Bài Thơ Quê Tôi: 58+ Bài Thơ Hay, Sâu Lắng Nhất

Bài Thơ Quê Tôi ❤️️ Những Bài Thơ Hay, Sâu Lắng Nhất ✅ Trọn Bộ Những Bài Thơ Viết Về Quê Hương Đất Nước Hay Nhất.

Bài Thơ Quê Tôi Của Nguyễn Bính

Bài thơ: Quê Tôi
Tác giả: Nguyễn Bính

Quê tôi có gió bốn mùa
Có giăng giữa tháng, có chùa quanh năm.
Chuông hôm, gió sớm, giăng rằm:
Chỉ thanh đạm thế, âm thầm thế thôi.
Tôi về đây, đã lâu rồi,
Nằm trong cô tịch nhớ người phồn hoa
Tóc tơ, mình liễu da ngà,
Một người càng nhớ, càng xa một người
Ngày trông mây trắng bay hoài,
Đêm mơ áo trắng bay dài năm canh
Lòng vàng lạc cánh chim xanh,
Lạc từ cái ý chung tình lạc đi.
Chẳng điên chẳng dại là gì.
Bổng dưng mà biệt mà ly mọi người.
Chưa xa đã nhớ nhau rồi.
Nữa là hơn một tháng giời xa nhau.

Người đi nghỉ mát những đâu,
Đồ Sơn, Tam Đảo, nhà lầu xe hơi:
Ở đây, tôi chỉ đợi giời,
Mưa vàng một trận là tôi lên đường.
Sông ngang, núi trái bất thường,
Buồng the chẳng xót dậm trường thì thôi.
Mai ngày tôi bỏ quê tôi,
Bỏ giăng, bỏ gió, chao ôi! bỏ chùa.
Đem thân đi với giang hồ,
Sân ga phẳng lặng, bến đò lênh đênh.
Quê hương chẳng nhớ cũng đành,
Cũng xin dâng cả chân tình cho ai.

Năm năm mây trắng bay hoài,
Hồn tôi áo trắng tang dài đêm đêm.

Thohay.vn Tặng Bạn ❤️️ Quê Hương [Đỗ Trung Quân] ❤️️ Nội Dung Bài Thơ, Phân Tích

Những Bài Thơ Quê Tôi Hay Nhất

Những Bài Thơ Quê Tôi Hay Nhất

QUÊ HƯƠNG
Tác giả:
Diệp Ly

Quê hương ơi chưa đi xa đã nhớ
Nhớ con sông thương bên lở bên bồi
Chợ quê mình nơi con nước chia đôi
Dòng ký ức gọi mời đêm thao thức.

Tuổi thơ ơi trong xanh như màu nước
Theo thời gian mơ ước cứ vời xa
Còn trong tim bao khát vọng thiết tha
Thương nhớ quá quê nhà bao kỷ niệm.

Chiều trên sông hoa lục bình nở tím
Hoàng hôn buông nhuộm tím cõi lòng ai
Nợ áo cơm lưu lạc tháng năm dài
Mái trường cũ chưa ngày về thăm lại.

Ai một thời ấp ôm tình vụng dại
Khoảng trời xưa sống lại giữa đêm mơ
Mắt mẹ quê sâu lắng nỗi đợi chờ
Vầng trăng hẹn chơ vơ miền ký ức.

Dòng lưu bút còn in sâu tiềm thức
Mối tình đầu day dứt cả tâm tư
Gửi hết tình lên giấy trắng thành thơ
Đêm viễn xứ thẫn thờ bao kỷ niệm.

QUÊ HƯƠNG
Tác giả:
Nguyễn Hưng

Ai cũng có một quê hương để nhớ
Vết thời gian không thể xóa bao giờ
Thương tuổi thơ những trưa cùng đám bạn
Bắt cá đòng…hỉ hả với bùn dơ

Gió bấc về…cuối vụ…lúa vàng mơ
Đòng cong vút gọi mời mùa thu hoạch
Ruộng khô hạn trơ mình con cá chạch
Cố vẫy vùng tìm đường lách về sông

Quê hương ta mộc mạc những cánh đồng
Ngọt phù sa thượng nguồn…đông vàm cỏ
Nơi chở che cả một thời gian khó
Mồ hôi cha…nước mắt mẹ…chát phèn

Cả cuộc đời làm bạn với bùn đen
Cha mỉm cười khi nức mầm hạt thóc
Đôi vai mẹ nặng quằng bao khó nhọc
Lệ mừng rơi khi khoai bắp xanh màu

Con cá đòng mộc mạc chẳng thanh cao
Mãi thủy chung bên nồi cơm gạo mới
Sao cứ nhớ cứ thèm nơi đầu lưỡi
Có lẽ nào…đó…mùi vị quê hương

Nhớ bồi hồi những kỷ niệm yêu thương
Biết tìm đâu bữa cơm nghèo thuở nhỏ
Bỗng chiều nay nghe mắt mình rát đỏ
Xa lắm rồi ngày xưa đó…Quê ơi.

QUÊ HƯƠNG MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Tác giả:
Võ Sơn Lâm

Yêu quê hương nhớ một thời thơ dại
Tiếng ru hời vọng lại của ngày xưa
Đêm ba mươi nghe tiếng pháo giao thừa
Mùng một tết vào chùa đi lễ phật

Ta lớn lên giữa một thời chật vật
Bao khó khăn lật đật những vui buồn
Và cuộc đời cũng chẳng được sẻ suôn
Khi Đất Nước mang nỗi buồn chia cắt

Tình yêu thương con người luôn gắn chặt
Thấm đẫm buồn se thắt tiếng đạn bom
Nhìn em thơ trong đói rét gầy còm
Bao nỗi khổ mỏi mòn ta day dứt

Rồi tháng năm tiếng quân reo hừng hực
Thống nhất rồi đất nước rực cờ hoa
Tổ Quốc vui thay, xum họp một nhà
Ta vẫn nhớ kỷ niệm xa… ngày ấy.!…

BÀI THƠ: QUÊ HƯƠNG
Tác giả:
Phú Sĩ

Quê tôi đó có tình yêu tha thiết
Mỗi đứa con nơi biền biệt chưa về
Vẫn ngóng lòng nơi ấy mái tranh quê
Có dáng mẹ còn não nề thương nhớ

Quê tôi đó có câu hò mãi nợ
Một lời thề ngày rời bến yêu thương
Dù đi xa cách trở mấy dăm trường
Con tim nhỏ vấn vương hình bóng cũ

Quê tôi đó những mảnh đời vần vũ
Khói lam chiều ấp ủ sưởi lòng nhau
Giọt mồ hôi mằn mặn vẫn khát khao
Niềm hạnh phúc đang dâng trào nơi ấy

Quê tôi đó ngàn đời nay vẫn vậy
Vòng tay người che chở bước thơ ngây
Giờ quay về mái tóc nhuốm màu phai
Vẫn còn thấy đắm say ngàn nỗi nhớ

Quê tôi đó nghĩa ân tình thắm nở
Bạn đời ơi dầu năm tháng đợi chờ
Một ngày về tươi mãi khúc tình thơ
Lời quê mẹ tiếng tơ lòng ấm mãi.

Bài thơ: Yêu lắm quê hương
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Em yêu từng sợi nắng cong
Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò
Em yêu chao liệng cánh cò
Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm

Em yêu khói bếp vương vương
Xám màu mái lá mấy tầng mây cao
Em yêu mơ ước đủ màu
Cầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua

Em yêu câu hát ơi à
Mồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưa
Em yêu cánh võng đong đưa
Cánh diều no gió chiều chưa muốn về

Đàn trâu thong thả đường đê
Chon von lá hát vọng về cỏ lau
Trăng lên lốm đốm hạt sao
Gió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên

Em đi cuối đất cùng miền
Yêu quê yêu đất gắn liền bước chân.

Bài thơ: Quê hương nỗi nhớ
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Trở về tìm mái nhà quê
Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa
Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa
Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho
Tìm đàn trâu với con đò
Áo bà ba mẹ câu hò trên sông
Nón lá nghiêng nắng nước ròng
Miền quê khó nhọc con còng con cua
Lục bình tim tím mùa mưa
Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo
Khói lên cháy bếp nhà nghèo
Con gà cục tác con mèo quẫy đuôi
Heo gà chạy ngược chạy xuôi
Chân bùn tay lấm nụ cười chân quê
Cánh cò trắng xóa vọng về
Ngân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên
Đậm đà ký ức giao duyên
Xương cha máu mẹ dịu hiền ca dao
Con dù biền biệt phương nào
Quê hương một dạ dạt dào khó phai.

Ngoài bài thơ Quê Tôi, Thohay.vn Chia Sẽ ❤️️ Bài Thơ Về Quê Hương Đất Nước Mầm Non ❤️️ 25+ Bài Hay

Chùm Thơ Về Quê Hương Tôi

Hồn Quê
Tác giả: Hảo Trần

Ta về nương gió đồng xanh
Nghe hồn cây cỏ dệt thành hồn quê..

Lắng nghe đất thở bộn bề
Lẫn trong hương lúa ..hương quê nồng nàn
Tiếng đêm âm hưởng đồng hoang
Cuốc kêu gọi bạn, tiếng đàn dế giun..

Lấm lem chân mẹ lội bùn
Trĩu bông lúa chín vàng ươm trên đồng
Tạc vào giữa chốn mênh mông
Hao gầy dáng mẹ lưng còng liêu xiêu

Ta về tìm thủa dấu yêu
Bến sông bờ bãi những chiều xa xưa
Cánh diều no gió tuổi thơ
Lưng trâu cõng những ước mơ thủa nào

Đêm trăng lòng dạ nôn nao
Câu hò vang vọng cồn cào nhớ nhung
Đâu rồi thăm thẳm ánh nhìn..
Bờ môi hé nụ.. Nhịp tim chòng chành..

Bao nhiêu năm sống thị thành
Hồn quê vẫn đẫm ngọt lành trong tôi…!

Tổ Quốc nơi đầu sóng
Tác giả: Chưa rõ

Thêm một ngày trên quần đảo Trường Sa
Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
Sắp bão giông không còn cơn gió lộng
Cơn bão lòng cuồn cuộn phía Trường Sa.

Thêm một ngày trên vùng biển của ta
Thềm lục địa lại oằn lên đau nhói
Ngàn năm xưa ông cha đi mở cõi
Phía chân trời, xương cốt gửi Hoàng Sa.

Ngoài khơi xa vẫn lởn vởn bóng ma
Loài lang sói đói mồi nên thèm khát
Bao cơn sóng dập dồn xô Đá Lát
Song Tử vững vàng, Nam Yết vẫy Sơn Ca.

Có đất nước nào như Tổ Quốc ta
Lịch sử cha ông bốn ngàn năm bất khuất
Trong gian khó vẫn gồng lên giữ đất
Đất nước lóe lên hình tia chớp ngang trời.

Các con mẹ vật lộn giữa biển khơi
Ngăn sóng dữ đè lên thềm lục địa
Con quái vật khổng lồ kia sắp sửa
Hút máu người trên thân mẹ Việt Nam.

Từ Cà Mau liền dải tới Nam Quan
Mẹ Việt Nam vẫn chưa tròn giấc ngủ
Đất cha ông không nguôi ngày đoàn tụ
Đứa con Hoàng Sa lưu lạc trở về.

Một ngày buồn sao thấy dài lê thê
Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
Đã bao lần khiến kẻ thù vỡ mộng
Trong lòng người từng đợt sóng trào dâng.

QUÊ ƠI
Tác giả: Hảo Trần

Vẳng đâu đây tiếng gà gáy canh khuya
Đêm trở giấc nghe sông quê quẫy sóng
Xóm yên bình chìm trong làn sương mỏng
Tiếng gọi đò …ai đó đợi bến xưa

Thương quê nhà bao vất vả sớm trưa
Theo mùa vụ .. lùa bát cơm nuốt vội
Đất nứt nẻ đường cày không lật nổi
Nắng gió lào thêm bỏng rát bàn chân

Mẹ còng lưng tạc vào cánh đồng xanh
Mồ hôi cha áo phai màu mưa nắng
Nỗi nhọc nhằn chắt chiu từ chát đắng
Kết tinh vào hạt gạo trắng cơm thơm

Ta lớn lên vững bước mọi nẻo đường
Trong hành trang nỗi nhớ quê khắc khoải
Chạm cuống rốn mẹ phơi thời non dại
Ta ghìm lòng ..thổn thức gọi ..quê ơi..

QUÊ HƯƠNG HAI TIẾNG NGỌT NGÀO
Tác giả: Quí Phi Hoàng

Nơi bình yên đó là chốn quê hương
Có bốn mùa luôn ngọt ngào hoa trái
Tình làng xóm tựa bình minh nắng trải
Để đi đâu cũng thao thức lối về

Quê hương đó những bãi cỏ chân đê
Thời để chỏm chăn trâu và nghịch ngợm
Tắm chẳng mặc quần lòng đâu bận rộn
Tiếng cười hồn nhiên bay bổng cánh diều

Quê hương với hạt nắng mai đáng yêu
Cùng bé thơ vui hái hoa bắt bướm
Trong cơn mơ cánh chuồn chuồn vẫn lượn
Để trưa hè thơ thẩn ở bờ ao

Chốn dấu yêu trong tim mãi ngọt ngào
Bởi ở đó có ngôi nhà của mẹ
Tình thương cha cứ luôn luôn lặng lẽ
Lộc cộc đầu hè tiếng gậy bà khua

Lòng yêu quê nói biết mấy cho vừa
Nên trăm sông cứ đổ dồn biển cả
Người dân quê chỉ ao tù, nước lã
Nhưng tấm lòng luôn ấm áp chân tình.

QUÊ HƯƠNG TUỔI THƠ TÔI
Tác giả: Phú Sĩ

Quê hương trong tôi …
… là vùng trời cổ tích
Là buổi bình minh theo gót mẹ ra đồng
Cảm giác yên bình mùi lúa chín mênh mông
Vương lại cuối mùa còn nồng hương thơm ngát

Quê hương trong tôi ….
…. là cánh diều phiêu bạt
Mang cả quảng đời thơ ấu thả ước mơ
Là món cá đồng ngày trốn bắt ven bờ
Mùi vị ngọt thơm đợi chờ trong tiềm thức

Quê hương trong tôi ….
…. làn dân ca trầm ấm
Hòa điệu rì rào man mác rặng tre ngân
Tiếng vọng hồn quê nâng đỡ tuổi thơ hồng
Không vướng bụi trần đong đầy tình của mẹ

Quê hương trong tôi ….
… là cầu tre lắt lẽo
Đưa bước chân người yên bình giữa gieo neo
Là cọng rơm vàng đốt nên lửa vui reo
Là bản đồng ca tiếng côn trùng réo rắt ….

Quê hương trong tôi …
…. là nghĩa tình sâu sắc
Nồng ấm chân thành chia sẻ đỡ nương nhau
Là những con người lam lũ vẫn cần lao
Nụ cười nở tươi ….. đón chào ngày quê mới.

Viết một bình luận