21+ Bài Thơ Xuân Quỳnh Cho Bé Mầm Non Hay Nhất, Tuyển Tập Chùm Thơ Viết Cho Thiếu Nhi Ngắn, Nổi Tiếng, Dễ Đọc, Dễ Thuộc Cho Các Bạn Nhỏ.
NỘI DUNG CHÍNH
Các Chủ Đề Thơ Cho Thiếu Nhi Của Xuân Quỳnh
Xuân Quỳnh là một nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam, bà không chỉ viết những bài thơ tình lãng mạn mà còn có nhiều tác phẩm thơ dành cho thiếu nhi. Thơ của bà dành cho thiếu nhi thường mang những chủ đề gần gũi, quen thuộc với cuộc sống hàng ngày của trẻ em, đồng thời chứa đựng những bài học ý nghĩa.
Dưới đây là một số chủ đề thơ tiêu biểu của Xuân Quỳnh dành cho thiếu nhi:
Tình yêu thương gia đình:
Đây là một trong những chủ đề nổi bật trong thơ Xuân Quỳnh. Bà thường viết về tình cảm giữa cha mẹ và con cái, tình cảm anh em, tình cảm bà cháu.
Ví dụ: “Tiếng gà trưa”, “Bà ơi bà”,…
Thế giới tự nhiên:
Xuân Quỳnh có nhiều bài thơ viết về các loài vật, cây cối, hoa lá,… với những hình ảnh sinh động, ngộ nghĩnh.
Ví dụ: “Bầu trời trong quả trứng”, “Mùa xuân đến rồi”,…
Bài học cuộc sống:
Thơ của Xuân Quỳnh thường chứa đựng những bài học ý nghĩa về đạo đức, cách ứng xử, tinh thần lạc quan,…
Ví dụ: “Chuyện cổ tích về loài người”, “Nếu em có một khu vườn”,…
Những câu chuyện cổ tích:
Xuân Quỳnh cũng có nhiều bài thơ viết dựa trên các câu chuyện cổ tích quen thuộc, mang đến cho trẻ em những bài học bổ ích.
Những ước mơ, khát vọng của trẻ thơ:
Bà thấu hiểu và trân trọng những ước mơ, khát vọng của trẻ em, đồng thời khuyến khích các em sống có ước mơ, hoài bão.
Xuân Quỳnh là một nhà thơ nổi tiếng với nhiều bài thơ hay và ý nghĩa dành cho thiếu nhi. Dưới đây là một số bài thơ tiêu biểu của bà:
“Chuyện cổ tích về loài người“: Bài thơ này kể về sự ra đời của loài người và những điều cần thiết cho cuộc sống, như mẹ, bà, bố, thầy giáo,…
“Bầu trời trong quả trứng”: Bài thơ miêu tả thế giới tự nhiên qua hình ảnh quả trứng, với những hình ảnh sinh động và ngộ nghĩnh.
“Tiếng gà trưa“: Bài thơ kể về tình cảm bà cháu ấm áp qua tiếng gà trưa quen thuộc.
“Nếu em có một khu vườn”: Bài thơ thể hiện ước mơ về một khu vườn đầy màu sắc và tiếng chim hót.
“Mùa xuân đến rồi”: Bài thơ miêu tả cảnh sắc mùa xuân tươi đẹp và tràn đầy sức sống.
“Cây bàng”: Bài thơ miêu tả vẻ đẹp của cây bàng qua các mùa.
Ngoài ra, Xuân Quỳnh còn có nhiều bài thơ hay khác dành cho thiếu nhi, được in trong các tập thơ như:
“Bầu trời trong quả trứng”
“Sân ga chiều em đi”
“Lời ru trên mặt đất”
“Truyện Lưu Nguyễn”
Thơ của Xuân Quỳnh dành cho thiếu nhi không chỉ mang tính giáo dục mà còn có giá trị thẩm mỹ cao. Ngôn ngữ thơ của bà trong sáng, giản dị, gần gũi với trẻ em, đồng thời giàu hình ảnh và nhạc điệu.
Ngoài chủ đề về tình yêu đặc sắc thì người đọc còn thấy được một lượng thơ rất giàu tâm hồn của Xuân Quỳnh dành cho thơ thiếu nhi, mảng thơ mà bà dành sự quan tâm đặc biệt. Nếu bạn quan tâm đến chủ đề này thì đừng nên bỏ lỡ những bài thơ Xuân Quỳnh cho bé hay nhất dưới đây.
Chờ trăng
Đi đâu mồng một ba mươi Để đêm tối quá không ai thấy gì Mồng hai ông vẫn cứ đi Em mong ông lắm ông về đây chơi! Mồng năm em thấy ông cười Chỉ còn cái miệng gầy ơi là gầy Mười một ông đã hơi đầy Có khi ông vắng mấy ngày vì mưa Trời mưa ông có tán che Sao còn sợ ướt chẳng về ông ơi Mười ba, đèn đã sẵn rồi Mua hồng mua bánh để mời ông ăn Hôm nay mười bốn, mai rằm Lạy trời trong sáng cho ông trăng về Dẫu xa xin chớ ngại gì Có cơn gió mát đưa đi dẫn đường Đêm nay tất cả chúng em Chờ ông về với sao đèn cùng vui Khi ông trăng đã lên rồi Vừa trong sáng, lại tròn ơi là tròn!
Tuổi thơ của con
Tuổi thơ con có những gì Có con cười với mắt tre trong hầm Có làn gió sớm vào thăm Có ông trăng rằm sơ tán cùng con Sông dài, biển rộng, ao tròn Khói bom đạn giặc, sao hôm cuối trời Ba tháng lẫy, bẩy tháng ngồi Con chơi với đất con chơi với hầm Mong ngày, mong tháng, mong năm Một năm con vịn vách hầm con đi Trời xanh các ngả ngoài kia Cỏ xanh quanh những hàng bia trên mồ Quả tim như cái đồng hồ Nằm trong lồng ngực giục giờ hành quân Dế con cũng biết đào hầm Con cua chả ngủ, canh phòng đạn bom Trong trăng chú cuội tắt đèn Để cho mắt giặc mây đen kéo về Cái hoa cái lá biết đi Theo người qua suối, qua khe, qua làng Chiến hào mặt đất dọc ngang Sẽ dài như những con đường con qua Hầm sâu giờ quý hơn nhà Súng là tình nghĩa đạn là lương tâm Mẹ nuôi ngọn lửa trong hầm Để khi khôn lớn con cầm lên tay Những điều mẹ nghĩ hôm nay Ghi cho con nhớ những ngày còn thơ Ngày mai tròn vẹn ước mơ Yêu thương thêm chuyện ngày xưa nước mình.
Ngủ ngoan bé ơi
Đêm đã khuya rồi Đồng hồ ru hoài Tích tắc, tích tắc Hai kim đuổi nhau Bé ngủ biết đâu Thời gian vẫn thức Tích tắc, tích tắc… Ngủ ngoan bé ơi!
Tờ trang trên vách Cô văn công cười Cô múa cô hát Cho nhà bé vui Ngủ ngoan bé ơi!
Mẹ ngồi đưa nôi Mẹ trông bé ngủ Cái đầu xinh thế Tóc mượt như tơ Cái môi hồng thắm Mỉm cười trong mơ
Mẹ tính gần xa: Đến tháng thứ ba Thì bé biết lẫy Đến tháng thứ bảy… … Đến tháng thứ mười Bé chạy đi chơi Đường làng mới đắp Ngủ ngoan bé ơi!
Bên bác chủ nhiệm Đèn vẫn sáng ngời Bác tính nay mai Xây nhà mẫu giáo Để những cô giáo (Người mẹ thứ hai) Dạy bé múa hát Dạy bé vui chơi Lớn mau bé học Ngủ ngoan bé ơi!
Sương giá bên ngoài Cô dân quân bước Đường vòng ngõ tắt Len lỏi khắp nơi Cho bé đẫy giấc Ngủ ngoan bé ơi!
Chú bộ đội thức Đèn pha quét trời Giữ ông sao mai Giữ ông trăng sáng Để rằm tháng tám Rước đèn bé chơi Ngủ ngoan bé ơi!
Bé còn bé lắm Bé chả biết ai Bé cũng không biết Có bé ra đời Đang nằm trong nôi Ngủ ngoan bé ơi!
Ngày mai thêm tuổi
Gió xuân ơi chớ động màn Búp bê đang sắp ngủ ngoan trong giường Tiếng chim hót khẽ bên tường Trời xanh nhè nhẹ, con đường lặng xa Bé ru khe khẽ trong nhà: “Ngủ đi mẹ sẽ cho quà đầu xuân” Ông sao đang đến rất gần Có con vịt đứng một chân kia kìa Mẹ thương nào hãy ngủ đi Năm sau còn ở bên kia của ngày Bây giờ là ở năm nay Cái hoa cũng đợi, cái cây cũng chờ Ngày mai thêm tuổi cho hoa Nở bao hương sắc trước nhà mình đây Ngày mai thêm tuổi cho cây Nhựa lên cành, lá xoè tay vẫy mừng Ngày mai thêm tuổi cho trăng Dẫu trăng lớn cũng chỉ bằng hôm qua Ngày mai thêm tuổi cho bà Thêm bao chuyện cỏ, chuyện hoa, chuyện người Ngủ ngoan nào búp bê ơi Sắp thêm một tuổi nữa rồi thích không? Búp bê đâu biết vui mừng Vẫn nằm vẫn ngủ vẫn không nói gì Riêng người mẹ bé tí ti Xôn xao mong lớn, lắng nghe tuổi về
– Nắng ở xung quanh bình tích Ủ nước chè tươi cho bà Bà nhấp một ngụm rồi: “khà” Nắng trong nước chè chan chát
Nắng vào quả cam nắng ngọt Trong suốt mùa đông vườn em Nắng lặn vào trong mùi thơm Của trăm ngàn bông hoa cúc
Nắng thương chúng em giá rét Nên nắng vào áo em dày Nắng làm chúng em ấm tay Mỗi lần chúng em nhúng nước
Thế mà nắng cũng sợ rét Nắng chui vào chăn cùng em Các bạn để ý mà xem Trong chăn bao nhiêu là nắng
Mà nắng cũng hay làm nũng Ở trong lòng mẹ rất nhiều Mỗi lần ôm mẹ, mẹ yêu Em thấy ấm ơi là ấm!
Chuyện cổ tích về loài người
Trời sinh ra trước nhất Chỉ toàn là trẻ con Trên trái đất trụi trần Không dáng cây ngọn cỏ Mặt trời cũng chưa có Chỉ toàn là bóng đêm Không khí chỉ màu đen Chưa có màu sắc khác
Mắt trẻ con sáng lắm Nhưng chưa thấy gì đâu! Mặt trời mới nhô cao Cho trẻ con nhìn rõ Màu xanh bắt đầu cỏ Màu xanh bắt đầu cây Cây cao bằng gang tay Lá cỏ bằng sợi tóc Cái hoa bằng cái cúc Màu đỏ làm ra hoa Chim bấy giờ sinh ra Cho trẻ nghe tiếng hót Tiếng hót trong bằng nước Tiếng hót cao bằng mây Những làn gió thơ ngây Truyền âm thanh đi khắp Muốn trẻ con được tắm Sông bắt đầu làm sông Sông cần đến mênh mông Biển có từ thuở đó Biển thì cho ý nghĩ Biển sinh cá sinh tôm Biển sinh những cánh buồm Cho trẻ con đi khắp Đám mây cho bóng rợp Trời nắng mây theo che Khi trẻ con tập đi Đường có từ ngày đó Nhưng còn cần cho trẻ Tình yêu và lời ru Cho nên mẹ sinh ra Để bế bồng chăm sóc Mẹ mang về tiếng hát Từ cái bống cái bang Từ cái hoa rất thơm Từ cánh cò rất trắng Từ vị gừng rất đắng Từ vết lấm chưa khô Từ đầu nguồn cơn mưa Từ bãi sông cát vắng…
Biết trẻ con khao khát Chuyện ngày xưa, ngày sau Không hiểu là từ đâu Mà bà về ở đó Kể cho bao chuyện cổ Chuyện con cóc, nàng tiên Chuyện cô Tấm ở hiền Thằng Lý Thông ở ác… Mái tóc bà thì bạc Con mắt bà thì vui Bà kể đến suốt đời Cũng không sao hết chuyện
Muốn cho trẻ hiểu biết Thế là bố sinh ra Bố bảo cho biết ngoan Bố dạy cho biết nghĩ Rộng lắm là mặt bể Dài là con đường đi Núi thì xanh và xa Hình tròn là trái đất…
Chữ bắt đầu có trước Rồi có ghế có bàn Rồi có lớp có trường Và sinh ra thầy giáo… Cái bảng bằng cái chiếu Cục phấn từ đá ra Thầy viết chữ thật to “Chuyện loài người” trước nhất
Cùng đọc chùm thơ Xuân Quỳnh viết cho bé hay chọn lọc dưới đây để hiểu hơn về phong cách thơ của nữ thi sĩ nổi tiếng này nhé!
Que chuyền
Có mười que chuyền Làm bao nhiêu việc: Bắt đầu bàn một Cái mốt cái mai Rồi đến bàn hai Xôi chè đã nấu Nào những quả táo Nào những củ từ Bàn ba, bàn tư… Bàn mười chiu chắt…
Không chạm đến đất Quả bóng trên tay Que chuyền biết bay Que chuyền biết hát Gặp dòng nước cản Chuyền vượt qua sông Quả trứng đỏ lòng Tôm cong đít vịt Nổi trên mặt nước Là những cụm bèo Dây leo biết leo Ổi xanh thì chát… Que chuyền biết hết
Nhưng chuyền chẳng biết Là: những que chuyền Làm bao nhiêu việc Cũng nhờ tay em
Tuổi ngựa
– Mẹ ơi, con tuổi gì? – Tuổi con là tuổi ngựa Ngựa không yên một chỗ Tuổi con là tuổi đi…
– Mẹ ơi con sẽ phi Qua bao nhiêu ngọn gió Gió xanh miền trung du Gió hồng vùng đất đỏ Gió đen hút đại ngàn Mấp mô triền núi đá… Con mang về cho mẹ Ngọn gió của trăm miền Khi mở ra mẹ xem Có hương thơm, màu sắc
Ngựa con sẽ đi khắp Trên những cánh đồng hoa Loá màu trắng hoa mơ Trang giấy nguyên chưa viết Con làm sao ôm hết Mùi hoa huệ ngọt ngào Gió và nắng xôn xao Khắp đồng hoa cúc dại Mẹ ơi, mẹ ít nói Giống như là hoa ngâu Ngựa con phi mau mau Qua bạt ngàn hoa sở Bỗng nhiên con nhớ mẹ Khi qua đồi hoa sim Và quay lại con nhìn Chỉ một màu lau trắng Ngựa con qua làng xóm Như mẹ kể ngày xưa Con băng qua gốc đa Mùa sen hồng giếng ngọc Hoàng hôn vàng như thóc Con lao về ban mai Mới đấy đã qua rồi Con đường lên Quán Dốc Chỉ còn nghe tiếng hát Phía chân trời mở ra Tuổi nhỏ thoắt lùi xa Con đã không còn bé…
Tuổi con là tuổi ngựa Nhưng mẹ ơi đừng buồn Dẫu cách núi cách rừng Dẫu cách sông cách bể Con tìm về với mẹ Ngựa con vẫn nhớ đường
Bầu trời trong quả trứng
(Chuyện của một chú gà con)
Tôi kể với các bạn Một màu trời đã lâu Đó là một màu nâu Bầu trời trong quả trứng Không có gió có nắng Không có lắm sắc màu Một vòm trời như nhau: Bầu trời trong quả trứng Tôi chưa kêu “chiếp chiếp” Chẳng biết tìm giun, sâu Đói no chẳng biết đâu Cứ việc mà yên ngủ… Tôi cũng không hiểu rõ Tôi sinh ra vì sao Tôi đạp vỡ màu nâu Bầu trời trong quả trứng Bỗng thấy nhiều gió lộng Bỗng thấy nhiều nắng reo Bỗng tôi thấy thương yêu Tôi biết là có mẹ Đói, tôi tìm giun dế Ăn no xoải cánh phơi… Bầu trời ở bên ngoài Sao mà xanh đến thế! Trời xanh mà tôi nghĩ Trời xanh mà tôi yêu Trời xanh ấy mang theo Cả nỗi lo nỗi sợ: Tôi lo bão lo gió Tôi sợ cắt sợ diều Thoáng bóng nó nơi nào Tôi nấp ngay cánh mẹ… Nhưng ngoài trời xanh thế Sao tôi lại ẩn đây!… Khi đó tôi nghĩ ngay Bầu trời trong quả trứng Không có diều có cắt Không có bão có mưa Không biết đói biết no Không bao giờ biết sợ…
Nhưng trời ấy chưa vỡ Thì tôi cũng chẳng về Tôi đâu còn như xưa Tôi ngày nay đã lớn Tôi ngồi trong chắc chật Thế tôi cựa làm sao! Còn nỗi nhớ gắt gao Màu trời xanh này nữa Nhớ anh em nhớ mẹ Tôi nhớ vui nhớ buồn… Biết bao điều lớn hơn Nỗi lo và nỗi sợ
Này trời xanh tôi ở Biết rằng tôi lớn khôn?
Muốn trăng luôn luôn tròn…
Đêm nhìn lên tầng cao Giữa bao nhiêu tinh tú Chúng em tìm ông trăng Giữa bầu trời sáng tỏ Trăng cũng tìm chúng em Chắc là trăng cũng nhớ
Chúng em đi trên phố Có trăng vẫn theo cùng Những khi đèn điện tắt Trăng soi đường chúng em
Chập tối trăng đi lên Em ngủ rồi trăng xuống – Mẹ ơi mẹ có biết Sao trăng khuyết, trăng đầy?
– Trăng khuyết là trăng gầy Lúc buồn trăng khuyết thế Trăng giống như là mẹ Lúc con hư mẹ gầy
– Mẹ ơi, sao có ngày Con ngoan trăng vẫn khuyết?
– Nhưng làm sao con biết Có bạn còn chưa ngoan! Tuy vậy trăng vẫn tròn Những đêm rằm mỗi tháng Dành cho các bạn ngoan Ánh trăng vàng trong sáng Vào đêm rằm tháng tám Trăng tròn nhất cả năm Vì có bao bạn ngoan Mong chờ trăng nhiều quá… Muốn trăng luôn luôn tròn Phải là ngoan tất cả
Cúc cu… cù cu Trời mới tờ mờ Con gà đã gáy Tung chăn mẹ dậy Mẹ bảo: đến giờ Bé ngoan ở nhà Mẹ đi làm nhé! – Nằm thêm với bé Tí nữa mẹ đi Bé ghét con gà Không cho mẹ ngủ Mẹ xoa đầu bé: – Con gà nó ngoan Gọi mẹ đi làm Đúng giờ, không trễ Sáng nào cũng thế Như cái đồng hồ Con gà lại gáy Cúc cu… cù cu – Mẹ ơi đến giờ Con gà gọi đấy Bé mẹ chả quấy Mẹ cứ đi làm Con gà nó ngoan Bé yêu nó lắm!
Chưa già mà đã có râu Cái con dế, suốt đêm thâu hát gì Không chân con rắn vẫn đi Con sên thích múa, con ve thích gào Con chim thích đậu cành cao Con tàu biết gọi khi vào sân ga Con đường thì lại thích xa Con sông thích chảy, con phà thích sang Mí thì Mí thích yêu thương: Con chim, con dế, con đường, con sông…
Không chịu tắm
Trên cành cây Suốt cả ngày Ve rỉ rả Hẳn nóng quá Nên nó kêu Vịt bảo nhau: – Ve lạ thật! Hồ ao sẵn Khó gì đâu Mà cứ kêu Không chịu tắm!
Cây bàng
Cứ vào mùa đông Gió về rét buốt Cây bàng trụi trơ Lá cành rụng hết Chắc là nó rét!
Khi vào mùa nóng Tán lá xoè ra Như cái ô to Đang làm bóng mát
Bóng bàng tròn lắm Tròn như cái nong Em ngồi vào trong Mát ơi là mát!
A bàng tốt lắm Bàng che cho em Nhưng ai che bàng Cho bàng khỏi nắng!
Cô giáo của em
Trông cô cũng giống mọi người Mà cô biết nhiều lắm đấy! Tất cả chỉ là tờ giấy Cô gấp thành hoa, thành chim Những tiếng nói thường của em Cô hát thành ra bài hát Cô múa mềm như là nước Chỉ bằng bước chân bàn tay Em nóng, cô cởi áo ngay Rét, cô đắp chăn kín ngực (Cô biết cả em nóng, lạnh Mà em có nói ra đâu) Cô bảo chúng em thương nhau Cô dạy biết nghe lời mẹ… Cô giáo em tài là thế Ai học cô cũng thành ngoan
Vì sao?
Vì sao con cóc Nó hay nghiến răng? Vì sao con còng Nó không nhắm mắt? Không có chân có cánh Mà lại gọi: con sông? Không có lá có cành Lại gọi là: ngọn gió? Cái quạt bé như thế Thì gió ở vào đâu? Biển ngày đêm thét gào Sao lại không khản cổ? Con vịt con bé tí Không mẹ, nó không buồn? Mà mẹ mới ra đường Vì sao con đã nhớ?
Mí ngoan hơn cái nấm
Hôm qua đi ra nắng Bạn Kiên chẳng che đầu Thế là bị cảm sốt Suốt cả đêm kêu đau
Bạn Kiên chẳng ngoan đâu Không được bằng cái nấm Cái nấm là ngoan lắm Luôn ô, mũ chỉnh tề Lúc trời mưa trời nắng Nấm khi nào cũng che
Mẹ bảo: Mí ngoan ghê Luôn che đầu mưa nắng Mí cũng như cái nấm À Mí còn ngoan hơn Vì khi ngủ mỗi đêm Là không cần mũ nón Thế mà các bạn nấm Khi ngủ vẫn che ô
Nếu bạn đang tìm những bài thơ của Xuân Quỳnh viết cho bé hay đặc sắc thì nhất định phải đọc những bài thơ sau:
Trăng hư lắm
Trăng theo em Từ trong sân Em ra vườn Trăng ra vườn Em ra ngõ Em sang chú Trăng cũng theo Em xuống ao Trăng đứng ngó Ngó qua lá Ngó qua cành Em đi nhanh Trăng đi nhanh Em bước chậm Trăng cũng chậm Trăng là bạn Bạn rất thân Hoan hô trăng Luôn gần bạn Hôm ba mươi Rất tối trời Em đi học Sang nhà bạn Trăng không theo Em xuống ao Trăng không ngó Em ra ngõ Trăng đi đâu Nấp chỗ nào Tìm chẳng thấy Hẳn ngại tối Trăng không ra Trăng ở nhà Đi ngủ sớm Trăng đã lớn Mà còn lười Bỏ bạn rồi! Trăng hư lắm! Trăng hư lắm!
Mí trông nhà
Này chú mèo mướp Mí có quen đâu Đừng có meo meo Đòi vào đây nhé Chị Mí dặn thế “Lạ, không được vào Chị đi mua rau Mí trông nhà đấy…” Chú kiến đen láy Chạy nhắng lên thôi Ra chỗ khác chơi Không quen đâu nhé Lại còn ngọn gió Ở tận đâu đâu Sao cứ theo nhau Vào nhà Mí thế? Mí về mách chị Chị lại mắng cho Thôi gió ra đi Để còn khép cửa Các bạn đứng đó Mí hát cho nghe: “Hôm qua trên ngọn cây me Mẹ con ve mắng con ve mấy lần Con gà không biết rửa chân Con bò thì chẳng đánh răng bao giờ…” Rồi Mí lơ mơ Ngủ bên cửa sổ Kìa tia nắng lạ Đã len vào nhà
Ngôi nhà ở lại
Mùa xuân như con tàu Mang niềm vui của đất Mầm non và lộc cây Ngàn hoa cùng tiếng hát
Tàu đi, ngôi nhà em Ở đây cùng với cát Mùa hè như dòng sông Mang trời xanh ra biển
Mùa quả cùng đi theo Tiếng chim rồi cũng hết! Riêng ngôi nhà của em Ở đây cùng với bến
Mùa thu là ánh sáng Toả vàng trên khắp nơi Toả vàng trong nắng lá Ánh sáng rồi cũng trôi!
Riêng ngôi nhà của em Ở đây cùng với lá Mùa đông là gió đen Mang mây mù băng giá
Mang cả tuổi thơ em Bay về quê của gió Riêng ngôi nhà của em Và mẹ em vẫn đó
Trời xanh của mỗi người
Bầu trời xanh của bà Vuông bằng khung cửa sổ Bà nhìn qua mỗi chiều Nhớ bao là chuyện cũ
Trời xanh của mẹ em Là vệt dài tít tắp Khi nhắc về bố em Mắt mẹ nhìn đăm đắm
Trời xanh của bố em Hình răng cưa nham nhở Trời xanh giữa đạn bom Rách, còn chưa kịp vá
Trời xanh của riêng em Em chưa nhìn thấy hết Dài và rộng đến đâu Ai bảo giùm em biết?
Dài và rộng đến đâu Lớn rồi em sẽ biết
Cái ngoan của Mí
Mí đã biết đánh răng Cắt móng tay sạch sẽ Mí nhặt rau giúp mẹ Nhổ tóc sâu cho bà Mỗi khi ai cho quà Mí nhường em phần lớn
Mẹ bảo “Mí đã nhớn” Đi mẫu giáo rồi mà Mí biết nghe lời cô Yêu bạn và chăm học
Mí múa bài “con vịt vẫy cái cánh cho khô…” Hát bài “Chim chích choè … Đi về em chào mẹ…”
Cuối tuần nào cũng thế Phiếu cháu ngoan Bác Hồ Cô giáo đều thưởng cho Mí mang về khoe mẹ
Đêm hôm qua em bé Bị sốt nên phải tiêm Em bé cũng rất ngoan Tiêm đau mà chẳng khóc
Vì em chưa đi học Nên chẳng được phiếu ngoan Mí đem phiếu của mình Thưởng luôn cho em bé
Các bạn bảo “cho thế Thì mình mất cái ngoan” Nhưng cứ nghĩ mà xem” “Cái ngoan đâu có mất Như bài hát Mí học Cô dạy, cô vẫn còn Như cái chữ bố xem Chữ vẫn nguyên trong sách”
Bà thấy Mí thắc mắc Bà cười bảo “Mí à Cái ngoan mà đem cho Thì lại ngoan hơn nữa”
Cây chua me đất khóc
Chiều hôm qua Mí ra vườn Thấy cây chua me đất khóc Mí dỗ mãi mà không được Sau rồi cây kể Mí nghe: – Tên tôi chính là Chua me Tôi mọc sát trên mặt đất Trong những ngày hè nóng bức Đã từng tặng bạn canh chua Nếu chanh, bạn chưa kịp mua Thay chanh gội đầu sạch sẽ Thế mà mấy ai để ý Tên tôi chính là Chua me Và từ buổi chiều hôm qua Tôi nghĩ, tôi buồn ghê lắm Chả là các bạn đi học Tạt vào vườn thăm lá, cây Các bạn nhìn tôi nói ngay: “- Ô kìa, có cây rau má – Không phải đâu, cây diếp cá Cái mùi nó rất là tanh – Các bạn chẳng biết bằng mình Đấy là cây rau dền trứng…” – Thế thì việc gì phải khóc Là cây nào cũng tốt thôi: Rau má làm thuốc cho người Rau dền nấu canh mát dạ Mà còn cái cây diếp cá Cũng nhiều lợi ích chứ sao?… – Nhưng mà bạn ơi không đâu Dẫu rằng cây nào cũng tốt Vẫn không đúng là tôi được… – Nhưng thôi đừng khóc đừng buồn Nín đi nào, nín chóng ngoan Mí gọi là chua me đất
“Chi chi chành chành Cái đanh thổi lửa Con ngựa dứt cương…” Nào mau nhắm mắt Kẻo ngựa lạc đường!
Nấp ở trước gương Bạn nhìn thấy bóng Nấp bên cánh cổng Sợ cổng kêu ran Nấp dưới gầm bàn Gầm bàn trống quá Nấp sau vòm lá Sợ lá rung rinh… Mình chỉ ước mình Bé bằng cái tẩy Trốn trong ngăn ấy Bé bằng tờ giấy Lẫn với sách kia Nhưng mình lại to Thật là khó quá! Chỉ còn một chỗ Đố bạn tìm ra: Nào một… hai… ba… Trốn vào lòng mẹ
Nếu chúng mình dậy sớm
Ngày tết nghỉ ở nhà Bạn nhớ đừng dậy muộn Ngủ nhiều sẽ thiệt thòi Bao điều không kịp biết Tết ngắn đi mất tết Gạo thành bánh thành xôi Bông hoa xoè cánh rồi Băng pháo hồng đã đốt Cỏ đã xanh mặt đất Nắng đã ấm khắp trời Chim hót xong bài hát Búp non thành lá tươi Bao lò rèn khói bay Lửa đã hồng trong sắt Sắt đã sáng thành dao… Bao điều không kịp biết Mực sẽ thành chữ viết Chữ sẽ thành bài ca Hát trong khắp mọi nhà Về muôn mùa xuân đẹp Sông trôi ào ạt nước Đất mở những con đường Đôi giầy mới của em Đợi nhiều e sẽ chật… Nếu chúng mình dậy sớm Mùa xuân còn dài hơn.
Tập tầm vông
Tập tầm vông Tay nào không? Tay nào có? Tay cầm hạt đỗ Tay cầm nụ hoa Đố bạn đoán ra Nắm tay nào có…
Nếu là hạt đỗ Tay nắm chặt mà Nếu cầm nụ hoa Chắc là nắm nhẹ Nếu cầm mẩu giẻ Nắm xẹp như không Nắm tay mà phồng Táo nằm trong đó Hai tay chẳng có Lấy gì đoán đây! Nếu có trong tay Đoán thì chẳng khó
Tập tầm vông Tập tầm vó…
Bài hát về cây
Cây thông là cây của đồi Cây nhãn của bãi đất bồi triền sông Bờ ao thường mọc cây sung Cây xoan trước ngõ, cây hồng rìa sân Cây chanh là cây của vườn Làm bạn với đường là sấu, là me Em yêu lắm: cái cây tre Quạt ru em những đêm hè nóng rang Trường em có một cây bàng Bàng là bạn của trò ngoan chúng mình Cây đa mọc ở bên đình Còn như bãi cát sống cùng phi lao Bà em thích nhất cây cau Mùa xuân cây mận, cây đào nở hoa…
Trăm cây từ đất sinh ra Để cho quả ngọt, cho hoa muôn màu Em đi đâu, em về đâu Cây xoè bóng mát che đầu cho em…
Có cây này rất thân quen Lại không từ đất mọc lên bao giờ Không cành không lá không hoa Mà che chở hết trăm nhà loài cây: Đấy là cây súng trên tay
Kể chuyện quả
– Quả me có vị chua Làm ô mai ngon tuyệt Nắng ở trong quả mít Mùi thơm trong quả mơ Xù xì cái quả na Mà ngọt ơi là ngọt! À, chú có thích nhót Vườn bà cháu rất nhiều Chú ạ, muỗi bao nhiêu Ở trong lòng quả vả Quả sầu riêng rất lạ Người chê, người bảo thơm Quả măng cụt miền Nam Chẳng măng mà chẳng cụt Quả nhãn ngon bị nhốt Ở trong lồng như chim Cứ mở ra mà xem Dơi liền ăn hết nhãn Quả vải thơm là bạn Của tu hú tháng ba Sao lại gọi chuối ta Là chuối tây hở chú? Nước mình bao nhiêu quả Đố cháu thích quả gì Chú thử đoán xem đi? – Cháu thích là “quả đất” – Chú lại đùa cháu chắc Đất có ăn được đâu? – Nhưng đất có bao nhiêu Quả ngon và quả lạ
Cái địa bàn của chú Điền
Chú là bộ đội trinh sát Chú đi công tác một mình Địa bàn theo chú chỉ đường Bao năm đã thành bè bạn
Giữa bao rừng cây rậm rạp Giữa bao đêm tối sương mù Địa bàn chưa lệch bao giờ Lúc nào cũng đi đúng hướng
Cái kim ấy là con mắt Lúng la lúng liếng tìm đường Cái kim ấy là trái tim Như tim chú Điền trong ngực
Chú Điền tìm nơi có giặc Một phần công của địa bàn Giữa vùng đất lạ rừng hoang Giúp chú trở về đơn vị
Những khi bom gào đạn xé Chú Điền mấy bận đất vùi Chú nghe tim chú bồi hồi Chú biết địa bàn vẫn sống Chú biết địa bàn vẫn thức Đứng lên phủi bụi, chú nhìn Cái kim, con mắt, trái tim Tìm đường lúng la lúng liếng
– Chú ơi hôm nay về phép Chắc địa bàn đưa chú về? – Cháu ạ, hướng đường về quê Địa bàn phải theo chú đấy.
Tại sao gà con sinh ra?
Cục… cục… ta, cục tác Ngày này qua ngày khác Gà mái cứ gọi hoài Mà quả trứng hồng tươi Vẫn nằm nguyên trong ổ
Đi kiếm ăn đây đó Rồi trở về ổ rơm Đẻ trứng, lại gọi con Cục… cục… ta cục tác…
Cái hoa chanh thức giấc Tàu lá chuối lung lay Cọng rơm vàng xoay xoay Trứng vẫn nằm trong ổ
Gà mái mong con quá Càng ấp iu suốt ngày Dù con chưa ra đời Mồi mẹ dành con đó
Thấy gà mẹ khổ quá Cứ nằm liền ổ rơm Thân xác xơ gày mòn Không ăn mà mãi thức Thương mẹ, đạp vỏ trứng Thế là gà sinh ra
Vì gà mẹ mong chờ Nên có gà con đó
Tiếng gà trưa
Trên đường hành quân xa Dừng chân bên xóm nhỏ Tiếng gà ai nhảy ổ: “Cục… cục tác cục ta” Nghe xao động nắng trưa Nghe bàn chân đỡ mỏi Nghe gọi về tuổi thơ
Tiếng gà trưa Ổ rơm hồng những trứng Này con gà mái mơ Khắp mình hoa đốm trắng Này con gà mái vàng Lông óng như màu nắng
Tiếng gà trưa Có tiếng bà vẫn mắng: – Gà đẻ mà mày nhìn Rồi sau này lang mặt! Cháu về lấy gương soi Lòng dại thơ lo lắng
Tiếng gà trưa Tay bà khum soi trứng Dành từng quả chắt chiu Cho con gà mái ấp
Cứ hàng năm hàng năm Khi gió mùa đông tới Bà lo đàn gà toi Mong trời đừng sương muối Để cuối năm bán gà Cháu được quần áo mới Ôi cái quần chéo go Ống rộng dài quét đất Cái áo cánh chúc bâu Đi qua nghe sột soạt
Tiếng gà trưa Mang bao nhiêu hạnh phúc Đêm cháu về nằm mơ Giấc ngủ hồng sắc trứng
Cháu chiến đấu hôm nay Vì lòng yêu Tổ quốc Vì xóm làng thân thuộc Bà ơi, cũng vì bà Vì tiếng gà cục tác Ổ trứng hồng tuổi thơ
Chùm Thơ Về Tình Cảm Gia Đình Của Xuân Quỳnh Ý Nghĩa
Cuối cùng là chùm thơ về tình cảm gia đình của Xuân Quỳnh vô cùng ý nghĩa và cảm động, mời bạn cùng thưởng thức.
Con chả biết được đâu
Tặng Quỳnh Thơ
Mẹ đan tấm áo nhỏ Bây giờ đang mùa xuân Mẹ thêu vào chiếc khăn Cái áo và cái lá
Cỏ bờ đê rất lạ Xanh như là chiêm bao Kìa bãi ngô, bãi dâu Thoáng tiếng cười đâu đó
Mẹ đi trên hè phố Nghe tiếng con đạp thầm Mẹ nghĩ đến bàn chân Và con đường tít tắp Bỗng như lên tiếng hát Từ màu mạ dưới đồng Từ hạt cây trong rừng Từ cánh buồm trên biển
Thường trong nhiều câu chuyện Bố vẫn nhắc về con Bố mới mua chiếc chăn Dành riêng cho con đắp
Áo con bố đã giặt Thơ con bố viết rồi Các anh con hỏi hoài: – Bao giờ sinh em bé?
Cả nhà mong con thế Con chả biết được đâu Mẹ ghi lại để sau Lớn lên rồi con đọc
Mùa xuân mừng con thêm một tuổi
Tặng Tuấn Anh
Lại tới mùa xuân rồi Mừng con thêm một tuổi Chiếc khăn đỏ trên vai Mới quàng tươi roi rói
Con kể bao chuyện mới Về ngôi trường của con: Cái cửa sổ mới sơn Cái cây bàng đỏ lá Bài toán làm tuy khó Con cũng giải được mà Con biết nhân biết chia Biết trừ và biết cộng Con đóng sổ lao động Ghi việc con giúp bà Nào dọn cơm, quét nhà Nào nhặt rau, lấy muối… Con cười nhăn cả mũi Hở cái răng mới thay Giống viên gạch mới xây Phố mình – to cồ cộ!
Thương con mẹ lại nhớ Căn hầm hẹp trước kia Nước ngập và gió se Bùn lấm vào giấc ngủ Báo động rung đường phố Tiếng bom rền bốn bên Bám cổ mẹ suốt đêm Cánh tay con thì bé Con bảo: “ghét thằng Mỹ Nó hay giết trẻ con Bao giờ con lớn lên Con làm anh bộ đội”
Đã bao là thay đổi Hoa mấy độ ra hoa Đất mấy độ thêm nhà Con mấy lần thêm tuổi Chân trời xa xích lại Đường phố mình mở ra Gió đầu năm thổi qua Trên những hàng cây mới Bàn chân con bước mải Giữa mùa xuân thương yêu Mẹ lặng lẽ nhìn theo Chấm khăn quàng đỏ chói…
Thư gửi bố ngoài đảo
Bây giờ sắp tết rồi Con viết thư gửi bố Bà bảo đừng nhắc nhiều Kẻo bố mày vấp ngã Con không nhắc nhiều đâu Nhưng mà con vẫn nhớ Nhớ bố con học chăm Con quét nhà giúp mẹ… Bố ơi từ hôm qua Con biết xem đồng hồ
Tết con muốn gửi bố Cái bánh chưng cho vui Nhưng bánh thì to quá Mà hòm thư nhỏ thôi Gửi hoa lại sợ héo Đường ra đảo xa xôi Con viết thư gửi vậy Hẳn bố bằng lòng thôi
Ngoài ấy chắc nhiều gió Đảo không có gì che Ngoài ấy chắc nhiều sóng Bố lúc nào cũng nghe
Bố lắng nghe tiếng sóng Lắng nghe tiếng chim bay Phân biệt tiếng tàu giặc Rình ngoài khơi đêm ngày
Bà bảo: hàng rào biển Là bố đấy, bố ơi Cùng các chú bạn bố Giữ đảo và giữ trời
Nhưng bố này, con bảo Con nghĩ còn hay hơn: “Bố: hàng rào của đảo Bố: hàng rào của con”
Cắt nghĩa
Thằng em thì hay hỏi Không kể chuyện như anh (Tuy con, má chẳng sinh Con vẫn quen gọi má)
– Má ơi ai sinh cá Ai làm ra cái kem Đêm sao lại màu đen Ban ngày sao màu trắng?… – Ban ngày làm bằng nắng Màu xanh làm bằng cây Quả ớt làm bằng cay Tiếng ồn sinh tàu điện Gió trong con ốc biển Ghé tai nghe mà xem… A lại còn cái kem Thì làm bằng mùa rét Bông hoa làm bằng tết Tết làm cho hương thơm Con làm bằng yêu thương Của cha và của mẹ Của bà và của ông Của má nữa – biết không? Con làm bằng tất cả!
Mẹ và con
– Mẹ ơi, bông hoa kia Là của ai hở mẹ? Cái màu xanh trên cửa Kia nữa là của ai?
– Của con đấy con ơi Đều của con tất cả Cái màu xanh trên cửa Cái bông hoa cuối vườn Ông mặt trời chiều hôm Tiếng chim kêu buổi sáng Cái mặt ao lặng lặng Có con cá đang bơi Cái dòng sông trôi trôi Có con thuyền mới đỗ… Là của con cả đó Cả mẹ cũng của con
Con ôm mẹ con hôn: – Của con sao nhiều thế? Ừ của con nhiều quá Nhưng mẹ lại nhiều hơn Vì tất cả của con Mà con là của mẹ
Con yêu mẹ
– Con yêu mẹ bằng ông trời Rộng lắm không bao giờ hết
– Thế thì làm sao con biết Là trời ở những đâu đâu Trời rất rộng lại rất cao Mẹ mong, bao giờ con tới!
– Con yêu mẹ bằng Hà Nội Để nhớ mẹ con tìm đi Từ phố này đến phố kia Con sẽ gặp ngay được mẹ
– Hà Nội còn là rộng quá Các đường như nhện giăng tơ Nào những phố này phố kia Gặp mẹ làm sao gặp hết!
– Con yêu mẹ bằng trường học Suốt ngày con ở đấy thôi Lúc con học, lúc con chơi Là con cũng đều có mẹ
– Nhưng tối con về nhà ngủ Thế là con lại xa trường Còn mẹ ở lại một mình Thì mẹ nhớ con lắm đấy
Tính mẹ cứ là hay nhớ Lúc nào cũng muốn bên con Nếu có cái gì gần hơn Con yêu mẹ bằng cái đó
– À mẹ ơi có con dế Luôn trong bao diêm con đây Mở ra là con thấy ngay Con yêu mẹ bằng con dế