Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ [Nội Dung Tác Phẩm + Phân Tích]

Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ ❤️️ Nội Dung Tác Phẩm, Phân Tích ✅ Mời Bạn Đọc Xem Thêm Về Ý Nghĩa Nhan Đề, Giá Trị Tác Phẩm, Giáo Án.

Nội Dung Truyện Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ

Truyện Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ của Nguyễn Ngọc Thuần gửi gắm những bài học giá trị về cuộc sống. Chia sẻ cho bạn đọc nội dung truyện Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ bên dưới.

Nhà tôi có khu vườn rất rộng Bộ trồng nhiều hoa. Buổi chiều ra đồng về, bố thường dẫn tôi ra vườn, hai bố con thi nhau tưới. Bố làm cho tôi một bình tưới nhỏ bằng cái thùng đựng sơn  vừa tay. Bố lại lây hộp lon gò thành cái vòi sen nữa. Bố hay bảo tôi nhắm mắt lại, sau đó dẫn tôi đi chạm từng bông hoa một. Bố nói:

– Đố con hoa gì?

Tôi luôn nói sai. Nhưng bố nói không sao cả, đần dân tôi sẽ nói đúng. Những buổi chiều tôi hay nhắm mắt sở những bông hoa rồi tập đoán. Tôi đoán được hai loại hoa: hoa mồng gà và hoa hướng dương. Bỏ cười khả khả khen tiền bộ lắm! Một hôm khác, tôi đoán được ba loại hoa. Bố nói:

– Phen này con sẽ đoán được hết các loại hoa của bố mắt thôi!

 Và đúng như vậy không bao lâu, tôi đã đoán được hết vườn hoa. Từ trong nhà ra ngoài vườn, tôi có thể chạm bất cứ loại cây nào vả nói đúng tên của nó. Tôi cũng đã thuộc khu vườn. Tôi có thể vừa nhắm mắt vừa đi mà không chạm vào vật gì. Những lúc rảnh rỗi, bố hay đứng trong vườn rồi đố tôi tìm ra bố. Bố nói:

– Bố thây con hé mắt!

Tôi cãi lại

– Không! Con không có hé mắt. Con biết chỗ cây hoàng lan mà!

– Thật không? – Bố giả vờ nghỉ ngờ.

Trò chơi này không chỉ diễn ra ngoài vườn mà còn trong nhà. Bồ hay giấu cục kẹo đầu đó rồi đồ tôi, và lần nào tôi cũng tìm thấy. Bố còn đồ khi tôi nhắm mắt, bố đứng cách tôi bao xa.

Lúc đầu tôi luôn đoản sai nhưng sau thì đúng dân. Mỗi lần như thế, bố đều lấy thước ra đo đàng hoàng. Bây giờ, khi đang còn vùi đầu trong mệnh, tôi vẫn biết bố đang cách xa tôi bao nhiêu mét khi chỉ cần nghe tiếng bước chân. Trò chơi này làm chú Hùng ngạc nhiên lắm. Chú cứ hay nghi ngờ rằng không thể được, cháu đã ăn gian. Cháu hé mắt. Thế là tôi lặp lại trò chơi cho đến khi chú phải thốt lên:

– Thật không thể tin nổi, cháu có con mắt thần!

Trò chơi này, tôi có một kỉ niệm đáng nhớ. Sau nhà tôi có một con sông nhỏ. Những ngày nghỉ bố hay dẫn tôi ra đó tắm. Bồ tôi bơi giỏi lắm. Bồ có thể lặn một hơi đẩy đến mấy phút. Hôm đó, khi cả nhà đang ăn cơm thì bỗng nghe một tiếng hét lớn. Sau đó hoàn toàn im lặng. Mọi người nhìn quanh, không biết tiếng hét xuất phát từ hướng nào. Nhưng tôi đã nói ngay:

– Cách đây khoảng ba chục mét, hướng này!

Mẹ tôi chỏm dậy

– Chết rồi, ngoài bờ sông!

Bồ quăng chén cơm rồi bằng vườn chạy ra… Tôi và mẹ chạy theo, quả nhiên đúng như vậy. Dưới cải hụp xoáy, một thằng bé chơi với chỉ còn lòi ngón chân. Nó là thằng Tí, con bà Sáu. Nhân buổi trưa, nó trốn ra bờ sông vọc nước, không ngờ trượt chân té” xuống. Bố tôi ẵm nó về nhà. Bụng nó đầy nước, bộ phải nắm ngược hai chân đốc xuống như làm xiếc. Sau đó cả xóm mới hay tin chạy ra. Người ta bu quanh tôi, hỏi đủ chuyện. Bả Sáu còn cảm ơn tôi. Bá khóc. Bà nói không có tôi, thẳng Tí con bà sẽ chết. Nhiều người không tin rằng tôi có thể lắng nghe âm thanh tải tỉnh như vậy bèn gu tải, thật may phước lần nào tôi cũng đoán trúng. Họ hỏi làm sao biết hay vậy. Bố nháy mắt và chúng tôi cười ồ. Tôi biết đó là một bí mật, không thể tiết lộ! Một bí mật giữa bố và tôi. Nhưng tôi đã hứa, tôi sẽ chỉ cho thẳng Tí bí mật này. Nó là bạn thân của tôi mà. Tôi thấy tên nó đẹp hơn mọi tên, khi đọc lên, âm thanh cứ du đương như một bài hát

Ở trường tôi hay gọi nó:

– Tí, Tí 

Nó hỏi:

– Cái gì?

Tôi mỉm cười:

– Chẳng có gì!

Nó ngạc nhiên lắm. Nó không hè biết rằng tôi đang nghe âm thanh từ cái tên của nó.

Bố tôi nói, mỗi cái tên là một âm thanh tuyệt diệu. Người càng thân với mình bao nhiêu thì âm thanh đó càng tuyệt điệu bây nhiều. 

Tôi tin bố. Tôi hay gọi tên bố chỉ để nghe âm thanh.

[…] Thằng Tí hay đem cho bố tôi những trái ổi. Nó trèo cây giỏi lắm, nhà nó có một vườn ổi. Những trải ổi to được nó lựa đẻ dành cho bố đều có bịch ni lông bọc lại đàng hoàng. Những trải ổi như thể bao giờ cũng vừa to vừa mèn, cắn vào rất đã. Bố tôi it khi nào ăn ổi, những vì nó, bố ăn.

Tôi nói

– Sao bố kính trọng nó quá vậy?

Bồ cười xòa:

– Không phải đâu, bố không cưỡng lại được trước món quà. Một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp lây tư món quà đó . – Bố còn nói thêm. – Một nụ hôn cũng là một món quà sang trọng. Một giấc ngủ của tôi cũng chính là một món quà, cả con người tôi đều là món quà của bố.

Tôi đi nhẹ ra vườn. Tôi hiểu, khu vườn là món quả bắt tận của tôi. Mỗi bông hoa là một món quả nhỏ, một vườn hoa là món quà lớn. Tôi nhắm mắt và chạm tay rồi gọi tên từng món quà. Tôi chạm phải bố. Tôi la lên:

– A! Món quà của tui đây rồi. Ôi cái món quà này bự quá!

Bố lại nghĩ ra trò chơi khác. Thay vì chạm vào hoa, bây giờ tôi chỉ ngửi rồi gọi tên nó. Bỏ đưa bông hoa trước mũi tôi rồi nói, hoa gì? Trò chơi cứu được điểm ra liên tục cho đền hỏi tôi nhận điện được tất cả mùi hương của các loài hoa

Đêm, tôi mở cửa số và nói:

– Hoa hồng đang nở kìa bố ơi!

Bố không tin, xách đèn ra soi và đúng vậy. Những bông hoa cứ đem hương đến cửa số như báo cho tôi biết từng mùa. Hoa gì nở sớm, hoa gì nở muộn. Tôi còn phân biệt cùng một lúc những hoa gì đang nở. Bồ nói tôi có cái mũi tuyết nhất thế giới!

Bạn hãy tưởng tượng, một buổi sáng mờ sương. Bạn vừa nhắm mắt vừa mở cửa số, và bạn chợt hiểu khu vườn nói gì. Bạn hiểu bây giờ là mùa gì và bông hoa nào đang nở, tên gì. Từng tiếng bước chân trong vườn, bạn biết chính xác người có bước chân đó cách xa bạn bao nhiêu mét. Bạn còn biết tiếng chân đó là của ai, bố hay mẹ.

Bạn sẽ giả vờ hỏi:

– Ai đó? Có phải là người khách lạ không?

– Không. Tôi là khách quen! – Người đó trả lời

Bạn sẽ nói:

– Khách quen sao tôi không biết vậy cả? Tui nghe bước chân lạ lắm.

– Đó là tại vì tôi đang hỏi hộp. Tôi thấy khu vườn nở nhiều hoa quá

– Hoa hồng và mào gà phải không?

– Ôi! Sao anh biết hay quá vậy

Bạn sẽ nói to lên

– Tại vì tôi có con mắt thần

– Con mắt thân nằm ở đâu vậy?

– Nằm ở mãi tui

Đó chính là một điều bí mật mả tôi muốn chia sẻ với bạn. Bạn hãy thử đi rồi sẽ thấy, khu vườn sẽ lớn lên rất nhiều. Những bông hoa thơm hơn và khi nhắm mắt, bạn vẫn nhìn thấy nó. Không chỉ vậy, bạn còn thấy nguyên cả khu vườn. Bạn có thể nhìn thấy bông hồng ngay trong đêm tối. Đêm bạn nằm, đắp chăn kín người nhưng bạn vẫn có thể đi dao. Bạn sẽ không bao giờ lạc trong bất cứ một khu vườn ảo, bởi vì, những bông hoa sẽ chỉ lối cho bạn, một lối đi an toàn vả thơm ngát.

Và lúc đó, bạn sẽ tiếc lắm nếu thế giới này vắng đi những bông hoa. Bạn sẽ tự hỏi, tại sao trong khu vườn không có người đẫn lối? Người ta sẽ ngạc nhiên hỏi lại, người dẫn lối nào? Bạn sẽ từ từ nói, đó là NHỮNG BÔNG HOA.

Những bông hoa chính là người đưa đường!

Tìm hiểu thêm tác phẩm 🌟 Ai Ơi Mồng 9 Tháng 4 🌟 Khám Phá Nội Dung, Nghệ Thuật, Phân Tích

Tóm Tắt Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ

Tiếp theo là bản tóm tắt Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ ngắn gọn.

Nhà của nhân vật tôi có một khu vườn rộng. Bố cậu bé đã giúp cậu nhận biết các loài hoa bằng cách sờ và tập đoán. Nhân vật tôi đã thuộc làu làu, chạm loài nào đều đoán tên được loài đó. Khi Tý đem biếu bố những trái ổi to mềm, cắn rất đã, người bố rất quý trọng chúng gì bố ít khi ăn ổi. Nhân vật tôi nhận ra đó là vẻ đẹp của món quà mình cho đi hay mình được nhận.

Cậu cũng nhận ra khu vườn, người bố là món quà to lớn, quý giá của cuộc đời cậu. Sau đó, bố lại nghĩ ra một trò chơi khác, thay vì chạm thì bây giờ nhân vật tôi chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thuần thục, bố khen cậu là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế giới. Lúc đó, cậu nhận ra rằng chính những bông hoa là người đưa đường, dẫn lối cho cậu trong khu vườn.

Về Tác Giả Nguyễn Ngọc Thuần

Giới thiệu cho các bạn một số thông tin về tác giả Nguyễn Ngọc Thuần.

  • Nguyễn Ngọc Thuần (1972)
  • Quê quán: Tân Thiện – Hàm Tân, Bình Thuận.
  • Là một nhà văn trẻ đầy triển vọng ở thể loại văn xuôi đương đại, là thành viên của Hội nhà văn Việt Nam.
  • Với những sáng tác của mình Nguyễn Ngọc Thuần đã đạt được những giải thưởng như:
    • Giăng giăng tơ nhện (giải thưởng Văn học tuổi hai mươi lần II);
    • Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, NXB Trẻ 2000, giải nhất cuộc thi Văn học Thiếu nhi lần III,
    • Giải Peter Pan (giải thưởng của Thụy Điển dành cho tác phẩm thiếu nhi hay nhất;
    • Một thiên nằm mộng – giải A cuộc vận động sáng tác văn học thiếu nhi của NXB Kim Đồng 2001-2002; – Nhện ảo
    • Giải A cuộc vận động sáng tác cho thiếu nhi 2003,
    • Giải B (không có giải A) cuộc thi sáng tác văn học cho tuổi trẻ do Nhà Xuất Bản Thanh niên phối hợp với Nhà Xuất Bản Văn nghệ tổ chức cho tác phẩm Trên đồi cao chăn bầy thiên sứ…

Cập nhật cho bạn đọc tác phẩm 🌷 Cửu Long Giang Ta Ơi 🌷 phân tích đầy đủ nhất

Về Tác Phẩm Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ

Về tác phẩm Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, tác phẩm này thuộc thể loại truyện dài. Phương thức biểu đạt chính là tự sự.

Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ nói lên rằng từ tình cảm bố con thắm thiết đã nuôi dưỡng tâm hồn đứa trẻ trong cách cảm nhận, giúp đứa trẻ nhận ra thiên nhiên là món quà quý giá to lớn mà cuộc sống ban tặng.

Xuất Xứ Và Hoàn Cảnh Sáng Tác Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ

Cùng khám phá xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ.

  • Xuất bản năm 2004, đạt giải nhất cuộc thi Văn học Thiếu nhi lần III.
  • Qua tác phẩm, tác giả muốn gửi gắm sự trân trọng, yêu quý dành cho thiên nhiên, cuộc sống. 

Chia sẻ cho bạn đọc 💚 Truyện Cổ Nước Mình 💚 Những Mẫu Phân Tích Hay Nhất

Ý Nghĩa Nhan Đề Tác Phẩm Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ

Tiếp theo là ý nghĩa nhan đề tác phẩm Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ.

Nhan đề “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” nói lên cách cảm nhận đặc biệt về cuộc sống.

  • Ban đầu, nhân vật không thể đoán được tên loài hoa, dần dần đã thuộc tên và rồi khi nhắm mắt lại, ngửi mùi hoa cũng có thể đoán đúng tên. Như vậy, nhân vật đã cảm nhận thế giới tự nhiên bằng nhiều giác quan và khi càng hiểu, nhân vật càng trân trọng và thêm yêu thiên nhiên quanh mình.
  • Cách cảm nhận ấy đem lại ý nghĩa cho cuộc sống của chúng ta, đó là cách cảm nhận sâu sắc, không hời hợt. Khi ta cảm nhận bằng cả tâm hồn và tình yêu thương ta sẽ phát hiện được những vẻ đẹp, những giá trị từ những điều bình dị nhất.

Bố Cục Văn Bản Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ

Bố cục văn bản Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ bao gồm 3 phần chính như sau:

  • Phần 1: Từ đầu đến “con mắt thần” (Những trò chơi của bố và bạn nhỏ).
  • Phần 2: Tiếp theo đến “vì món quà đó” (Cách bố đón nhận món quà của Tý).
  • Phần 3: Còn lại (Bài học của bố về cách cảm nhận thế giới tự nhiên).

Tìm hiểu thêm về 🌼 Con Chào Mào 🌼 Nội Dung Tác Phẩm, Giá Trị, Phân Tích

Đọc Hiểu Tác Phẩm Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ

Mời bạn đọc cùng xem phần đọc hiểu tác phẩm Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ.

1. Nhân vật người bố

– Tìm mọi cách khiến đứa con của mình thân thuộc với khu vườn: 

+ Bảo con nhắm mắt, dẫn đi chạm từng bông hoa một.

+ Chỉ cho con ngửi rồi gọi tên bông hoa.

→ Gây dựng tình yêu thiên nhiên trong đứa con của mình.

– Dạy con nhận ra ý nghĩa của việc nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp lây vì món quà đó. → Thiên nhiên là quà tặng của cuộc sống.

→ Bố là người yêu thương con, dạy dỗ cho con nhận ra những điều tốt đẹp trong cuộc sống.

2. Nhân vật tôi

– Một người yêu thiên nhiên:

+ Đoán hết vườn hoa bằng cách chạm tay sờ bông hoa. → Sở hữu đôi mắt thần.

+ Nhận diện được tất cả mùi hương của các loài hoa. → Thấu hiểu được khu vườn đang nói gì.

→ Tình yêu tha thiết, gắn bó với khu vườn của bố. Cảm nhận được những biến chuyển nhỏ nhất của thiên nhiên.

– Một đứa con hiếu thảo: Nhận ra bố là món quà to lớn nhất của đời mình. → Là người dạy dỗ, giúp mình nhận ra những bài học trong cuộc sống.

– Một người trân trọng thiên nhiên:

+ Nhận ra mỗi bông hoa là một món quà, khu vườn là món quà lớn.

+ Những bông hoa thơm hơn và khi nhắm mắt, ta vẫn nhìn thấy nó.

+ Không bao giờ lạc trong vườn vì những bông hoa là người dẫn lối.

→ Bời thiên nhiên là món quà quý giá, ta cần nhận ra giá trị và trân trọng chúng.

Giá Trị Tác Phẩm Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ

Sau đây là những giá trị tác phẩm Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ.

Giá trị nội dung

  • Tác phẩm đưa ra một cách cảm nhận thiên nhiên xung quanh ta: cảm nhận bằng mọi giác quan.
  • Đồng thời gửi đến thông điệp về món quà và cách gửi quà, nhận quà.
  • Qua đó cho thấy tình yêu thiên nhiên, tình cha con và tình cảm với những “món quà” của các nhân vật.

Giá trị nghệ thuật

  • Sử dụng ngôi kể thứ nhất hấp dẫn, đưa người đọc tham gia trực tiếp vào câu chuyện.
  • Ngôn ngữ đối thoại sinh động, lôi cuốn người nghe.

Chia sẻ cho bạn đọc tác phẩm 🌷 Chuyện Cổ Tích Về Loài Người 🌷 những mẫu phân tích đầy đủ nhất

Soạn Bài Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Lớp 6

Đừng bỏ lỡ gợi ý soạn bài Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ lớp 6.

👉Câu 1. Em hiểu thế nào về câu nói của nhân vật bố: “Một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp lây vì món quà đó”?

  Câu nói của nhân vật bố có thể hiểu: 

– Món quà chính là tình cảm, tấm lòng của người tặng đã gửi gắm vào đó nên món quà dù lớn hay nhỏ đều đẹp. 

– Cách chúng ta nhận, trân trọng món quà của người tặng cũng thể hiện nét đẹp của chính mình.

👉Câu 2. Em cảm nhận thế nào về tình cha con trong văn bản?

 Qua văn bản, em cảm nhận được tình cảm cha con gắn bó tha thiết, người cha đã thể hiện tình yêu thương với đứa con thông qua những bài học sâu sắc từ cuộc sống, biết yêu thương, lắng nghe và thấu hiểu từ thiên nhiên, biết trân trọng mọi thứ xung quanh mình.

👉Câu 3. Thông điệp mà tác giả muốn gửi đến chúng ta qua câu văn “những bông hoa chính là người đưa đường” là gì? Từ đó, em có nhận xét gì về thái độ của tác giả đối với thế giới tự nhiên?

 – Câu văn “những bông hoa chính là người đưa đường”  cho ta hiểu “thế giới” chính là những điều thân thuộc, gần gũi với chính mình. Khi nhắm mắt lại và cảm nhận bằng mọi thứ bằng mọi giác quan, bạn sẽ thấy con đường đi của riêng mình. 

– Qua đó, chúng ta thấy tác giả đã thể hiện thái độ trân trọng, yêu thương thế giới tự nhiên.

👉Câu 4. Em có đồng tình với thái độ của người bố khi nhận món quà của Tý không? Vì sao? Qua đó, em rút ra được bài học gì về cách ứng xử trong cuộc sống?

– Em đồng tình với thái độ của người bố khi nhận món quà của Tý 

– Vì Tý luôn dành những trái ổi ngon nhất để tặng nên người bố dù không thích ăn nhưng vì là quà của Tý mà bố vẫn ăn. 

Việc này thể hiện thái độ trân trọng, biết ơn của người bố với món quà mà mình được nhận.

– Từ đó em rút ra được bài học cho mình trong cách ứng xử: cần trân trọng, biết ơn tình cảm, tấm lòng của người khác dành cho mình. Dù thích hay không thích món quà, chúng ta cũng không nên từ chối hay khước từ người tặng bởi đó là tình cảm, tâm huyết mà họ đã dành cho chúng ta.

👉Câu 5. Em đánh giá như thế nào về cách cảm nhận thế giới tự nhiên của nhân vật tôi trong câu chuyện? Theo em, cách cảm nhận ấy đem lại ý nghĩa gì cho cuộc sống của chúng ta?

 – Cách cảm nhận của nhân vật tôi trong câu chuyện đã dần dần thay đổi: ban đầu, nhân vật không thể đoán được tên loài hoa, dần dần đã thuộc tên và rồi khi nhắm mắt lại, ngửi mùi hoa cũng có thể đoán đúng tên. 

Như vậy, nhân vật đã cảm nhận thế giới tự nhiên bằng nhiều giác quan và khi càng hiểu, nhân vật càng trân trọng và thêm yêu thiên nhiên quanh mình.

 – Cách cảm nhận ấy đem lại ý nghĩa cho cuộc sống của chúng ta, đó là cách cảm nhận sâu sắc, không hời hợt. Khi ta cảm nhận bằng cả tâm hồn và tình yêu thương ta sẽ phát hiện được những vẻ đẹp, những giá trị từ những điều bình dị nhất.

Gợi ý cho bạn đọc 🌿 Bài Thơ Bắt Nạt 🌿 Nội Dung, Nghệ Thuật 

Giáo Án Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ

Có thể bạn sẽ cần nội dung giáo án Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ.

I. NỘI DUNG BÀI HỌC

Dựa vào tìm hiểu ở nhà, em hãy trình bày những hiểu biết về tác giả và tác phẩm?

  1. Tác giả

– Tên: Nguyễn Ngọc Thuần

– Năm sinh: 1972

–  Quê quán: Hàm Tân – Bình Thuận

–  Ông đạt được nhiều giải thưởng  danh giá trong văn chương.

  1. Tác phẩm

Xuất xứ: Đoạn trích rút từ tập truyện: Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, đạt giải nhất cuộc thi Văn học Thiếu nhi lần III, giải Peter Pan (giải thưởng của Thụy Điển dành cho tác phẩm thiếu nhi hay nhất).

Tóm tắt:

Hàng ngày, người cha dẫn con ra vườn hoa với nhiều loại hoa và hai cha con cùng nhau tưới hoa.

Người cha đố con về tên các loài hoa, nhắm mắt ngửi hoa mà nói đúng tên hoa và cùng nhau chơi các trò trốn tìm…

Người con dần quen và hiểu rõ từng loài hoa trong vườn đến mức nhắm mắt, đống của sổ mà vẫn cảm nhận hương hoa đang lan tỏa như thế nào.

3. Bố cục

  • Bố cục: 2 phần
    • P1: từ đầu à tuyệt nhát thế giới: Những trò chơi của người bố
    • P2: còn lại: Những điều chiêm nghiệm được ở người con

II. ĐỌC HIỂU VĂN BẢN

  1. Những trò chơi của người bố

PHIẾU HỌC TẬP

  • Thời gian: 3 phút
  • Nhiệm vụ: Đọc văn bản và hoàn thành các nội dung sau. Em có nhận xét gì về những trò chơi của người bố.
Trò chơiNội dung trò chơi
Lần 1 
Lần 2 
Lần 3 
Lần 4 
Trò chơiNội dung trò chơi
Lần 1: Trò chơi đoán tên các loài hoa– Người bố hướng dẫn đứa con nhắm mắt lại và chạm từng bông hoa  
Lần 2: Trò chơi nhắm mắt để tìm kiếm một vật– Người con nhắm mắt vẫn có thể đi mà không chạm vật gì, vẫn biết được bố đứng cách mình bao xa.
Lần 3: Trân trọng những món quà trong cuộc sống– Món quà là những trái ổi. Người bố vốn không thích ăn ổi nhưng vẫn đón nhận những trái ổi mà Tý tặng một cách trân trọng.
Lần 4: Trò chơi ngửi rồi gọi tên các loài hoa– Người con cảm nhận được mùi của các loài hoa  

Nhận xét:

 – Các trò chơi ngày càng khó hơn, tạo ra được sự hấp dẫn với đứa con.

– Người bố luôn theo dõi, động viên, khích lệ dể đứa con tiến bộ hơn.

Em có nhận xét gì về các trò chơi? Thông qua các trò chơi, người bố muốn dạy người con điều gì?

Em cảm nhận thế nào về tình cha con trong văn bản?

Các trò chơi: dẫn con ra vườn hoa, đố con đoán tên các loài hoa

+ Người bố muốn con được trải nghiệm từ thực tế cuộc sống để hình thành thói quen, sự gắn bó và biết trân trọng, nâng niu những giá trị của cuộc sống, cho dù là điều nhỏ nhất.

+ những bài học sâu sắc từ cuộc sống, biết yêu thương, lắng nghe và thấu hiểu từ thiên nhiên, biết trân trọng mọi thứ xung quanh mình.

Em hiểu thế nào về câu nói của nhân vật bố: “Một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp lây vì món quà đó”?

Người bố vốn không thích ăn ổi nhưng vẫn đón nhận những trái ổi mà Tý tặng một cách trân trọng:

=> Thái độ trân trọng, nâng niu, biết ơn của người bố khi nhận món quà của Tý vì Tý luôn dành những trái ổi ngon nhất để dành tặng nên người bố dù không thích ăn nhưng vì Tý mà vẫn ăn.

=> Cách chúng ta nhận hay cho đi món quà  thể hiện nét đẹp của chính mình.

THÔNG ĐIỆP CUỘC SỐNG

Cần trân trọng, biết ơn tình cảm, tấm lòng của người khác dành cho mình. Dù thích hay không thích món quà, chúng ta cũng không nên từ chối hay khước từ người tặng bởi đó  tình cảm, tâm huyết mà họ đã dành cho chúng ta.

  1. Những cảm nhận từ người con

SUY NGHĨ VÀ TRẢ LỜI

  1. Cách cảm nhận thế giới tự nhiên của nhân vật trong câu chuyện thay đổi như thế nào? cách cảm nhận ấy đem lại ý nghĩa gì cho cuộc sống của chúng ta?
  2. Người con đã nhận ra được điều gì sau những trò chơi của bố?
  3. Thông điệp mà tác giả muốn gửi đến chúng ta qua câu văn “những bông hoa chính là người đưa đường” là gì? Từ đó, em có nhận xét gì về thái độ của tác giả đối với thế giới tự nhiên?

Những cảm nhận từ người con:

  • không thể đoán được tên loài hoa
  • thuộc tên loài hoa
  • nhắm, mắt, ngửi mùi hoa cũng có thể đoán đúng tên.

– Từ những trò chơi của bố, đứa con hiểu được việc cảm nhận khu vườn không chỉ bằng mắt, mà còn bằng tai, bằng mũi, bằng cảm xúc, bằng trí tưởng tượng về thế giới tự nhiên.

– Người con học được cách trân trọng mọi món quà, cách cho và nhận món quà cũng thể hiện được nét đẹp trong mỗi người.

Hiểu, trân trọng thế giới thiên nhiên xung quanh mình.

cảm nhận bằng cả tâm hồn và tình yêu thương, ta sẽ phát hiện được những vẻ đẹp, những giá trị từ những điều bình dị nhất.

Thông điệp mà tác giả muốn gửi đến chúng ta qua câu văn “những bông hoa chính là người đưa đường” là gì? Từ đó, em có nhận xét gì về thái độ của tác giả đối với thế giới tự nhiên?

  • Trân trọng, yêu thương thế giới tự nhiên
  • Trân trọng, biết ơn những món quà người khác ban tặng cho mình
  • Trân trọng, biết ơn công lao sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ

III. TỔNG KẾT

Nội dung

Truyện kể về những trò chơi của người bố và đứa con. Qua đó, người cha đã dạy cho đứa con cách yêu thương, trân trọng thiên nhiên và nâng niu những món quà từ cuộc sống.

Ý nghĩa

Hãy nhắm mắt và mở lòng – mở cánh cửa của chính mình – hãy nhìn cuộc sống bằng tất cả các giác quan để cảm nhận, để thấu hiểu, để yêu thương, để quan tâm và để nhớ

Nghệ thuật

  • Ngôi kể: ngôi thứ nhất.
  • Ngôn ngữ: mộc mạc, tự nhiên, chân thành.
  • Cách kể chuyện sinh động, hấp dẫn.

Trong văn bản, người bố đã cho người con tham gia những trò chơi gì? Qua những trò chơi ấy, người con hiểu thêm được điều gì?

Tìm đọc bản đầy đủ của truyện ngắn Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ của tác giả Nguyễn Ngọc Thuần.

IV. HƯỚNG DẪN VỀ NHÀ

  • Học bài cũ
  • Đọc trước bài: Thực hành tiếng việt

Sơ Đồ Tư Duy Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ

Cập nhật cho bạn đọc các sơ đồ tư duy Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ.

Sơ Đồ Tư Duy Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Chi Tiết
Sơ Đồ Tư Duy Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Chi Tiết
Sơ Đồ Tư Duy Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Đầy Đủ
Sơ Đồ Tư Duy Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Đầy Đủ
Sơ Đồ Tư Duy Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Ấn Tượng
Sơ Đồ Tư Duy Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Ấn Tượng

Có thể bạn sẽ quan tâm tác phẩm 🌼 Truyện Bánh Chưng Bánh Dày 🌼 Nội Dung, Giá Trị, Phân Tích

5 Mẫu Phân Tích Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Hay Nhất

Ngay sau đây là 5 mẫu phân tích Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ hay nhất.

Phân Tích Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Chọn Lọc – Mẫu 1

Văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần gửi gắm nhiều bài học ý nghĩa.

Nhân vật chính trong văn bản cũng là người kể chuyện xưng là “tôi”. Trong ngôi nhà của cậu có một khu vườn rộng lớn nhiều loài cây, loài hoa. Mỗi buổi chiều ra đồng về, “tôi” lại theo bố ra vườn tưới cây. Sau đó, người bố thường bảo cậu nhắm mắt lại, đi đến chạm vào từng bông hoa và đoán xem đó là hoa gì.

Sau nhiều lần thử thách, cậu bé đã thuộc làu làu, chạm loài nào đều đoán tên được loài đó. Tiếp theo, người bố lại nghĩ ra một trò chơi khác. Bố sẽ đứng ở đâu đó rồi hỏi con đoán xem mình cách con bao xa, nhân vật “tôi” từ không đoán được đến “Bây giờ chỉ cần nghe tiếng bước chân cũng biết bố cách xa bao nhiêu”. Người chú ban đầu không tin, nhưng nhân vật “tôi” đã dần chứng minh được sự tự giác và khả năng của mình.

Sau đó, lại một trò chơi khác được bố nghĩ ra. Thay vì được chạm thì bây giờ nhân vật tôi chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thuần thục, bố khen cậu bé là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế giới.

Nhân vật “tôi” nhận ra rằng chính những bông hoa là người đưa đường, dẫn lối cho cậu trong khu vườn. Qua những trò chơi này, người bố đã giúp đứa con của mình có thêm nhiều thời gian để trải nghiệm. “Tôi” đã biết quan tâm, trân trọng từng bông hoa, ngọn cỏ trong khu vườn.

Câu chuyện tiếp theo là về việc thằng Tý đem tặng bố những trái ổi to mềm. Món quà chứa đựng tâm ý của người tặng – thằng Tý: “Trái ổi to được lựa để dành cho bố đều có bịch ni lông bọc lại đàng hoàng. Những trái ổi vừa to vừa mềm, cắn vài rất đã”.

Vậy nên mặc dù người bố rất ít khi ăn ổi nhưng vì đó là món quà của Tý nên bố đã thưởng thức nó. Từ đó có thể nhận ra rằng dù là một món quà nhỏ bé, hết sức đơn giản nhưng quan trọng nhất là tâm ý của người tặng món quà. Bởi vậy dù là người nhận hay cho món quà một cách trân trọng thì cũng thể hiện nét đẹp của mình.

“Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” là một câu chuyện nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng những giá trị nhân văn sâu sắc.

Phân Tích Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Nổi Bật – Mẫu 2

Tác phẩm “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần là một câu chuyện đơn giản nhưng đem đến nhiều bài học sâu sắc trong cuộc sống.

Nhân vật chính trong truyện, cũng là người kể chuyện là một cậu bé. Trong khu vườn nhà cậu có trồng rất nhiều hoa. Cứ mỗi buổi chiều, hai bố con cậu ra vườn để tưới cây. Sau đó, bố sẽ nghĩ ra những trò chơi cho cậu bé trải nghiệm.

Đầu tiên là trò chơi thử thách xúc giác. Cậu bé sẽ phải nhắm mắt lại, sau đó đi chạm từng bông hoa một rồi đoán xem đó là hoa gì.

Sau nhiều lần như vậy, cậu đã thuộc làu làu, chạm loài nào đều đoán tên được loài đó. Tiếp đến là trò chơi thức thách thị giác, cậu bé sẽ phải nhắm mắt lại rồi đoán xem người và vật cách xa bao nhiêu. Sau nhiều lần, cậu bé “chỉ cần nghe tiếng bước chân cũng biết bố cách xa bao nhiêu”.

Cuối cùng là trò chơi thử thách khứu giác, thay vì chạm vào những bông hoa, thì bây giờ nhân vật tôi chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thuần thục, bố khen cậu là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế giới. Người bố đã tạo ra những trò chơi để giúp cậu bé rèn luyện mọi giác quan.

Nhưng từ những trò chơi này, cậu bé có thêm bài học về sự biết yêu thương, lắng nghe và thấu hiểu thiên nhiên cũng như trân trọng mọi thứ xung quanh mình. Đặc biệt là hình ảnh cuối truyện “những bông hoa chính là người đưa đường” gửi gắm thông điệp thiên nhiên chính là những gì thân thuộc, gần gũi nhất.

Cùng với đó, câu chuyện nhỏ về món quà của thằng Tý cũng đem đến một bài học. Món quà nhỏ của thằng Tý là: “Trái ổi to được lựa để dành cho bố đều có bịch ni lông bọc lại đàng hoàng. Những trái ổi vừa to vừa mềm, cắn vài rất đã”.

Món quà dường như chứa đựng tình yêu thương của người tặng. Vậy nên mặc dù không thích ăn ổi nhưng bố vẫn nhận lấy và thưởng thức nó. Câu chuyện về món quà đã khẳng định rằng một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp vì món quà đó.

Có thể khẳng định rằng, “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” là một câu chuyện nhẹ nhàng, mà sâu sắc.

Phân Tích Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Đặc Sắc – Mẫu 3

Nguyễn Ngọc Thuần là cây bút chuyên sáng tác cho trẻ em. Tác phẩm của ông mang đến một thế giới trong trẻo, tươi mới và ấm áp. Một trong những tác phẩm của ông là truyện “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” sẽ gửi gắm đến bạn đọc bài học giá trị.

Nhân vật chính trong tác phẩm là “tôi” – một cậu bé. Ngôi nhà của cậu có một khu vườn rộng lớn. Mỗi buổi chiều ra đồng về, “tôi” lại được theo bố ra vườn tưới nước cho cây cối. Người bố đã nghĩ ra một trò chơi thú vị, đó là yêu cầu tôi nhắm mắt lại rồi đi đến chạm vào từng bông hoa và đoán xem đó là hoa gì. Sau nhiều lần, cậu đã đoán được tên gọi của tất cả các loài hoa.

Không dừng lại ở đó, người bố lại nghĩ ra một trò chơi khác. Bố sẽ đứng ở đâu đó rồi hỏi “tôi” đoán xem khoảng cách là bao xa, nhân vật “tôi” từ không đoán được đến “Bây giờ chỉ cần nghe tiếng bước chân cũng biết bố cách xa bao nhiêu”.

Người chú ban đầu không tin, và rồi nhân vật “tôi” đã dần chứng minh được sự tự giác và khả năng của mình. Sau đó, lại một trò chơi khác được nghĩ ra. Thay vì được chạm thì bây giờ nhân vật “tôi” chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thuần thục, cậu đã nhận được lời khen của bố là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế gian.

Nhân vật tôi nhận ra rằng chính những bông hoa là người đưa đường, dẫn lối cho cậu trong khu vườn. Người bố thật tinh tế khi đã nghĩ ra những trò chơi thú vị, dạy cho con biết cảm nhận thiên nhiên và cuộc sống. Còn nhân vật “tôi” lại là một đứa trẻ ngoan ngoãn, kiên trì và nhạy cảm khi biết cảm nhận thiên nhiên.

Không chỉ dừng lại ở đó, người bố còn dạy cho tôi về ý nghĩa giá trị của món quà. Một hôm, cả nhà đang ăn cơm thì mọi người nghe có tiếng la hét. Nhân vật “tôi” đã đoán ra hướng của tiếng hét, mẹ nói rằng nó ở phía bờ sông.

Vậy là bố đã quăng chén cơm ăn dở, băng qua vườn chạy ra bờ sông và cứu được thằng Tý. Khi nhận được món quà của thằng Tý là: “Trái ổi to được lựa để dành cho bố đều có bịch ni lông bọc lại đàng hoàng. Những trái ổi vừa to vừa mềm, cắn vài rất đã”. Vậy nên dù rất ít khi ăn ổi nhưng người bố đã vui vẻ thưởng thức nó. Khi “tôi” cảm thấy thắc mắc, bố đã giải thích cho cậu hiểu về giá trị của những món quà.

Dù là một món quà nhỏ bé, hết sức đơn giản nhưng quan trọng nhất là tâm ý của người tặng món quà. Bởi vậy dù là người nhận hay cho món quà một cách trân trọng thì cũng thể hiện nét đẹp của mình.

Có thể khẳng định rằng, “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” là một câu chuyện nhẹ nhàng, nhưng gửi gắm bài học giá trị nhân văn sâu sắc.

Phân Tích Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Tiêu Biểu – Mẫu 4

Văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần đã để lại nhiều ấn tượng cho bạn đọc.

Nhà văn đã xây dựng một câu chuyện tưởng chừng như đơn giản nhưng lại gửi gắm bài học ý nghĩa trong cuộc sống. Nhân vật chính trong bài xưng “tôi”. Ngôi nhà của cậu có một khu vườn rộng. Người bố đã trồng rất nhiều hoa. Mỗi buổi chiều ra đồng về, hai bố con ra vườn thi nhau tưới. Người bố thường bảo nhân vật tôi nhắm mắt lại, sau đó dẫn cậu đi đến để chạm từng bông hoa một rồi đoán xem đó là hoa gì.

Sau nhiều lần thử thách, cậu đã thuộc làu làu, chạm loài nào đều đoán tên được loài đó. Một ngày nọ, thằng Tý đem tặng bố những trái ổi to mềm. Mặc dù người bố không thích ăn ổi nhưng vẫn rất vui vẻ nhận lấy. Nhân vật tôi nhận ra bài học về những món quà mình cho đi hay mình được nhận.

Sau đó, người bố lại nghĩ ra một trò chơi khác, thay vì chạm thì bây giờ nhân vật tôi chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thuần thục, bố khen cậu là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế giới. Lúc đó, nhân vật tôi cũng nhận ra rằng chính những bông hoa là người đưa đường, dẫn lối cho cậu trong khu vườn.

Trong cuộc sống hiện đại, con người thường bị những lo toan bộn bề cuốn đi. Có đôi khi nghĩ lại, chúng ta cảm thấy hối tiếc về những ngày. Văn bản “Vừa đã đưa người đọc tìm đến với những khoảnh khắc chậm rãi, cảm nhận khoảng lặng trong cuộc đời.

Người bố đã tạo ra những trò chơi để đứa con dành thời gian trải nghiệm. Qua những trải nghiệm đó, bài học nhỏ bé đã được người bố dạy cho con về tình yêu thương và sự biết ơn. Người bố trong câu chuyện đã dạy cậu cách yêu thương, quan tâm đến từng đóa hoa, ngọn cỏ.

Từ đó, chúng ta đã học được sự yêu thương, học được sự tự tin, học được là mình cần quan tâm đến người khác. Dường như, tác giả muốn nhắn nhủ chúng ta rằng chỉ cần bạn biết lắng nghe thêm một chút, chú ý mọi thứ xung quanh hơn một chút, bạn sẽ cảm thấy thế giới này đáng quý vô cùng.

Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ đã mở ra trước mắt người đọc những bài học đơn giản mà sâu sắc. Mỗi người từ đó sẽ biết trân trọng hơn những điều tưởng chừng là bé nhỏ nhất.

Phân Tích Vừa Nhắm Mắt Vừa Mở Cửa Sổ Ấn Tượng – Mẫu 5

“Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần là một câu chuyện đơn giản nhưng đem đến cho người đọc bài học sâu sắc trong cuộc sống.

Nhân vật chính trong truyện là một cậu bé. Trong khu vườn nhà cậu có trồng rất nhiều hoa. Cứ mỗi buổi chiều, hai bố con cậu ra vườn thi nhau tưới cây. Bố thường bảo cậu bé nhắm mắt lại, sau đó dẫn cậu đi chạm từng bông hoa một rồi đoán xem đó là hoa gì.

Cậu bé đã thuộc làu làu, chạm loài nào đều đoán tên được loài đó. Sau đó, bố lại nghĩ ra một trò chơi khác, thay vì chạm thì bây giờ nhân vật tôi chỉ được ngửi rồi gọi tên. Khi đã thuần thục, bố khen cậu là người có chiếc mũi tuyệt nhất thế giới. Lúc đó, cậu nhận ra rằng chính những bông hoa là người đưa đường, dẫn lối cho cậu trong khu vườn.

Câu chuyện của cậu bé đã đưa người đọc tìm về những khoảnh khắc chậm rãi của đời thường, tìm về những điều bé nhỏ và nuôi dưỡng tâm hồn mình. Người bố đã tạo ra những trò chơi để giúp cậu bé rèn luyện mọi giác quan. Nhưng ý nghĩa của những trò chơi không chỉ dừng lại ở đó.

Bố đã dạy cho cậu cả những bài học sâu sắc trong cuộc sống: biết yêu thương, lắng nghe và thấu hiểu thiên nhiên cũng như trân trọng mọi thứ xung quanh mình. Đặc biệt là hình ảnh cuối truyện “những bông hoa chính là người đưa đường” gửi gắm thông điệp thiên nhiên chính là những gì thân thuộc, gần gũi nhất. Khi chúng ta cảm mọi thứ bằng lòng yêu mến, kiên nhẫn và chân thành, sẽ tìm được con đường của riêng mình.

Bên cạnh đó, câu chuyện về món quà của thằng Tý cũng gợi cho người đọc một bài học. Món quà chứa đựng tâm ý của người tặng – thằng Tý: “Trái ổi to được lựa để dành cho bố đều có bịch ni lông bọc lại đàng hoàng. Những trái ổi vừa to vừa mềm, cắn vài rất đã”.

Vậy nên mặc dù người bố rất ít khi ăn ổi nhưng vì Tý mà ăn. Tuy chỉ là một món quà nhỏ bé, hết sức đơn giản nhưng quan trọng nhất là tâm ý của người tặng món quà. Một món quà bao giờ cũng đẹp. Khi ta nhận hay cho một món quà, ta cũng đẹp vì món quà đó. Bởi vậy dù là người nhận hay cho món quà một cách trân trọng thì cũng thể hiện nét đẹp của mình.

Với giọng văn hồn nhiên, văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” đã đem đến cho bạn đọc một câu chuyện nhẹ nhàng, thú vị mà ý nghĩa.

Viết một bình luận