm say ngà Ngờ đâu thoáng chốc dường tan rã Chỉ mỗi riêng mình vẫn thiết tha Ghét mặt anh còn mãi vấn vương Dù xa địa lý cách miên trường Tim này khờ dại trao người suốt Vạn kiếp không thành lại cứ thương.
Không tên Tác giả: Chưa rõ
Trái tim tôi bấy lâu băng giá Vậy mà sao bỗng chốc lại tan ra Tại em đó em thật kiêu sa Lửa tim em rực hồng thắm đượm Hỏi như thế băng tôi sao chịu được Biết làm chi đành bỗng vội tan Ôi lạnh lùng, mạnh mẽ, hiên ngang, Chạy đâu mất bỏ lại tôi mềm yếu. Anh sẽ mở phiên toà xét xử Xét vì tội: Em cướp trái tim anh.
Không tên Tác giả: Chưa rõ
Bao năm qua tôi đi tìm bài toán Chứng minh về định lý của tình yêu Giả thiết cho: thương nhớ rất nhiều Và kết luận: tôi yêu người nhiều lắm Tôi sử dụng cách chứng minh phản chứng Giả sử rằng:”Tôi đâu có yêu em” Đâu bồi hồi và nhung nhớ từng đêm Đâu bối rối khi thấy em cười nói Đâu ghen tức và bực mình dữ dội Khi thấy nang trò chuyện với người ta Và chẳng băn khoăn như một cậu bé già Nghĩ về tương lai, nhớ về quá khứ Đâu buồn khổ khi “chia tay” hai chữ Nàng thốt ra trong một buổi chiều sầu Nhưng những điều giả sử có thật đâu Tôi vẫn nhớ, vẫn thương …và tất cả Bỗng nhận ra một điều thật lạ Tự khi nào định lý được chứng minh.
Thu phong từ Thu phong thanh, Thu nguyệt minh. Lạc diệp tụ hoàn tán, Hàn nha thê phục kinh. Tương tư, tương kiến tri hà nhật? Thử thì thử dạ nan vi tình…
Dịch nghĩa:
Gió thu thanh, Trăng thu sáng. Lá rụng lúc tụ lúc tán, Quạ lạnh đang đậu bỗng rùng mình. Nhớ nhau không biết ngày nào gặp? Lúc ấy đêm ấy chan chứa tình.
Dịch thơ:
Gió thu lành Trăng thu thanh Lá rơi tụ lại tán Quạ lạnh chợt rùng mình Thương nhớ, biết bao giờ mới gặp ? Lúc này đêm ấy ngẩn ngơ tình…
玉楼春-春恨 / Ngọc Lâu Xuân – Xuân Hận
玉楼春-春恨 绿杨芳草长亭路, 年少抛人容易去。 楼头残梦五更钟, 花底离愁三月雨。
无情不似多情苦, 一寸还成千万缕。 天涯地角有穷时, 只有相思无尽处。
Hán Việt:
Ngọc lâu xuân – Xuân hận Lục dương phương thảo trường đình lộ, Niên thiếu phao nhân dung dị khứ. Lâu đầu tàn mộng ngũ canh chung, Hoa để ly sầu tam nguyệt vũ.
Vô tình bất tự đa tình khổ, Nhất thốn hoàn thành thiên vạn lũ. Thiên nhai địa giác hữu cùng thì, Chỉ hữu tương tư vô tận xứ.
Dịch nghĩa:
Liễu xanh, cỏ thơm ở trường đình bên đường, Tuổi trẻ dễ dàng bỏ người lại mà đi mất. Trên lầu cao, tiếng chuông canh năm làm tỉnh giấc mộng, Dưới hoa, mưa tháng ba gợi lại nỗi sầu ly biệt.
Kẻ vô tình đâu như (đâu thấu hiểu) nỗi khổ của người đa tình, Một tấc tương tư cũng biến thành ngàn vạn sợi sầu khổ. Chân trời góc bể cũng có nơi cùng tận, Chỉ có lòng tương tư là không có kết thúc.
Dịch thơ:
Liễu xanh cỏ ngát hương ngoài lộ Tuổi trẻ ra đi đâu có khó Trên lầu trằn trọc suốt năm canh Ly biệt tháng ba hoa ướt rũ
Vô tình nào khổ tựa đa tình Một tấc tơ lòng muôn vạn mớ Chân trời mặt đất còn chia ngăn Chỉ có nhớ nhau không hạn chỗ
Em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, Người đứng trên lầu ngắm phong cảnh lại ngắm nhìn em. Trăng sáng tô điểm của sổ phòng em Em tô điểm giấc mộng của người.
Dịch thơ:
Em đứng trên cầu ngắm cảnh Người ngắm cảnh trên cầu lại ngắm em Ánh trăng điểm tô cửa sổ phòng em Giấc mộng ai kia lại được em tô điểm
Trắng như tuyết trên núi, Sáng như trăng ở trong mây. Nghe lòng chàng có hai ý, Nên thiếp quyết cắt đứt. Ngày hôm nay nâng chén sum vầy, Sớm mai đã đưa tiễn nhau ở bên sông. Đi lững thững trên dòng nước, Nước cứ chảy xuôi mãi từ đông về tây (mà không quay về).
Dịch thơ:
Trắng như tuyết trên núi, Sáng tựa trăng giữa mây. Nghe lòng chàng hai ý, Thiếp đành đoạn tình này. Hôm nay chén sum họp, Đầu sông tiễn sớm mai. Lững thững theo dòng nước, Nước mãi chảy đông tây.
卜算子 – Bốc Toán Tử
我住长江头, 君住长江尾。 日日思君不见君, 共饮长江水。
此水几时休? 此恨何时已? 只愿君心似我心, 定不负相思意。
Dịch nghĩa:
Thiếp ở đầu Trường Giang, Chàng ở cuối Trường Giang. Ngày ngày nhớ chàng chẳng thấy chàng, Cùng uống nước Trường Giang.
Dòng sông này bao giờ ngừng trôi? Nỗi hận này bao giờ mới hết? Chỉ mong lòng chàng như lòng thiếp, Nhất định không phụ nỗi niềm nhớ nhau.
Dịch thơ:
Nhà thiếp ở đầu sông, Nhà chàng ở phía cuối. Dòng nước Trường Giang cùng uống chung, Vắng chàng mong sớm tối.
Nước nọ mấy khi ngừng, Hận này bao thuở vợi. Những mong ý thiếp giống lòng chàng, Mối tình quyết không thay đổi.