Bài Thơ Thuyền Và Biển Xuân Quỳnh ❤️️ Nội Dung, Nghệ Thuật, Cảm Nhận Phân Tích Bài Thơ ✅ Tìm Hiểu Ý Nghĩa, Giá Trị Tác Phẩm Thuyền Và Biển.
NỘI DUNG CHÍNH
Nội Dung Bài Thơ Thuyền Và Biển Của Xuân Quỳnh
Bên cạnh “Sóng” thì “Thuyền và biển” có thể được xem là một trong số những bài thơ tình hay nhất của Xuân Quỳnh nói riêng và của thơ hiện đại Việt Nam nói chung. Dưới đây là nội dung bài thơ, mời bạn đọc cùng thưởng thức.
Thuyền và biển
Tác giả: Xuân Quỳnh
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió”
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố
Tặng bạn trọn bộ🍃Thơ Xuân Quỳnh 🍃Tuyển tập thơ
Hoàn Cảnh Sáng Tác Bài Thơ Thuyền Và Biển
- Về hoàn cảnh sáng tác bài thơ Thuyền và biển thì bài thơ được sáng tác vào tháng 4 năm 1963 và được in trong tập thơ Chồi biếc (1963). Sau này, bài thơ đã được nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu, Hữu Xuân phổ nhạc thành các bài hát cùng tên.
Ý Nghĩa Bài Thơ Thuyền Và Biển
Thuyền và Biển không chỉ là đối tượng chủ thể trữ tình mà hình ảnh đó còn là biểu trưng cho cảm xúc của những đôi lứa yêu nhau. Đó là tâm trạng nhớ nhung, buồn đau của tháng ngày xa cách, là ước nguyện luôn được gắn bó, bền chặt bên nhau. Bài thơ là lời nhắn gửi những người đang yêu xa hãy luôn nghĩ và hướng về nhau để giữ vững niềm tin, hy vọng về một ngày tương phùng.
Chia sẻ nội dung, ý nghĩa 🔰Thơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân Quỳnh 🔰Chi tiết nhất
Nghệ Thuật Bài Thơ Thuyền Và Biển
Điểm qua các nét nghệ thuật được sử dụng trong bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh.
- Bài thơ Thuyền và biển được sáng tác theo thể thơ năm chữ.
- Lời thơ chân thật, sâu sắc. Hình ảnh giàu sức gợi hình, gợi cảm, giúp người đọc dễ hình dung và cảm thụ được tâm tư, tình cảm.
thông điệp của tác giả gửi gắm thông qua câu thơ. - Sử dụng biện pháp ẩn dụ hình ảnh Thuyền và biển để nói về đôi lứa đang yêu xa.
- Điệp cấu trúc “Chỉ có.. mới, những ngày không gặp nhau” nhằm nhấn mạnh, thể hiện nỗi nhớ xa cách trong tình yêu.
- Giọng thơ nhẹ nhàng, trìu mến, thân thương thể hiện nỗi buồn, xót xa, nhớ thương khi 2 người
yêu nhau phải cách xa.
Đừng nên bỏ qua ❤️️Bài Thơ Mẹ Của Anh [Xuân Quỳnh] ❤️️Nội dung, ý nghĩa
10+ Mẫu Phân Tích Bài Thơ Thuyền Và Biển Hay Nhất
Dưới đây là các cảm nhận, mẫu phân tích bài thơ Thuyền và biển hay nhất vừa được Thohay.vn sưu tầm được, cùng xem ngay nhé!
Phân Tích Bài Thơ Thuyền Và Biển
Xuân Quỳnh, nữ thi sĩ của tình yêu lãng mạn trữ tình đã không ít lần làm lay động trái tim người đọc bằng những xúc cảm giản đơn nhất của người con gái khi yêu. Tình yêu trong Xuân Quỳnh vừa lãng mạn, vừa có đủ mãnh liệt cần có để khắc họa chi tiết tình yêu của những người con gái. “Thuyền và biển” là một trong những bài thơ tình hay của nhà thơ Xuân Quỳnh, đã nói hộ tấm lòng của tình yêu. Làm mọi trái tim dù cứng rắn nhất cũng phải gục ngã.
Em sẽ kể anh nghe
…
Đưa thuyền đi muôn nơi
Những câu thơ đầu tiên tựa như những lời thủ thỉ ngọt ngào của người con gái đang tâm sự với chàng trai, gợi mở về một câu chuyện lãng mạn. Bài thơ bắt đầu bằng hình tượng của thuyền và biển. Thuyền và biển là hai hình tượng sóng đôi với nhau, không thể tách rời, mang trong mình một vẻ đẹp trữ tình giản dị, đồng thời gắn kết chặt chẽ. Ca dao có câu:
Thuyền ơi có nhớ bến chăng?
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền!
Xuân Diệu cũng đã từng có những câu thơ:
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê…
Điều đó chứng tỏ, biển và thuyền là những hình ảnh quen thuộc trong những bài thơ viết về tình yêu đôi lứa. Để rồi theo dòng thuyền biển, những câu chuyện của nhà thơ dần được hé lộ.
Đó là câu chuyện của một tình yêu chung thủy “Từ ngày nào chẳng biết. Thuyền nghe lời biển khơi”. Câu thơ như một lời thú nhận bẽn lẽn, e ấp, rằng từ lâu em đã phải lòng anh, nguyện cùng anh xây dựng hạnh phúc lứa đôi. Không biết em đã yêu anh từ thời điểm nào, nhưng tình yêu đó là chân thật, là vĩnh cửu. Câu chuyện tình yêu tràn ngập hạnh phúc:
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Ta có thể thấy câu thơ ngập tràn tiếng sóng lòng, vỗ về trái tim nhỏ bé của người còn gái, ta nghe âm vang của biển cả rộng lớn, đang bảo vệ tình yêu của mình. Câu thơ hiện lên thật yên bình, êm ả như những cảm xúc ban đầu của tình yêu.
Như vậy, cứ một câu thơ nói về thuyền thì tương ứng là một lời thơ viết về biển. Sự song đôi này ngầm thể hiện sự gắn bó mật thiết không thể tách rời của hai hình tượng thuyền – biển. Đúng là chỉ có thuyền mới “xô sóng dậy” và sóng mới “đẩy thuyền lên”. Tình yêu tìm đến một không gian, thời gian lãng mạn:
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa
Câu thơ là lời khẳng định tình yêu vững bền giữa thuyền và biển, hình ảnh sóng đôi càng làm nổi bật hơn điều đó.
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Thông thường, biển tượng trưng cho người con trai bởi sự mạnh mẽ của nó, song Xuân Quỳnh lại có sự đảo ngược, nhà thơ dùng hình ảnh biển để ẩn dụ cho người con gái, bởi biển cũng có sự dịu dàng, chân thật, đặc biệt có sự rộng lớn như chính tình yêu của nhà thơ.
Biển bao la là thế mà nay ví như “cô gái nhỏ” bé bỏng, đáng yêu. Cô đang thầm thì gửi gắm tâm tư, ấp ôm “mạn thuyền sóng vỗ”. Lại bất chợt “vô cớ”: “Ào ạt xô thuyền”:
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
(Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?)
Đây là những cảm xúc rất thật khi yêu, mãnh mẽ và ồ át không thể dự đoán được phương hướng. Khi yêu con người ta chỉ tuân theo cảm xúc, để mặc mình cho tình yêu đưa lối.
Cảm xúc đôi lứa vận động không ngừng nghỉ, không bao giờ có thể gói gọn trong một vài câu từ mà nó là cả một thế giới đầy sống động và đẹp đẽ. Tình yêu không phải ai cũng có thể miêu tả được nó, vậy mà Xuân Quỳnh đã làm rất tốt công việc đó.
Đối với Xuân Quỳnh, tình yêu được định nghĩa bằng sự cảm thông, thấu hiểu và hi sinh:
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Tình yêu tất yếu gắn liền với sự khao khát kiếm tìm, mong hiểu lòng nhau. Trong thơ, Xuân Quỳnh khéo léo tách từ “hiểu biết”, đồng thời nhà thơ sử dụng hai lần điệp từ “chỉ có”, khẳng định đúng là chuyện này chỉ riêng của “thuyền và biển”, cũng là riêng “anh và em” chứ không một người thứ ba thấu hiểu.
Đấy là cảm giác hãnh diện, tự tin trong tình yêu hai ta. Đó vừa là xúc cảm, vừa là khát vọng của mỗi người khi yêu. Hình ảnh thuyền và biển vẫn gắn liền với nhau tượng trưng cho tình yêu không thể tách rời.
Trái tim Xuân Quỳnh ngày “Thuyền và biển” ra đời còn trẻ và mơ mộng lắm. Như một khao khát, một định mệnh Xuân Quỳnh trở thành thi sĩ của tình yêu, sống vì tình yêu. Có lẽ đó là cách cuộc đời bù đắp cho Xuân Quỳnh cũng có thể là cơ hội để Quỳnh có thể là chính mình.
Yêu và khát khao, cuộc đời Xuân Quỳnh trở thành một cuộc hành trình đi tìm hạnh phúc. Với trái tim sôi nổi lúc bấy giờ Xuân Quỳnh khao khát một tình yêu lý tưởng, thuỷ chung, duy nhất và thấu hiểu đến trọn vẹn.
Những câu thơ cuối cùng là những lời chân thật của nhà thơ:
Những ngày không gặp nhau
….
Em chỉ còn bão tố
Một lời khẳng định anh tựa như hơi thở, thiếu anh không khác già hoa thiếu nắng, cây thiếu nước cũng như vậy, trái tim em làm sao có thể đập nếu như bắt buộc phải sống thiếu anh? Một tình yêu trọn vẹn thủy chung, chân thành và không kém phần cao thượng.
Chính vì thế, Thuyền và biển đã làm say lòng những người yêu thơ trước và cho đến nay nó vẫn đủ sức làm xao xuyến những trái tim đang được hưởng cái thần tiên ban sơ của mối tình đầu, vẫn xúc động mọi tình nhân đang ấp ủ những khát mong luyến ái.
Bài thơ thực sự là một lời tự sự của tình yêu, đầy da diết và mãnh liệt, đã làm nổi bật được tình yêu rộng lớn và cao thượng của nhà thơ
Xem thêm chùm thơ nổi tiếng của Xuân Quỳnh:
- Bài Thơ Con Yêu Mẹ Của Xuân Quỳnh
- Bài Thơ Có Một Thời Như Thế
- Bài Thơ Lời Ru Của Mẹ
- Bài Thơ Mẹ Của Anh
- Bài Thơ Vì Sao
- Tự Hát
- Sóng
- Lời Ru Trên Mặt Đất
- Bài Thơ Trời Xanh Của Mỗi Người
- Bài Thơ Ngày Em Vào Đội
- Chuyện Cổ Tích Về Loài Người
- Bài Thơ Con Chả Biết Được Đâu
Cảm Nhận Bài Thơ Thuyền Và Biển Nâng Cao
Bài thơ Thuyền Và Biển là một bài thơ tình yêu lãng mạn và sâu sắc của Xuân Quỳnh. Bài thơ dùng hình ảnh thuyền và biển để thể hiện tình yêu bao la, mênh mông, nhưng cũng đầy sóng gió và khó khăn. Thuyền và biển là hai thứ không thể tách rời nhau, nhưng cũng không thể gần nhau.
Thuyền luôn theo lời biển khơi, nhưng biển vẫn xa còn xa. Biển luôn nhớ thương thuyền, nhưng cũng đôi khi xô thuyền vô cớ. Thuyền và biển là biểu tượng cho tình yêu muôn thuở, nhưng cũng có bao giờ đứng yên. Bài thơ cũng thể hiện sự đồng cảm và thấu hiểu giữa người yêu nhau, khi chỉ có thuyền mới hiểu biển, và chỉ có biển mới biết thuyền.
Bài thơ kết thúc bằng một câu hỏi nếu phải cách xa nhau, thì thuyền và biển chỉ còn sóng gió, bão tố. Đây là một câu hỏi đầy bi thương và tuyệt vọng, khi tình yêu không thể nối lại.
Cảm Nhận Bài Thơ Thuyền Và Biển Ngắn Hay
Bài thơ Thuyền Và Biển là một bài thơ tình yêu say đắm và chân thành của Xuân Quỳnh. Bài thơ dùng hình ảnh thuyền và biển để biểu đạt tình yêu rộng lớn, mạnh mẽ, nhưng cũng đầy sóng gió và thử thách. Thuyền và biển là hai thứ luôn thuộc về nhau, nhưng cũng luôn xa nhau.
Thuyền nghe lời biển khơi, nhưng biển vẫn xa còn xa. Biển như cô gái nhỏ, nhưng cũng đôi khi xô thuyền. Thuyền và biển là biểu tượng cho tình yêu bất khuất, nhưng cũng có bao giờ đứng yên. Bài thơ cũng thể hiện sự quan tâm và yêu thương giữa người yêu nhau, khi chỉ có thuyền mới hiểu biển, và chỉ có biển mới biết thuyền.
Bài thơ kết thúc bằng một câu hỏi nếu phải cách xa nhau, thì thuyền và biển chỉ còn sóng gió, bão tố. Đây là một câu hỏi đầy xúc động và luyến tiếc, khi tình yêu không thể ở bên nhau.
Tặng bạn chùm 🍃Thơ Về Biển Và Em 🍃HAY NHẤT
Cảm Nhận Bài Thơ Thuyền Và Biển Siêu Hay
Bài thơ Thuyền Và Biển là một bài thơ tình yêu đẹp và đau đớn của Xuân Quỳnh. Bài thơ dùng hình ảnh thuyền và biển để diễn tả tình yêu vượt qua mọi khó khăn, nhưng cũng chịu nhiều đau khổ. Thuyền và biển là hai thứ luôn gắn bó với nhau, nhưng cũng luôn cách trở nhau.
Thuyền nghe lời biển khơi, nhưng biển vẫn xa còn xa. Biển như cô gái nhỏ, nhưng cũng ào ạt xô thuyền. Thuyền và biển là biểu tượng cho tình yêu bất diệt, nhưng cũng có bao giờ đứng yên. Bài thơ cũng thể hiện sự tương tư và quan tâm giữa người yêu nhau, khi chỉ có thuyền mới hiểu biển, và chỉ có biển mới biết thuyền.
Bài thơ kết thúc bằng một câu hỏi nếu phải cách xa nhau, thì thuyền và biển chỉ còn sóng gió, bão tố. Đây là một câu hỏi đầy tâm trạng và chia ly, khi tình yêu không thể bên nhau.
Tặng bạn chùm 👉 Thơ Về Con Đò
Cảm Nhận Bài Thơ Thuyền Và Biển
Tình yêu là một trong những đề tài thơ ca bất tận, và bài thơ Thuyền và biển của Xuân Quỳnh cũng là một bài thơ tình bất hủ. Thuyền và biển mang đến cho người đọc những cảm xúc, những tâm sự và khát khao về tình yêu, những trăn trở âu lo…trong tình yêu.
Mở đầu bài thơ là lời kể chuyện:
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
Câu chuyện về thuyền và biển tưởng chừng như vô cùng đơn giản, vô cùng mộc mạc. Nhưng chứa đựng bên trong nó :
“Từ ngày nào chẳng biết
…..
Biển vẫn xa… còn xa
Câu chuyện về tình yêu trong bài thơ Thuyền và biển là mượn hình tượng thuyền và biển để kể lại câu chuyện tình yêu, sự khăng khít và bền vững của tình yêu. Đoạn đầu của bài thơ là lời kể lại của một tình yêu mới chớm nở. Chẳng biết từ bao giờ thuyền và biển phải lòng nhau, cũng như chàng thích nàng, mà nàng còn e ấp, ngượng ngùng.
Những đêm trăng hiền từ
…..
Có bao giờ đứng yên?)
Hai khổ thơ tiếp theo với việc sử dụng nghệ thuật so sánh giữa hình tượng biển và cô gái nhỏ tạo nên nhiều cung bậc, cảm xúc của tình yêu. Đứng trước biển, Xuân Quỳnh như thấu hiểu tâm hồn của biển: biển gồm cả những con sóng nổi lẫn những con sóng chìm. Bởi mang cả hai thứ sóng ấy mà trong lòng biển không bao giờ nguôi yên. Đại dương thăm thẳm, bao la cũng chính là một tâm trạng lớn với đầy đủ những cảm xúc.
Biển như chính người con gái đang yêu và cũng như chính tình yêu vậy: chẳng bao giờ đứng yên; từng phút từng giây những khát khao những nỗi nhớ, những niềm yêu và sự khắc khoải cứ tràn ngập trong những con sóng lòng để tình yêu mãi là bí ẩn, và cũng để biển có lúc:
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu…
Dịu dàng và mạnh mẽ, đối lập mà thống nhất, đó cũng chính là bản chất của trái tim yêu đằm thắm, chân thành. Trái tim của nữ thi sĩ thể hiện một khát khao về tình yêu lý tưởng. Có lẽ vì thế mà những vần thơ của bà lúc nào cũng ngọt ngào, da diết và sâu xa. Với trái tim sôi nổi lúc bấ giờ Xuân Quỳnh khao khát một tình yêu lý tưởng, thủy chung, duy nhất và thấu hiểu đến trọn vẹn:
Những ngày không gặp nhau
…..
Biển chỉ còn sóng gió”
Những cung bậc cảm xúc trong tình yêu được Xuân Quỳnh miêu tả một cách rõ nét và cụ thể hơn đó là nối nhỡ khi ” không gặp nhau”. Đó là nỗi đau khi “rạn vỡ”, những cảm xúc tình yêu đó chỉ biển, chỉ thuyền, chỉ những cặp đôi yêu nhau mới có thể hiểu hết và cảm nhận hết được.
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió”
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố
Tình yêu hạnh phúc ngọt ngào là vậy, nhưng khi chia xa, rạn vỡ đó là nỗi đau là “sóng gió” “bão tố” làm cho bao trái tim, tâm hồn đau đớn, xót xa.
Những cung bậc tình yêu, những cảm xúc ngọt bùi, hạnh phúc trong tình yêu làm cho biết bao trái tim, tan chảy. Tình yêu của thuyền và biển là một tình yêu khăng khít, dài lâu như chính tình yêu của tác giả dành cho người bạn đời của mình. Sự ngọt ngào trong tình yêu luôn làm cho trái tim hạnh phúc, lâng lâng khó tả. Nhưng tình yêu là thế, khi rạn vỡ, chia li thì đó là nỗi xót xa không gì có thể sánh bằng.
Xem thêm 👉 99+ Câu Ca Dao Về Thuyền, Thuyền Và Biển, Bến Nước Con Đò
Phân Tích Bài Thơ Thuyền Và Biển Đặc Sắc
Thuyền và biển là bài thơ dạt dào nhung nhớ. Trong một buổi chiều chạng vạng, khi những ánh hoàng hôn mỏng manh buông xuống, giữa điệp trùng nỗi nhớ, những nốt nhạc da diết cất lên, mang theo âm hưởng trầm buồn:
“Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu…”
Thuyền và biển trong bài thơ không còn đơn thuần là tâm trạng của kẻ ở người đi, mà là tâm trạng chung của những người đang yêu.
“Bến” là sự vật “tĩnh” trong khi “biển” luôn ở trong trạng thái “động”. Tình yêu trong bài thơ không dừng lại ở sự chờ đợi mỏi mòn, mà trải rộng và dài hơn thế. Như những người đang yêu luôn hướng về nhau, giữa “thuyền và biển” có một sự đồng cảm sâu sắc.
“Hiểu” và “biết” – hai động từ này đã diễn tả trọn vẹn sự giao hòa ấy. Có lẽ, khi đang yêu, chỉ một ánh mắt, lời nói, cử chỉ… cũng đều mang một thông điệp đặc biệt với đối phương. Những câu thơ “Chỉ có thuyền mới hiểu”, “Chỉ có biển mới biết” mang âm điệu trầm, thấp, như một lời tự sự. Nhưng “Biển mênh mông nhường nào”, “Thuyền đi đâu về đâu” lại cất lên cao, vang, đầy tha thiết. Đó vừa là sự dồn nén cảm xúc, vừa là lời khẳng định chân thành cho tình yêu thủy chung của hai “nhân vật” này.
“…Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau – rạn vỡ…”
Điệp ngữ “Những ngày không gặp nhau” ngân dài với giai điệu trầm buồn, như thách thức sự chờ đợi, thách thức lòng thủy chung của cả “thuyền và biển”. Từ “sóng bạc đầu” trong dân gian đã trở thành “biển bạc đầu”. Từ “Bạc đầu” vừa gợi tả không gian, vừa khiến ta giật mình liên tưởng đến ý niệm về thời gian. Phải chăng biển thương nhớ từ lúc còn son cho đến cả khi đã già.
Còn với thuyền, nỗi đau tuy không lan ra theo không gian và thời gian, nhưng lại thấu vào tận tâm can đến “rạn vỡ”. Nỗi đau ấy vừa hư lại vừa thực. Những ngày thuyền không ra khơi, nằm dài cô độc trên bãi cát, lòng thuyền nứt nẻ. Cái thực đã được nâng lên, nghẹn ngào trong hai từ “rạn vỡ”. Cứ như thể tiếng khóc không vỡ òa thành tiếng mà dồn nén tận đáy lòng. Nốt nhạc cũng như nghẹn lại, giai điệu đầy xót xa.
Thuyền và biển cũng giống như người con trai và người con gái – có cách biểu hiện tình yêu và nỗi nhớ khác nhau. Nếu như nỗi buồn của người con gái rộng và dài, lan tỏa theo nhiều chiều thì người con trai lại dồn nén tất cả vào đáy lòng. Nhưng dù biểu hiện theo cách nào, tựu lại đó vẫn là tình yêu chân thành.
“…Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió…”
Đây là một hình ảnh vừa gợi cảm, gợi tả, lại dễ khiến ta liên tưởng theo nhiều hướng. Thông thường, thuyền chỉ ra khơi khi “trời yên bể lặng”. Nhưng ở đây, hình ảnh được đặc tả theo một “logic ngược”, nhằm khắc họa trọn vẹn thông điệp: Khi không có thuyền, biển sẽ chẳng còn bình yên. Biển hiền hòa, dịu êm là nhờ có tình yêu của thuyền. Cũng giống như cuộc sống khi không có tình yêu đích thực, sẽ đầy những biến cố, bất an, sẽ chỉ là “sóng gió”.
Giai điệu trong hai câu này được chuyển biến nhanh hơn, dồn dập hơn, mang theo âm điệu xa xăm của những con sóng vỗ ngoài khơi xa, khiến tâm trạng người nghe có một chút dồn nén, xáo động.
Từ thuyền phải cách xa biển, tứ thơ, tứ nhạc đã được nâng lên, bất ngờ:
“… Nếu phải cách xa em
Anh chỉ còn bão tố
Nếu phải cách xa em
Anh chỉ còn bão tố…”
Từ những sự vật, thuyền và biển, sóng gió, cho đến anh và em, một sự chuyển đổi bất ngờ nhưng không hề đột ngột, khiên cưỡng. Không hề tạo cho người nghe cảm giác cường điệu hóa, mọi hình ảnh đến rất chân thật như lẽ tự nhiên.
Khi thuyền cách xa biển, thuyền chỉ còn sóng gió, cũng giống như khi anh cách xa em, anh chỉ còn bão tố, còn những đau thương. Câu thơ như một con sóng ập đến, đưa người nghe lên đến cảm xúc cao trào. Điệp ngữ này hai lần như một lời tuyên thệ của tình yêu. Giai điệu ấy âm vang, vọng mãi trong lòng bao thế hệ.
Nữ sĩ Xuân Quỳnh dù đã ra đi nhưng những vần thơ tình mà bà gửi gắm lại cho đời vẫn còn mãi vang vọng trong lòng khán giả Việt Nam.
Tặng bạn tuyển tập 👉 Thơ 5 Chữ Về Biển
Mẫu Phân Tích Bài Thơ Thuyền Và Biển Tiêu Biểu
Tình yêu là khát vọng muôn đời. Có bao thi nhân trăn trở với cuộc tình thì có bấy dòng thơ mang hơi thở tình yêu. Đọc thi phẩm Thuyền và biển của Xuân Quỳnh, ắt hẳn người đọc sẽ cảm nhận được những tâm sự, khát khao hạnh phúc, những trăn trở âu lo… trong tình yêu.
Hãy lắng nghe Xuân Quỳnh kể anh nghe: “Chuyện con thuyền và biển”. Xưa nay, thuyền, biển, sóng…vốn được thơ ca dành nói nhiều về tình yêu. Xuyên suốt bài thơ Thuyền và biển cũng là hình tượng thuyền, biển. Phải chăng, bởi ở chúng lấp lánh sắc màu tình yêu? Nơi đó, biển bao la sóng vỗ, còn con thuyền bơi giữa muôn trùng.
Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Bể tình yêu mênh mông, con thuyền tung cánh ra khơi bởi “nghe lời” biển cả. Và biển sẵn lòng “đưa thuyền đi muôn nơi”- đi theo tiếng gọi thổn thức của con tim. Nếu “lòng thuyền nhiều khát vọng” thì “tình biển bao la”. Nếu “thuyền đi hoài không mỏi” thì “biển vẫn xa…còn xa”.
Như vậy, cứ một câu thơ nói về thuyền thì tương ứng là một lời thơ viết về biển. Sự song đôi này ngầm thể hiện sự gắn bó mật thiết của hai hình tượng thuyền – biển, chỉ có thuyền mới “xô sóng dậy” và sóng mới “đẩy thuyền lên”. Tình yêu tìm đến một không gian, thời gian lãng mạn, ấy là lúc:
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ
Biển bao la là thế mà nay ví như “cô gái nhỏ” bé bỏng, đáng yêu. Cô đang thầm thì gửi gắm tâm tư, ấp ôm “mạn thuyền sóng vỗ”. Lại bất chợt “vô cớ”: “Ào ạt xô thuyền”. Tình em khi dịu êm, khi dữ dội không ngờ! Từ đây, Xuân Quỳnh rút ra một vấn đề có tính triết lí:
Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên
Tình yêu không “đứng yên” và lòng người cũng chẳng bao giờ chịu “đứng yên” chờ tình yêu đến. Tình yêu tất yếu gắn liền với sự khao khát kiếm tìm, mong hiểu lòng nhau. Trong thơ, Xuân Quỳnh khéo léo tách từ “hiểu biết”, để rồi hạnh phúc nào hơn khi mà:
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có thuyền mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu
Nhà thơ sử dụng hai lần điệp từ “chỉ có”, khẳng định đúng là chuyện này chỉ riêng của “thuyền và biển”, cũng là riêng “anh và em” chứ không một người thứ ba thấu hiểu. Đấy là cảm giác hãnh diện, tự tin trong tình yêu hai ta.
Đã yêu, có ai người không biết nhớ nhung? Bút thử màu tình yêu vốn là nỗi nhớ. Thế nên,chỉ cần “Những ngày không gặp nhau” đủ để “Biển bạc đầu thương nhớ” và “Lòng thuyền đau rạn vỡ”. Sự xa cách tính từng ngày làm cho kẻ “bạc đầu thương nhớ”, người “rạn vỡ” tâm can. Đúng là kết quả của một tình yêu chân thật. Biết nhớ nhung, đau khổ vì yêu!
Dường như để khẳng định một lần nữa tình yêu của mình, chị đưa ra giả định:
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố
Liên tưởng đến chính mình, Xuân Quỳnh không dấu diếm mà chân thật thú nhận: em chỉ còn bão tố, nếu phải cách xa anh. Ngôn từ “bão tố” khép lại vần thơ như một sự thách thức. Thanh trắc đấy thể hiện cá tính của em – mạnh mẽ, dạt dào sánh với sóng gió biển khơi.
Nói lên điều này, tôi nghĩ chắc chắn chẳng bao giờ em muốn “cách xa anh”. Chuyện em kể cho anh cũng là tâm tư em muốn trao anh. Biển là em – cô gái nhỏ luôn khát khao hạnh phúc và anh là thuyền giữa khơi tình sâu rộng.
Với thể thơ năm chữ, giai điệu khi trầm lắng, chậm rãi khi dạt dào mang sức sống biển khơi, bài thơ “Thuyền và biển” mang hương sắc riêng. Tình thuyền – biển, anh – em là tình muôn đời. Bão tố hay bình yên, khổ đau hay hạnh phúc? Tất cả cóp nhặt cho phong phú thêm cung bậc tình yêu. Còn tôi, khi viết những điều này, lòng hằng mong trái tim Xuân Quỳnh được bình yên sau tháng ngày đầy bão tố…
Tài liệu hiếm nên xem 👉 500 Câu Sấm Trạng Trình [Ứng Nghiệm]
Cảm Nhận Bài Thơ Thuyền Và Biển Ngắn Gọn
Xuân Quỳnh, chị sinh ra và sống trên đời là để yêu, đó là một tâm hồn sống trong tình yêu, sống bằng tình yêu. Suốt đời trăn trở kiếm tìm một tình yêu lý tưởng. Suốt đời mệt nhoài để chắt chiu, gìn giữ cái hạnh phúc đời thường, giản dị. Cho nên mỗi lời thơ được chị viết ra dường như đều được đánh đổi bởi những phút giây, những khoảnh khắc khát khao và trải nghiệm!
Thuyền và Biển được hoài thai khi Xuân Quỳnh là một tâm hồn giàu ước mơ, say mê với vẻ đẹp của một tình yêu trọn vẹn – một tình yêu mang tính chất lý tưởng. Bài thơ mở đầu như một dòng tự sự: tự sự về cuộc hành trình của Thuyền và Biển:
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con Thuyền và Biển
Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa…
Hai sinh thể thuyền và biển phút chốc như lồng trong nhau, thuyền trở thành trái tim của biển, soi chiếu, nâng đỡ, hoà quyện vào nhau làm một trong khát khao khám phá, thấu hiểu và đồng điệu. Một cuộc hành trình yêu bí ẩn và đam mê!
Đứng trước biển Xuân Quỳnh như thấu hiểu tâm hồn của biển: biển gồm cả những con sóng nổi lẫn những con sóng chìm. Bởi mang cả hai thứ sóng ấy mà trong lòng biển không bao giờ nguôi yên. Đại dương thăm thẳm, bao la cũng chính là một tâm trạng lớn với đầy đủ những cảm xúc.
Biển như người con gái đang yêu và cũng chính như tình yêu vậy: chẳng bao giờ đứng yên; từng phút từng giây những khát khao những nỗi nhớ, những niềm yêu và sự khắc khoải cứ tràn ngập trong những con sóng lòng để tình yêu mãi là bí ẩn, và cũng để biển có lúc: “…như cô gái nhỏ/ Thì thầm gửi tâm tư/ Quanh mạn thuyền sóng vỗ”, rồi “Có những khi vô cớ/ Biển ào ạt xô thuyền/ Vì tình yêu muôn thuở/ Có bao giờ đứng yên”. Dịu dàng và mạnh mẽ, đối lập mà thống nhất, đó cũng chính là bản chất của trái tim yêu đằm thắm, chân thành.
Trái tim Xuân Quỳnh ngày “Thuyền và biển” ra đời còn trẻ và mơ mộng lắm. Như một khao khát, một định mệnh Xuân Quỳnh trở thành thi sĩ của tình yêu, sống vì tình yêu. Có lẽ đó là cách cuộc đời bù đắp cho Xuân Quỳnh cũng có thể là cơ hội để chị có thể là chính mình.
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mệnh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu…
Với Xuân Quỳnh, tình yêu không chỉ là sự “gắn bó giữa hai người xa lạ” mà cao hơn đó là sự gắn bó máu thịt “Khi đó em là máu thịt của anh rồi/ Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn…”, sự gắn bó ấy cũng như con tàu với đường ray, như sóng với bờ, như thơ với tình yêu và như thuyền với biển:
“Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố…”
Chính vì thế, thuyền và biển đã làm say lòng những người yêu thơ trước và cho đến nay nó vẫn đủ sức làm xao xuyến những trái tim đang được hưởng cái thần tiên ban sơ của mối tình đầu, vẫn xúc động mọi tình nhân đang ấp ủ những khát mong luyến ái.
Hành trình đi tìm một tình yêu lý tưởng, một tình yêu sống cho nhau và sống vì nhau của Thuyền và biển khi gặp Lưu Quang Vũ mới thật sự thăng hoa, với Thuyền và biển, với tình yêu Quỳnh- Vũ, Xuân Quỳnh đã để lại cho đời một câu chuyện tình bất tử. Để chúng ta mãi thấy Xuân Quỳnh “Tự hát” cho trái tìm mình và cho tình yêu nhân thế: “Em trở về đúng nghĩa trái tìm em/ Là máu thịt đời thường ai chẳng có/ Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa/ Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi…”.
Trên thế giới này một khi tình yêu còn tồn tại, một khi những tâm hồn vẫn biết rung động, biết yêu thương, biết sống vì nhau thì khi đó “Thuyền và biển” còn làm xúc động lòng người, còn dư âm như lời hát ân tình, tha thiết: “Chỉ có thuyền mới hiểu/ Biển mênh mông nhường nào/ Chỉ có biển mới biết/ Thuyền đi đâu về đâu…”
Ngoài phân tích, cảm nhận bài thơ thuyền và biển, đọc hiểu thi phẩm 🌊Sóng [Xuân Quỳnh] 🌊Tìm hiểu nội dung, giá trị tác phẩm
Phân Tích Bài Thơ Thuyền Và Biển Xuân Quỳnh siêu hay
Bài thơ Thuyền Và Biển là một bài thơ tình yêu lôi cuốn và sâu lắng của Xuân Quỳnh. Bài thơ dùng hình ảnh thuyền và biển để miêu tả tình yêu mênh mang, bao la, nhưng cũng đầy thăng trầm và gian nan. Thuyền và biển là hai thứ không thể thiếu nhau, nhưng cũng không thể gần nhau.
Thuyền nghe lời biển khơi, nhưng biển vẫn xa còn xa. Biển như cô gái nhỏ, nhưng cũng vô cớ xô thuyền. Thuyền và biển là biểu tượng cho tình yêu trường tồn, nhưng cũng có bao giờ đứng yên. Bài thơ cũng thể hiện sự thông cảm và tôn trọng giữa người yêu nhau, khi chỉ có thuyền mới hiểu biển, và chỉ có biển mới biết thuyền.
Bài thơ kết thúc bằng một câu hỏi nếu phải cách xa nhau, thì thuyền và biển chỉ còn sóng gió, bão tố. Đây là một câu hỏi đầy cảm động và nuối tiếc, khi tình yêu không thể đến với nhau.
Bài thơ Thuyền Và Biển là một bài thơ tình yêu đẹp và đau lòng của Xuân Quỳnh. Bài thơ dùng hình ảnh thuyền và biển để phản ánh tình yêu vĩ đại, bất tận, nhưng cũng đầy khổ đau và mất mát. Thuyền và biển là hai thứ luôn yêu nhau, nhưng cũng luôn rời nhau. Thuyền nghe lời biển khơi, nhưng biển vẫn xa còn xa. Biển như cô gái nhỏ, nhưng cũng thỉnh thoảng xô thuyền. Thuyền và biển là biểu tượng cho tình yêu vĩnh cửu, nhưng cũng có bao giờ đứng yên.
Xem thêm chùm 👉 Thơ Vui Về Biển
Bình giảng thuyền và biển của Xuân Quỳnh
Lời bình của Nhà văn NGUYỄN MINH NGỌC
Xuất hiện trên thi đàn vào những năm 60 của thế kỷ XX, Xuân Quỳnh là một trong những gương mặt tiêu biểu của thi ca Việt Nam hiện đại. Nói đến Xuân Quỳnh là nói đến một thi sĩ đích thực của tình yêu nồng cháy.
Vốn là một diễn viên múa Đoàn Văn công Trung ương, nhưng Xuân Quỳnh làm thơ từ khá sớm. Tài năng của chị phát lộ qua các tập thơ “Tơ tằm – Chồi biếc” (in chung), “Hoa dọc chiến hào”, “Gió Lào cát trắng”, “Lời ru trên mặt đất”, “Sân ga chiều em đi”, “Tự hát”,… Suốt một phần tư thế kỷ làm biên tập báo Văn nghệ và Nhà xuất bản Tác phẩm mới (nay là Nxb Hội Nhà văn), chị là “bà đỡ” mát tay, giúp cho nhiều cây bút trẻ thành danh trên văn đàn. Bất ngờ, một tai nạn thảm khốc trên quốc lộ 5 ngày 29-8-1988 đã cướp đi 3 người trong gia đình chị (nhà văn, nhà thơ, nhà viết kịch tài hoa Lưu Quang Vũ và cháu Lưu Quỳnh Thơ), để lại xiết bao niềm xa xót tiếc thương!
“Thuyền và biển” là một trong nhiều bài thơ tình nổi tiếng của Xuân Quỳnh, được nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc, làm đắm say lòng người. Tình yêu là đề tài muôn thuở của văn chương. Câu ca dao “Thuyền về có nhớ bến chăng/ Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền” mộc mạc mà da diết đến khôn cùng. Được khơi gợi từ cái lõi của văn học dân gian, Xuân Quỳnh đã phát triển và nâng lên một bình diện mới để diễn tả tình yêu vô biên của con người. Bài thơ tạo được cái tứ đằm sâu và nhuốm màu cổ tích, huyền thoại. Cái lối dẫn dắt “Từ ngày nào chẳng biết” tựa như cách mở đầu những pho truyện cổ “Ngày xửa, ngày xưa”, dung dị và sâu lắng.
Thuyền và biển ở đây là sự nhân hóa của tình yêu lứa đôi, giữa “anh” và “em”. Biểu tượng này đã khiến cho câu chuyện tình trở nên lãng mạn, da diết và đắm đuối hơn bao giờ hết. Lòng thuyền nhiều khát vọng/ Và tình biển bao la/ Thuyền đi hoài không mỏi/ Biển vẫn xa… còn xa. Trong hành trình của tình yêu thì dường như cái đích luôn cứ lấp ló, ẩn hiện phía trước với bao nỗi âu lo, hạnh phúc. Đó chính là khát vọng giúp con người vươn tới, bởi tình yêu luôn đòi hỏi sự hy sinh và dâng hiến.
Hóa thân vào cổ tích, mạch thơ của Xuân Quỳnh dào dạt tuôn trào. Giọng điệu thủ thỉ. Những đêm trăng hiền từ/ Biển như cô gái nhỏ/ Thầm thì gửi tâm tư/ Quanh mạn thuyền sóng vỗ. “Thuyền” và “biển” là một cặp chẳng thể tách rời. Thiếu thuyền, biển trở nên hoang vắng. Thật dễ thương khi biển hóa thân như thế, những phút giây âu yếm ngọt ngào quấn quýt với thuyền dưới ánh trăng. Vâng, hai trái tim cùng chung nhịp đập thầm thì. Nhưng rồi cuộc đời cũng tựa như đại dương, hỏi có mấy khi bình lặng? Cũng có khi vô cớ/ Biển ào ạt xô thuyền.
Âu đó cũng là cái lẽ thường tình. Vì tình yêu muôn thưở/Có bao giờ đứng yên? Tình cảm quyện hòa với nhiều cung bậc, có yêu thương nhung nhớ, có cả giận hờn. Qua thử thách, mới ngộ ra: Chỉ có thuyền mới hiểu/ Biển mênh mông nhường nào. Và cũng bởi luôn lo lắng và biết nghĩ cho nhau nên “biển” mới biết: Thuyền đi đâu về đâu. Cái dịu dàng đầy nữ tính, thể hiện sự bao dung, độ lượng, nhưng cũng thật đằm sâu và mạnh mẽ.
Muôn thưở tình yêu là không thể sẻ chia. Thuyền và biển bên nhau, như một cặp “phạm trù” của tình ái. Những ngày không gặp nhau/ Biển bạc đầu thương nhớ/ Những ngày không gặp nhau/ Lòng thuyền đau – rạn vỡ. Yêu nhau thắm thiết đến nhường ấy là cùng. Và câu chuyện tình khép lại với cái kết tất yếu: Nếu từ giã thuyền rồi/ Biển chỉ còn sóng gió. Nhưng chưa dừng lại ở đó, thi sĩ dấn thêm một chút để nói cho được cái điều cốt lõi. Từ cái chung mang tính biểu tượng, Xuân Quỳnh quy về cái riêng, với mối tình của anh và em. Cái mệnh đề giả định ở phần trên liền được chuyển sang: Nếu phải xa cách anh/ Em chỉ còn bão tố. Tình yêu đòi hỏi sự hòa hợp và thủy chung, thế nên không có gì lạ khi hạnh phúc và khổ đau luôn song hành trong mỗi cuộc đời.
Tác giả đã khai thác triệt để thế mạnh của thơ ngũ ngôn để sáng tạo nên một cổ tích mới về tình yêu nồng cháy. Âm điệu bài thơ lúc nhẹ nhàng gợi mở, khi sâu lắng thiết tha, lúc cuộn dập cao trào, tạo nên sức hấp dẫn mãnh liệt. “Như tháng năm dài nhen ủ mật thơm”, chắc chắn thơ Xuân Quỳnh sẽ còn được neo giữ lâu bền trong lòng bạn đọc. “Thuyền và biển” cũng vậy, bản cổ tích về tình yêu này sẽ mãi không có tuổi bởi những lứa đôi thương nhau.
Xem thêm chùm 👉 Bài Thơ Biển Xuân Diệu